Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nguồn convert : Wikidich

Editor: Miêu Yêu


"Đúng vậy, ta cũng nghĩ ra ngoài đi đây đi đó, hơn nữa ta không yên tâm con đi một mình, rốt cuộc em trai con một năm trước đi ra ngoài đến bây giờ còn chưa trở về, không biết ném nơi nào, vạn nhất con cũng ném làm sao bây giờ?" Cố Thiển Vũ.
Tam hoàng tử chính là hoàng tử ếch, đã hơn một năm không về nhà, chắc là bị Vu nữ nguyền rủa, biến thành một con ếch đợi ở bên trong giếng, chờ công chúa nhỏ tới cứu hắn.
"......" Đại hoàng tử.
Đại hoàng tử cạn lời kéo kéo khóe miệng, "Phụ thân, con năm nay đã mười chín tuổi sẽ không ném, hơn nữa lần này con đi vừa lúc có thể đi tìm em trai."
"Chờ xong sinh nhật Bạch Tuyết, ta cùng con đi ra ngoài tìm người, quyết định như vậy, con trở về nghỉ ngơi đi." Cố Thiển Vũ cầm lại bội kiếm của đại hoàng tử, "Kiếm của con cứ để ở chỗ ta, trở về đi."
Bội kiếm của Đại hoàng tử là dũng sĩ chi kiếm, có thể chém đứt bụi gai bên ngoài lâu đài, không có bảo kiếm hắn không thể nào vào được chỗ người đẹp ngủ.
Bốn đứa con của nguyên chủ đều là kết hôn chớp nhoáng, kết cục truyện cổ tích thật tốt đẹp, nhưng Cố Thiển Vũ sợ rằng ở thế giới này sau khi bọn họ kết hôn liền nhanh chóng ly hôn.
Cổ tích chỉ là bày ra mặt tốt đẹp hướng mọi người, mặt không đẹp căn bản không viết, bốn người đều là nhất kiến chung tình, chung tình xong lúc sau lập tức kết hôn, đến đến thời gian tìm hiểu tính cách lẫn nhau đều không có, chẳng may tính cách không hợp thì sao?
Hiện tại Cố Thiển Vũ là phụ thân của bốn vị này, cho nên nàng cần thiết nhọc lòng vì chúng suy nghĩ
Trước mắt xét đến hoàng tử cưới công chúa Bạch Tuyết, thật thật giả giả có bệnh yêu xác chết, người đẹp đang ngủ tạm thời không có tật xấu, cô bé lọ lem cũng đáng để cân nhắc một chút, nhưng cuối cùng hôn sự của hoàng tử ếch, Cố Thiển Vũ kiên quyết không đồng ý.
Thời điểm hoàng tử là một con ếch, công chúa nhỏ bày ra đủ loại ghét bỏ, bài xích cùng hoàng tử ếch tiếp xúc, nhưng chờ ếch biến thành một hoàng tử anh tuấn soái khí, công chúa nháy mắt liền thích.
Việc này không có vấn đề à?
Lúc ngươi xấu ta không phản ứng ngươi, dù cho ngươi lấy lòng như thế nào đều không có tác dụng, sau khi biến thành soái ca, ngươi có móc cứt mũi đều thấy đẹp.
Cố Thiển Vũ cảm thấy cô công chúa nhỏ không những không tuân thủ lời hứa, còn ái mộ hư vinh, loại con dâu này, Cố Thiển Vũ kiên quyết không muốn, cho nên đầu tiên nàng cần cứu hoàng tử ếch.
Cố Thiển Vũ biết hoàng tử ếch hiện tại ở nơi nào, việc cấp bách nàng phải tìm một phù thuỷ giúp hoàng tử ếch giải trừ nguyền rủa, như vậy hoàng tử ếch liền không cần gặp công chúa nhỏ.
Tương đối ngứa móng tay chính là nàng đi nơi nào tìm phù thuỷ?
Cố Thiển Vũ cảm thấy mình có thể hỏi gương thần, gia hỏa này không gì không biết, hẳn là có thể biết được nơi phù thuỷ đặt chân.
Thế nhưng gương thần miệng quá thối, hơn nữa không cùng phe nàng, tỷ lệ nó giúp Cố Thiển Vũ không lớn, nếu không được có thể suy xét một chút đến Hoàng hậu, Hoàng hậu cũng là phù thuỷ.
Mặc kệ như thế nào đi chăng nữa đầu tiên mang hoàng tử ếch về, tránh để hắn cùng cô công chúa kia gặp nhau.
Cố Thiển Vũ phái ra một đội hộ vệ, đi quốc gia của công chúa nhỏ tiếp hoàng tử ếch trở về.
Bởi vì quá nhiều việc sốt ruột, khiến cho tâm tình Cố Thiển Vũ không tốt lắm, nàng xoa nhẹ mặt một phen, sau đó đi phòng dệt vải xem hai kẻ diễn tinh kia.
Thời điểm Cố Thiển Vũ đến, hai kẻ lừa đảo đang ngồi ở trước khung cửi trống, giả vờ đang dệt vải.
Thấy Cố Thiển Vũ tới, hai kẻ lừa đảo hơi hơi khom người, kêu một tiếng quốc vương bệ hạ.
Cố Thiển Vũ lướt nhìn khung cửi, sau đó mở miệng hỏi, "Dệt thế nào, ngày kia có thể hoàn thành sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro