Chương 208: Thần thú cực phẩm ở võng du 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Diệc Linh Pisces

"Chú gặp rắc rối rồi" cũng hơi ngạc nhiên khi thấy con thỏ Quảng Hàn trước mặt biến thành màu hồng phấn chỉ trong nháy mắt.

Sau đó anh nhận được thông báo của hệ thống.

Lại thẹn thùng à?

Anh cười to, bế con thỏ trong lòng bàn tay lên, hôn mạnh thêm một cái.

Chung Tình giơ móng vuốt nhỏ lên che mặt, khẽ hầm hừ, căn bản không muốn quan tâm đến anh nữa!

Sàm sỡ cả con thỏ, đúng là đồ lưu manh!

"Cậu đoán, tôi đoán, không đoán" đứng một bên nhìn màn tương tác ấm áp giữa đại ca nhà mình với con thỏ của anh, khuôn mặt lạnh lùng ngầu lòi lộ ra vẻ hâm mộ.

Nhưng mà nhanh chóng bình tĩnh lại.

"Đại ca." Hắn lạnh lùng gọi "Chú gặp rắc rối rồi".

"Chú gặp rắc rối rồi" xoay người: "Sao vậy?"

Sau khi tâm trí của anh rời khỏi người Quảng Hàn, anh mới nhớ ra nhóm của mình đang ở đâu.

"Đúng rồi, Quỷ Vương Không Đầu thế nào?" Anh vội vàng nhìn về hướng lúc nãy của Quỷ Vương Không Đầu.

Vừa nhìn –––

"Chú gặp rắc rối rồi: "..."

Chỗ đó làm gì còn bóng dáng của Quỷ Vương Không Đầu nữa.

Thay vào đó là một cái hố.

Một cái hố vô cùng lớn!

Vẻ mặt "Cậu đoán, tôi đoán, không đoán" cũng hơi phức tạp: "Anh lại đó sẽ biết."

"Con heo thần ngốc nghếch đáng yêu" và "Con thiểu năng trí tuệ suốt quãng đời còn lại" ở bên cạnh cũng có biểu cảm khó tả.

Rõ ràng mấy cô ấy đã lại đó xem rồi.

Nhìn thấy dáng vẻ của ba người bọn họ, trong lòng "Chú gặp rắc rối rồi" bỗng trào dâng dự cảm bất ổn.

Không lẽ việc này trầm trọng đến mức… nằm ngoài khả năng chấp nhận của anh?

Trước khi suy nghĩ này chấm dứt, anh đã nhìn thấy tình hình trong hố.

Hố rất sâu, nhìn qua cũng phải ít nhất mười mấy mét.

Quỷ Vương Không Đầu vẫn còn ở đó nhưng lại nằm dưới hố sâu với một tư thế rất xấu hổ. Chiến mã thì nằm dưới người hắn, không rõ sống chết.

"Chú gặp rắc rối rồi": "..."

Anh nhìn con số "109888" đỏ tươi trên đỉnh đầu đối phương, tâm trạng vi diệu vô cùng.

Làm boss lớn của Tử Vong Cốc thì lượng máu của Quỷ Vương Không Đầu cũng phải đến cả trăm vạn.

Nhưng bây giờ bị Quảng Hàn nhà mình đụng một chút thôi mà nháy mắt đã tụt xuống dưới 1/10.

Quả thật là một giây hoá biển máu.

Hơn nữa nhìn bộ dạng của Quỷ Vương Không Đầu thì hắn không thể thoát nổi.

Cho nên không thể đứng dậy sau khi bị đạp xuống hố sâu.

Theo lý mà nói, máu của Quỷ Vương Không Đầu tụt đến mức này thì đáng lẽ phải bạo tẩu.  Nghe nói kỹ năng bạo tẩu của Quỷ Vương Không Đầu cực kỳ đáng sợ nên ngay từ đầu "Chú gặp rắc rối rồi" còn trao đổi với đồng đội một hồi để xem làm thế nào mới lẩn tránh được.

Nhưng bây giờ…

Hiển nhiên, nếu đã nằm dưới hố sâu mười mấy mét thì dù có kỹ năng đáng gờm tới đâu, hắn cũng không thể phóng ra.

Cuối cùng "Chú gặp rắc rối rồi" cũng hiểu tại sao ba đồng đội của mình lại lộ ra vẻ mặt như vậy.

Quả thực…

Vượt xa tầm hiểu biết!

Anh cúi đầu nhìn Quảng Hàn - con thỏ đang ngồi xổm trong lòng bàn tay anh với đôi mắt to tròn ửng đỏ và khuôn mặt ngây thơ: "Sao mày lại giỏi đến vậy?"

Tại sao thân hình nhỏ bé thế kia lại ẩn chứa sức mạnh to lớn đến thế?

Chung Tình lập tức dựng thẳng đôi tai dài!

Cô duỗi chân ra, vỗ nhẹ lòng bàn tay "Chú gặp rắc rối rồi" với tâm trạng vui vẻ.

Bên tai "Chú gặp rắc rối rồi" lập tức vang lên âm thanh mềm mại: "Cho nên cứ đi theo bổn thần thú, tôi sẽ bảo vệ anh."

"Chú gặp rắc rối rồi": "..."

Anh nhướng mày, thoải mái gật đầu: "Vậy sau này mong Quảng Hàn đại nhân chăm sóc nhiều hơn."

Chung Tình hài lòng gật đầu.

[Ting ~ Hệ thống nhắc nhở, độ yêu thích của thần thú Quảng Hàn tạm thời là 60, mong người chơi không ngừng cố gắng để nhanh chóng đạt được độ yêu thích 100. Sẽ có niềm vui bất ngờ nha ~]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro