₷₷₷ Chương 323 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Xichtu

Thi pháp trưởng lão? Bạch Tửu khó hiểu.

Tiểu Ngọc Bích sợ hãi nói: "Trưởng lão chấp pháp là sư thúc của ta, Giới luật Thương khung phái đều do sư thúc quản. Ai phạm vào cũng sẽ bị sư thúc trừng phạt. Sư thúc nói chúng ta không thể trầm mê vào dục vọng ăn uống, càng ... ... Chính mình không thể thả lỏng, cho nên những thứ này ... Ta không dám ăn. "

Đó là bởi vì sư thúc của ngươi ngoan cố. Bạch Tửu trực tiếp bình luận, đây là lần đầu tiên cô nghe nói có loại hạn chế này với những đứa trẻ, nhưng nhìn thấy Tiểu Ngọc Bích vô cùng sợ hãi người sư thúc đó, cô nhẹ nhàng nói. : "Nếu người sợ bị ông ấy thấy, hay là ngươi ở chỗ ta ăn cho xong rồi hãng đi. Đây là bí mật nho nhỏ giữa hai chúng ta, không để kẻ thứ ba biết."

Tiểu Ngọc Bích nghĩ về điều đó một lúc, sau đó cậu nhìn xuống thứ trong tay mình, chỉ cảm thấy nước miếng sắp chảy ra, nhưng cậu không dám cử động.

Bạch Tửu cầm một miếng mận khô đưa lên miệng cậu bé, cô cười nói: "Ăn đi."

Cậu bé Ngọc Bích rối rắm trong một giây, nhưng không thể cưỡng lại sự dụ hoặc mà mở miệng.

Tiểu hài tử vốn thích ăn đồ vặt, huống chi là một tiểu hài đồng đã lâu không được ăn vặt. Có bắt đầu, Ngọc Bích lại ăn một miếng, động tác nhanh hơn.

Bạch Tửu thấy điểm họa thủy đã tăng thêm năm điểm thì cảm thấy hài lòng. Từ đầu đến giờ, đây vẫn là điểm được cộng nhiều nhất, nhưng cô vẫn thích nhìn vẻ mặt tươi cười hài lòng của cậu bé hơn là được cộng thêm điểm.

Về việc "vụng trộm" lần này, đó chỉ là bí mật giữa Bạch Tửu và Tiểu Ngọc Bích.

Sau khi Ngọc Bích rời đi, Bạch Tửu bước vào nhà, mặc dù viện rất hẻo lánh nhưng may mắn là sạch sẽ, mền và mọi thứ đều mới, nhìn sơ qua thì có thể thấy rõ ràng là có người đã dọn dẹp nơi này trước khi cô đến. Tuy rằng không xa hoa như biệt viện của Thừa tướng, nhưng chúng đơn giản và tao nhã, và cô cảm thấy khá hài lòng.

Bạch Tửu đang nằm trên giường, ngẩn người nhìn chằm chằm vào nhiệm vụ trên tấm thẻ xanh, cô không ngạc nhiên khi nhận được một nhiệm vụ như vậy. Cục quản lý Thời không cần đảm bảo mỗi một nhân viên công tác đếu được tăng năng lực chấp hành nhiệm vụ. Như loại này thường được thấy trong kịch bản nữ phụ, năng lực Hồng nhan họa thủy tuyệt đối không thể kém, kỳ thật tương đương với việc khảo hạch năng lực đối với cô.

Bạch Tửu nằm trên giường trằn trọc trằn trọc mãi không ngủ được, có lẽ lúc mới vào đây chưa quen, cũng có thể là do đang suy nghĩ về điểm họa thủy tưởng chừng như không thể thực hiện được, tóm lại là cô mất ngủ.

Bạch Tửu từ trên giường ngồi dậy, nghĩ mình bị đặt ở nơi "biệt lập" này, không thể gặp đàn ông, huống chi là phụ nữ, cô có rất ít cơ hội được cộng điểm, trong lòng cảm thấy rất nguy cơ, không ngủ được.

Cô xuống giường, mở cửa sổ nhìn màn đêm bên ngoài, trong lòng thầm tính toán, theo kịch bản, đêm tối gió lộng này là thời điểm tốt để phát triển tình tiết, cô nên ra ngoài đi tìm đường chết .

Nghĩ vậy, Bạch Tửu mặc quần áo vào, xoay người rời khỏi phòng.

Mặc dù đang là mùa ấm, nhưng gió về đêm vẫn hơi se lạnh, Bạch Tửu siết chặt áo, đi theo con đường trong trí nhớ của mình, đi dọc đường nhỏ trong rừng trúc. Tuy rằng đêm khuya thanh vắng, bóng đêm đáng sợ, nhưng cô cũng không e ngại ma quỷ. Về sau cô thậm chí thấy nếu có xuất hiện mấy con thì tốt.

Nói không chừng trêu quỷ so với trêu người điểm còn cao hơn.

(~▽)~(~▽)~(~▽)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro