Chương 2 Đại binh thúc thúc ngược ta (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở Kiều được Sở Mân Thâm mang về sở lớn quân khu

Sở Mân Thâm nhận chức ở quân khu Tây Nam, trước mắt là chức cấp lâu dài, ở quân khu có được phân chia chung cư.

Sở Kiều cõng trên lưng bao con thỏ nhỏ, một tay nắm tay nhị thúc, một tay khác cầm kẹo que. Mà thân thể cao lớn của Sở Mân Thâm thì mang trên lưng cái bao lớn ,tay còn kéo một vali du lịnh nữ.

Sở Kiều từ bé đã được kiều dưỡng, có rất nhiều đồ chơi, đủ loại kiểu dáng quần áo, Sở Mân Thâm đau lòng tiểu cô nương không còn ba mẹ, nghĩ sẽ cho nàng sinh hoạt tốt nhất, cho nên một đống đồ đều mang đến đây.

"Nha, lão Sở mới ra cửa một chuyến mà đã mang con dâu nuôi từ bé trở về nha"

"Lăn, đừng nói truyện lung tung, bảo bối là cháu gái ta"

"Chào thúc thúc!" Sở Kiều ngọt ngào mà vọt tới chào hỏi.

"Ai, bạn nhỏ, chào con, chào con! " Vương tham mưu cười cười sờ đầu Sở Kiều, nhìn trước mắt tiểu cô nương trắng trắng, mềm mềm, trong lòng đột nhiên sinh ra lòng yêu thích. Trong lòng hắn cảm thán, vẫn là con gái ngoan a, nhìn một cái là biết thật ngoan, tiểu tử thúi nhà hắn mà có nửa điểm ngoan thì hắn đều phải chắp tay cảm tạ.

____________________________________

"Kiều Kiều về sau nơi này là nhà mới của con." Sở Mân Thâm mở cửa chung cư, nắm tay Sở Kiều đi tham quan một vòng.

"Là nhà của chúng ta! " Sở Kiều sửa đúng nói. Tuy rằng tuổi cô còn nhỏ, nhưng tư tưởng công lược muốn bắt đầu.

Sở Mân Thâm trong lòng ấm áp. Đúng vậy, hắn hiện tại không phải người cô đơn, trong nhà nhiều thêm một tiểu nha đầu.

"Ha ha! Đúng, nhà chúng ta"

Sở Mân Thâm cười bế Sở Kiều lên, ở trên gương mặt hoạt bát của cô hôn một cái, lại xoay vài vòng, chọc đến Sở Kiều sợ hãi kêu liên tục.

"Được, chúng ta đi thu thập nhà ở đi! "

Sở Mân Thâm vì xử lý chuyện này xin nghỉ vài ngày, cho nên bây giờ rất có thời gian.

Phúc lợi của quân nhân cũng không tồi, phân phối cho Sở Mân Thâm chung cư hơn một trăm mét vuông, trước đây hắn còn cảm thấy quá lớn, vì công việc thường xuyên nên hắn thường ở lại ký túc xá gần đó, bây giờ hắn lại cảm thấy may măn vì đủ không gian.

Muốn hay không cấp cho Kiều Kiều một phòng đựng đồ chơi?, lại làm một phòng giữ quần áo? Còn phải mua cho cô áo váy mới, con gái thì phải mặc thật xinh đẹp, xinh đẹp.

Sở Mân Thâm vẻ mặt nghiêm túc mà suy tư.

Nếu là nhóm binh của hắn biết trưởng quan xưa nay nghiêm túc của bọn họ giờ phút này trong đầu nghĩ tới những đề tài của nãi ba, chỉ sợ một đám người kinh sợ đến rớt cằm.

Đem quần áo, giày mũ còn có đồ chơi của Sở Kiều phân loại tốt, mặt trời cũng dần lặn về phía tây.

Sở Mân Thâm mở tủ lạnh, lại phát hiện trong tủ lạnh chỉ còn vài quả trứng gà cùng chút rau dưa, có chút xấu hổ. Hắn ngày thường ở nhà ăn qua loa, hoặc là đến quán ăn, coi như ứng phó, thời điểm làm đồ ăn ở nhà rất ít, tay nghề cũng rất kém cỏi.

"Kiều Kiều, hôm nay chúng ta kêu cơm hộp đi, ngày mai thúc thúc đứa con đến nhà ăn ăn ngon. "

Kỳ thật nhà ăn đồ ăn cũng chẳng ra gì, phỏng chừng tiểu cô nương ăn không quen.

Sở Mân Thâm cảm thấy, chính mình chăm sóc trẻ nhỏ ngày đâù tiên, liền thấy gặp khiêu chiến.

Sở Kiều khiễng chân nhìn tủ lạnh, trong lòng có suy tính.

" Ma ma nói, con còn ở thời kỳ thân thể lớn, nên ăn đồ bên ngoài ít ,không sạch sẽ."

Cũng đúng, Sở Mân Thâm ngày thường có chú ý tin tức, cống ngầm, thức ăn linh tinh ăn uống thập phần phổ biến, đối với thân thể nguy hại rất lớn, đúng là không thể để tiểu hài tử ăn.

" Thúc thúc, người nấu cho con ăn đi, Kiều Kiều muốn ăn đồ thúc thúc nấu! " Sở Kiều giải thích. Trong lòng nghĩ, xem ra về sau chức nghiệp đầu bếp phải do chính mình gánh vác. Cô từ nhỏ đã độc lập, từ khi ra khỏi cô nhi viện càng rèn luyện cho bản thân một tay chù nghệ tốt. Huống chi đây cũng là một biện pháp để xoát hảo cảm.

Ăn cái gì?

Khụ

Sở Mân Thâm cảm thấy chính mình bị một đám lão già lưu manh ở quân doanh dạy hư, nhìn đôi mắt to thanh triệt của Sở Kiều, mắt già đỏ lên, trong lòng đối chính mình hung hăng đánh một cái tát.

"Được đi, nếu Kiều Kiều muốn ăn, thúc thúc liền nấu." Sở Mân Thâm vén tay áo lên, bắt đầu nấu cơm.

Sở Mân Thâm sẽ không làm món chính, bất quá mì sợi thì vẫn sẽ. Hai người bắt đầu ăn,trong lòng Sở Kiều đưa ra lời bình, cũng không tệ lắm, không đến mức khó có thể nuốt xuống. Lại không biết chính vừa mới vô ý thức ỷ lại nam chủ.

Ăn mì rửa sạch chén, đã mau liền đến gần 8 giờ.

Sở Liều xoa xoa đôi mắt

Thân thể trẻ nhỏ đúng là có điểm không tiện, quá mảnh mai, đến giờ liền muốn ngủ.

Hôm nay bận rộn một ngày, Sở Kiều cảm thấy trên người dính nhớp, tính toán tắm rồi ngủ.

[hệ thống hữu nghị nhắc nhở, phòng tắm là nơi tốt để trao đổi thể dịch. ]

Thanh âm thình lình nhảy ra, làm Sở Kiều đang lơ đãng thiếu chút nữa ngã trượt chân.

[419, chúng ta thương lượng, lần sau thời điểm ngươi nhắc nhở ta có thể uyển chuyển một chút không? ] Sở Kiều bất đắc dĩ.

[Thật ngượng ngùng, đây là xưởng sản xuất 419 giả thiết, không thể sửa đổi.]

[Ta đây có thể chính mình lựa chọn, ngành, nơi gì đó là sao? ] tưởng tượng đến phương thức chấp hành nhiệm vụ, Sở Kiều vẫn có điểm không thích ứng.

[Có thể, hệ thống phán đoán nhiệm vụ thành công chỉ biết căn cứ vào số lượng thể dịch cùng chất lượng. ]

[còn có chất lượng? tính như thế nào? mỗi ngày ăn đồ bổ sao? ] chẳng lẽ là xem hoa cỏ, độ dày? Sở Kiều lung tung suy đoán.

[hệ thống căn cứ kiểm tra đo lường, phân tích ra thể dịch nam chủ có tình yêu phân bố độ dày thần kinh dịch. ]

[cho nên nếu ta mạnh hơn nam chính chất lượng sẽ không đạt tiêu chuẩn? ] quả nhiên, cô biết nhiệm vụ sẽ không dễ như vậy hoàn thành.

[Đúng vậy ]

Cho nên yêu cầu cô làm nam chính yêu cô?

Này có thể nói so với đơn thuần tiếp xúc và trao đổi thể dịch khó hơn rất nhiều.

[Được đi, 419 ngươi có hay không nói cho ta biết quy tắc?] Sở Kiều có một tia hối hận, hệ thống này quả thực không thể dựa vào.

Nói chẳng bằng không nói, vô ích.

Sở Kiều méo miệng, không thèm lý giải cái hệ thống 419 không đáng tin cậy này.

Bất quá nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ, kia nàng vẫn muốn bắt đầu nỗ lực.

"Nhị thúc! "

Sở Kiều từ tủ quần áo của mình lấy ra váy nhỏ cùng quần nhỏ kêu gọi Sở Mân Thâm.

"Ai, làm sao vậy Kiều Kiều." Sở Mân Thâm vừa lúc đem chén đũa rửa xong, xoa xoa tay từ trong phòng bếp đi ra.

"Con muốn tắm tắm! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro