5.Hạnh phúc không nảy mầm .. Nó lớn lên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạnh phúc có nảy mầm không?Tất nhiên là không!  Nó không phải là một cây trồng trong chậu. 
Shaking không ngủ được. Không phải vì cô ấy không muốn. Trời ơi không. Tạ Khả Dần hạnh phúc nhất khi cô ấy đang ngủ. Cô ấy có thể ngủ mọi lúc mọi nơi. Nhưng những ngày này, nó không hoạt động như vậy. Thật kỳ lạ khi cô ấy không thể ngủ được như trước đây ... tâm trí cô ấy muốn tiếp tục nhớ mãi về những thứ ... những thứ như Hứa Giai Kỳ xinh đẹp chẳng hạn.
Ai ya!  Hãy để cô ấy ra khỏi tâm trí !!  Với tốc độ này, mày sẽ không bao giờ buồn ngủ mất, Tạ Khả Dần
Shaking quay đi quay lại một cách khó chịu trong ga trải giường.Loại bông mềm thường nằm cũng làm cô ấy không vừa ý. Tiếng xoay nhẹ của AC là âm thanh duy nhất đi cùng cô trong màn đêm tĩnh lặng.  Nhưng dù nó có tiếp tục chạy đến đâu, mồ hôi vẫn lăn dài trên lưng Khả Dần. Cô thở dài một cách thất vọng.
Có lẽ tôi chỉ nên ngủ khi khỏa thân.  Shaking đứng dậy để cởi bộ đồ ngủ.  Ngay khi cô định cởi cúc áo, mắt cô thoáng thấy ánh sáng từ cửa sổ.
Lạ nhỉ. Đèn đường không sáng thế này.
Shaking đi về phía cửa sổ của cô ấy để xem xét kỹ hơn.
Kiki?
Ánh đèn vàng hắt ra từ ngôi nhà hàng xóm của cô. Không, không phải Lục Kha Nhiên và Kim Tử Hàm. Chúa cũng biết họ đang làm gì vào giờ này và cô ấy chắc chắn không muốn biết bất kỳ chi tiết nào. Đó thật sự là Kiki một giáo sư toán xinh đẹp và nhút nhát, Shaking không thể rời mắt kể từ ngày họ nói chuyện ở thư viện. Shaking nhìn sang nhà bên cạnh.  Một ngọn đèn vẫn sáng trong căn phòng mà cô cho là phòng ngủ của cô ấy.  Có hình bóng của một người gần cửa sổ. Shaking nheo mắt nhìn .
Oh my god
Ở đó, bên cạnh cửa sổ, có lẽ là ở bàn làm việc, Hứa Giai Kỳ ngồi lật giở những cuốn sách và viết nguệch ngoạc.  Thỉnh thoảng, cô ấy hay nghiêng đầu sang một bên.  Thỉnh thoảng sẽ gãi đầu và ngáp một cách đáng yêu.
"Ai yo!"  Shaking kêu lên với chính mình.
Cựu rapper tiếp tục quan sát vị giáo sư nhút nhát từ xa.  Đúng, điều này nghe có vẻ khá rùng rợn nhưng Shaking không thể kìm được.  Có điều gì đó ở Kiki có vẻ rất thú vị đối với cô ấy.
Tôi ước mình có một cặp ống nhòm
Dừng lại, Tạ Khả Dần! Mày nghe như một tên biến thái chết tiệt vậy!
Kiki dường như không muốn đi ngủ sớm. Cô ấy thậm chí còn đứng dậy khỏi chỗ ngồi để lấy thêm sách. Shaking xoa bóp thái dương.  Chỉ nhìn Kiki làm việc cho đến chết những tế bào não cuối cùng của cô ấy vào ban đêm đã khiến Shaking đau nửa đầu.
Cô ấy có làm điều này mỗi đêm không ??
Shaking gãi đầu và bắt đầu suy nghĩ.  Ba ngày trước, khi cô nhìn thấy Kiki ở thư viện, thấy vị giáo sư đã có những quầng thâm bên dưới mắt sau chiếc kính tròn vành lớn của mình.  Shaking suy luận, với sự trợ giúp bộ não nhỏ bé của mình, Kiki thường thức khuya làm việc.Điều đó không tốt.
Nó thực sự có thể gây hại cho sức khỏe của cô ấy.  Ngoài ra, cô ấy có thể có các lớp học buổi sáng để dạy.  Tôi nên bảo cô ấy nghỉ ngơi và đi ngủ.
Shaking nhấc điện thoại của cô để nhắn tin cho giáo sư.  Sau đó cô chợt nhận ra...
Khỉ thật! Tôi không có số của cô ấy !!  Tất cả các cuộc thảo luận về những cuốn sách khiến cô ấy phân tâm để hỏi số của Kiki vào cuối ngày. Shaking chán nản.
Sao mày lại ngốc thế, Khả Dần?!?!
Shaking đi đi lại lại trong phòng, thỉnh thoảng liếc nhìn bóng Kiki.  Kiki dường như vẫn không nhận ra Shaking đang căng thẳng ở ngôi nhà khác cách đó khoảng năm feet.
Tôi nên làm gì ? Tôi nên làm gì ?
Shaking nhìn xuống lọ hoa của cô ấy . Trong chậu là những viên sỏi nhỏ trang trí . Như thể những thiên thần hát vào tai cô , tâm trí Shaking bừng sáng .
Có cách rồi!
Vội vàng nhặt một viên sỏi nhỏ , Shaking mở cửa sổ . Cô nhắm một bên mắt và nhắm vào khung cửa sổ.
Kengg !
Viên sỏi nhỏ rơi trúng khung cửa của Kiki một cách thần kỳ.Kiki quay đầu lại trước tiếng động .
Ôi trời Ngay khi nhìn thấy Shaking vẫy tay với mình , Kiki rõ ràng đã nhảy dựng lên.Shaking cười khúc khích khi Kiki cố gắng hết sức để bình tĩnh lại bản thân và đáp lại làn sóng của cô ấy .
"Hi Hứa Giai Kỳ!!!!!!!!!"
Kiki bối rối trước âm lượng lớn . Những con chó bắt đầu hú .Đèn trong những ngôi nhà khác nhấp nháy .Một người phụ nữ hàng xóm rất tức giận đã bật tung cửa sổ và hét vào mặt Shaking , khiến cựu rapper kinh ngạc nhảy dựng lên .
"CÔ MẤT TRÍ RỒI À?!?!ĐÊM RỒI KHÔNG CHO AI NGỦ!!!"
"TÔI XIN LỖI!!!!"  Shaking hét lên lời xin lỗi của mình với người phụ nữ đang tức giận.
"Ở CHỖ NÀY ĐÂU PHẢI CÓ MỖI MÌNH CÔ.."
"TÔI ĐÃ NÓI TÔI XIN LỖI RỒI MÀ!!!"
Ngay sau đó,một quý ông từ một ngôi nhà khác kêu lên..
"HAI NGƯỜI VUI LÒNG IM LẶNG VÀ ĐI NGỦ ĐƯỢC KHÔNG?!?"
Điều đó khiến người phụ nữ tức giận gầm gừ không đồng ý,cuối cùng đóng cửa sổ lại.  Ngay sau đó tất cả các đèn đều tắt và khu phố tối và yên tĩnh như trước. Sau khi mọi chuyện ngả ngũ, cựu rapper đã tự tát mình.
Trời ơi! Kiki có lẽ nghĩ tôi là một tên ngốc!
Lo lắng quay sang Kiki.Trái tim của cựu rapper bay bổng.
Cô ấy đẹp quá..
Shaking bị đánh gục bởi một ham muốn ban đầu đột ngột được nói chuyện với Kiki và khiến cô ấy cười chỉ để nhìn thấy nụ cười tuyệt đẹp đó của cô ấy một lần nữa.
Tôi nên làm gì tiếp theo?
Bộ não lớn nhỏ của Shaking đã hoạt động. Sau đó cô ấy rời đi trong một phút.  Kiki chăm chú quan sát khi Shaking quay lại với một tập phác thảo và bút dạ. Cựu rapper đã viết nguệch ngoạc điều gì đó lên.  Sau đó cô ấy giơ nó lên cho Kiki xem.
B
CẬU ĐÃ Ở TRÊN GIƯỜNG CHƯA?
Kiki chỉnh lại kính và nheo mắt khó khăn. Không nhìn rõ.  Đối với cô, những chữ cái khổng lồ không chỉ đơn thuần là những thứ nguệch ngoạc nguệch ngoạc. Kiki nhìn Shaking, lắc đầu và khoanh tay ra hiệu rằng ❌ không thể đọc được. Tuy nhiên, Shaking coi đó như một câu trả lời cho câu hỏi của cô. Và vì vậy, rapper có trí tuệ đã quyết định viết nhiều hơn.
CẬU NÊN ĐI NGỦ,BAOBEI À!!
Kiki đã chết một chút trong lòng.  Cô vừa vẫy tay vừa nhảy lên nhảy xuống để ra hiệu nhưng vẫn không hiểu. Shaking gãi đầu bối rối. Đó dường như không phải là câu trả lời cho câu hỏi của cô ấy.
Nhận thấy cơ hội của mình, Kiki đưa tay lên như muốn nói "Chờ đã, tôi sẽ quay lại ngay" rồi lon ton chạy vào trong.
Shaking còn lại chết lặng.
Cô ấy đi đâu vậy? Cô ấy đi ngủ sao?Mình có làm cô ấy sợ không?
Mọi lo lắng của cô đã được dập tắt khi Kiki trở lại với thứ gì đó trên tay.  Shaking không biết nó là gì cho đến khi Kiki ném vật đó về phía cô. Đánh rơi cuốn sổ phác thảo của mình, Shaking cầm lấy món đồ nhỏ một cách dễ dàng.
Một chiếc cốc giấy với một sợi dây?
Shaking nhìn Kiki bối rối.  Kiki cầm trên tay một chiếc cốc giấy tương tự với một sợi dây buộc vào nó.  Giáo sư ra hiệu cho cô giật sợi dây.
Oh..
Cuối cùng Shaking cũng nhận ra rằng đó là một chiếc điện thoại dây. Cô ngượng ngùng mỉm cười ngồi xuống bệ cửa sổ.  Cô đưa cốc lên miệng nói.  Kiki cũng đưa cốc lên một bên tai để lắng nghe.
“Này!” giọng nói husky của cô ấy văng vẳng bên tai Kiki."Đã muộn rồi... Cậu chẳng phải nên nằm trên giường hay sao?"
"Cậu cũng không phải ở trên giường sao?"Kiki cười khúc khích
"Có lẽ...Tôi không ngủ được."
"Tôi cũng vậy.."
Một làn sóng yên lặng thoải mái ập đến với họ. Shaking ngồi đó, nhìn Kiki.  Kiki dựa vào bệ cửa sổ, một tay đỡ cằm. Cô giáo sư đưa chiếc cốc lên miệng nói. Cựu rapper đưa chiếc cốc lên tai để lắng nghe.
"Bao nhiêu xu mới có thể mua được suy nghĩ của cậu?" Kiki hỏi.
"Một xu quá rẻ, baobei.Có thể là vài nghìn đô la chăng?"cô hỏi giáo sư một cách trêu chọc.
"Tôi biết...Nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng tôi sẽ trả hàng triệu USD chỉ để nghe tất cả những điều tuyệt vời trong tâm trí cậu."
Kiki gằn giọng. Shaking cười.  Vị giáo sư cố gắng phục hồi bản thân khi cựu rapper quan sát cô như một con hổ đang quan sát con mồi của nó.
"Bỏ chuyện cười sang một bên, ý tôi là ... Mặc dù đó là thật...Tâm trí bé nhỏ xinh đẹp của cậu đang nghĩ gì vậy,Khả Dần? "
Shaking cười nhẹ.Cô không thể nói hết mọi chuyện trong đầu cho Kiki.
Cũng giống như những người khác đã làm.
Vì vậy, Shaking nhẹ nhàng nói vào cốc. "Thật sự không nhiều."
Kiki chỉ gật đầu, không thực sự có được câu trả lời của Shaking. Với cô ấy, Shaking dường như là một người suy nghĩ sâu sắc nên không nói bất cứ điều gì trong đầu.
"Vậy tại sao cậu ngủ muộn như vậy?"  Kiki hỏi.
"Cậu thì sao?" Shaking hỏi.
"Bởi vì tôi đang xem lại phỏng đoán lũy thừa của Euler và ví dụ của nó" Kiki trả lời.
"Cậu nói lại đi."
"Phỏng đoán tổng lũy thừa của Euler."
"Thứ đó là gì?"
"Về cơ bản, nó nói rằng với tất cả các số nguyên n và k lớn hơn 1, nếu tổng của n lũy thừa thứ k của số nguyên dương tự nó là lũy thừa thứ k, thì lớn hơn hoặc bằng k."
Đầu óc Shaking trở nên trống rỗng.
"Hứa Giai Kỳ lão sư, tất cả những gì tôi nghe được là n và k" Shaking than thở "Có thể nói cho tôi biết thêm?"
"Nếu cậu năn nỉ thì..nó là..."
Và đó là cách Shaking kết thúc việc nghe khóa học tai nạn kéo dài 15 phút về phỏng đoán tổng lũy thừa của Euler và cách nó bị xoá bỏ.
"... và điều đó có nghĩa là phỏng đoán không đúng với k bằng bốn hoặc k bằng năm.Cậu vẫn ở với tôi chứ? Tôi đã nói luyên thuyên quá lâu rồi phải không?"  Kiki hỏi.
"Tôi vẫn ở bên cậu và không...nó không phải là dài lê thê." Shaking trấn an.  "Nhưng tôi vẫn không hiểu."
"Chà, vậy thì tôi có thể - chờ một chút. Bạn chưa trả lời câu hỏi của tôi!"  Kiki thốt lên vì bất ngờ nhận ra.
"Câu hỏi gì?" Shaking hỏi.
"Sao cậu thức khuya vậy?
"Câu hỏi đó."
"Ờm.. cái đó!"
"Đúng rồi,việc đó!"
"..Tôi đang nghĩ về cậu. Đó là lý do tại sao."
Khi nghe câu trả lời của Shaking, Kiki hét lên một tiếng nhỏ đầy phẫn nộ và đỏ bừng mặt.
"C-Có gì để nghĩ về tôi?" cô ấy lắp bắp.
"Oh,quá nhiều chuyện, cô Foxy" Shaking nhếch mép."Giống như cần bao nhiêu ngôi sao để tạo lại ánh sáng lấp lánh trong mắt cậu? Cần bao nhiêu con gấu Bắc Cực để phá vỡ lớp băng còn sót lại giữa chúng ta? Và quan trọng nhất là tôi phải quay đến tổ hợp số nào để nghe được giọng nói ngọt ngào của cậu?"
"C-cậu có thể nói với tôi rằng cậu muốn số của tôi, đồ ... sứa!" Kiki lắp bắp, vẫn đang hồi phục sau bài phát biểu rung động trái tim của Shaking.
"Sứa?" Shaking nhướng mày thích thú.
"Đúng..sứa!"
"Vì vậy, nó hiệu quả chứ?" Shaking hỏi. "Tôi bao giờ lấy được số của cậu?"
“Có đấy..” Kiki nhếch mép khi cô chỉnh lại cặp kính của mình. "Có lẽ không được. Mẹ tôi bảo tôi đừng đưa số của mình cho những người mà tôi không thực sự biết."
"Awwn, được rồi, con gái của mama. Vậy thì con sẽ phải cố gắng nhiều hơn nữa để biết con cô rồi?"
"Đúng,có thể.."
"Vậy, tôi có thể đưa cậu đi chơi không? Để nói chuyện và hiểu rõ hơn về cậu?"
"Phụ thuộc vào ngày nào."
"Cậu có rảnh vào chủ nhật không?"
"Có."
"Cả ngày?"
"Đúng thế."
Shaking im lặng trong một vài giây.  Kiki nghiêng người về phía trước để chờ đợi những gì cựu rapper sẽ nói tiếp theo.
"Knock, knock," Shaking phá vỡ sự im lặng.
"Café, Chủ nhật lúc 9 giờ, cậu và tôi."  Ahh, chết tiệt. Nó thật suôn sẻ, Kiki nghĩ. Chờ đã, tại sao trái tim tôi lại đập điên cuồng như thế này?
"Vì thế..?"  Shaking hỏi, chờ đợi câu trả lời từ phía Kiki. "Điều đó được hay không?
"Chắc chắn rồi, ý tôi là..có..không..Ý tôi là tôi sẽ đi!"  Kiki lan man.
"Đã được xác nhận?"Đôi mắt của Shaking ánh lên tia hy vọng.
"Đúng."
"Yay !!"
Shaking đã thực hiện một điệu nhảy nhỏ vui vẻ.  Kiki bật cười trước trò hề của cô ấy.  Đôi mắt của giáo sư bất chợt nhìn chiếc đồng hồ trên tường của cô.Đã ba giờ sáng.
"Đi ngủ đi Khả Dần!"
Kiki hướng dẫn cô gái quá nhiệt tình.  "Bây giờ là ba giờ sáng. Cậu có thể thức dậy loạng choạng và mệt mỏi."
"Vậy thì cậu cũng đi ngủ đi !!! Chúc ngủ ngon !!!"Shaking bật cười, cô khó có thể kìm nén được niềm vui.
Shaking ném lại chiếc cốc nhỏ cho Kiki mà giáo sư đã dễ dàng bắt được.
Sau đó, Kiki từ từ đóng cửa sổ và kéo rèm cửa.Chỉ khi tắt đèn và không còn thấy bóng dáng của Kiki nữa, Shaking mới quay trở lại giường của mình.  Làm thế nào mà tôi có được may mắn như vậy ??
Shaking ré lên và lăn lộn trên giường.  Cuối cùng, có một điều gì đó trong cuộc sống của cô ấy mà cô ấy có thể mong đợi.
Hạnh phúc không chỉ đơn thuần là nảy mầm. Nó không phải là một cây trồng trong chậu.  Nhưng có trong tay tình yêu, hạnh phúc sẽ lớn dần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro