Chương 207: Thần thú cực phẩm ở võng du 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Diệc Linh Pisces

Ác Nhân Cốc cũng từng đánh phó bản Tử Vong Cốc này nhưng boss lớn khi đó không phải là Quỷ Vương Không Đầu.

Quỷ Vương Không Đầu này là boss mới, trước kia được hệ thống ẩn giấu.

Bọn họ chưa từng đánh nó nên tất nhiên sẽ cảnh giác.

Theo thông tin chính thức, lúc sinh thời, Quỷ Vương Không Đầu là một vị tướng chết trận nơi sa trường, phần đầu bị kẻ địch chặt bỏ rồi coi như chiến lợi phẩm mà mang về.

Hàng trăm vạn oán khí của những linh hồn chết nơi sa trường đã đánh thức linh hồn của hắn. Vị tướng đã chết nhiều năm nay đứng lên từ trong vũng máu, hiệu lệnh hàng triệu tử linh, trở thành Quỷ Vương Không Đầu tà ác khát máu.

Nghe có vẻ ngầu lòi đấy.

"Chú gặp rắc rối rồi" gọi đồng đội lại rồi thương lượng: "Tôi thấy đòn đánh của Quỷ Vương Không Đầu này quả thật rất biến thái, nếu ai dính một đòn thì phế mất. Chúng ta phải cố gắng câu giờ, không cần phải đối cứng. Mặt khác, khi lượng máu của nó chỉ còn 30%,..."

Anh đứng đây lải nhải, hoàn toàn không phát hiện con thỏ béo luôn nằm trong lòng mình lại leo lên bả vai một lần nữa. Cặp mắt ửng đỏ của nó nhìn chằm chằm Quỷ Vương Không Đầu kia.

Nhìn Quỷ Vương Không Đầu lẳng lặng ngồi trên chiến mã, toàn thân toát lên khí chất mạnh mẽ, bất khả chiến bại, trong lòng Chung Tình chợt trào dâng hào khí ngất trời.

Cơ thể cô lao ra trước khi lý trí trỗi dậy.

"Đại ca!"

"Chú gặp rắc rối rồi" vừa quay đầu lại liền nhìn thấy con thỏ béo Quảng Hàn nhà mình vọt tới chỗ Quỷ Vương Không Đầu.

Nói chính xác thì nên dùng từ "đâm thẳng qua đó" để hình dung cảnh tượng này.

Khoan đã, một con thỏ sao lại biết bay?

Đây là phản ứng đầu tiên của "Chú gặp rắc rối rồi" khi nhìn thấy cảnh này.

Ngay lập tức, anh vứt cái suy nghĩ này ra, hét lớn tên Quảng Hàn theo bản năng.

Không thấy con Quỷ Vương Không Đầu kia giơ thanh trường kiếm lập lòe ma trơi lên rồi à?

"Chú gặp rắc rối rồi" chỉ cảm thấy tim mình như run lên.

Dẫu biết cho dù thú cưng có chết đi thì vẫn có thể ấp nở lần nữa nhưng không hiểu tại sao, khi nhìn thấy Quảng Hàn lao đầu vào kiếm của Quỷ Vương Không Đầu, lòng anh lại hơi hoảng sợ.

Chưa kịp nghĩ ngợi thêm, cả người anh đã thi triển tốc độ nhanh nhất để đuổi theo.

Nhưng vẫn chậm một bước.

Cơ thể mềm mại của thỏ con đã đập mạnh vào chuôi kiếm này.

"Ầm!"

Sự va chạm của Chung Tình vậy mà lại khiến toàn bộ Tử Vong Cốc vang lên tiếng va đập cực lớn của vật thể nặng.

Cô chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng như bị đập vỡ, cái đầu thỏ choáng váng đau nhức, nó rơi thẳng xuống từ giữa không trung — lọt vào một cái ôm ấm áp.

"Quảng Hàn?"

Trong mắt "Chú gặp rắc rối rồi" chỉ còn con thỏ này, nhìn thấy nó yếu ớt rơi xuống thì trong phút chốc, tim anh quặn lại. Anh vội vàng hô nhẹ.

Chung Tình nằm trong lòng bàn tay anh, yên tĩnh làm một con thỏ ngoan ngoãn mười giây, sau đó cuối cùng cũng cảm thấy bớt choáng váng, lắc lắc đầu rồi đứng dậy.

Đối mặt với ánh mắt lo lắng của người đối diện, Chung Tình biết anh lo lắng cho mình, lòng ấm áp hẳn. Cô vươn một chân trước gãi gãi lòng bàn tay anh, thốt lên hai tiếng, tỏ vẻ bản thân không sao.

[Ting ~ Hệ thống nhắc nhở, độ yêu thích của thần thú Quảng Hàn trước mặt là 50. Mong rằng người chơi không ngừng cố gắng, nhanh chóng đạt được độ yêu thích 100. Sẽ có thêm niềm vui bất ngờ nha ~]

"Chú gặp rắc rối rồi" sửng sốt, nghe hết lời nhắc nhở của hệ thống mới chắc chắn rằng con thỏ của mình không sao!

Anh vui vẻ đến mức cúi đầu hôn lên người Chung Tình một cái thật mạnh!

Sau đó anh lập tức nhìn thấy toàn bộ cơ thể của con thỏ béo đã nhanh chóng chuyển sang màu hồng nhạt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

Chung Tình: "..."

Hừ! Cái đồ lưu manh này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro