🎟️[TG3] Chương 124: (15)🎟️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Zittrasua (Wattpad).

Mặc dù hiện tại còn đang nằm trên giường, cậu bé vẫn nhớ lại lúc ngâm mình bên dưới làn nước buốt giá, mà ngay cả lòng cậu cũng trở lên đạm bạc.

Nhưng sau đó mẹ lại đến, kéo cậu ra khỏi dòng sông nhỏ ấy, sau đó đưa cậu vào bên dưới tấm chăn ấm áp, tấm lòng lạnh lẽo ở khoảnh khắc nghe thấy mẹ nói không rời bỏ cậu dần trở nên nhộn nhạo.

Thằng bé không thích Trình gia, không thích bà nội, cũng không thích cha, càng không thích đám người Trình Đào, nếu có thể, cậu nguyện ý cùng rời đi cùng mẹ.

Nhưng vẫn còn, còn Pudding……

Nhớ tới Pudding, Trình Hi lại trở nên đau lòng, cậu còn từng nói với Pudding, muốn mang nó cùng nhau rời đi, muốn tiếp tục nuôi dưỡng nó, nhưng mà nó đã đi rồi.

Cậu thậm chí còn không biết lí do vì sao Pudding lại chết.

Tuy rằng chỉ mới ở cùng Pudding mấy tháng, nhưng cảm tình mấy tháng ở chung ấy, so với thời gian chín năm ở cùng người của Trình gia còn sâu đậm hơn.

Nhưng Pudding, lại ra đi vĩnh viễn.

Trình Hi vùi thân thể gầy bé của bản thân vào trong chăn, cổ họng nghẹn ngào, thân thể run rẩy, thật lâu sau mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

.

-Zittrasua-

Ân Âm trở về phòng của mình, đúng vậy, cô trở về phòng của chính mình.

Mặc dù Trình Trấn Bình không về nhà, cũng đã rất lâu về trước, Trình Trấn Bình phân phòng ngủ với nguyên chủ.

Có lẽ là bởi vì nguyên chủ đã trở thành bà thím già, hoặc bởi vì bên ngoài có tiểu kiều thê tươi mới ngon miệng, mà ngay cả chút việc qua loa có lệ giúp nguyên chủ cũng lười làm.

Chẳng qua, Ân Âm lười để ý đến Trình Trấn Bình, cô cũng không rảnh để làm những chuyện như vãn hồi* cùng Trình Trấn Bình.

(*Khiến mọi chuyện trở lại như trước kia).

Cô hạ phàm vì con nhỏ, tuy nói nên cho đứa trẻ một gia đình hoàn chỉnh là tốt nhất, ở hai cái thế giới trước cô cũng đã làm như vậy, nhưng đối với một vài tra cha*, thật sự không cần thiết phải vãn hồi.

(*Cũng tựa như tra nam, tra nữ, nhưng đây là tra cha ://)

Bản thân cô một thân một mình vẫn dư sức nuôi con thật tốt.

Vậy nên ly hôn với Trình Trấn Bình là điều cần thiết.

Cho dù là thôn Hàng Hậu, hay là đám người Trình gia, đối với Trình Hi mà nói, đây vẫn luôn là một hố sâu tràn ngập ác ý, Ân Âm muốn mang theo thằng bé rời thoát khỏi cái hố này.

Hơn nữa Trình Hi đã chín tuổi, nhưng vẫn chưa được đi học.

Đối với người của thôn Hàng Hậu mà nói, họ có thể nuôi sống một người tàn tật đã là sự từ bi to lớn nhất rồi, sao có thể nuôi chúng ăn học nữa chứ.

Chưa kể, một người làm sao có thể đọc sách được.

Đây là suy nghĩ của người ở thôn Hàng Hậu, dù gì thì người ở nơi này trình độ văn hoá vẫn chưa cao, người từng đọc sạch vô cùng ít, sinh viên lại càng không có.

Nhưng Ân Âm không muốn để Trình Hi thua thiệt, con trai của cô không thể nhìn được đã đủ khiến người ta đau lòng rồi, không thể cứ trở nên tầm thường suốt cuộc đời, cô phải cho con trai cô những điều tốt đẹp nhất.

Cô có tính toán, chờ sau khi ly hôn với Trình Trấn Bình liền mang Trình Hi rời khỏi thôn Hàng Hậu, đến một thành phố lớn, sau đó đưa Trình Hi đến trường học dành cho người khiếm khuyết để học chữ nổi.

Chỉ có tri thức, mới có thể lấp đầy một người, không những mở mang tầm mắt của một người, mà còn có cả tâm trạng nhìn nhận thế giới.

Cô muốn cho Trình Hi biết, thế giới bên ngoài vẫn vô cùng tốt đẹp, cho dù đứa nhỏ không thể nhìn thấy, nhưng cô tình nguyện trở thành đôi mắt của thằng bé, dẫn cậu đi nhìn xem, đến nơi đó cảm thụ.

Nghĩ đến một đám người Trình gia, Ân Âm không khỏi có chút buồn nôn, vô luận là già hay trẻ, cũng đều là một nhà cực phẩm.

Trình mẫu thật sự vẫn còn cho rằng đây là sinh hoạt thời cổ đại sao, còn lưu hành* loại ý tưởng để anh em họ cưới nhau, còn trọng nam khinh nữ. Thậm chí sau khi biết được Trình Trấn Bình có một gia đình nhỏ bên ngoài, bà ta một chút cũng không kinh ngạc, ngược lại còn khuyên nhủ Ân Âm. Bà ta nói, trước kia đàn ông còn có tam thê tứ thiếp, hiện tại Trình Trấn Bình chỉ thêm một người phụ nữ mà thôi, còn chưa kể đến, nếu không phải do Ân Âm chỉ biết sinh ra một thằng nhóc mù, sao Trình Trấn Bình lại tìm đến người phụ nữ bên ngoài được.

Trình mẫu tất cả trách nhiệm đổ lên đầu Ân Âm và Trình Hi, còn Trình Trấn Bình của bà ta lại tẩy đến sạch sẽ.

(*Lưu hành: Đưa ra sử dụng rộng rãi từ người này, nơi này qua người khác, nơi khác trong xã hội.
Lưu hành loại tiền mới.
Cấm lưu hành.
Tài liệu lưu hành nội bộ (trong nội bộ một tổ chức).

Nguồn: wiktionary).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro