Chương 7: Cốt truyện trong sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/s: Truyện này mình edit từ CHƯƠNG 7 nhóm edit đã drop truyện r. Mọi người thể search trên wattpad "AKSN_team" để đọc những chương  đầu nha

Đó là một cốt truyện về giới giải trí, trong sách viết vì trả nợ thay cho mẹ của mình nên nữ chính Phạm Tư Vũ bởi vì lớn lên có chút nhan sắc, cố gắng tiến vào giới giải trí, lại bởi cái nhan sắc ấy nên bị người ta dùng quy tắc ngầm, sau đó lại được nam chính Bạch Ninh Việt cứu, nhờ Bạch Ninh Việt chống lưng nên trở thành ảnh hậu, cuối cùng được Bạch Ninh Việt yêu thương .

Nữ Chính bị rất nhiều người thiếu chút nữa là dùng quy tắc ngầm, 1 trong số đó là phú nhị đại chỉ có tiền không có bản lĩnh Cố Tại.

Tô Tô chưa thấy qua Phạm Tư Vũ như thế nào, chỉ biết nàng chính là lớn lên rất đẹp, Tô Tô cũng không nghĩ rằng nàng chính là người sẽ bị Tại Tại dùng quy tắc ngầm, Tại Tại lớn lên khuôn mặt tinh xảo, mỗi ngày soi gương liền là đủ bồi dưỡng định lực, có một thời điểm quả thực Cố Tại chưa thiếu 1 nữ nhân nào thế nhưng lại bị Phạm Tư Vũ câu dẫn không dời mắt được.

Nghĩ đến Tô Tô liền giận sôi máu. Bây giờ nàng phải dạy dỗ con nàng thật tốt!

Cố Tại dù sao cũng là tình địch với Bạch Ninh Việt, kịch bản 2 nam nhân cùng tranh giành 1 nữ nhân, thứ nhất có thể làm cho tình cảm của nam chủ với nữ chủ lên men, đặc biệt là Cố Tại còn vì Phạm Tư Vũ nên sẽ tranh giành quyết liệt với Bạch Ninh Việt hơn, đây là một thời điểm bắt đầu cao trào.

Thật tổn thọ, nữ nhân kia từ đâu lại có mị lực lớn như vậy?
Nếu Cố Tại là nam phụ, vậy Cố Uyển tuyệt đối được tính là là nữ phụ, dù sao nàng với nam chính cũng được tính là thanh mai trúc mã. Đối với nữ chính mà nói, Uyển Uyển là em họ nàng. . .

Phạm Tịnh An là chị kế của Tô Tô, vậy Phạm Tư Vũ liền gọi Tô Tô 1 tiếng là dì nhỏ, cho nên nàng nói Cố Uyển là em họ nàng có vẻ như cũng không sai.

Từ xưa em họ pháo hôi nhiều.

Vì thế Tô Tô biểu lộ không muốn cùng nàng dính vào một tí quan hệ nào , người này hào quang quá nặng, ai dính liền chết.

Cốt truyện bên trong sách ngoại trừ nam phụ rơi vào kết cục tốt là mãi mãi cô độc, những người khác lại có chút thê thảm, dám để cho nữ chính ăn dấm nữ nhân, tự mình tìm đường chết, dám để cho nam chính ăn dấm nam nhân, bị nam chính giết chết.

Tại Tại cuối cùng ở trong tù, nghe nói nữ chính rất có lương tâm vì nàng cầu xin cho Tại Tại, kết quả bị Bạch Ninh Việt quấn lấy đến khi dừng lại, làm cho nàng dễ chịu, nàng rốt cuộc không dám nhắc tới. . .

Tô Tô nhịn không được lại ban thưởng Bạch Ninh Việt một ánh mắt viên đạn.

Bạch Ninh Việt: Ngày hôm nay luôn có 1 dì lạ mặt dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn ta. . .

Uyển Uyển cuối cùng trở nên điên loạn, cha của nàng mời bác sĩ đến để chữa trị về mặt tinh thần, cuối cùng vẫn là không thể chữa khỏi cho nàng.

Nếu như nói thật kinh hoàng khi vừa xuyên sách, đến khi hiểu rõ kết cục con trai, con gái của mình thì Tô Tô thật muốn tức chết.

Con trai, con gái của nàng đều góp mặt vào con đường tình yêu của Phạm Tư Vũ cùng Bạch Ninh Việt, ha ha, các nhân vật chính yêu thì làm gì làm cái đó đi, đời này gia đình nàng mới không trêu chọc vào  hai người đó.

Tô Tô nhìn Bạch Ninh Việt  không hoà nhã, "Tại Tại, Tại Tại lại đây, cùng mẹ trở về."

Ninh Khả nhìn Tô Tô khỏe mạnh đột nhiên không nể mặt, tiếp liền một bộ  dáng vẻ không cao hứng gọi Tại Tại, nghĩ thầm có phải là vừa rồi mình vừa nói điều gì không thích hợp chọc tới nàng?

Không thể nào? Nàng nhớ lại một lần nữa, tất cả lời nói đều là bình thường a, không có cái gì quá phận.

"Mẹ Tại Tại, làm sao lại muốn trở về? Để trẻ con chạy nhảy nhiều một chút, đối với thân thể của bọn trẻ mới tốt." Ninh Khả nói.

Tô Tô nghĩ cũng không muốn cùng người phụ nữ này nói chuyện, "Có hơi mệt, muốn trở về nghỉ ngơi một chút."

Ánh mắt Ninh Khả đột nhiên dời xuống, rơi vào trên cổ Tô Tô, biểu lộ  ra một bộ "Ta hiểu được" nói , "Ồ ~, vậy cô mau trở về nghỉ ngơi thật tốt đi, sáng mai lại đến chơi a!"

Các nam nhân đều là một cái đàn ông mạnh mẽ, nàng liền nhớ tới ông chồng nhà mình Bạch Hi Nham, trong lòng cũng có một trận oán trách.

Tô Tô sờ lên cổ mình, dưới con mắt Ninh Khả nổi lên một lớp da gà.

Tại Tại chưa muốn trở về nhà, Tô Tô     liền kiên quyết ôm bé đi, cũng mặc kệ bé trong ngực mình dãy dụa gọi.

Ninh Khả nhìn con trai đứng cô đơn ở nơi đó, nhìn phương hướng Tại Tại rời đi, cũng hướng con trai vẫy tay gọi, "Ninh Việt, chúng ta cũng trở về nhà nha."

Bạch Ninh Việt nhỏ giọng nói: "Tại Tại."

"Hừm, sáng mai lại đến tìm Tại Tại chơi."

Bạch Ninh Việt đi qua nắm tay mẹ, được mẹ dắt về nhà.

. . .

Sau đó Tô Tô đem Tại Tại thả xuống, lấy điện thoại di động ra điều ra camera soi cổ mình.

Một mảnh vết tích tím xanh mập mờ. . .

Tô Tô nhớ tới ánh mắt hài hước của mẹ Bạch Ninh Việt, che mặt, nàng khẳng định bị mẹ Bạch Ninh Việt chê cười.

Thói quen chụp tấm hình gửi tới cho Cố Thiệu, kèm một hàng chữ, "Kiệt tác của ngài, em bị người ta chê cười, hiện tại rất tức giận, anh suy nghĩ thật kỹ nên làm sao đây."

Chờ một lúc điện thoại di động vang lên, Tô Tô mở ra nhìn, là tin nhắn của Cố Thiệu.

Không nghĩ Cố Thiệu tên kia thế mà cũng gửi lại cho nàng một loạt hình ảnh, không biết có phải hay không là nguyên nhân không thích chụp ảnh, Cố Thiệu không có lộ mặt, trong tấm ảnh chỉ dùng hai ngón tay banh áo sơ mình đang mặc, lộ ra một cái cổ, ngón tay thon dài, hơi lộ ra 1 cái cổ cũng rất gợi cảm.

Theo phía sau kèm tới một câu, "Trở về để em tùy tiện cắn."

. . .

Tô Tô hỏi dì giúp việc mẹ của nàng đi đâu, dì giúp việc nói đang trên lầu nghỉ ngơi.

Tô Tô nghĩ, có lẽ hôm qua ba ba đến một chuyến mẹ liền ngủ không ngon giấc, hiện tại ngủ bù đi, nàng mang Tại Tại đến phòng đồ chơi của mình, để Tại Tại ở bên trong chơi, nàng ngồi xuống trước bàn, lấy ra tờ giấy ghi lại những chuyện gì xảy ra trong cốt truyện mình nhớ ra giấy

Đọc qua tiểu thuyết lâu như vậy, nàng cũng không có khả năng nhớ kỹ rõ ràng từng nội dung, thời gian trôi qua, quên mất cũng sẽ nhanh, hiện tại ghi lại là bảo đảm nhất.

Trong quyển sách này nàng quan tâm nhất vẫn là gia đình của nàng, Cố Tại cùng Cố Uyển kết cục đều rất rõ ràng, nhưng liên quan tới nàng với Cố Thiệu, trong sách nói đến không nhiều, đều là thông qua Uyển Uyển cùng Tại Tại nhắc đến, đại khái là vì nữ chính đột xuất đáng thương, tác giả đem gia thế của nữ phụ là Cố Uyển tạo nên rất tốt, liền đem Cố Uyển miêu tả thành một con thiên nga cao ngạo.

Ông nội Cố Uyển là phú thương,    Ông ngoại cũng là phú thương, ba ba không có vào tập đoàn nhà mình, mà tự lập công ty cũng có thành tựu nổi bật. Mà thúc thúc nàng là đạo diễn nổi tiếng, cung cấp  số lượng lớn tài nguyên chất lượng tốt cho nàng.

Vân vân, thúc thúc nàng là đạo diễn nổi tiếng?

Đó không phải là Cố Hạo sao?

Là thời điểm đại học, Cố Hạo học chính là biên đạo.

Oa ~~, không nói thì nàng đã quên, nguyên chủ cùng Cố Hạo còn có một đoạn như vậy.

Phạm Tư Vũ thời điểm vào giới giải trí, Cố Uyển đã có chút danh tiếng, đương nhiên Cố Uyển đã có vốn liếng lại giàu có, tài nguyên lại phong phú, chỉ cần nàng cùng nữ chính coi trọng cùng một cái nam nhân, nàng chính là mệnh pháo hôi.

Từ khi nữ chính bắt đầu vào kịch bản phim đầu tiên, Cố Uyển liền bắt đầu cho nàng là lót chân, các loại bạo lực, cái gì là chèn ép hậu bối, cướp tài nguyên người khác, việc xấu loang lổ, đen trắng không thể phân biệt.

Nữ phụ khẳng định sẽ không để pháo hôi rơi dễ dàng như vậy, ban đầu Cố Thiệu sẽ còn vì Cố Uyển đè xuống những cái kia □□, thẳng đến về sau, nhìn vợ trước sinh một đôi nữ như vậy không chịu nổi, mới thất vọng, buông tay mặc kệ.

Vân vân, vợ trước? ? ? ? !

Bên trong liên quan tới miêu tả nàng thực sự quá ít, Tô Tô phải từng bước từng bước một hồi tưởng lại rốt cuộc  có chuyện gì xảy ra.

Cầm bút một mực gõ đầu, nguyên chủ tính tình xác thực không tốt, cũng không thích Cố Thiệu, nhưng là bởi vì Cố Thiệu nói muốn cưới, hắn liền khẳng định làm xong ngày cưới sau đó chuyển qua những ngày sinh hoạt sau đó mà nhìn lại nguyên chủ trong hồi ức, vẫn cảm thấy Cố Thiệu đều đối xử với nguyên chủ rất tốt a, là thật sự không hợp mới ly hôn hay là có nguyên nhân khác?

Ai, không nghĩ ra được, bất quá trước mắt trọng yếu nhất, vẫn là phải nuôi dạy hai tiểu tổ tông này thật tốt mới phải, nàng vẫn chưa quên trong sách Cố Uyển đối với cha mẹ của nàng có ý oán hận, chuyện nó hận cha mẹ, không bằng nói tới người mẹ, một người chỉ quan tâm bên ngoài cùng với tiêu tiền như nước, cũng không quan tâm tới con mình.

Trong sách Cố Uyển với Cố Tại có rất ít tình cảm của nàng gần như là không có, bởi vì từ nhỏ đã được bà ngoại nuôi lớn, cho nên đối với bà ngoại tình cảm càng sâu đậm, nhưng lại để bà ngoại sủng bọn trẻ, bà ngoại không chỉ có làm hư mẹ của bọn trẻ, còn làm hư bọn trẻ. . .

Cố Uyển đang nghĩ ngợi liền cảm giác được cái ghế của mình bị đá nhẹ một chút, nàng cúi đầu nhìn, là 1 quả bóng da nhỏ đụng phải chân ghế của nàng liền nhảy tới chân của nàng.

Ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài
, Tại Tại duy trì tư thế buông tay, mắt to sáng lấp lánh nhìn về phía bóng da nhỏ chạy đi.

"Mẹ, mẹ." Giơ ngón tay lên lấy bóng da , vừa gọi Tô Tô.

Tô Tô biết là Tại Tại muốn mình giúp bé nhặt bóng về, đôi chân dài liền duỗi ra đến quả bỏng liền đá trở về chỗ bé.

"Ha ha." Tại Tại bạch bạch bạch chạy tới nhặt bóng, lại hướng về Tô Tô ném bóng qua.

"Mẹ, mẹ."

"Đợi lát nữa mẹ nhặt cho con." Tô Tô lại nằm xuống, cầm bút lên tại chỗ trống trên giấy viết xuống hai hàng chữ.

——1.Tránh xa Phạm Tư Vũ với Bạch Ninh Việt.

——2. Phải dạy dỗ bọn trẻ thật tốt

Viết xong sau để bút xuống, lại cuis xuống chổng mông lên ôm Tại Tại lên rồi nói: "Đi thôi, đi xem em gái nhỏ đã tỉnh chưa nào."

Tại Tại đưa thân hình nhỏ qua đầu vai của Tô Tô nhìn đằng sau, chỉ vào quả bóng da nhỏ, "Bóng, bóng."

Tô Tô lại quay lại giúp bé đem bóng  ôm vào.

. . .

Uyển Uyển đã tỉnh, đang được bà ngoại ôm cho bú sữa, trông thấy ca ca tới liền ôm chặt bình sữa nhỏ của mình.

Tô Tô nhìn Cố Tại, phát hiện Cố Tại đang nuốt nước miếng.

Nàng lập tức dở khóc dở cười.

Nhìn thời gian cũng xác thực nên cho Cố Tại cho uống sữa, Tô Tô liền pha cho hắn 1 bình sữa bột, để hai cái tiểu gia hỏa uống no nằm trên giường chơi.

Tô Tô chỉ vào Uyển Uyển hỏi, "Tại Tại, đây là ai nha?"

"Em gái nhỏ." Đang nói liền chú ý Uyển Uyển mặt úp sấp muốn tiến tới thân mình của Uyển Uyển, Tô Tô sợ bé chân tay bất ổn không cẩn thận đè lên người Uyển Uyển, liền dùng tay đỡ lấy hắn, nhưng cũng không có ngăn cản hướng đi của bé.

Không ngờ mắt không có nhìn liền đưa mặt xuống dưới, cánh tay nhỏ của Uyển Uyển đột nhiên đưa ra đột nhiên ngăn trở, bộ dạng giống như muốn khóc, mi tâm nhăn lại liền hiện ra hai cái đệm thịt nhỏ.

"Ha ha, Tại Tại có phải là muốn bắt nạt em gái nhỏ hay không? Em gái nhỏ không muốn để cho con hôn, vậy thì cho mẹ hôn một cái có được hay không?"

Nàng nói xong liền đem Tại Tại lên ôm, đưa mặt qua để hôn Tại Tại, Tại Tại tay nhấn ngay mặt của nàng đẩy ra phía ngoài, mặt quay về hướng Uyển Uyển, vội vã gọi "Em gái, em gái nhỏ." Giống như nhất định phải hôn em gái nhỏ bằng được vậy.

Tô Tô: ". . ." Tâm thật lạnh!!!

Không được, nàng muốn gọi cho Cố Thiệu , nói cho hắn biết rằng thằng oắt con này là Bạch Nhãn Lang, không chịu hôn mẹ mình a! ! !

Nghĩ xong liền gọi điện thoại cho Cố Thiệu, còn uy hiếp Cố Tại, "Đợi lát nữa để ba ba của con giáo huấn con."

Khúc Thanh Vĩ thấy cảnh này của 3 mẹ con liền bật cười, nói Tô Tô: "Con không thấy mình quả trẻ con sao hả?"

Tô Tô quệt miệng hừ một tiếng, "Con thấy là như vậy!"

Bên kia điện thoại liền có người trả lời, nàng lập tức nói: "Cố Tại đúng là 1 đứa nhỏ không có lương tâm, không cho em hôn, anh nói nên giáo huấn hắn như thế nào đây?"

Bên kia trầm mặc nửa ngày, "Tại Tại còn nhỏ, con nợ thì cha trả, em cho anh hôn 1 cái đi."

". . . Cút!"
Editor: Chanh dây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro