Chương 8: Chủ động chui vào chăn của Đỗ Úc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tạ Từ nắm tay Hứa Nhạc đi vào ký túc xá, vừa đi vào, liền nhận được ánh mắt của Đỗ Úc cùng Mạnh Nghiêu Đình.

Giường Hứa Nhạc còn ướt, cậu nói với Tạ Từ, Tạ Từ liền chủ động bò lên giường Hứa Nhạc, giúp cậu đổi ga trải giường.

Tạ Từ nhẹ nhành ngửi ngửi chăn Hứa Nhạc, hận không thể cởi quần áo nằm trên giường lăn một cái, tốt nhất là để cho toàn thân thể hắn đều bao phủ mùi hương của Hứa Nhạc.

Tiếc là Hứa Nhạc đang ở dưới nhìn lên, hắn không thể không biết xấu hổ, hơn nữa mình còn là thanh niên thô kệch, Tạ Từ cũng không giám làm dơ giường của thiếu niên thích sạch sẽ này.

Hứa Nhạc trong lòng đắc ý nói chuyện cùng với hệ thống, "Cậu thấy sao? Vai chính hiện tại đang giúp tôi thay ga giường đấy."

Hệ thống 2176: 【...... Giỏi lắm. 】

Hắn trái lương tâm mà khen một câu, nếu không Hứa Nhạc nhất định sẽ lải nhải không yên mất, nói không chừng còn tức giận nữa.

Hứa Nhạc được hệ thống 2176 tán thành, mũi đều hếch cả lên trời.

Tạ Từ cầm chăn ướt cùng đệm xuống giường, Hứa Nhạc chỉ có một cái đệm này, cho nên đêm nay hẳn phải cùng người khác ngủ chung một giường, cậu không muốn sẽ ngủ trên tấm ván gỗ cứng đó.

Đỗ Úc nhìn Tạ Từ bận lên bận xuống giúp Hứa Nhạc, mặt không biểu tình, trong lòng lại không thoải mái, hắn nhìn ra tên ngốc to con Tạ Từ đang lấy lòng Hứa Nhạc.

Mà Hứa Nhạc rõ ràng rất hưởng thụ. Quan hệ của hai người này tuyệt đối không bình thường, thời điểm Hứa Nhạc cùng Tạ Từ đi vào phòng, hắn liền phát hiện miệng Hứa Nhạc hồng bất thường, khẳng định là bị Tạ Từ ngậm trong miệng, tra tấn một phen.

Đỗ Úc ánh mắt lạnh lùng, sách cũng đọc không vào, trong đầu đều là khuôn miệng đỏ rực của Hứa Nhạc.

Nhưng suy nghĩ của hắn rất nhanh liền bị đánh gãy.

Hứa Nhạc ôm gối đầu cùng chăn dựa vào đầu giường hấn, Tạ Từ ở bên cạnh nói to, muốn Hứa Nhạc ngủ cùng hắn, Hứa Nhạc không muốn, từ chối Tạ Từ.

Hứa Nhạc tất nhiên là không muốn ngủ cùng giường với Tạ Từ, Tạ Từ có tình ý đối với mình, còn hút núm vú cậu, nếu nửa đêm hắn tử tình cậu ngay tại chỗ thì phải làm sao bây giờ?

Sức lực của Tạ Từ lớn như vậy, sao mà cậu có thể phản kháng được!

Hệ thống 2176 nghe thấy nội tâm của Hứa Nhạc, gật gật đầu đồng ý: Không tệ, còn có ý thức phòng nguy hiểm.

Nhìn Hứa Nhạc chui vào ổ chăn vừa trải của mình, Đỗ Úc bỗng thấy bất an, rất nhanh liền buông sách xuống, đứng ở mép giường mình.

Trong lòng Đỗ Úc có chút buồn bực. Hắn rất muốn từ chối Hứa Nhạc, muốn bắt cậu ngay lập tức xuống khỏi giường mình. Hứa Nhạc cùng Tạ Từ quan hệ không bình thường mà dính lấy nhau, thậm chí còn hôn môi, thiếu niên sớm ba chiều bốn như vậy, hắn có thói ở sạch không muốn thiếu niên nằm lên giường mình.

Nhưng Hứa Nhạc rất ngoan rất đáng yêu, lại còn thơm nữa.

Hứa Nhạc thấy hắn đang đứng bên giường ngủ, liền cho rằng hắn buồn ngủ, vội vàng dịch thân mình vào bên trong, để giành không gian cho hắn, chờ hắn lên giường ngủ.

Hứa Nhạc hít hít mũi, nghi ngời mà nhìn Đỗ Úc bất động đứng kế mép giường, trong lòng trò chuyện với 2176, "Sao Đỗ Úc lại đúng bất động vậy, cậu ấy cũng là vai chính, tớ còn phải tiếp cận cậu ấy mà!"

Hứa Nhạc còn tưởng Đỗ Úc đổi ý, không muốn ngủ cùng mình, trong lòng có chút sốt ruột, rốt cuộc thì tận thế sắp tới rồi, cậu còn muốn giữ mối quan hệ tối với nhân vật chính trước khi tận thế ập tới.

À, ngoại trừ Mạnh Nghiêu Đình.

Mặc dù không hiết vì sao hắn lại từ vai ác mà biến thành vai chính, nhưng cũng không cản trở việc Hứa Nhạc không muốn tiếp cận Mạnh Nghiêu Đình, vừa gặp mặt đã hung dữ với cậu, hư muốn chết!

Cũng may Đỗ Úc không do dự quá lâu, xốc chăn lên , kéo màn giường, ngăn cách tầm mắt đang âm thầm theo dõi.

Hứa Nhạc thấy Đỗ Úc lên giường, vội vàng ghé lại gần trò chuyện.

"Đỗ Úc, cậu buồn ngủ rồi à?" Hứa Nhạc hạ giọng, nhỏ giọng hỏi Đỗ Úc.

Trong bóng đêm, Hứa Nhạc chỉ có thể nương theo ánh trăng mông lung, mơ hồ thấy rõ dáng bộ dạng của Đỗ Úc, còn rất đẹp trai nha.

Hứa Nhạc tới gần Đỗ Úc, hơi nóng đều phả lên mặt Đỗ Úc.

Đỗ Úc quay đầu nhìn về phía Hứa Nhạc đang không ngủ được, hỏi: "Cậu có chuyện gì muốn nói à?"

Hứa Nhạc vắt hết óc để nghĩ cách tạo mối quan hệ tốt với Đỗ Úc, cậu cảm thấy Đỗ Úc rất dễ ở chung, chỉ là cậu không biết phải mở lời như thế nào, "Hừm...... Tớ có thể tâm sự với cậu được không?"

Hứa Nhạc nghẹn nửa ngày, mới phun ra một câu.

Đỗ Úc quay đầu đối diện với cậu, hai khuôn mặt đã vượt quá khoảng cách xã giao bình thường, rất gần, gần đến mức Đỗ Úc có thể thấy rõ đôi mắt sáng lấp lánh của Hứa Nhạc trong bóng đêm.

"Cậu muốn nói cái gì?" Đỗ Úc biết Hứa Nhạc đã buông bỏ đề phòng với hắn, nhìn dáng vẻ này là muốn làm bạn tốt với hắn.

Hứa Nhạc đúng là có ý này, "Cậu gần đây có thấy điều gì bất thường không?"

Tận thế , là thời kỳ thiên thạc . Một số người mất lí trí trở thành thây ma, một số người sống giữa bầy thây ma hoặc là biến thành thức ăn, hoặc là bị biễm bệnh...... Mặt khác có rất ít người , được trời cao chiếu cố, mà có thể tiến hoá xuất hiện dị năng, có năng lực sinh tồn trong tận thế.

Ví dụ như Tạ Từ, tiến hoá thành một dị năng hệ lôi cường đại, hay như Mạnh Nghiêu Đình, tiến hóa thành dị năng nước trân quý trong tận thế.

Còn Đỗ Úc? Trong cốt truyện cũng không nhắc đến Đỗ Úc, nhưng nếu Đỗ Úc mà là nhân vật chính, thì chắc chắn sẽ thức tỉnh dị năng.

Điềm báo phân hoá dị năng là thân thể nóng lên, cảm xúc tang bạo, dục vọng mãnh liệt, Hứa Nhạc đã hỏi thử Tạ Từ, Tạ Từ cũng thừa nhận dạo này hắn có chút dục hoả đốt người , tâm hoả tràn đầy.

Đỗ Úc suy nghĩ trong chốc lát, mới nói: "Ý cậu hỏi là về mặt nào?"

Hứa Nhạc hình dung, "Ví dụ như thân thể nóng lên, bực bội nha, cả ngày đều không thể phát tiết tinh lực."

"...... Không có." Đỗ Úc nhìn chằm chằm đôi mắt của thiếu niên, "Cậu có thể sờ sờ tay của tôi, tôi trời sinh thân thể lạnh."

Hứa Nhạc nghĩ thầm chuyện này không có khả năng nha, một bên kéo tay Đỗ Úc vào chăn, sờ sờ hắn tay.

Đúng là có chút lạnh, Hứa Nhạc sờ tay Đỗ Úc, có chút lo lắng hỏi: "Cậu có thấy lạnh không?"

Tay Hứa Nhạc nhỏ mềm mại không xương nhét vào lòng bàn tay Đỗ Úc, bởi vì tự hỏi, không tự giác cọ xát trong lòng bàn tay Đỗ Úc, giống như muốn san sẻ cho hắn chút ấm áp.

Đỗ Úc trời sinh thể lạnh, thật ra cũng không thấy lạnh lắm.

"Có chút...... Cậu có thể chui vào chăn tôi, giúp tôi sưởi ấm không?" Đỗ Úc nhìn Hứa Nhạc rõ ràng có chút nóng, nửa người trên của cậu đều lộ ra ngoài.

Hứa Nhạc muốn lấy lòng Đỗ Úc, còn đang lo không tìm thấy cơ hội đây, không nghĩ tới vòng một vòng, Đỗ Úc liền tự mình đưa tới cửa.

Hơn nữa Hứa Nhạc đang nóng, cậu sờ đến bàn tay hơi lạnh của Đỗ Úc, liền hận không thể đưa tay hắn lên trán, để giúp mình hạ nhiệt độ cơ.

"Được thôi." Hứa Nhạc rất nhanh chui vào trong ổ chăn của Đỗ Úc, cả người dán sát chặt chẽ lên người Đỗ Úc, chỉ là chênh lệch hình thể của họ quá lớn, làm Hứa Nhạc giống như một bé con nằm gọn trong lòng Đỗ Úc.

Đỗ Úc cảm thấy lòng mình như bị nhiệt độ trên người Hứa Nhạc hoà tan, cả người đều có chút lâng lâng.

"Cậu có thấy ấm lên tí nào không?" Hứa Nhạc giương mắt hỏi hắn.

Cơ thể của Đỗ Úc đúng là rất lạnh nha, giờ là mùa hè oi nóng, cũng không khác gì tảng băng di động!

Hứa Nhạc cảm thấy cơ thể của mình đã bớt nóng, lại thêm bộ dạng là cậu bảo tớ ôm cậu thì tớ mới ôm, làm lóng hắn phát ngứa.

Đỗ Úc chủ động ôm Hứa Nhạc, đưa hai tay áp lên vai Hứa Nhạc, dùng lực kéo Hứa Nhạc vào trong lồng ngực mình.

"Được rồi, cảm ơn cậu, tôi thấy đỡ hơn rồi." Đỗ Úc giối trá giả mù sa mưa mà nói cảm ơn.

Hứa Nhạc ngốc nghếch còn nhớ rõ chính mình thật sự đang giúp Đỗ Úc, nhếch môi cười một chút, ngượng ngùng mà nói: "Đừng khách sáo, không phải hôm nay cậu cũng giúp tớ rồi sao."

Không một chút kháng cự người đàn ông ôm vào ngực, Hứa Nhạc bắt đầu thấy buồn ngủ, híp mắt, hỏi: "Vậy bây giờ hai chúng ta có được xem là bạn bè không?"

Đỗ Úc cười khẽ, âm thanh từ hư vô truyện đến, "Đương nhiên rồi, Hứa Nhạc, được làm bạn với cậu tôi rất vui."
_ _ _
Đôi lời editor: Văn phong của mình không tốt lắm, có đoạn nào lậm qt thì mọi người note lại để mình sửa nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro