Chương 30.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm sau đi làm Tống Tử Sâm liền lấy một hộp chuyển phát nhanh đi vào

"Tiêu tổng, nói là để anh tự mình mở ra."

Đập vào mắt là tấm hình tối hôm qua, bởi vì là công ty cho nên Vương Nhất Bác không mang khẩu trang che chắn, cả khuôn mặt đều lộ ra rất rõ ràng trên tấm ảnh. Không biết là góc chụp hay có nguyên nhân gì khác, Tiêu Chiến lại cực kỳ mơ hồ ngoại trừ thân hình là nam nhân thì phải xem đến cùng là có tin tức gì hữu dụng, nhưng hai người nắm tay nhau gắt gao đặt biệt dễ thấy. Tống Tử Sâm đứng ở một bên nhìn tấm hình cũng không dám thở mạnh

"Đi thăm dò một chút, là ai đưa tới."

"Đối phương cố ý xóa sạch tin tức người gửi, sợ là không tra được."

"Đối phương chọn ngay lúc này gửi hình tới chỉ sợ không đơn giản là chỉ muốn uy hiếp tôi như vậy."

"Tiêu tổng, ý của anh là?"

"Bất kể là ai, hắn đều không nên động đến trên đầu Vương Nhất Bác." Tiêu Chiến siết thật chặt tấm hình trong tay, trong mắt hàn khí bức người.

Một bên khác Vương Nhất Bác mấy ngày nay hoạt động, hết sức chuyên chú nghiên cứu nhân vật này rõ ràng, hi vọng lần thử vai sau có thể thành công, ngoại trừ bản thân cậu cũng thích nhân vật này thì cậu cũng muốn dùng các ca ca trong đội cùng nhau quay phim. Mấy ngày trước Tiêu Chiến nói với cậu nếu cậu thử vai không qua SY cũng sẽ đầu tư, còn chuyện tấm hình Tiêu Chiến không đề cập tới nên dĩ nhiên là cậu không biết gì cả.

Đã qua hai ngày, còn không có tra ra được người gửi tấm hình là ai, mới đầu Tiêu Chiến cho rằng chỉ là paparazzi nhà ai muốn tìm tài nguyên tốt một chút thôi, nhưng đến nay đối phương còn chưa có động tĩnh, Tiêu Chiến không khỏi có chút nóng nảy. Có thể mục đích đối phương không đơn giản là vì tiền, có thể hắn ta muốn hủy Vương Nhất Bác . . . Trong đầu Tiêu Chiến nghĩ người có khả năng làm chuyện này, Vương Nhất Bác bạo hồng vô tình cản con đường của người khác, bánh ga tô trong ngành giải trí lại lớn như vậy, có người vào có thể ăn liền cũng có người không ăn được.

"Tra một chút bộ phim trước kia những người Nhất Bác tiếp xúc là có những ai, còn có phim truyền hình lần này ai lại có ý với nam hai."

Hiệu suất làm việc của Tống Tử Sâm cực cao, chỉ năm phút đồng hồ liền điều tra rõ ràng.

"Tiêu tổng, đã tra được, trước nhân vật Diêu Chi Vọng còn có một nam diễn viên nhỏ tuyến thứ ba tên Hạ Viêm từng tiếp xúc, nghe nói tiểu hoa lúc trước muốn xào scandal với Nhất Bác đề cử, hai người hình như là quan hệ yêu đương, nhưng Hạ Viêm này không được đạo diễn coi trọng nên liền cự tuyệt hắn ta, rõ ràng hắn ta cũng có ý ra sức cố gắng thực hiện nhân vật này, chỉ có điều ngay cả cơ hội thử vai cũng cự tuyệt không cho."

"Xem ra chính là hắn."

"Nhưng Tiêu tổng, có điều hắn chỉ là một diễn viên nhỏ cũng không dám làm chuyện uy hiếp anh như vậy a?"

"Hắn ta không dám, thế nhưng sau lưng hắn là Mạnh thị thì không thể nói được rồi."

Biết đối thủ là ai mọi thứ liền dễ làm, chỉ có điều Tiêu Chiến không biết, mấy tấm này gửi đến tay mình đồng thời cũng gửi cho nhà mình. Người của Mạnh thị cũng không biết, chỉ biết Tiêu Chiến có tiếng tăm lẫy lừng ở Tiêu thị chứ không biết cha hắn ở phía sau là một quân nhân.

Một quân nhân làm sao lại cho phép con của mình cùng một nam nhân ở cùng một chỗ đây? Đem tấm hình gửi đến chỉ là mục đích quấy cho nội bộ Tiêu Chiến chó gà không yên thôi. Cha Tiêu nhìn thấy tấm ảnh dĩ nhiên là nổi trận lôi đình, khả năng người ngoài nhìn không rõ thế nhưng người làm cha sao có thể không nhìn ra gò má không rõ trong ảnh kia là con của mình? Ông vốn định lập tức chạy tới Bắc Kinh, nhưng nghĩ lại muốn xem con trai mình giải quyết thế nào, ông cảm thấy con trai mình chỉ là bị tiểu minh tinh này làm hư thôi, luôn luôn ẩn nhẫn không nói.

Biết rõ đối thủ là ai, Tiêu Chiến liền gọi điện thoại cho ba ba của tiểu hoa chính là tổng giám đốc Mạnh thị.

"Mạnh tổng, tôi là Tiêu Chiến."

"Nha, Tiêu tổng ngọn gió nào đem lay tới cậu lại gọi điện thoại cho tôi?"

"Tôi nghe nói Mạnh tổng gần đây rất quan tâm chuyện tình cảm riêng tư của tôi."

Đều là người làm ăn cũng liền không cần đoán

" Thế thì không có, tôi chỉ là khá là quan tâm đời tư của Vương Nhất Bác, còn Tiêu tổng cậu thật sự là niềm vui ngoài ý muốn a."

"Đã như vậy, không biết Mạnh tổng muốn làm những gì?"

"Đương nhiên tôi không muốn làm gì, chính là muốn mời Tiêu tổng dùng chút quan hệ để nghệ sĩ bên này có được một cơ hội thử vai thôi."

"Chuyện đơn giản như vậy Mạnh tổng còn cần như vậy tốn công tốn sức vậy sao?"

"Cũng là không phải chỉ đơn giản như vậy, công ty của chúng tôi gần đây xoay vòng rất nhiều vấn đề, không biết Tiêu tổng có thể hỗ trợ một khoản tiền hay không đây?"

Đúng là, đây mới là mục đích thật sự sao?

"Không biết Mạnh tổng hi vọng tôi hỗ trợ bao nhiêu đây?"

"Không nhiều, năm ngàn vạn mà thôi."

"Cái kia Mạnh tổng có thể nói cho tôi biết tôi được lợi gì hay không?"

"Phim gốc của tấm hình thế nào?"

"Có phải Mạnh tổng quá đề cao Vương Nhất Bác trong mắt tôi hay không? Một tiểu minh tinh mà thôi, người như vậy tôi không thiếu."

Đầu bên kia có chút hoảng hồn, rõ ràng không phải con gái nhà mình nói Tiêu Chiến rất để ý Vương Nhất Bác sao?

"Cái kia Tiêu tổng là không muốn hợp tác?"

"Hợp tác cũng là không phải không được, lấy nhân khí của Vương Nhất Bác bây giờ, những hình ảnh kia tuôn ra cũng là làm khó tôi. Chỉ là tôi bỏ ra nhiều tiền như vậy thì có phải Mạnh tổng cũng nên tỏ ra một chút thành ý hay không?"

"Ý của Tiêu tổng là?"

"Tôi muốn một ít cổ phần cũng không quá đáng a?"

"Cậu muốn bao nhiêu?"

"Không nhiều chỉ 10%, không biết ý của Mạnh tổng như thế nào?"

Năm ngàn vạn đưa vào quả thực có thể giải tài chính của công ty, 10% cổ phần không lớn, cũng không uy hiếp được địa vị cổ đông của chính mình, lại sợ Tiêu Chiến đổi ý, đầu bên kia điện thoại cơ hồ là không hề nghĩ ngợi đáp ứng.

"Nếu như thế, ngày mai chúng ta liền ký hợp đồng."

"Mạnh tổng, hợp tác vui vẻ, đừng quên mang theo phim gốc."

"Tiêu tổng, hợp tác vui vẻ."

Cúp điện thoại Tiêu Chiến lập tức thu hồi nụ cười trên mặt, thay vào đó là chán ghét cùng hàn ý, sau này cùng tiểu bằng hữu đi ra ngoài cũng phải cẩn thận thật nhiều.

"Tiêu tổng, năm ngàn vạn có phải hay không. . ."

Tiêu Chiến một cái mắt lạnh liếc qua

"Thật xin lỗi, Tiêu tổng."

"Chuyện này tôi không hi vọng có người thứ ba biết."

"Vâng, Tiêu tổng."

Vốn cho rằng chuyện tới đây liền kết thúc, có thể không nhớ đã từng san bằng một lớp thì lớp khác lại tiếp tục, vẫn là điện thoại của cha Tiêu gọi tới.

"Alo, cha."

"Con cùng Vương Nhất Bác kia xảy ra chuyện gì?"

"Ừm?"

"Con giả ngốc cái gì, hình đều được gửi đến nhà, con còn muốn giấu diếm chúng ta bao lâu?"

"Con không nghĩ giấu diếm mọi người."

"Con có ý gì?"

"Ý của con là con thích em ấy."

"Càn quấy! Lúc trước cha không nên đồng ý cho con mở công ty giải trí, cái khác không học được ngược lại những chuyện rối loạn này lại học được mười phần."

"Con không có càn quấy, con chính là thích em ấy."

"Cha coi như là con nhất thời mơ mộng hồ đồ, con nhanh chóng chia tay cùng cậu ta có nghe hay không, nếu không thì những hình ảnh này coi như người khác không biết thì cha cũng sẽ giao cho truyền thông."

"Cha, người." Lời còn chưa nói hết, đầu bên kia điện thoại liền cúp máy.

"A Sâm, tra những vấn đề gần đây của Mạnh thị có liên quan tới tiền bạc."

"Tiêu tổng, gần đây xác thực Mạnh thị rất nhiều vấn đề, bọn họ đầu tư phương diện giải trí không nhiều, chủ yếu là đầu tư vào xây dựng công trình, vài ngày trước đối tác của bọn họ đột ngột thu hồi vốn cho nên bây giờ bọn họ nóng lòng tìm một đối tác mới, nếu không công trình không cách nào hoàn thành đúng hạn, xong còn phải bồi thường cho các hộ gia đình một cho phí rất lớn vì vi phạm hợp đồng."

"Lão già kia, ban đầu tốn ít tiền có thể giải quyết vấn đề, ông ta nhất định phải làm phức tạp như vậy, vậy cũng đừng trách tôi."

Ngày hôm sau phòng họp

"Tiêu tổng, tôi đã mang phim gốc đến, cậu nhìn xem."

Tiêu Chiến nhìn thoáng qua liền đem phim gốc thu vào

"Nếu phim gốc cũng cầm tới, Tiêu tổng chúng ta đem hợp đồng ký a?"

"Không vội, nếu Mạnh tổng không ngại thì giải thích cho tôi một chút vì sao lại đem ảnh gửi đến nhà của tôi đi?"

"Cái này. . ."

"Mạnh tổng làm như vậy tôi thật sự là không nhìn ra thành ý muốn hợp tác của ngài a."

Tiêu Chiến ngồi trên ghế trong tay bưng cà phê khuấy không ngừng

"Tiêu tổng, lúc ấy không phải tôi cũng là sợ cậu không đồng ý đầu tư mới ra hạ sách này."

"Đã như vậy, Mạnh tổng có phải hay không nên thêm một chút thành ý đây?"

"Tiêu tổng là muốn?"

"Tôi muốn 25%."

"25%? Nói đùa cái gì?"

"Tôi có phải nói đùa hay không hẳn Mạnh tổng là người rõ nhất. Bây giờ phim gốc trong tay tôi, ông lại ở địa bàn của tôi cho dù là thất hứa, chắc hẳn Mạnh tổng cũng không còn cách nào a? Cũng không biết Mạnh thị còn chống đỡ được bao lâu a? Tôi nghe nói một vài cổ đông đã chặn ở cửa nhà Mạnh tổng?"

"Tiêu tổng, 25% thật sự là."

"Ban đầu tôi cùng Vương Nhất Bác cũng chính là chơi đùa một chút thôi, không nghĩ tới bị Mạnh tổng bắt lấy điểm yếu, hợp tác cũng không phải không thể, thế nhưng là Mạnh tổng nhất định để nội bộ nhà tôi mâu thuẫn, cái này nhưng là không dễ làm, ông nói xem?"

Rõ ràng là một tiểu tử không được ba mươi vắt mũi chưa sạch mà thôi, Mạnh Chung Phi cứ thế mà xuất mồ hôi lạnh cả người, nhưng bây giờ ngoại trừ Tiêu Chiến cũng không ai nguyện ý đầu tư cho mình . . .

"Ai, Tiêu lão đệ việc này đúng là tôi làm không đúng, liền nghe cậu 25% thì 25%. Chúng ta bây giờ có thể ký hợp đồng sao?"

"Vẫn là Mạnh tổng sảng khoái." Tiêu Chiến thay đổi khuôn mặt hung ác vừa rồi thành tươi cười ấm áp

"Hạ Viêm thử vai liền làm phiền Tiêu lão đệ."

"Cái này chúng ta cần phải nói rõ trước, tôi chỉ phụ trách đáp cầu dắt mối, đến tột cùng ai có thể được chọn vẫn là phải bằng bản lãnh của mình."

"Cái kia là tự nhiên, cảm ơn Tiêu lão đệ."

"Mạnh tổng, hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ."

Tiểu hoa chờ ở trong xe, thấy cha mình đi ra một mặt tức giận còn tưởng hợp đồng ký không thành

"Cha, làm sao?"

"Con không biết xấu hổ mà còn hỏi, không phải con nói với cha quan hệ của Tiêu Chiến với Vương Nhất Bác không bình thường sao? Người ta chính là tùy tiện chơi đùa con không nhìn ra được hay sao? Hại cha tổn thấy nhiều cổ phần như vậy."

"Tổn thất bao nhiêu?"

"Ban đầu đã nói 10% hôm nay hắn lại nói với cha muốn 25%."

"Vậy cha đáp ứng?"

"Cha không đáp ứng thì làm sao bây giờ? Chờ lấy những người kia bức tử cha sao? Sau này con ít chọc người của SY lại, có nghe thấy hay không."

Văn phòng Tổng giám đốc

"Tiêu tổng, đầu tư vào Mạnh thị chúng ta bắt đầu hoạt động cái gì?"

"Không vội, trước để mấy ngày rồi lại nói tiếp."

"Ngày mai Nhất Bác thử vai, tôi tan tầm trước đi xem em ấy một chút a."

Vương Nhất Bác vẫn còn trong phòng tập luyện, còn hướng về gương luyện tập một lần  lại một lần, cậu cảm thấy có tiến bộ so với một tuần trước kia nhưng vẫn là có chút không chắc. Lúc Tiêu Chiến đi vào trong mắt Vương Nhất Bác tràn đầy chán chường nên không có diễn xuất

"Chiến ca, anh đã đến."

"Như thế nào làm thành như vậy."

"Giai đoạn sau đang rõ ràng chính là như vậy, xem ra em diễn cũng không tệ lắm?"

"Vâng vâng vâng, Nhất Bác chúng ta lợi hại nhất, anh nhìn cũng thấy đau lòng."

"Vậy anh nói buổi thử vai ngày mai em có thể qua hay không?"

"Anh tin tưởng em, khẳng định không có vấn đề."

"Vậy anh lại bồi em, tập đối thoại với em một lần có được hay không?" 

"Được, không có vấn đề."

Ngày ngày cùng Vương Nhất Bác tập kịch bả., chính Tiêu Chiến đều nhanh chóng trở thành  một nửa diễn viên. . . Mặc dù không có hứng thú nhưng là cùng người mình yêu cũng là thật thú vị.

Sáng sớm Vương Nhất Bác liền tỉnh, hôm nay chính là buổi thử vai cuối cùng, Tào Dục Thần nói cho cậu biết còn có một cái đối thủ cạnh tranh Hạ Viêm cũng sẽ thử nhân vật này, cho nên Vương Nhất Bác càng là khẩn trương vô cùng, điểm tâm cũng không ăn được mấy miếng. Tiêu Chiến đem người đưa đến nơi, theo Vương Nhất Bác cùng một chỗ xuống xe

"Chiến ca, em tự lên là được rồi."

"Không có việc gì anh đi cùng em."

"Anh bồi em?"

"Đúng a, chờ em thành công anh cùng đạo diễn nói chuyện đầu tư a." Tiểu bằng hữu nhìn Tiêu Chiến cười có chút choáng váng. 

"Anh cứ như vậy có tự tin em có thể được chọn? Nghe nói hôm nay còn có diễn viên khác tới thử nhân vật này đây. "

"Đương nhiên, Vương Nhất Bác là tuyệt nhất."

"Hì hì."

Hai người ở hành lang vẫn còn nghe tiếng đạo diễn ở trong phòng mắng người

"Tôi làm đạo diễn nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy diễn viên có thể đọc sai lời thoại, cậu còn thử vai cái gì? Nhanh chóng đi ra ngoài cho tôi!"

Cửa mở, một nam nhân đi ra, chắc hẳn chính là Hạ Viêm, hắn bị mắng trên mặt lúc trắng lúc xanh, lúc ở hành lang vội vã đi ngang qua hai người.

Tiêu Chiến túm Vương Nhất Bác nhỏ giọng thầm thì một câu

"Đạo diễn cũng quá dọa người."

"Chiến ca, cũng không phải mắng anh, anh giả bộ cái gì?"

"Vương Nhất Bác em còn là người sao? Còn không phải sợ em khẩn trương."

"Chiến ca tốt nhất, hì hì."

"Mau đi đi, anh chờ em ở ngoài."

"Anh không cùng em đi vào chung sao?"

"Tống Tử Sâm đem hợp đồng đưa tới anh lại đi vào, cố lên!"

"Vậy em đi vào nha."

"Cố lên!"

"Đạo diễn, cháu tới rồi."

"A, Nhất Bác a, một tuần này cảm giác tìm thế nào?" Đạo diễn nhìn thấy Vương Nhất Bác mặt mày hớn hở giống như vừa rồi người mắng chửi căn bản cũng không phải là ông ta.

"Cháu cảm thấy tìm tới nhiều cảm giác, nhưng có nhiều chỗ vẫn có chút không nắm chắc được."

"Không có việc gì, cậu thử trước đi."

"Được."

Giống như Vương Nhất Bác nói, một tuần này thật sự là cậu tìm được không ít cảm giác, hơn nữa ánh mắt cũng không trống rỗng giống như lần trước, nội tâm trong ánh mắt cũng thay đổi nhiều. 

"Nhất Bác, không tệ a. Tiểu tử cậu năng lực lĩnh ngộ rất mạnh a."

"Cám ơn đạo diễn."

"Như thế này, cậu xem hôm nay chúng ta liền ký hợp đồng được không?"

"Ý của chú là cháu được thông qua?"

"Đúng a, cố gắng lên a người trẻ tuổi, tôi rất xem trọng cậu."

"Cám ơn đạo diễn."

Tiêu Chiến gõ cửa đi vào

"Đạo diễn ông khỏe chứ, tôi là Tiêu Chiến của SY, Vương Nhất Bác là nghệ sĩ của công ty chúng tôi, xem ra biểu hiện ông đối với cậu ấy rất hài lòng, cho nên tôi tới nói chuyện đầu tư cùng với ông một chút."

"A Tiêu Chiến a, tôi biết cậu, tuổi trẻ tài cao a, nghệ sĩ dưới tay cũng rất tốt nha, Nhất Bác cùng mấy đứa nhỏ kia tôi cũng rất thích."

"Đạo diễn quá khen, đây là hợp đồng ông nhìn xem."

Quá trình làm rất thuận lợi, hợp đồng rất nhanh liền hoàn thành, đạo diễn còn căn dặn muốn để Vương Nhất Bác tập thể hình, cậu bây giờ quá gầy không hề giống cảnh sát. Phim tuần gần cuối của tháng mới quay, nói cách khác thời gian của Vương Nhất Bác còn không được một tháng.

Trên đường trở về Tào Dục Thần liền liên hệ cho Vương Nhất Bác lớp học dạy kèm.

"A a a a Chiến ca, em lại không ăn được canh nấu thịt bò."

"Chờ em quay xong anh liền nấu cho em có được hay không."

"Em quay xong cũng đã là tháng tư sang năm."

"Cái kia nếu không hôm nay về nhà anh nấu cho em?"

"Thôi, thời gian quá gấp, em vẫn là tập thể hình thật tốt đi."

"Chuyên nghiệp như vậy."

"Cái kia là!"

"Cái kia đã nói, chờ em sát thanh anh làm cho em ăn."

"Được!"

Hai người ai cũng không nghĩ tới bữa cơm này lại đợi tận sáu năm rất dài. . .

Lời của Thanh: Ca ca thương em, yêu em, muốn dành cho em những gì tốt nhất.

Em yêu ca ca, em muốn mình sớm thành công nhất có thể để được sánh bước cùng ca ca, cùng ca ca vượt qua tất cả.....

Nhưng ca ca muốn dành những đau khổ về mình để em được tỏa sáng nhất có thể nhưng ca ca đâu biết, ở nơi mà ca ca không nhìn thấy cún con của anh trưởng thành hơn rất nhiều đủ để bảo vệ tình yêu của hai người...

Nhưng mọi chuyện vốn không do ca ca hay chính em lựa chọn, có thể xa nhau chỉ để sau này bên nhau hai người sẽ yêu thương và trân trọng nhau hơn thôi...

17.05.22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zsww