TG4 Nữ phụ vườn trường ác độc 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

edit+ beta: apun

" Cô ta chính là người trong video sao?"

"Phải không? nhìn xem nốt ruồi trên chóp mũi đều giống kìa."

"Tôi nói như thế nào phá sản rồi mà cô ta còn có thể một thân hàng hiệu, hóa ra là đến loại địa phương như quán bar làm chuyện không thể nói a."

"Thật đủ mất mặt. Nghe nói ba cô ta bị cô ta làm cho tức chết rồi?"

"Ha, ngẫm lại hai năm trước, Khương gia thiên kim đại tiểu thư xinh đẹp yêu kiều, còn cùng Thẩm gia liên hôn, thế nào lại tiêu tiền cho cao lãnh chi hoa làm ra ái muội, không có việc gì còn đi trêu chọc phải Nguyễn Đường......"

"Kìa, cô ta đến......"

Vườn trường luôn là nơi chốn tràn ngập không khí thanh xuân, cô gái mặc váy dài màu đen cắt may chỉnh tề, an tĩnh đi ở đường có bóng râm che phủ, đứng dưới những con mắt dò xét, thần sắc tử khí trầm trầm.

Xung quanh vô số người trào phúng bàn luận, trang web trường không ngừng truyền tải ảnh chụp, cô quản không được, cũng không buồn quản nữa.

Không biết đi bao lâu, người càng ngày càng ít, thẳng đến khi bước đến bờ hồ.

Buổi tối nơi này sẽ có thật nhiều cặp đôi lén lút hẹn hò, ban ngày, nơi này lại trống không, chỉ có mắt ánh mặt trời chói trang.

Cô gái nhìn sóng nước lóng lánh trên mặt hồ, bước chân cũng không dừng lại, mà là từng bước một đi vào trong hồ.

Bị ánh mặt trời chiếu đến ấm áp, hồ nước đem cô bao vây ở trong đó, tựa như về trong bụng mẹ, cô không nhịn được híp mắt, nước càng lúc càng sâu.

Ấm áp biến mất, ánh mặt trời chiếu không tới đáy hồ, hồ nước lạnh lẽo bao phủ thân mình cô gái trong đó.

Lạnh, thật lạnh.

Hít thở không thông.

Trên mặt hồ, đỉnh đầu cô hoàn toàn chìm xuống, bình tĩnh đến lạ, không có giãy giụa.

Trên mặt hồ tựa như chuyện gì cũng chưa phát sinh cả.

Như chưa từng có ai tới nơi này.

...

Khương Phỉ mới vừa tỉnh lại, liền nhịn không được mà từng ngụm từng ngụm hô hấp, giây phút cuối cùng của nguyên chủ trong trí nhớ kia bình tĩnh đến quỷ dị, cô thống khổ hít thở không thông cảm xúc quanh quẩn ở trong đầu, vứt đi không được.

Một hồi lâu, Khương Phỉ mới cân bằng được cảm xúc, đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Cô đang ở gian phòng của nguyên chủ, phòng được trang hoàng ấm áp. Một bên trên tủ đầu giường, đặt một quả cầu thủy tinh trang trí cùng một cái khung ảnh tinh tế. Trong ảnh, một đôi nam nữ mặc lễ phục, thiếu nữ cười mỉm xinh đẹp sóng vai cùng thiếu niên.

Khương Phỉ xoa xoa khung ảnh, đi đến trước gương.

Trong gương cô hiện giờ so với trong khung ảnh càng thêm xinh đẹp, khóe môi cong dù không cười, mà một khi cười lên, lông mày cong cong càng thêm phần vũ mị.

Liên tưởng đến ký ức cuối cùng của nguyên chủ, Khương Phỉ nhíu mày, không hiểu nguyên chủ trước đó tốt đẹp như vậy, cuối cùng vì cái gì lưu lạc thành nghèo túng không một xu dính túi.

"Hệ thống?"

【 Hệ thống: Đã truyền tống cốt truyện. 】

Khương Phỉ híp híp mắt.

Nguyên chủ là thần thị Khương gia thiên kim đại tiểu thư, xinh đẹp mĩ lệ lại thông minh, chỉ là tính tình cố chấp, để mắt tới cái gì, liền tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay.

Mẹ nguyên chủ qua đời sớm, cha nguyên chủ cùng mẹ kế đối với cô rất yêu thương.

Năm cô mười tuổi, một nhà bọn họ dọn tới biệt thự này. Xung quanh khu biệt thự có không ít đứa trẻ nghịch ngợm, nguyên chủ mới tới đương nhiên bị bắt nạt, chỉ là cô cố chấp nhu nhược, bị như vậy cũng không nói một lời, về nhà cũng cũng không nói.

Cho đến có một ngày, đám kia hài tử lại bắt nạt cô như mọi khi, một cậu bé từ trên trời giáng xuống, bảo hộ cô ở phía sau.

Cậu bé tên Thẩm Phóng.

Một khắc kia, nguyên chủ nhìn bóng lưng đứng trước che chở mình, không khỏi rung động.

Sau này, Khương ba biết chuyện nguyên chủ bị khi dễ, cố ý đi tra xét rõ ràng ngọn nguồn, răn dạy đám trẻ bướng bỉnh, lại đi đến Thẩm gia nói lời cảm ơn.

Thẩm gia là danh môn vọng tộc, Khương gia cũng coi như là hào môn thế gia, hai nhà ngồi cùng nhau nói chuyện thật vui, nói tới cuối cùng, trực tiếp đem hai đứa nhỏ hứa hôn.

Nguyên chủ ngồi ở một bên, tim đập không ngừng gia tốc.

Ngay lúc đó Thẩm Phóng đang từ bên ngoài trở về, Thẩm mẹ cố ý ngăn hắn lại dò hỏi có nguyện ý hay không.

Thẩm Phóng nhìn nguyên chủ, nghĩ đến những người khi dễ cô từng nói "bắt nạt cô là bởi vì cô đẹp", nhìn lại thì cô đúng thật là đứa trẻ nhất trong nhận thức của hắn từ trước đến nay, lòng ham hư vinh quấy phá, gật đầu đáp ứng rồi xuống dưới.

Từ đó, hai nhà hôn ước liền thành.

Nguyên chủ chưa bao giờ nói ra lời thích Thẩm Phóng, nhưng lại mỗi thời mỗi khắc đều biểu hiện ra ngoài.

Hắn trốn học, cô liên ứng phó với giáo viên; hắn trộm hút thuốc bị phát hiện, cô giúp hắn đi cùng Thẩm mẹ nói tốt; hắn đánh nhau bị thương, cũng luôn là cô nửa đêm trộm ra ngoài cứu người, đưa đi bệnh viện, cũng ở bệnh viện chiếu cố hắn.

Thậm chí bởi vì một câu "con gái luyện dương cầm đẹp", nguyên chủ đi luyện cầm, còn vì để có thể cùng hắn nhảy một điệu trong lễ tốt nghiệp, mà luyện nhảy đến mắt cá chân sưng đỏ.

Thẩm Phóng yên tâm thoải mái nhận sự quan tâm của nguyên chủ, mãi đến có một lần đánh nhau, hắn bị người cười nhạo "Thời đại nào còn tự cho mình là đứa trẻ", Thẩm Phóng bắt đầu bài xích sự tồn tại của nguyên chủ, thậm chí bắt đầu cố tình tìm một đám bạn gái.

Đánh nhau, sinh bệnh, trốn học, không còn nói với nguyên chủ.

Nguyên chủ mờ mịt không hiểu, còn cẩn thận nghĩ lại xem chính mình làm sai cái gì.

Cho đến khi học đại học, Nguyễn Đường xuất hiện, làm nguyên chủ hoàn toàn hoảng loạn.

Nguyễn Đường không đánh đàn, không khiêu vũ, khi nhìn thấy Thẩm Phóng bởi vì đánh nhau lưu lại vết thương chỉ biết nói hắn là "thiếu niên bất lương", lớn lên thanh tú đáng yêu. Thẩm Phóng đối với Nguyễn Đường động tâm, cảm thấy cô ta không giống người thường, thậm chí bởi vì Nguyễn Đường mà hủy bỏ hôn ước với nguyên chủ.

Cũng không sợ trong lòng Nguyễn Đường sớm đã có người khác.

Người đó chính là Tống Nghiên, từng học chung với Nguyễn Đường 6 năm, là học bá danh xứng với thực, cao lãnh chi hoa, gia cảnh bần hàn nhưng học tập vô cùng ưu tú, ngày thường rất ít cười, mỗi ngày đều mặc phiếm áo sơ mi trắng cũ, vẻ thanh lãnh tự phụ trên mặt càng thêm đẹp.

Cũng bởi vì Nguyễn Đường, Thẩm Phóng xem Tống Nghiên thực không vừa mắt.

Hai người một bên tính nóng như lửa, một bên lạnh nhạt hờ hững, lại vì một cô gái mà giằng co, như nước với lửa.

Đến kỳ nghỉ năm hai, Thẩm Phóng theo đuổi Nguyễn Đường không có kết quả, trong mắt Nguyễn Đường chỉ có Tống Nghiên, hắn liền nghĩ chỉ cần Tống Nghiên có bạn gái, như vậy Nguyễn Đường nhất định sẽ hết hy vọng.

Mà Thẩm Phóng sớm thành thói quen đối với nguyên chủ hô tới là tới đuổi là đi, cho nên chủ ý làm Tống Nghiên có bạn gái được đặt lên người nguyên chủ. Thứ nhất có thể để Nguyễn Đường đối Tống Nghiên nản lòng, thứ hai có thể thuận thế giải trừ hôn ước. Nguyên chủ vốn thích hắn, đương nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu của hắn.

Một mũi tên bắn ba con nhạn.

Vì thế Thẩm Phóng lần đầu tiên chủ động mời nguyên chủ đi nhà hàng dùng cơm.

Nguyên chủ thật cao hứng, cho rằng hắn rốt cuộc từ bỏ Nguyễn Đường. Không ngờ tới chính là, ở nơi này, Thẩm Phóng đưa ra yêu cầu để cô đi tiếp cận Tống Nghiên.

Nguyên chủ sửng sốt.

Vị hôn phu của cô lại nhờ cô đi tiếp cận nam sinh khác, vì hắn.

Mà khi Thẩm Phóng nói ra "Thỉnh cầu", cô chưa bao giờ cự tuyệt hắn, cuối cùng không có cự tuyệt, lại cũng không có đáp ứng mà đưa ra một yêu cầu: Kỳ nghỉ này, đối xử với cô tốt một chút, giống như cách hắn đối xử với Nguyễn Đường.

Thẩm Phóng đáp ứng rồi.

Hắn bắt đầu dẫn nguyên chủ ra ngoài du ngoạn, đối với nguyên chủ săn sóc tỉ mỉ, thậm chí mang theo cô đi gặp anh em trong hội đua xe của hắn.

Nguyên chủ rốt cuộc biết, hóa ra Thẩm Phóng thích Nguyễn Đường. Thích đến mức, không tiếc chịu đựng toàn bộ kỳ nghỉ đối xử giả dối với cô.

Nguyên chủ thương tâm liền đồng ý.

Vì thế, tiếp theo toàn bộ học kỳ, cô bắt đầu tiếp cận Tống Nghiên.

Ở trong lòng nguyên chủ, cô cùng Tống Nghiên kỳ thật là một loại người - yêu mà không được người yêu lại.

Mặc dù cố tình tiếp cận, cô cũng cũng không có đùa bỡn anh.

Cô biết Tống Nghiên nghèo khó, cho nên dùng tiền mua thời gian của anh, cẩn thận chế tạo từng lần ngẫu nhiên gặp gỡ, nắm giữ thời gian anh ở chung cùng Nguyễn Đường, thậm chí tại thời điểm người nhà anh sinh bệnh, liều mạng bồi bà cụ vui vẻ, sử dụng phí giải phẫu để buộc anh thừa nhận cùng mình kết giao.

Mặt khác, Nguyễn Đường về sau quả nhiên cùng Thẩm Phóng khoảng cách càng lúc càng gần.

Sau này, khương ba sinh bệnh, nguyên chủ ngày đêm canh giữ ở trước giường bệnh, Tống Nghiên vì báo ân nguyên chủ bồi, ở cạnh nguyên chủ.

Trong khoảng thời gian đó, nguyên chủ vài lần liên hệ với Thẩm Phóng, hắn đều ở cạnh Nguyễn Đường.

Nguyên chủ thất vọng rồi.

Tống Nghiên là một người ưu tú, thích một người như vậy cũng không phải một kiện việc khó. Cô nhận thấy cảm xúc của mình khi thấy Thẩm Phóng cùng Nguyễn Đường thân mật không còn thương tâm giống như trước, cô biết, khả năng cô đã thích Tống Nghiên.

Chỉ là chưa kịp để cô hiểu được tâm sự của mình, Tống Nghiên được Tống gia nhận trở về.

Hóa ra, anh là con trai của thiếu gia Tống gia lưu lạc bên ngoài.

Tống Nghiên chưa bao giờ bần hàn, cũng không hề yêu cầu nguyên chủ "Tiếp tế".

Anh là một người thu liễm, tìm được nguyên chủ, đem số tiền nguyên chủ từng trả cho anh mà trả lại.

Cuối cùng, Tống Nghiên nói "Bạn học Khương, chuyện cô cố tình tiếp cận tôi sẽ không nhắc lại nữa, chỉ hi vọng chúng ta về sau, cả đời không qua lại với nhau."

Cả đời không qua lại với nhau.

Anh từ lúc bắt đầu liền đoán được mục đích của cô, lại chưa từng chọc phá.

Hóa ra, từ đầu đến cuối, tâm ý Tống Nghiên không hề dao động.

Hôm đó, về đến nhà, nguyên chủ cùng nhận được Thẩm Phóng nói muốn "Hủy bỏ hôn ước".

Nguyên chủ một người ở trong phòng ngây người ba ngày ba đêm.

Ngày thứ tư, cô đi đến cổng trường, liền nghe thấy được Thẩm Phóng cùng Tống Nghiên đánh nhau vì Nguyễn Đường.

Nguyên chủ bắt đầu để tâm vào chuyện vụn vặt, bắt đầu ghen ghét Nguyễn Đường.

Cô ỷ vào gia thế, bày một ít thủ đoạn với Nguyễn Đường, chính là không ngoại lệ, đều thất bại.

Mãi đến cuối cùng, nguyên chủ ở trang web trường đưa ra tin tức chính mình cùng Thẩm Phóng từ nhỏ hôn ước, sau lại lại không biết là ai tung ra ảnh Nguyễn Đường hôn môi Thẩm Phóng, ảnh chụp Nguyễn Đường cùng Tống Nghiên ôm nhau.

"Nguyễn Đường là tiểu tam", "Nguyễn Đường bắt cá hai tay" tin tức lan truyền trong trường học, thậm chí toàn bộ xã hội thượng lưu, vô số chửi rủa Nguyễn Đường .

Thẩm Phóng, Tống Nghiên đều nổi giận, vận dụng gia tộc thế lực, cho Khương gia một giáo huấn nhỏ.

Thẩm Phóng trực tiếp hủy bỏ hôn ước cùng Khương gia , Tống gia đoạt hợp đồng làm ăn lớn của Khương gia.

Khương ba từ lần trước nằm viện thân thể vẫn luôn không tốt, lúc này đây bệnh càng thêm nặng.

Mẹ kế chiếu cố Khương ba lòng tràn đầy mỏi mệt, ở một lần trên đường đến bệnh viện đã xảy ra tai nạn xe cộ, qua đời.

Khương gia sắp không được rồi.

Mặc dù nguyên chủ đi cầu Thẩm Phóng, Tống Nghiên, nhận sai, cuối cùng cô lẻ loi một mình vẫn không chống đỡ được Khương gia to lớn.

Khương gia đổ.

Nhưng nguyên chủ không thể đổ theo.

Cha cô còn ở trên giường bệnh, còn cần tiền thuốc men đắt đỏ.

Cô bắt đầu đi cầu bằng hữu của cha, đi tìm người đã từng cùng Khương gia hợp tác, kết quả bị người ta đối xử như ăn xin ném cho chút tiền rồi đuổi đi.

Cuối cùng, nguyên chủ phải đến quán bar làm việc, cô không nghĩ chỉ làm phục vụ đã bị cho là không có đạo đức. Cô hoàn toàn cùng đường.

Cũng là vào lúc này, cô gặp một thiếu niên tên Giang Thố, so cô ít hơn hai tuổi, mặt mày đơn thuần vô hại, nhưng lại là một đóa hoa mang kịch độc.

Giang Thố cho nguyên chủ một số tiền, vừa vặn đủ bệnh viện giải phẫu phí.

Mà hắn yêu cầu duy nhất là, bồi cậu một đêm.

Nguyên chủ vốn định cự tuyệt, nhưng bệnh viện bên kia bắt đầu thúc giục.

Cô cuối cùng liều mạng đáp ứng.

Giang Thố lại chuốc say cô, quay video cô được nam nhân khác ôm trong lồng ngực, tung lên mạng.

Hóa ra, mẹ Giang Thố, chính là mẹ kế nguyên chủ.

Cha Giang Thố có quyền thế, lại tính tình hung ác, mẹ kế nguyên chủ cuối cùng thất vọng, tình nguyện vứt bỏ hết thảy cũng muốn ly hôn.

Bà vứt bỏ hết thảy, bao gồm Giang Thố.

Giang Thố bị cha cậu động một chút đánh chửi, cậu đã từng chạy ra tới đi tìm giang mẫu, lại thấy được giang mẫu nắm tay nguyên chủ cười đến ấm áp, mà bà ấy nhìn đến vết thương đầy chồng chất trên người cậu, nhận cũng không dám nhận.

Cuối cùng cậu đem oán khí đổ lên đầu mẹ cùng Khương Phỉ.

Mẹ đã chết, cậu muốn trả thù Khương Phỉ, làm cô nếm thử cảm giác của cậu.

Cũng đêm đó, khương ba giải phẫu thất bại, chết ở trên bàn giải phẫu.

Nguyên chủ cuối cùng chống đỡ không nổi, mặc một thân váy dài màu đen, đem tóc chải vuốt chỉnh tề, an tĩnh đi vào trong hồ.

Cốt truyện tiếp thu xong.

Khương Phỉ híp híp mắt, trầm tư một lát.

Lúc này, đúng là lúc trước Thẩm Phóng đồng ý sẽ đối xử nguyên chủ thật tốt, chỉ vì muốn nguyên chủ đáp ứng tiếp cận Tống Nghiên.

Khương Phỉ dừng một chút, ngón tay chấm nước, từ từ ở trên gương viết ba chữ "Thẩm, Tống, Giang".

Viết xong, cô tùy ý hỏi: "Tiền thưởng như thế nào?"

【 Tống Nghiên: Tiền thưởng 400 vạn linh tệ; trước mặt hảo cảm độ: 0.】

【 Thẩm Phóng: Tiền thưởng 500 vạn linh tệ, trước mặt hảo cảm độ: 10.】

【 Giang Thố: Tiền thưởng 600 vạn linh tệ, trước mặt hảo cảm độ: -30.】

Xin chào mọi người, mình là apun, vì là lần đầu tiên mình edit và mình cũng đang tập nên nếu có sai sót thì mọi người chỉ ra giúp mình nha.

Cảm ơn rất nhìuuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro