Thuyền nhỏ đong đưa (12)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba tháng trôi nhanh theo cơn gió, mang đến ấm áp đã lâu không thấy hôn lên mỗi tất đất trên đường thôn, dắt theo một mảnh non xanh mơn mởn. Vạn vật tự nhiên tưng bừng sống lại, cực kỳ xứng đôi vừa lứa với vạn dặm hồng trang, không khí vui mừng dạt dào ở mỗi góc nhỏ trong thôn.

Hôm sau, ngày lành đã tới, là ngày Lý Ý Kỳ cưới Lê Thu làm vợ.

Dựa vào ý muốn của đôi vợ chồng nhỏ, buổi hôn lễ quyết định tổ chức trong thôn. Không dùng vest đen váy cưới trắng của phương tây, cả hai người đều mặt hỉ phục đỏ thẫm, tân lang càng thêm cao lớn anh tuấn, tân nương càng thêm kiều diễm mỹ lệ.

Lê Vĩnh chỉ có một đứa con gái, của hồi môn phong phú đến mức làm người trong thôn líu lưỡi tập thể, những chiếc rương đỏ xếp hàng nối dài từ đầu thôn đến cuối thôn. Nhà lão Lý lần này trèo cao rồi sao? Mọi người trong lòng nghĩ muốn xem náo nhiệt mà hóng hớt, nhưng mà trong mắt lại toàn là thiện ý chúc phúc...

***

Lý Ý Kỳ từ trong viện chật nít khách khứa mời rượu mà thoát thân ra, trên mặt nhìn như có vẻ đã say rồi, nhưng hắn lại thật sự rất thanh tỉnh. Hắn chỗ nào dám uống say chứ, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, sao có thể cô phụ nến đỏ nệm ấm chứ?

Trong lòng nam nhân nhảy nhót thấp thỏm, quay đầu cười nhạo chính mình, có phải lần đầu tiên gặp mặt đâu, chuyện thân mật nhất cũng đã làm rồi, sao lúc này lại giống như tên nhóc mới lớn tim đập chân run như vậy chứ.

Lý Ý Kỳ nhẹ nhàng đẩy nhẹ cửa tân phòng, tân nương mỹ lệ của hắn đang ngồi ở trên giường, e lệ ngượng ngùng nhìn hắn. Nam nhân chợt ngẩn người nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ phiếm hồng của Lê Thu, hắn biết cô gái của hắn rất đẹp, nhưng hắn thề, giờ khắc này Lê Thu trong mắt hắn mới là bộ dáng đẹp nhất.

Lý Ý Kỳ lập tức lắc mình tiến vào, thuận tay đóng cửa lại. Hắn chờ không kịp, giống như con sói đói trong thấy một bữa an thịnh soạn ngay trước mắt, liền từ cửa phóng lại gần giường. Lê Thu còn chưa kịp chuẩn bị gì đã bị đẩy ngã lên trên giường hỉ đỏ thắm. Cô hoảng hốt hét lên một tiếng, giãy giụa muốn bò dậy. Lý Ý Kỳ liền nhanh nhẹn như một con báo, thả người một cái liền nhào lên người cô, chặt chẽ đem cô khóa ở dưới thân.

"A Thu, anh rốt cuộc cưới được em rồi..." Nam nhân dán lên đôi môi đỏ của tiểu cô nương lầm bầm.

Lê Thu bất đắc dĩ nhìn Lý Ý Kỳ, nhưng trong lòng cũng vui mừng: "Em cũng đã gả cho anh rồi, gấp cái gì hả..."

Lý Ý Kỳ không đáp lời, chỉ gắt gao đè nặng cô, đem khuôn mặt tuấn tú vùi trong ngực cô, tận tình hít sâu vào hương thơm tỏa ra từ đôi thỏ trắng trốn sau lớp quần áo kia, nơi này hắn ngày nhớ đêm thương, hôm nay liền có thể toại nguyện, sao có thể không kích động.
Nam nhân sớm đã động tình, thở hổn hển chuyển đôi môi đến dưới cổ cô, liếm lên da thịt non mềm trắng nõn, sau đó là gò má nóng bỏng, đôi môi kiều nộn, đầu lưỡi đinh hương...

Lê Thu nhắm hai mắt, cảm thụ được cái lưỡi linh hoạt ướt át của nam nhân, liếm láp đến toàn thân cô ngứa ngáy, hô hấp dồn dập nhanh chóng chuyển thành tiếng rên rỉ mỏng manh. Lần đầu tiên cô cảm nhận được khát vọng bức thiết, tay nhỏ rung lên, đánh bạo thăm dò đi xuống, mò vào lưng quần Lý Ý Kỳ, nắm lấy côn thịt căng cứng nóng bỏng.

Lý Ý Kỳ hít một hơi thật sâu, hiển nhiên không đoán được cô gái của hắn lại nhiệt tình như vậy. Bàn tay to với những đốt ngón tay rõ ràng xẹt qua cặp đùi trơn trượt nhu nhược, đến ngoài quần lót mỏng, mùi hương đặc trưng của cô nương thoáng chốc toả ra nồng đậm. Bàn tay to bỏ đi tầng che chắn cuối cùng của cô, một đường xuống dưới chạm đến hoa châu phấn nộn, chạm đến khe thịt ướt át của Lê Thu.

Đầu ngón tay thô lệ ở khe rãnh ướt át kia không ngừng mơn trớn, Lê Thu không tự chủ được cuộn lại đầu ngón chân, lại đem hai chân kẹp chặt, tay nam nhân bị kẹp ở bên trong không thể động đậy, cửa huyệt mềm mại gắt gao khép kín, dính hắn đầy một bàn tay xuân thuỷ.

Lý Ý Kỳ đành phải nhẹ nhàng mở ra hai chân cô gái nhỏ, ngón tay hắn dán trên hoa huyệt mềm mại xoa xoa vài cái, xoa đến khiến cô bất an mà vặn vẹo.

Nam nhân cười một tiếng, chế nhạo nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô gái dưới thân: "Nhanh như vậy đã chảy nước, A Thu đã sớm muốn anh có phải không?" Ngón tay giữa của Lý Ý Kỳ dẫn đầu xông vào hoa huyệt ấm áp, tầng tầng lớp lớp thịt mềm trong hoa huyệt ướt át bao quanh ngón tay hắn, càng đi vào sâu độ ấm càng cao, ngón tay Lý Ý Kỳ dường như sắp bỏng rát, ngón tay giữa tầng lớp cánh hoa thịt mềm tìm tòi nghiên cứu, cuối cùng tìm được chỗ ẩn giấu sâu bên trong hoa huyệt, ôn nhu mà chui vào đó.

Lý Ý Kỳ bắt đầu từ từ động đậy, ngón tay nhẹ nhàng chậm chạp ở trong cánh hoa ấm áp ướt át thọc vào rút ra. Tiểu cô nương mắc cỡ đỏ mặt nhỏ giọng rên rỉ, yếu ớt thở hổn hển, khoảnh khắc hắn động ngón tay hoa huyệt của cô liền ngập nước...

"Ân......a......" Lê Thu cắn môi dưới vặn vẹo theo bản năng, giọng nói mang theo một loại co quắp bất an nhưng đầy rung động, trong nhu nhược lại có nét điềm đạm đáng yêu. Vốn dĩ hoa huyệt đã ướt dầm dề lại bị Lý Ý Kỳ trêu chọc như thế, xuân thuỷ liền ào ào mà tuôn ra ngoài lan tràn khắp nơi.

"A.....Ý Kỳ ca ca....." Lê Thu nhẹ giọng ngâm nga, không nhịn được mà ưỡn cao mông hùa theo ngoan tay nam nhân. Một tay Lý Ý Kỳ ở hoa huyệt chật hẹp của cô ra ra vào vào, một tay khác theo bụng nhỏ bò lên trên, áo cưới từng chút từng chút bị đẩy lên trên, da thịt phấn điêu ngọc trác như trẻ con dần dần bại lộ ra ngoài.

Tay Lý Ý Kỳ bắt đầu phát run, hắn sâu sắc bị thân hình Lê Thu làm cho chấn động, hắn nhớ tới lúc trong nhà làm bánh mật, hoặc là củ sen mới rút từ trong bùn ra được rửa sạch, thân hình cô chính là đẹp như thế đấy...

Lê Thu cảm thụ được tay nam nhân, nhẹ nhàng nhắm mắt lại không muốn mở ra nữa, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, chờ người mình yêu cho mình trãi nghiệm tốt đẹp nhất trên đời.

Bàn tay Lý Ý Kỳ nhanh chóng cởi bỏ áo cưới của cô, hai con thỏ trắng nõn tròn trịa mất đi trạng thái che chở cuối cùng, kiêu ngạo loã lồ ở dưới ánh mắt đỏ sâu của nam nhân.

Hắn đem hơi thở nóng rực thổi một hơi trên hai vú cô, lại lướt qua khe rãnh sâu, hương thơm nhè nhẹ chui vào khoang mũi, hương vị thuần khuyết lại mê người kia làm đầu óc hắn trống rỗng.

"A Thu em thật hoàn mỹ!" Lý Ý Kỳ mơ hồ không rõ nhắc mãi, đầu vùi vào ngực cô, đôi môi điên cuồng liếm láp hai vú no đủ nhẵn mịn. Kiên quyết tách hai khối tròn trịa kia ra hai bên, đầu lưỡi nam nhân như tôn thờ mà liếm khe rãnh ở giữa, nhũ thịt ấm áp mềm mại dán ở hai bên má hắn, nói không hết say mê cũng sảng khoái.

"A.....Ý Kỳ ca ca, ngứa quá..... a.... thật thoải mái...." Lê Thu nhíu đôi mi đẹp sung sướng mà rên rỉ, theo bản năng giữ chặt đầu nam nhân, dường như sợ đôi môi ướt át kia rời đi chính mình.

Thật lâu sau, Lý Ý Kỳ ngẩng đầu, liếm liếm khoé miệng, dư vị này đúng là một đời khó quên. Bàn tay to tức khắc bao phủ một bên no đủ, ngón tay nam nhân liền rơi vào một quả cầu mềm mụp, hai con thỏ ấm áp dưới đổi tay hơi thô của nam nhân biến hoá thành đủ hình dạng.

"A......... n....." Lê Thu rên rỉ cao thấp, yêu kiều cầu hắn, "Nhẹ.... nhẹ thôi.... nhẹ một chút.....Ý Kỳ ca ca....."

Nhưng Lê Thu càng cầu xin, Lý Ý Kỳ càng hăng hái. Hai điểm hồng mai trên đỉnh đồi trở nên cứng rắn lên, càng thêm mê người.
Nam nhân sớm đã động tình, thở hổn hển chuyển đôi môi đến dưới cổ cô, liếm lên da thịt non mềm trắng nõn, sau đó là gò má nóng bỏng, đôi môi kiều nộn, đầu lưỡi đinh hương...

Lê Thu nhắm hai mắt, cảm thụ được cái lưỡi linh hoạt ướt át của nam nhân, liếm láp đến toàn thân cô ngứa ngáy, hô hấp dồn dập nhanh chóng chuyển thành tiếng rên rỉ mỏng manh. Lần đầu tiên cô cảm nhận được khát vọng bức thiết, tay nhỏ rung lên, đánh bạo thăm dò đi xuống, mò vào lưng quần Lý Ý Kỳ, nắm lấy côn thịt căng cứng nóng bỏng.

Lý Ý Kỳ hít một hơi thật sâu, hiển nhiên không đoán được cô gái của hắn lại nhiệt tình như vậy. Bàn tay to với những đốt ngón tay rõ ràng xẹt qua cặp đùi trơn trượt nhu nhược, đến ngoài quần lót mỏng, mùi hương đặc trưng của cô nương thoáng chốc toả ra nồng đậm. Bàn tay to bỏ đi tầng che chắn cuối cùng của cô, một đường xuống dưới chạm đến hoa châu phấn nộn, chạm đến khe thịt ướt át của Lê Thu. 

Đầu ngón tay thô lệ ở khe rãnh ướt át kia không ngừng mơn trớn, Lê Thu không tự chủ được cuộn lại đầu ngón chân, lại đem hai chân kẹp chặt, tay nam nhân bị kẹp ở bên trong không thể động đậy, cửa huyệt mềm mại gắt gao khép kín, dính hắn đầy một bàn tay xuân thuỷ.

Lý Ý Kỳ đành phải nhẹ nhàng mở ra hai chân cô gái nhỏ, ngón tay hắn dán trên hoa huyệt mềm mại xoa xoa vài cái, xoa đến khiến cô bất an mà vặn vẹo.

Nam nhân cười một tiếng, chế nhạo nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô gái dưới thân: "Nhanh như vậy đã chảy nước, A Thu đã sớm muốn anh có phải không?" Ngón tay giữa của Lý Ý Kỳ dẫn đầu xông vào hoa huyệt ấm áp, tầng tầng lớp lớp thịt mềm trong hoa huyệt ướt át bao quanh ngón tay hắn, càng đi vào sâu độ ấm càng cao, ngón tay Lý Ý Kỳ dường như sắp bỏng rát, ngón tay giữa tầng lớp cánh hoa thịt mềm tìm tòi nghiên cứu, cuối cùng tìm được chỗ ẩn giấu sâu bên trong hoa huyệt, ôn nhu mà chui vào đó.

Lý Ý Kỳ bắt đầu từ từ động đậy, ngón tay nhẹ nhàng chậm chạp ở trong cánh hoa ấm áp ướt át thọc và rút ra. Tiểu cô nương mắc cỡ đỏ mặt nhỏ giọng rên rỉ, yếu ớt thở hổn hển, khoảnh khắc hắn động ngón tay hoa huyệt của cô liền ngập nước...

" n......a......" Lê Thu cắn môi dưới vặn vẹo theo bản năng, giọng nói mang theo một loại co quắp bất an nhưng đầy rung động, trong nhu nhược lại có nét điềm đạm đáng yêu. Vốn dĩ hoa huyệt đã ướt dầm dề lại bị Lý Ý Kỳ trêu chọc như thế, xuân thuỷ liền ào ào mà tuôn ra ngoài lan tràn khắp nơi.

"A.....Ý Kỳ ca ca....." Lê Thu nhẹ giọng ngâm nga, không nhịn được mà ưỡn cao mông hùa theo ngoan tay nam nhân. Một tay Lý Ý Kỳ ở hoa huyệt chật hẹp của cô ra ra vào vào, một tay khác theo bụng nhỏ bò lên trên, áo cưới từng chút từng chút bị đẩy lên trên, da thịt phấn điêu ngọc trác như trẻ con dần dần bại lộ ra ngoài.

Tay Lý Ý Kỳ bắt đầu phát run, hắn sâu sắc bị thân hình Lê Thu làm cho chấn động, hắn nhớ tới lúc trong nhà làm bánh mật, hoặc là củ sen mới rút từ trong bùn ra được rửa sạch, thân hình cô chính là đẹp như thế đấy...

Lê Thu cảm thụ được tay nam nhân, nhẹ nhàng nhắm mắt lại không muốn mở ra nữa, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, chờ người mình yêu cho mình trãi nghiệm tốt đẹp nhất trên đời.

Bàn tay Lý Ý Kỳ nhanh chóng cởi bỏ áo cưới của cô, hai con thỏ trắng nõn tròn trịa mất đi trạng thái che chở cuối cùng, kiêu ngạo loã lồ ở dưới ánh mắt đỏ sâu của nam nhân.

Hắn đem hơi thở nóng rực thổi một hơi trên hai vú cô, lại lướt qua khe rãnh sâu, hương thơm nhè nhẹ chui vào khoang mũi, hương vị thuần khuyết lại mê người kia làm đầu óc hắn trống rỗng.

"A Thu em thật hoàn mỹ!" Lý Ý Kỳ mơ hồ không rõ nhắc mãi, đầu vùi vào ngực cô, đôi môi điên cuồng liếm láp hai vú no đủ nhẵn mịn. Kiên quyết tách hai khối tròn trịa kia ra hai bên, đầu lưỡi nam nhân như tôn thờ mà liếm khe rãnh ở giữa, nhũ thịt ấm áp mềm mại dán ở hai bên má hắn, nói không hết say mê cũng sảng khoái.

"A.....Ý Kỳ ca ca, ngứa quá..... a.... thật thoải mái...." Lê Thu nhíu đôi mi đẹp sung sướng mà rên rỉ, theo bản năng giữ chặt đầu nam nhân, dường như sợ đôi môi ướt át kia rời đi chính mình.

Thật lâu sau, Lý Ý Kỳ ngẩng đầu, liếm liếm khoé miệng, dư vị này đúng là một đời khó quên. Bàn tay to tức khắc bao phủ một bên no đủ, ngón tay nam nhân liền rơi vào một quả cầu mềm mụp, hai con thỏ ấm áp dưới đổi tay hơi thô của nam nhân biến hoá thành đủ hình dạng.

"A......... n....." Lê Thu rên rỉ cao thấp, yêu kiều cầu hắn, "Nhẹ.... nhẹ thôi.... nhẹ một chút.....Ý Kỳ ca ca....."

Nhưng Lê Thu càng cầu xin, Lý Ý Kỳ càng hăng hái. Hai điểm hồng mai trên đỉnh đồi trở nên cứng rắn lên, càng thêm mê người.

Đôi môi nóng bỏng của Lý Ý Kỳ như người khát khô cổ dán lên môi Lê Thu, đầu lưỡi ướt át như một con rồng linh hoạt, ở giữa môi răng cô hoảng loạn mà xông xáo, vội vàng muốn chui sâu vào trong khoang miệng ấm áp, đầu lưỡi hữu lực linh hoạt đẩy hàm răng Lê Thu ra, nhanh chóng vói vào một đoạn rất sâu bên trong, hắn lập tức cảm giác được ướt át cùng hương thơm ngọt quen thuộc xông tới.

Đầu lưỡi hắn bên trong miệng cô công thành đoạt đất, không chút quy luật chiếm đóng khắp nơi. Cô gái dưới thân hắn cũng đã động tình mà tham lam nuốt lấy đầu lưỡi mềm mại kia liếm mút, chất lỏng ngọt ngào không kịp nuốt hết chảy ra cả trên mặt cô.

Bọn họ cứ như vậy môi kề môi, miệng đối miệng dây dưa thật lâu, Lê Thu không biết đã nuốt bao nhiêu nước bọt của hắn rồi, mới thoả mãn mà buông đầu lưỡi Lý Ý Kỳ ra.

Lý Ý Kỳ đem đôi môi ướt dầm dề dán lên mí mắt Lê Thu mà hôn, lông mi cô khẽ run run, giống như một chiếc bàn chải lông mềm cọ ở trên môi hắn. Hắn vùi đầu vào giữa cổ Lê Thu, môi ở nơi đó tìm được vành tai tinh xảo, nhẹ nhàng ngậm lấy giam nó giữa hai hàm răng, dùng đầu lưỡi dịu dàng tra tấn....

"A Thu, em là của anh..." Lý Ý Kỳ khàn khàn nói nhỏ bên tai tiểu cô nương.

Giờ phút này, chất lỏng ở hoa huyệt đã thấm ướt toàn bộ khe thịt, Lý Ý Kỳ biết đã đến lúc, một bàn tay đỡ lấy cái mông tròn trịa trắng mịn, một tay nắm côn thịt thô đen vừa dài vừa cứng lại gần háng Lê Thu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro