₷₷₷ Chương 272 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit beta: Xichtu

Giang Dật thân thể lăn trên mặt đất vài cái, nhưng không có động tĩnh gì.

Lạc Khúc Kỳ: "..."

Bạch Tửu vỗ vai Lạc Khúc Kỳ cười nói: "Đừng lo, tôi ở đây."

Giờ phút này, dáng vẻ đại tỷ tâm tình hoàn toàn không giống với cô gái nổi cơn điên cuồng bạo lực vừa rồi.

Nhưng khi Lạc Khúc Kỳ nghe được câu "Tôi ở đây", tim có chút không khỏi đập nhanh hơn, câu này nằm trong số những câu nói có thể khiến các cô gái cảm thấy an tâm nhất, lại còn liên tục nắm top.

Trên thế giới này, có nhiều người song tính hơn người đồng tính. Mà trong nhóm song tính, nữ chiếm nhiều hơn nam, điều đó không có nghĩa phái nữ càng dễ dàng thích người đồng tính hơn phái nam, mà chỉ là so với phái nam, nữ có một loại khát khao cảm xúc đồng tính hơn.

Cũng giống như nhiều phụ nữ, khi nhìn thấy một người đồng giới có ngoại hình đẹp, giáo dưỡng tốt, phản ứng đầu tiên của cô ấy là hâm mộ chứ không phải ghen tị, đây là một loại cảm giác khao khát. Nên nói Lạc Khúc Kỳ vốn chính là nhan khống, đối với Bạch Tửu sinh ra cảm giác yêu thích là chuyện bình thường.

Mà như là điều gì, chỉ vì bạn là một người phụ nữ xinh đẹp hơn tôi, mạnh mẽ hơn tôi, cốt truyện liền phải đi hãm hại người đó. Phần lớn trong tiểu thuyết đề xuất hiện những chi tiết đó. Hơn nữa thông thường loại nhân vật này tồn tại là để thúc đẩy tình cảm của nam nữ chính, và kéo dài sự phát triển của cốt truyện.

Lạc Khúc Kỳ trong nháy mắt đã bị Bạch Tửu chinh phục.

Bạch Tửu đã gọi điện cho cảnh sát. Chỉ trong chốc lát, họ nhận được cuộc gọi có một người đàn ông đang quấy rối phụ nữ ở trường đại học. Nhưng khi họ nhìn thấy người đàn ông nằm trên mặt đất với những vết xước trên mặt, họ không thể không nghi ngờ tính xác thực của cuộc gọi. .

Ở đây chỉ có hai cô gái, không có người nào khác, thật là xấu hổ khi một người đàn ông cao lớn lại có thể bị đánh như thế này trước mặt hai cô gái.

Đúng lúc này, một cảnh sát ngạc nhiên nói: "Này, người này không phải ..."

Một người cảnh sát khác ho khan.

Chú cảnh sát đang nói chuyện vội vàng ngậm miệng.

Bạch Tửu đã đoán được hai người cảnh sát này hẳn là biết Giang Dật. Dù sao Giang Dật cũng coi như là một nửa của công chúng, không chừng còn có thể hợp tác điều tra vụ án. Nhưng Giang Dật có thân phận đặc biệt. Các chú cảnh sát khẳng định sẽ không để Bạch Tửu bọn họ dễ dàng biết thân phận anh ta.

Ông chú cảnh sát ho khan lúc trước mới chú ý tới vết trầy trên đầu gối của Lạc Khúc Kỳ, trong lòng phỏng chừng đoán ra đại khái chuyện gì, nghiêm mặt nói: "Cô cứ yên tâm, chúng tôi sẽ đưa người này đến đồn cảnh sát điều tra."

Lạc Khúc Kỳ nhìn Giang Dật được một chú cảnh sát khác dìu lên xe cảnh sát, cô bối rối hỏi: "Cháu không cần làm biên bản sao?"

"Không cần ghi chép, người đàn ông này là tái phạm, mọi người trong đồn cảnh sát của chúng tôi đều quen thuộc với anh ta."

Kẻ tái phạm! Khi Lạc Khúc Kỳ nghĩ rằng người đàn ông có vẻ ngoài đẹp trai lại là kẻ có thói quen quấy rối phụ nữ, cô ấy sợ hãi lùi lại một bước. Khó khách người đàn ông này cư nhiên dám không kiêng nể gì bắt lấy cô. Trong lòng với Bạch Tửu càng cảm thấy biết ơn.

Bạch Tửu nhận thấy rằng nhận thức đầu tiên của nữ chính về anh nam chủ đã sự thay đổi quỷ dị thoát ly với cốt truyện. Trong lòng cảm thấy hơi áy náy với nam chủ, nhưng cảm xúc này thật mau liền biến mất.

Chú cảnh sát ngay thẳng đuổi người đi.

"Bạch Tiểu thư ..." Lạc Khúc Kỳ đối với Bạch Tửu cảm kích nói: "Tôi cảm ơn cô đã cứu tôi. Nếu không có cô, tôi thực sự không biết mình sẽ làm gì."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro