₷₷₷ Chương 273 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit beta: Xichtu

"Đừng khách sáo". Bạch Tửu cười, "Chuyện này cô không cần phải để tâm, tôi tới đây để tham dự lễ trao học bổng của trường cô."

Lạc Khúc Kỳ lập tức sốt sắng nói: "Vậy cô Bạch, đi với tôi, tôi sẽ chỉ đường cho cô."

Bạch Tửu đi theo Lạc Khúc Kỳ, cô vừa đi, vừa thuận miệng hỏi chút đề tài thông thường "Cô bao nhiêu tuổi?"

"Tôi là sinh viên năm cuối của khoa sinh học."

"Vậy cô chuẩn bị về sau làm nghiên cứu khoa học sao?"

Lạc Khúc Kỳ gật đầu, "Đúng vậy, khi còn nhỏ tôi đã muốn nghiên cứu khoa học, vì vậy hiện tại tôi đang hướng tới mục tiêu này."

Lạc Khúc Kỳ nở một nụ cười sảng khoái.

"Có mục tiêu là một điều tốt." Bạch Tửu tò mò hỏi, "Cô đã nghĩ về hướng nghiên cứu của mình chưa?"

"Nghĩ kỹ rồi, tôi muốn thực hiện nghiên cứu về di truyền học con người."

"Theo như tôi biết, nghiên cứu khoa học trong phòng thí nghiệm là một việc rất nhàm chán. Tại sao cô lại nghĩ đến việc nghiên cứu sinh học?"

Lạc Khúc Kỳ trong ánh mắt hiện ra tia sáng, đây là ánh mắt đối với một người có tình cảm sâu sắc mới có . Cô nói: "Bởi vì ông của tôi là một nhà khoa học sinh học, tôi cũng muốn lợi hại được như ông. "

Lý do rất đơn giản, nhưng thực tế.

Bạch Tửu mỉm cười và khen ngợi, "Cô có một mục tiêu rõ ràng như vậy khi tuổi còn trẻ, thật là tuyệt vời."

"Tôi vẫn còn một chặng đường dài phía trước". Lạc Khúc Kỳ ngượng ngùng sờ đầu.

Bạch Tửu thản nhiên nói: "Thực ra bây giờ tôi là nhà nghiên cứu sinh học. Tôi nghĩ chúng ta nên để lại thông tin liên hệ. Nếu sau này có gì không hiểu, nếu có thể giải đáp, tôi có thể gửi thông tin cho cô."

"Thật tuyệt!" Lạc Khúc Kỳ hào hứng lấy thẻ liên lạc ra để lại thông tin liên lạc của mình với Bạch Tửu, Lạc Khúc Kỳ vui vẻ hỏi: "Không biết cô Bạch đang ở viện nào vậy?"

"Viện Nghiên cứu Khoa học Sinh mệnh."

"Là viện nghiên cứu nơi ông nội từng làm!" Lạc Khúc Kỳ lộ vẻ vui mừng, sau đó vẻ mặt khao khát nói: "Đây là viện nghiên cứu tốt nhất Trung Quốc, nhưng ông nội nói rằng muốn vào viện nghiên cứu này, rất, rất khó, chỉ những nhân tài mới vào được. Tôi cũng mong một ngày nào đó, tôi sẽ được làm việc trong viện nghiên cứu này. "

Nụ cười của Bạch Tửu không thay đổi, "Ông của cô là ai?"

"Đúng rồi, Bạch tiểu thư cùng ông nội tôi cùng viện nghiên cứu, nói không chừng hai người quen nhau. Ông tôi là..."

"Khúc Kỳ!" Một cô gái bên kia chạy đến, hô to: "Lễ trao học bổng sắp bắt đầu rồi, còn lề mề nữa!"

"Suýt nữa thì quên mất!" Lạc Khúc Kỳ nhìn Bạch Tửu có lỗi, "Cô Bạch, cô đi theo bạn cùng phòng của tôi, tôi phải chạy qua cho kịp."

Bạch Tửu gật đầu, "Được."

Lạc Khúc Kỳ quay đầu liền chạy xa, ít nhiều cô ấy cũng có một đôi chân chạy trốn nhanh. Nếu không cô ấy đã không ít lần hữu kinh vô hiểm chạy trốn. (Bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm)

Bạch Tửu cũng không theo bạn cùng phòng của Lạc Khúc Kỳ đến giảng đường nữa. Cô kiếm cớ rời khỏi trường đại học. Bây giờ cô đã thiết lập mối quan hệ với Lạc Khúc Kỳ, cô không cần phải đi vào nữa. Tiếp theo, cô chỉ cần đợi cho cốt truyện phát triển.

Lúc Bạch Tửu lái xe đi, cô vô tình liếc thấy một chiếc ô tô đang đậu, biển số của chiếc xe này rất đặc biệt, các con số đều là một, chính vì biển số đặc biệt mà cô mới nhớ ra đây là xe của Tạ Tuyển.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro