Chương 38: Hào Môn Đại Thiếu Có Điểm Lãnh (38)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Trà Chanh Chém Gió.

Tiêu Nghiên nguyên bản là tính toán nước ấm nấu ếch xanh [1].

[1] Nước ấm nấu ếch xanh: Con người sống trong an nhàn quen rồi có thể khiến tinh thần sa đọa mà hại đến bản thân, bởi vì quá trình này diễn ra chậm chạp nên khi tỉnh ngộ thì đã muộn.

Trên thực tế, hắn trước giờ vẫn luôn làm như vậy.

Nhưng việc ngoài ý muốn làm thay đổi hoàn toàn ý tưởng của hắn.

Trên đời này, không có đồ vật gì có thể tuyệt đối không chế nó.

Có một số việc không thể nói muốn trốn là trốn được.

Lúc này đây, có lẽ là trời cao thấy hắn đáng thương, làm cho lão sư tỉnh lại.

Làm cho bọn họ còn có cơ hội một lần nữa gặp nhau.

Nhưng tiếp theo thì sao?

Hắn không nghĩ lại phải đợi.

5 năm này, mỗi một ngày mỗi một đêm, hắn đều chịu sự dày vò.

Chỉ muốn làm con cẩu (chó) kia chết đi, khiến cả người nuôi con cẩu đó cũng chết đi, thậm chí chính hắn cũng muốn đi tìm đường chết.

Hắn tồn tại còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

Nhưng là nhìn dung nhan lão sư nằm ở trên giường an an tĩnh tĩnh, một lần lại một lần nữa ngăn chặn xúc động muốn chết của hắn.

Còn tốt..

Giờ phút này nhìn đến A Chiêu đã tỉnh lại, lần đầu tiên dưới đáy lòng hắn cảm thấy trời cao, cũng không hoàn toàn từ bỏ hắn.

...

A Chiêu cảm thấy, có lẽ Tiêu Nghiên là đang nói giỡn với cô.

Cô nở một nụ tươi cười tới: “Tiêu Nghiên, lão sư vừa mới tỉnh lại, nhưng không chịu nổi kích thích lớn như vậy đâu.”

Tiêu Nghiên không đáp lại, trực tiếp cúi người mình xuống.

Đôi tay hắn chống ở hai sườn thân thể của A Chiêu, ở khoảng cách này hai người có thể nghe được hô hấp của đối phương.

“Lão sư cảm thấy tôi đang nói giỡn?”

A Chiêu há mồm muốn nói, nhưng lại mất đi cơ hội —— Tiêu Nghiên trực tiếp ngăn chặn môi của cô.

Tiêu Nghiên hôn thật sự rất mạnh, đầu lưỡi cường thế đẩy môi A Chiêu ra, không cho cô cự tuyệt, liền lấy lưỡi đảo qua khoang miệng cô mỗi một tấc, thái độ kiên quyết biểu thị công khai tính chiếm hữu của hắn.

Sự bất an, bàng hoàng và tuyệt vọng 5 năm này của hắn... Toàn bộ đều mượn nụ hôn này để phát tiết ra.

A Chiêu bị hôn đến đầu óc mơ mơ hồ hồ, một phút trước khi thiếu oxy hắn mới buông cô ra.

Cô một chút cũng không nghi ngờ, nếu không phải thân thể hiện tại của cô quá mức suy yếu, đối phương căn bản sẽ không dễ dàng buông tha cho chính mình như vậy.

Tiêu Nghiên môi dán lên môi cô, nhẹ giọng cười nói: “Lão sư cảm thấy, tôi sẽ cùng cô nói giỡn?”

Thân thể hắn tới gần A Chiêu, làm đối phương có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể của hắn đang có phản ứng.

“Lão sư cảm thấy, như vậy là đang vui đùa?”

Cảm nhận được nơi nào đó đang giương cao, A Chiêu ngậm miệng lại.

Cô tuy rằng rất nhiều điều vẫn chưa hiểu, nhưng đối với phản ứng động dục cơ bản của nhân loại vẫn là có hiểu.

Tiêu Nghiên đối với cô là đang động dục.

Lúc này, cô không còn biện pháp để an ủi chính mình, là đối phương đang nói giỡn với cô.

Chính là, bất quá chỉ là ngủ một giấc, ở thế giới này, cô như thế nào liền xem không hiểu đâu?

A Chiêu đầu óc mộng bức [2]

[2] Mộng bức [一脸懵逼]: Là trạng thái bị chuyện gì đó giật sấm, kinh ngạc, chấn động, đứng hình.

“Lão sư đang suy nghĩ cái gì?” Tiêu Nghiên ở môi cô mổ một ngụm, rất bất mãn với người dưới tình huống như thế này còn đang phát ngốc.

A Chiêu phục hồi lại tinh thần, nhìn Tiêu Nghiên, cũng không biết có phải hay không đầu óc lập tức ngắn lại, buột miệng thốt ra một câu:

“Tôi hôn mê lâu như vậy, chưa có đánh răng? Cậu cũng không có chê?”

Tiêu Nghiên: “……”

Hắn sớm nên biết, lão sư không giống với người bình thường.

Đối với phản ứng của A Chiêu, Tiêu Nghiên trả lời là —— một lần nữa phủ lên đôi môi tái nhợt kia, đem cô từ trong mơ mơ màng màng hôn lại một lần.

Dùng hành động để nói cho cô biết, hắn đến tột cùng có chê cô hay không!

A Chiêu thực không có tiền đồ, trực tiếp bị hôn đến ngất đi.

Làm Tiêu Nghiên sợ tới mức thiếu chút nữa cũng ngất xỉu theo, cũng may bác sĩ vừa lúc tới kịp, kiểm tra thân thể một lượt, xác định người không có việc gì, chỉ là đang ngủ. Về sau hảo hảo dưỡng bệnh là được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro