₷₷₷ Chương 467 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triệu Thiết tròn mắt nhìn Nữ vương Trịnh.

Trịnh Nữ vương nhìn lại bằng ánh mắt hàm xúc "Nếu cậu dám làm lộ, tôi sẽ đem cậu đi lột da."

Triệu Thiết suy xét cẩn thận rồi quyết định không xen vào chuyện của ng khác.

Bạch Tửu chỉ có thể buông tay, "Được, tôi sẽ tìm cơ hội trả lại cho cậu ấy."

Không có gì ngạc nhiên, đại hội thể thao còn chưa kết thúc, tin tức lan truyền khắp trường rằng bạn gái của giáo bá là cô gái xinh đẹp nhất năm ba. Nhờ phúc giáo bá, Bạch Tửu vốn dĩ chỉ nổi danh xinh đẹp, là học sinh thật thà, giờ lại nhiều thêm một cái mác của giáo bá.

Buổi chiều, Bạch Tửu được gọi đến Văn phòng Chủ nhiệm. Cô đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nhưng khi nhìn thấy một nam sinh đang đứng trong văn phòng, cô cảm thấy thật phí công khi chuẩn bị ra bài theo lẽ thường.

Lý Chiêu hô một tiếng: "Bạch Tửu."

Bạch Tửu dừng bước, thành thật bước đến bàn làm việc, đứng bên cạnh nam sinh. Bởi vì chiều cao chênh lệch nên đứng bên cạnh cậu, không hiểu sao cô lại có cảm giác mình là một chú chim nhỏ.

Chim nhỏ nép người chết tiệt!

Sắc mặt Lý Chiêu lạnh lùng, cho dù uống mấy ly nước cũng không nén được lửa giận trong lòng, hỏi: "Các em không có chuyện gì muốn nói sao?"

Ngồi trong văn phòng này, Lý Chiêu sẽ chỉ mang thân phận là giáo viên chủ nhiệm. Đối mặt với Bạch Tửu, cô cũng chỉ là một học sinh, mà bà lại là người dẫn đường cho những hs đi sai đường.

Bạch Tửu cúi đầu và im lặng, có nên nói rằng cậu ấy thích giúp đỡ người khác sao? Nhưng giáo bá khi nào thích giúp đỡ mng?

Trong trường hợp này, bất kể lý do nào được đưa ra, dường như nó không thể được xác lập.

Giọng nói thản nhiên của Tiết Nguyễn vang lên, "Em đang đuổi theo cô ấy, không liên quan gì đến cô ấy."

Tiếng "bốp" vang lên, Lý Chiêu vỗ bàn.

"Tôi biết mà! Nhất định mọi chuyện là do cậu!" Đôi mắt Lý Chiêu như muốn bùng lửa. Mặc dù tính cách của cháu gái trước đây không tốt lắm, nhưng gần đây cô đã trở nên hiểu chuyện. Tại sao có thể rơi vào tình yêu với giáo bá khét tiếng! ?

Bạch Tửu sửng sốt cảm xúc bộc nộ của Lý Chiêu.

Tiết Nguyễn đứng trước Bạch Tửu.

Cô nhìn theo bóng lưng của cậu, trong lòng có một cảm giác không thể giải thích được.

Tiết Nguyễn không vội vàng nói: "E thích cô ấy, cho nên tôi mới theo đuổi cô ấy, cô ấy không sai."

Lý Chiêu giờ phút này đã bình tĩnh hơn khg ít. Bà đã bắt Tiết Nguyễn nhiều lần, cậu sẽ khg bao giờ bào chữa cho những hành động của mình. Không thể khg nói đây là ưu điểm khg thể phủ nhận ở cậu. Bà ngồi xuống, hít một hơi: Em thích bạn ấy? Chỉ bằng em, cách hai ba ngày lại đánh nhau một trận. Không chịu học hành, không nghề nghiệp, sau đc ba mẹ nuôi, em có tư cách gì nói thích một người?

"E sẽ thay đổi những thiếu sót của mình, em sẽ học tập chăm chỉ để bắt kịp cô ấy."

"E lấy gì chứng minh?"

Đôi mắt Tiết Nguyễn lóe sáng, "Kỳ thi này em sẽ vào top 100. Khi kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, e sẽ không dùng thực lực để vào được trường đại học mà cô ấy sẽ theo học."

Khẩu khí không nhỏ. Lý Chiêu lại liếc nhìn Tiết Nguyễn, cháu gái bà bị cậu chắn kín mít, nhìn khg thấy người. Lý Chiêu cười đầy ẩn ý, Tôi sẽ xem kết quả thi lần này của cậu như thế nào, nếu đó là những gì cậu đã nói ... Tôi có thể xem xét rút lại những gì tôi đã nói rằng cậu không đủ tư cách để thích bạn ấy. "

Ơ?

Bạch Tửu sửng sốt, như thế nào cảm thấy rõ ràng là chuyện của Tiết Nguyễn và cô, kết quả liền một chút cũng khg hỏi ý kiến của cô?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro