Chương 13: Ba cái chân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Tô vừa đi tới gần, liền nghe Phạm Tịnh An nói với Cố Thiệu: "Ngày hôm nay không có việc gì, liền mang Tư Vũ tới chơi, thật là trùng hợp a, không nghĩ anh cũng ở đây."

Cố Thiệu liếc thấy Tô Tô từ bên kia đang cùng Ninh Khả hướng bên này đi tới, quay đầu hướng về Tô Tô nhìn lại.

Phạm Tịnh An cũng nhìn theo ánh mắt Cố Thiệu, đợi thấy rõ người tới, trên mặt đột nhiên cứng đờ.

Đây chính là con gái ruột của cha kế, thiên kim trăm sủng nuôi lớn, cuộc sống tươi đẹp như vậy, đánh vào thị giác của người nhìn.

Phạm Tịnh An trên mặt một lần nữa nở nụ cười, hướng Tô Tô chào hỏi, "Tô Tô, em cùng Cố Thiệu đi với nhau sao? Vừa rồi chỉ nhìn thấy đúng Cố Thiệu, chị còn tưởng rằng một mình anh ấy mang con trai tới chơi."

Tô Tô cùng Ninh Khả ngồi 1 chỗ ngay chỗ tầm khuất của cô ta, hiện tại mới phát hiện ra Tô Tô, còn đi bên cạnh Tô Tô là Ninh Khả.

Cô ta biết Ninh Khả.

Hai người các nàng đứng cùng một chỗ, giống như có thể thành một thế giới khác.

Không, trước mắt hai người, Cố Thiệu cùng Bạch Hi Nham, bốn người bọn họ mới là một thế giới, mình giống như 1 người lạ, mà lại là 1 người lạ không hợp thế giới với bọn họ.

Tô Tô tới gần Cố Thiệu, Cố Thiệu vô ý thức vươn tay ra với nàng.

Duỗi ra hắn lại có cảm giác hối hận, trước kia hai người rất ít đi ra ngoài cùng nhau, dù cho cùng đi với nhau, Tô Tô cũng rất ít biểu hiện thân cận cùng hắn, gần đây hai người trong nhà là thân mật nhiều hơn so trước với kia, nhưng chưa chắc ở bên ngoài nàng vẫn sẽ như thế, nếu như bị cự tuyệt, nhiều người nhìn như vậy, hắn liền mất mặt.

Mất mặt là chuyện nhỏ, chỉ là sẽ rất khó chịu đi.

Đến khi trông thấy bàn tay nhỏ non mịn đưa đến, cùng bàn tay của hắn nắm lấy, bên miệng hắn bắt đầu mỉm cười.

Không phải ý cười rõ ràng, nhưng không có ai sẽ bỏ lỡ tia ôn nhu chưa xoá trong mắt của hắn.

Nhất là Phạm Tịnh An đang đứng trước mặt hắn cách đó không xa, cô ta không được tự nhiên dời mắt, lúc này mới biết được quan hệ của Cố Thiệu với Tô Tô.

Dù là biết bọn họ không có tương lai, nhưng một màn này vẫn làm cho cô ta như nghẹn ở cổ họng.

Nhưng lại nghĩ tới trước đó tại văn phòng Cố Thiệu nhìn thấy một màn kia, lúc ấy hắn vậy mà ôm 1 nữ nhân trong ngực mà yêu thương, tuyệt nhiên không có khả năng không có một chút tình cảm với nữ nhân kia.

Nói không chừng ở đây đối xử với em gái kế, cũng chỉ là bên ngoài thôi.

Cố Thiệu a Cố Thiệu, cũng giống như những nam nhân khác a?

Tóm lại hắn hiện tại còn trẻ a? Còn chưa tới bộ dạng mấy chục năm sau.

...

Tô Tô đi qua đều dựa trên thân Cố Thiệu, đem tay của hắn cầm tới trước mặt thưởng thức.

Dựa vào thân thể ấm áp so với dựa cây cột liền thoải mái hơn.

"Phạm tiểu thư làm sao cũng đến đây?" Tô Tô giả bộ như không biết Phạm Tịnh An tới thành phố S, dù sao lần trước ở hoàn cảnh xấu hổ như vậy được che chắn, Phạm Tịnh An đương nhiên không nhìn thấy người dưới thân Cố Thiệu là nàng.

Phạm Tịnh An quả nhiên nói: "Đúng rồi, chị còn chưa kịp nói cho em biết, hai tháng trước chị đến thành phố S, bây giờ ở lại thành phố S có công việc."

Nhưng mà trong lòng Phạm Tịnh An có chút xấu hổ, Tô Tô gọi cô ta là Phạm tiểu thư, không phải Phạm Tịnh An, cũng không phải chị, mà cô ta lại không biết làm như thế nào để đáp lại lời xưng hô thế này.

... .

Không đúng, Tô Tô nhìn chằm chằm ngón tay thon dài của Cố Thiệu giống như cười mà không cười, thời điểm mới xuyên sách lần đầu tiên gặp được Phạm Tịnh An, cho nên không có phát giác Phạm Tịnh An đến thành phố S có chuyện gì, nhưng bây giờ nàng biết rồi , cũng giống cô ta, biết rằng Phạm Tư Vũ sau khi lớn lên mãi cho đến khi tiến vào giới giải trí, Phạm Tịnh An đều ở tập đoàn Tô thị.

"Cô bây giờ đang ở chỗ nào a?" Tô Tô hỏi.

Phạm Tịnh An: "Trước khi đến tiểu khu này mua nhà, còn chưa kiếm thêm thu nhập tốt, liền không có chuyển tới, hiện tại ở bên ngoài thuê một cái căn hộ, cách nơi này cũng không xa, bất quá không được bao lâu liền có thể chuyển đến, lúc đó cách nhà của em gần thôi, vừa vặn Tư Vũ với Tại Tại cùng tuổi, còn có thể cùng nhau chơi đùa." Nàng cười nói, cúi đầu sờ đầu nhỏ Tư Vũ, ánh mắt không để lại dấu vết lướt qua Ninh Khả bên cạnh Tô Tô.

Tô Tô âm thầm giật mình, tay không tự chủ được nắm chặt, Cố Thiệu cảm giác được ngón áp út của mình bị bóp đau một cái. Không hiểu cho lắm hắn liền dùng tay của mình bao lại tay Tô Tô.

"Cô mua nhà ở đây?" Tô Tô không xác định hỏi lại, nếu như Phạm Tịnh An ở đây mua nhà, vậy không phải  ở đây luôn sao? Trong sách không phải như vậy a, nếu như Phạm Tư Vũ từ nhỏ lớn lên ở nơi này, vậy Ninh Việt với Tại Tại lúc gặp nàng sẽ là ở hộp đêm sao?

Càng nói đùa chính là, mẹ nó giá nhà nơi này thật đắt, cô ta mới tới đây mấy ngày a, có thể mua nhà ở đây rồi.

Hừ, thật tiện nghi a, ba cho cô ta rút bao nhiêu tiền?

Phạm Tịnh An nhẹ gật đầu.

Tô Tô có chút tức giận không cho cô ta giữ mặt mũi, trực tiếp hỏi: "Phạm tiểu thư là đặt cọc tiền 1 lần liền mua sao? Giá tiền nhà nhiều hay ít a?"

Phạm Tịnh An có chút khó xử, không tốn ít tiền của Tô Nghị cô ta đương nhiên mua không nổi biệt thự ở nơi này, chỉ là cũng không nghĩ tới Tô Tô ở trước mặt lại giàu lên, nếu như Tô Nghị là cha ruột cô ta, cô ta nói hắn mua đương nhiên cũng không có gì, có lẽ người khác nhìn vào còn ghen tị với cô ta, nhưng Tô Nghị chỉ là cha kế nàng.

Trong lòng không có chút xấu hổ hưởng thụ tiền sinh hoạt 1 cách xa xỉ của cha kế, lại bại lộ trước mặt nhiều người như vậy, mặc kệ là vợ chồng Ninh Khả, nhưng là Cố Thiệu, cô ta không muốn bị hắn xem thường.

Nhưng Tô Tô tiếp tục hỏi: "Thế nào? Có cái gì không tiện nói sao?"

Ninh Khả có thể nhìn ra chút gì đó, đáp lời Tô Tô, cười nói: "Cái này có cái gì không thể nói, nhà cửa của chúng tôi là Bạch Hi Nham mua trước khi kết hôn..." Nàng thuận miệng đem giá sau ngay lúc đó nói ra, khi đó Bạch Hi Nham danh tiếng khá nổi bật, giá phòng cưới đều lên trên tin tức.

Phạm Tịnh An đỏ mặt, trong mắt của bọn họ, cô ta nhất định là vịt con xấu xí tiến vào trong đám thiên nga trắng đi, nhưng như vậy thì thế nào, bây giờ Tô Tô có, cô ta cũng có, mà về sau Tô Tô không có, cô ta cũng sẽ có.

Sờ sờ đầu Phạm Tư Vũ, nói: "Ba nói Tư Vũ còn nhỏ, chị một mình mang theo con bé cũng không an toàn, vừa vặn bọn em ở đây, mà nơi này lại có bảo vệ khá tốt, liền giúp chị ở đây mua 1 cái nhà nhỏ."

Trong trí nhớ của nguyên chủ Phạm Tịnh An là không muốn gọi Tô Nghị là ba ba, không nghĩ tới nhanh như vậy liền đổi giọng.

Tô Tô ôm eo Cố Thiệu, đem đầu tựa trên ngực hắn, cười nói: "Chị khen ba như thế mà không ngại chút nào a, xem ra em phải gọi điện thoại ba."

Phạm Tịnh An tranh thủ thời gian trả lời: " Chị không đồng ý, nhưng ba rất đang lo lắng an toàn của Tư Vũ, bởi vì chị ban ngày còn phải đi làm nha."

Loại này không biết xấu hổ còn ở bên ngoài nói ra, Tô Tô càng không muốn nể mặt, nói: "Ba nói lời này thì cô tin sao? Ba lo lắng Tư Vũ, Tư Vũ cùng ông ta có quan hệ gì? Đừng đem người khác đều xem là đồ ngốc."

Phạm Tịnh An đem Phạm Tư Vũ kéo gần lại, "... Chị biết em còn giận chị với mẹ chị, nhưng có thể đừng nói loại lời này trước mắt trẻ con không?"

Ninh Khả nghe một lúc liền hơi kinh ngạc, quay đầu hỏi Tô Tô: "Tô Tô 2 người là chị em sao?"

"Không phải, chỉ là cha tôi tái hôn cưới mẹ của chị ta."

Nàng hướng Ninh Khả nhún vai, "Liền khỏi phải nói, dù sao thời điểm tôi lên đại học liền không tiêu tiền của cha tôi nữa." Đúng vậy, là mẹ của nàng sợ nàng trải qua không tốt, mỗi tháng đều sẽ cho nàng rất nhiều tiền sinh hoạt, nếu như còn không đủ, liền bắt chẹt Cố Hạo.

Ninh Khả cũng nói: "Tôi cũng vậy a." Thứ nhất chính là nàng có độc lập kinh tế sớm, thứ hai là Bạch Hi Nham không nỡ để nàng bị đói, cho nên sau khi trưởng thành nàng cũng không hướng trong nhà đưa tay xin tiền.

Phạm Tịnh An nắm chặt tay lại, là đang mắng cô ta không chỉ có tiêu tiền của người nhà, mà cô ta còn tiêu tiền của người mà không có quan hệ là cha kế cô ta? 2 người bọn họ hoàn toàn là ở ngoài mắt là đang trào phúng cô ta.

Trầm mặc 1 lúc, Phạm Tư Vũ đột nhiên ngẩng đầu kêu lên, "Mẹ."

Tô Tô cũng cúi đầu hướng Phạm Tư Vũ nhìn lại, trông thấy cô bé đang dắt Phạm Tịnh An hướng chân tới chỗ ao cát mà đi.

Phạm Tịnh An đã sớm muốn đi, lại vừa vặn nhờ vào đó rời đi, "Tư Vũ muốn đi ao cát chơi, vậy chị trước mang cô bé tới."

Cô ta còn chưa đi xa, liền nghe Tô Tô dùng thanh âm nhu nhu nói Cố Thiệu: "Chồng à, em hiện tại tâm tình không tốt, không muốn ở lại chỗ này, chúng ta gọi Tại Tại về nhà có được hay không?"

Ngữ khí cùng đối mặt nàng lúc vênh vang đắc ý ngày đêm khác biệt.

Nàng vừa nới lời này xong, Cố Thiệu cười nói: "Ừm."

Phạm Tịnh An nghe thanh âm Cố Thiệu, lại nghĩ tới hôm đó tại Cực Quang gặp mặt hắn, hắn có chút không kiên nhẫn khi nói chuyện với mình, không dấu vết cắn răng, ánh mắt lóe lên tia phẫn uất.

Cố Thiệu ôm lấy Tại Tại, Bạch Hi Nham dưới sự chỉ huy của vợ, đi theo hắn ôm lấy Bạch Ninh Việt.

Lúc Phạm Tịnh An mua vé để Phạm Tư Vũ đi vào chơi, Bạch Ninh Việt cùng Cố Tại đều đã rời đi.

...

Nói là muốn đi, nhưng Bạch Ninh Việt với Cố Tại lại nháo muốn đi chơi chỗ khác, mà Khúc Thanh Vĩ đẩy Uyển Uyển không biết đi chỗ nào để nói chuyện phiếm với người cùng tuổi, nên bọn họ không thể đi về.

Tô Tô nói khát, để Cố Thiệu đi mua nước.

Ninh Khả mới vừa trong bát quái lấy lại tinh thần, để Bạch Hi Nham cùng đi .

Chờ hai người đàn ông rời đi, các nàng lại đem bọn nhỏ đưa đến một cái sân chơ khác để cho bọn trẻ tự chơi với nhau, Ninh Khả xích lại gần Tô Tô hỏi: "Vừa rồi là tình huống như thế nào a?"

"Nói đến thì chính là chị kế tôi thôi, chỉ là tôi mới không thừa nhận cô ta cùng tôi có nửa xu quan hệ."

"Nhìn cô rất chán ghét người ta a."

"Lúc ấy ba tôi ngoại tình với mẹ của cô ta, mà cô ta lại nhìn rất đoan trang, có thể ai cũng sẽ thích cái loại người này?"

"A? Dì Khúc là người tốt như vậy, ba của cô..." Ninh Khả không thể tin nổi liền nói.

Tô Tô cũng cười, lắc đầu nói: "Ông ta... Một lời khó nói hết."

Ninh Khả nhìn dáng vẻ Tô Tô không cao hứng, cũng không nhắc lại, liền nói: "Nếu như Bạch Hi Nham dám ngoại tình bên ngoài, tôi nhất định đánh gãy cái chân thứ ba của hắn!"

Tô Tô: "Vậy cô cũng quá rộng lượng, nếu như Cố Thiệu dám làm như thế, tôi nhất định đánh gãy ba cái chân của hắn!"

Dứt lời, hai người bọn họ liếc nhau, phát ra tiếng cười hung ác.

Cố Thiệu và Bạch Hi Nham đi mua nước trở về liền nghe được những thứ không nên nghe: "... !" Tâm tình phức tạp, thì ra bọn hắn là cá mè một lứa, về sau hẳn là cùng chung chí hướng.

Editor: Chanh dây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro