Chương 12: Đi công viên (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khúc Thanh Vĩ ở lứa tuổi này lại có nhân duyên rất tốt với người cùng tuổi .

Kể cả với lứa tuổi nhỏ hơn mà bà cũng thật nhiệt tình, Ninh Khả so với bà chênh lệch cũng hơn hai mươi tuổi, cùng nàng lần đầu mới quen như đã có cảm giác thân nhau đã lâu, có chuyện gì thú vị liền gửi cho nàng.

Đối với lứa tuổi nhi đồng là tiểu nhân trong sách, lại càng nhiệt tình cực kỳ.

Gặp Bạch Ninh Việt tựa như bà gặp cháu trai ruột, đi lên ôm ấp Bạch Ninh Việt, "Ninh Việt, có phải là mấy ngày không nhìn thấy bà rồi? Có muốn hay không ở cùng với bà nha?"

Loại lão nhân gia này thật nhiệt tình làm Tô Tô muốn chui xuống đất.

Bạch Ninh Việt cũng cho nàng ôm, khả năng cũng không có nghe hiểu Khúc Thanh Vĩ nói cái gì, không có phản ứng đối với việc của làm nàng, bất quá trong ngực nàng lại có biểu hiện rất thân cận.

Lần này Bạch Ninh Việt gặp Tô Tô không có cảm giác cảnh giác như lần đầu tiên gặp nàng, mắt to liếc trộm hướng nàng mấy cái, chính là không dám như cũ, không dám tới gần nói chuyện.

Ninh Khả kêu bé gọi dì Tô, bé lần này lại so với lần trước nói chuyện lưu loát, nãi thanh nãi khí hô dì Tô.

Tô Tô hướng bé nở nụ cười, khuôn mặt nhỏ bé cũng đỏ mặt cười.

Bạch Hi Nham không có tiếp xúc Khúc Thanh Vĩ, lễ phép hướng Khúc Thanh Vĩ chào hỏi, " Chào dì."

Khúc Thanh Vĩ cười nói: "Ngày hôm nay thật đúng lúc, dì vừa rồi còn đang nói, chúng ta mấy cái nữ nhân mang bọn trẻ đi, Cố Thiệu cũng đi, một mình hắn khẳng định không xuể, cũng may cháu cũng đi, phụ nữ chơi với phụ nữ, bọn nhỏ chơi với hài tử, hai người các con cũng có thể nói chuyện một chút."

Bạch Hi Nham gật đầu, nghĩ thầm hắn ngày hôm nay lúc đầu không ngừng suy nghĩ, vợ hắn quấn lấy hắn, hắn cũng không có cách nào.

Nếu là quấn lấy hắn yêu yêu nàng cũng tốt, sau khi sinh Bạch Ninh Việt, hắn cùng Ninh Khả đã rất lâu không có sinh hoạt hai người, vừa lúc có thể ôn lại 1 chút, ai biết không cho hắn đi làm cũng không bồi hắn vuốt ve an ủi, mà là để hắn đến bồi một cái nam nhân khác.

Bạch Hi Nham ngẩng đầu hướng Cố Thiệu nhìn lại.

Người học đệ này tên tuổi hắn nghe nói không ít, ở trong trường chính là nhân vật phong vân, bên ngoài cũng thật nhiều công ty lớn muốn giữ hắn, ra điều kiện gì hắn đều không đáp ứng, quay về nước trắng trợn làm lên tên tuổi, gần mười năm qua đi, lại rất xuất sắc.

Hắn luôn luôn thích cùng người có thủ đoạn tiếp xúc, Cố Thiệu ra mặt đến nay, hai người bọn họ còn chưa kịp giao lưu qua đâu.

Chỉ là...

Học đệ này ánh mắt cũng có chút lạnh nhạt sắc bén.

Trước đó Ninh Khả nói cho hắn biết người ta cảm giác xa cách không thân thiện, xem ra học đệ này cũng không kém bao nhiêu nha.

Bọn hắn là một loại người.

...

Nhưng mà hoàn toàn không phải như Bạch Hi Nham nghĩ, Cố Thiệu đối với những người hợp tác với mình đều sẽ biểu hiện ra bộ mặt tốt, tựa như đối với hành động đoạt lại Tô Tô trước mặt hắn giống như hôm đang nắm tay Lưu quản lý, không cùng người ta trở mặt cũng vì chính mình mở thêm con đường.

Hắn chỉ là đối với Bạch Hi Nham có thái độ không tốt mà thôi.

Không có nam nhân nào sẽ có thái độ tốt đối với nam nhân khác mà vợ của mình tìm muốn hiểu, Cố Thiệu cũng không ngoại lệ, với lại, để xem tên này có dáng dấp xem được không?

Tô Tô từ sau lưng Cố Thiệu thò đầu ra, hướng Bạch Hi Nham nhìn lại.

Cho dù là thường thấy nhan sắc Cố Thiệu, cũng không thể không thừa nhận nam nhân ở trước mắt cùng hắn cân sức ngang tài, đúng thật cùng 1 bản với nam chính trong sách.

Sóng mũi cao lộ ra cương nghị, làm nổi bật cặp con ngươi nhìn không thấy đáy kia, xem xét chính là cái nhân vật hung ác.

Khó có thể tưởng tượng người như vậy sẽ là tuyệt đối chung thuỷ, Tô Tô cảm thấy hắn rất bạc tình, giống như là dáng vẻ biết chơi nữ nhân.

Ân... Vẫn là Cố Thiệu tốt, Cố Thiệu ánh mắt rất chuyên chú, bờ môi rất gợi cảm, thời điểm bị hắn nhìn, cả người giống như bị thiêu đốt.

Tô Tô chọc chọc lưng Cố Thiệu, "Quả nhiên là học trưởng a, nhìn xem so với anh thành thục cũng dễ nhìn hơn anh."

Đương nhiên không thể so với Cố Thiệu dễ nhìn, dù sao nàng nói chỉ là nói.

Cố Thiệu đem tay Tô Tô lấy xuống, kéo nàng đi đến phía trước, nắm ở eo của nàng, "Hắn dáng dấp đẹp hơn nữa em cũng là của anh, em mới vừa cùng mẹ nói sợ người khác nói chúng ta sinh nhiều con, không sao cả, anh co thể nuôi nổi, em có phải hay không muốn sinh một đứa nữa?"

Tô Tô: "!"

Nàng đỏ mặt lắc đầu, nhưng là, mẹ nó, chân bất giác mềm nhũn, thân thể của nàng là không kiên định nhất trên thế giới! Phỉ nhổ!

Khúc Thanh Vĩ ở phía trước gọi, "Tô Tô, Cố Thiệu, hai người các con làm gì thế? Tại sao còn chưa đi?"

"Mẹ, chúng con đến đây." Cố Thiệu đáp lại, Tô Tô theo sau.

Tô Tô buông tay hắn đang cầm bên hông mình ra, nhìn Ninh Khả cùng Bạch Hi Nham đang đi đằng trước, người ta quy củ như thế, nàng làm sao có ý tứ méo mó cùng Cố Thiệu?

...

Công viên trò chơi dành cho trẻ nhỏ mới mở cách nơi này không xa, nói đến đây cũng là hạng mục ba Cố Thiệu gánh vác, về sau Cố Tại sinh ra hắn mới bắt đầu làm xuống tay, một đoạn thời gian trước mới làm xong, lại tốn một đoạn thời gian trang trí lại, sau khi Uyển Uyển sinh ra không sai biệt lắm liền khai trương.

Việc này ba Cố Thiệu chỉ cùng Cố Thiệu đề cập qua, nói không có việc gì có thể để cho cháu trai cháu gái hắn qua chơi.

Mấy người đi bộ qua cũng mất mười mấy phút.

Ninh Khả để tiện nói chuyện với Khúc Thanh Vĩ, liền đi bên trái Khúc Thanh Vĩ, Bạch Hi Nham ôm Bạch Ninh Việt đi ở phía sau, bóng lưng soái khí.

Cố Thiệu nện bước đôi chân dài tiến lên, từ trong tay Khúc Thanh Vĩ ôm tiểu mập mạp xuống , "Mẹ nghỉ ngơi một chút đi."

Tô Tô cùng con trai lên tiếng chào, đi đến bên phải Khúc Thanh Vĩ kéo lại cánh tay của bà.

Dì đẩy xe trẻ em đi ở phía trước.

Tại Tại cùng Ninh Việt hai cái tên oắt con đang chơi đùa xây cát, để Cố Thiệu cùng Bạch Hi Nham nhìn bọn trẻ, Ninh Khả lôi kéo Tô Tô đến nói chuyện.

Vừa lúc bên cạnh có một loạt máy chơi game, các nàng vừa trò chuyện vừa chơi.

"Lão chồng của cô không tệ nha."

"A?" Tô Tô không nghĩ tới Ninh Khả nói ra như thế, mở miệng ra liền khen chồng nàng.

"Nhưng là lão chồng tôi cũng không tệ đi, ha ha, nhìn xem so chồng cô còn lão luyện hơn."

Lời nói này Tô Tô không thích nghe, nàng mới không cảm thấy Cố Thiệu so người khác chênh lệch, tiến đến trước mặt Ninh Khả, "Cô đừng nói nữa, lão chồng tôi có cơ bụng tám múi, sờ tới sờ lui lại rất dễ chịu, sức eo cực kỳ tốt, ai cũng không sánh bằng."

Ninh Khả lòng muốn khen lão chồng một chút thế nên không muốn bị Tô Tô phản bác lại, không cam lòng yếu thế nói: "Bạch Hi Nham cũng vậy a, một đêm lại nhiều lần, mỗi ngày đều không đủ."

"Cố Thiệu cũng vậy a." Nhưng câu nói lại làm cho xấu hổ, Tô Tô đành phải ngưng chiến, nhưng mà nhìn dáng vẻ Ninh Khả không phục, không để cho nàng thoải mái, lầm bầm một câu, "Dù sao Cố Thiệu cũng lợi hại nhất."

Ninh Khả cũng nhẫn nhịn một luồng khí nóng.

Hừ, không để ý tới cô.

Sau một lát hai người mới hòa hảo, Ninh Khả hỏi Tô Tô tài khoản weibo, để theo dõi  Tô Tô.

Không chỉ có webo, phương thức liên lạc khác hai người cũng đều trao đổi.

Quan tâm lẫn nhau xong về sau Tô Tô nhìn hai cái mũi tên nhỏ, trong đầu bừng tỉnh.

Nàng đang làm gì? Nàng không phải quyết định cách xa cái gia đình này một chút sao?

Điên rồi, tại sao muốn cùng Ninh Khả theo dõi lẫn nhau a? Tại sao muốn thêm bạn bè a?

Mà Ninh Khả đang lướt webo của Tô Tô đã đăng tải.

"A..., đây là cô vẽ?"

Tô Tô đưa mắt nhìn, là mấy ngày trước đăng bản vẽ Tại Tại cùng Uyển Uyển, còn đang từ trong đả kích chưa lấy lại tinh thần nên nàng mặt ủ mày chau nhẹ gật đầu.

"Không tệ, kĩ thuật vẽ của cô nhìn rất chuyên nghiệp."

"Luyện tập nhiều thôi, lại nói cô cũng có thể nhìn ra."

Ninh Khả khẽ cười một tiếng, "Ta cũng vậy a."

Tô Tô: Không... Dù tất cả mọi người là hoạ sĩ nhỏ, cô ấy cũng giống mình am hiểu chút lĩnh vực... Mà toàn thân cao thấp đều rất ưu nhã, Ninh Khả không có một chút khí tức hèn mọn...

Ninh Khả: "Sau khi kết hôn một mực ở nhà chăm sóc Việt Việt, những thú vui chơi trước hôn nhân đều gác lại, tôi hai ngày này tâm huyết dâng trào, muốn sáng tác truyện dành cho trẻ nhỏ, cô có hứng thú hay không cùng làm?"

Kỳ thật chỉ là muốn giết thời gian thôi, các nàng không thiếu tiền, không cần cân nhắc lợi nhuận, mà cái này lại vừa lúc là thứ các nàng đều hiểu biết.

Trong nhà quá rảnh rỗi nhiều ngày như vậy Tô Tô có chút động tâm.

Nàng lại nhìn Tại Tại cùng Ninh Thành trong ao cát đang chơi vui vẻ, nếu như nàng cùng Ninh Khả đi tới , càng gần hai tiểu gia hỏa.

Tô Tô: "Tôi suy nghĩ một chút."

"Cái này có gì cân nhắc, chúng ta trước thảo luận một chút về sáng tác, về sau chế tác thành truyện, nếu như không nổi, đăng lên các trang web  cũng được a, nhất định phải làm cho thật dễ thương, tiểu hài tử không thích xem, cũng làm cho các thiếu nữ mê đắm a ."

Nàng bắt đầu ảo tưởng mọi người bị nàng hoá thành si mê...

Tô Tô miệng tiện tiếp câu: "Vậy cô trực tiếp làm về quan hệ yêu đương không phải tốt sao."

"Tốt tốt, tôi nhìn cô so với tôi còn cảm thấy hứng thú hơn, trở về nhà cô liền dọn ra một gian phòng vẽ tranh đi, tôi ngày mai sẽ đi tìm cô!" Ninh Khả luôn luôn là phái hành động.

Chỉ là đáng thương Tô Tô, mặt ngoài trấn định nội tâm kêu than, nàng lúc nào cảm thấy hứng thú? Nàng bất quá là nói một câu thôi a.

...

So với bọn họ trò chuyện vui vẻ, các nam nhân có vẻ hơi lạnh lùng.

Cố Thiệu bởi vì lời nói của Tô Tô, hoàn toàn không có tí thân thiết với Bạch Hi Nham, Bạch Hi Nham lại đang nhìn đồ vật mà con trai mình đang làm từ cát đang ở gần đó, đừng hi vọng hắn mở lời trước.

Thế là hai người ba đẹp trai trẻ tuổi đứng bên cạnh tại lan can, một người tay khoác trên lan can đi đến nhìn con trai ngồi nghịch cát, một người thì tay đút trong túi quần đi đến nhìn con trai ngồi nghịch cát.

Hình tượng mỹ nam giống ở trên trang bìa tạp chí, làm cho những bà mẹ trẻ cùng trái tim nhỏ của các thiếu nữ chưa lập gia đình nhịn không được nhảy lung tung.

Bất quá trong những người đó có 1 người đi ra.

"Cố Thiệu, anh cũng ở đây a!"

...

Ninh Khả chọc chọc cá vàng Tô Tô, "Ai, giống như có phụ nữ đang chào hỏi chồng cô kìa."

Tô Tô quay đầu nhìn lại.

Nha a, nàng nói: "Nữ nhân kia không tầm thường."

Cũng không không tầm thường nha, bà thông gia tương lai Ninh Khả.

Tô Tô lại nói: "Cô có nhìn thấy bé gái đáng yêu trong tay cô ta đang dắt không?Cô ta là Phạm Tư Vũ, có phải là cùng con của cô đặc biệt có tướng phu thê?"

Ninh Khả hừ nàng một tiếng, "Cô tốt thật a Tô Tô, bé con nhà tôi mới bây lớn vậy mà cô cũng nghĩ ra 1 trò đùa như thế, nói thực ra, cô ta có phải là cùng Cố Thiệu có quan hệ gì đúng không?"

Nữ nhân kia hai mắt nhìn Cố Thiệu muốn lòi mắt.

Tô Tô lắc đầu, "Cô ta dám cùng Cố Thiệu có quan hệ? Tôi cũng không ngồi không a, tôi cảm thấy trong tay cô ta dắt 1 đứa bé cái này thật đúng cùng con của cô có quan hệ,."

"Cùng con của cô mới có quan hệ, cô không phải nói Ninh Việt nhà tôi như vậy, hừ, vậy tôi liền để con tôi gạt con gái bảo bối của cô luôn."

Ôi trời, Ninh Khả một người không biết kịch bản suýt nói một câu mà đúng toàn bộ, Tô Tô: "!"

Tô Tô: "Đi thôi, chúng ta đi qua đó xem một chút chuyện gì xảy ra."

Editor: Chanh dây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro