Chương 2: lần đầu xuyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


707 có chút căng thẳng nhìn Cận Thanh trước mắt bay tới bay lui, thỉnh thoảng cô lại dùng tay xé rách một khối linh hồn rồi lại đem nắn vào trong thân thể, chơi vui quên cả trời đất. Ngốc bạch ngọt cảu nó đâu rồi? Trước mắt chỉ có một kẻ ngốc nghếch.
Linh hồn là vật rất yếu đuối vậy mà cô lại  có những hành vi não tàn như vậy mà linh hồn lại không thấy suy yếu? đây là tình huống gì vậy? Khó trách cô có thể hấp dẫn đến chú ý của chủ thần đại nhân, lại còn đem ném nó tới chỗ cô.

707 không muốn thừa nhận, mình bị chủ thần đại nhân vạn năng khóa sai ký chủ. Ký chủ trước mắt không phải bạch liên hoa thiện lương gì hết thậm chí còn có thể là hoa ăn thịt người.

Trải qua mấy giờ thương lượng, Cận Thanh cùng 707 song phương đã ký kết trong tưởng lai sẽ hỗ trợ bao che lẫn nhau, cùng sống hòa bình làm bất cứ điều gì họ muốn.
Rốt cục Cận Thanh cũng mất đi hứng thú đối với linh hồn của mình, một lần nữa đem ánh mắt bỏ vào 707 trên người."Chúng ta là nhiệm vụ gì, 707."
"Chúng ta là { Hệ thống cứu rỗi trách trời thương dân }, cho nên nhiệm vụ lấy việc giúp đỡ làm chủ đạo, lấy linh hồn của người ủy thác làm cái giá phải trả,  hoàn thành tâm nguyện cũng như cứu họ khỏi cuộc sống bất hạnh. Cuối cùng làm cho cuộc sống trở viên mãn". Phát hiện Cận Thanh rốt cục đem ánh mắt nhìn mình không hiểu sao 707 bỗng nhiên có loại cảm xúc kích động cực kỳ.
"Ta làm sao có thể cứu giúp bọn họ, ta tiến vào cốt truyện là thân phận gì?" Cận Thanh đưa ra nghi hoặc.

"Ký chủ trong cốt truyện thân phận sẽ là ngẫu nhiên, nếu như xuyên qua vào lúc người ủy thác đã tử vong liền sử dùng thân thể của chính mình, nếu như người ủy thác không  tử vong, vậy ký chủ sẽ xuyên vào người thân thiết của người ủy thác. Nhưng nhất định lúc chết không quá ba ngày. Đến lúc đó thuộc tính trên thân thể của cô sẽ hoàn toàn bị thay thế bởi thuộc tính của người bị chiếm hữu." 707 trả lời.
"Thuộc tính Thân thể? ta có thuộc tính gì?" Cận Thanh hiếu kì hỏi 707.
"Trước tiên ta giúp ký chủ nhìn qua một chút số liệu " 707 xoay người, Cận Thanh trước mặt trống rỗng bỗng xuất hiện một màn hình thủy tinh khổng lồ.

{ Hệ thống cứu rỗi trách trời thương dân } người nắm giữ số liệu:
Ký chủ: Cận Thanh
Hệ thống: { Hệ thống cứu rỗi trách trời thương dân }, danh hiệu số 707
Điểm kinh nghiệm: 0
HP: 5
Mỹ mạo: 15
Trí lực: 10
Mị lực: 2
Vũ lực: . . . Không biết (trái não phát triển 55%)
Kỹ năng: Dời gạch
Chuyên ngành: Công nhân Thâm niên dời gạch
Sức mạnh tinh thần: Không biết
Có thể sử dụng vật phẩm: Không
Lực tín ngưỡng: 0
Lực linh hồn : 1000

" Trước mắt đặc tính vật lý của ký chủ lớn hơn sức mạnh người bình thường.
Khi hệ thống quét, não trái của ký chủ đã phát triển đến 55%. Thế giới cao cấp 3S hiện tái não trái mới khai phá chưa đầy 40%. Sức mạnh, khả năng vận động cùng năng lực khôi phục của cô so người bình thường mạnh hơn nhiều. Cũng là do cô nhiều năm như vậy có thể tại ngành kiến trúc này bộc lộ tài năng.

Nhưng vì ký chủ bình thường quá chú tâm vào công việc mà xem nhẹ điểm này cho nên hiện tại năng lực ở phương diện khác của cô còn không có bày ra! Bất quá đây là năng lực bẩm sinh của linh hồn, nên có thể đưa cô vào trong thế giới mà cô muốn." 707 chuyên nghiệp trả lời.

"Cứu vớt cuộc sống của người khác, đối hệ thống có chỗ tốt gì?" Cận Thanh lần nữa nghiêng mắt nhìn 707. Trên thế giới này không có bữa cơm miễn phí, cô cũng không tin thật sự có một hệ thống thiện lương như vậy.

"Chúng ta đoạt đươc linh hồn người ủy thác." 707  nói.

" Muốn linh hồn làm cái gì?" Cận Thanh cảnh giác hỏi, cảm thấy cái này mới là vấn đề mấu chốt.

"Ký chủ sau này liền sẽ biết." 707 cự tuyệt trả lời vấn đề này, còn không biết cô có thể vượt qua tân thủ hay không, làm sao có thể nói nhiều sự tình của chủ thân đại nhân như vậy.

"Ký chủ ghi nhớ, chỉ cần có thể thay đổi cục diện cốt truyện bên trong, hoàn thành thỉnh cầu của người ủy thác, liền có thể được tự chủ thần đại nhân ban thưởng, ký chủ còn muốn biết gì nữa không?" 707 trầm mặc một chút lại mở miệng nói.

"Tạm thời không có!" Cận Thanh trả lời.

"Vậy chúng ta xuất phát đi! Đi thế giới thứ nhất, ký chủ phải nhớ sinh mệnh là đáng trân trọng" nghe được Cận Thanh rốt cục không đặt câu hỏi nữa, 707 thở dài một hơi. Chậm rãi kéo dài thân thể của mình, nguyên bản từ hình tròn kéo duỗi thành hình dạng một cái bánh mỳ, sau đó đem Cận Thanh bao bọc lại trong thân thể của mình.

Đồng thời tường trong phòng xuất hiện một trận vặn vẹo, Cận Thanh bị quang cầu bao trùm hấp thu đi vào.

"Mời ký chủ thả lòng, chuẩn bị sẵn sàng được thoát ra! Sau khi thân thể ký chủ thoát ra thành công, ta sẽ tồn tại trong ý thức của ký chủ, thời điểm có việc có thể gọi ta nha."

Cận Thanh cảm giác toàn thân trên dưới đều bị khí tức ấm áp bao vây lấy, cô chưa bao giờ có cảm giác thoải mái đến vậy. Nếu như Cận Thanh không phải từ nhỏ bị vứt bỏ đến cô nhi viện, như vậy nhất định sẽ cảm nhận được loại cảm giác này, thật giống như lúc còn nhỏ được mẹ ôm vào trong ngực thực dễ chịu.

Nhưng loại cảm giác dễ chịu này không bao lâu liền biến mất, thân thể 707 bọc càng chặt, đè vào linh hồn Cận Thanh, càng ngày co càng nhỏ lại. Cận Thanh rất kinh ngạc, linh hồn cô thế mà  cùng đầu và chân đã bị chen thành một hàng.

Một lát sau, "Đinh, linh hồn thoát ra hoàn tất, có tiếp nhận cốt truyện hay không." 707 truyền đến thanh âm.

Khi mới bắt đầu bị thoát ra, Cận Thanh liền cảm thấy một trận đau đớn kịch liệt từ ngón chân lan đến lọn tóc, cảm giác đau bất tận dường như đang xé rách từng tế bào thần kinh trên thân thể cô.

"707, cút ra đây, vì cái gì không có nói cho ta biết thoát ra thân thể sẽ đau nhức như vậy." Cận Thanh phẫn nộ mắng 707 đang ẩn thân trong ý thức của mình.
"Ký chủ, thoát ra thân thể không có đau nhức, nguyên nhân là bởi vì hai chân của ngươi hoàn toàn chặt đứt, xương sườn cũng gãy mất ba cây, thật may không có thương tổn đến nội tạng.

". . ." Cận Thanh ta nửa chết nửa sống nằm đây, ngươi nói có thể nói buông lỏng sao? (╯°Д°)╯︵┻━┻

"Xin hỏi ký chủ có tiếp thu cốt truyện hay không?" 707 lần nữa xác nhận cùng Cận Thanh.

"Hiện tại không tiếp nhận cốt truyện, ngươi muốn ta chết sao?" Nhìn hoàn cảnh chung quanh Cận Thanh ở trong lòng lần nữa âm thầm chửi mắng 707. "Ách" 707 suy nghĩ không thể chấp nhặt cùng nữ nhân tức giận.

Người khác xuyên qua thế nào Cận Thanh không biết, nhưng hiện tại cỗ thân thể này của cô tuyệt đối là cái hố thật to, cô hiện tại bị một chiếu rơm rách bọc vòng quanh, mùi hôi bốc lên từ đồ vật hư thối gần đó không ít, nhẹ nhàng nghiêng đầu nhìn một cái, một cái đầu lâu bên cạnh cùng hai cái hốc mắt đã trở nên trống rỗng đang đối mặt với cô, bên trong còn có thể nhìn thấy giòi bọ cùng độc trùng nhúc nhích, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể bò lên mặt cô. Nguyên lai hiện tại Cận Thanh đang đứng ở trong một bãi tha ma, chung quanh đều là cây đại thụ che trời, mặt trời sắp xuống núi nên chỉ có một chút ánh sáng mờ nhạt, gió lạnh toàn bộ rừng rậm .

Hiện tại việc cô cần phải làm chính là tìm một nơi an toàn trốn đi, nhưng là vấn đề là hai chân đều đã bị chặt mất, xương sườn cũng gãy mất ba cái,chuyển động như thế nào cũng là cái vấn đề lớn đối với cô

Quan trọng nhất chính là bỗng nhiên trong đầu cô  xuất hiện một cái ý niệm điên cuồng kêu gào, "Trốn đi, mau đứng dậy a, không trốn sẽ k kịp nữa."

Ý nghĩ này tuyệt đối không phải là của Cận Thanh, hiện tại đang là lúc hoàng hôn, cũng sẽ không có ma quỷ xuấn hiện. Nếu như không phải quỷ vậy cũng chỉ có thể là. . . đến từ nỗi sợ hãi nguyên chủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro