Phiên Ngoại 11: Dì Khuê Nhân, dì đừng chán ghét con.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một ngày giữa thời điểm nóng nhất

Cũng chính là sau giờ ngọ *

(*11h30-13g)

Trang viên Mục phủ thập phần yên tĩnh âm lãnh đột nhiên cửa lớn điên cuồng bị gõ vang.

Đại Dì nhìn nữ tử tóc nâu ở cửa người mồ đầy mồ hôi cùng với trong lòng ngực gắt đối phương ôm kéo tiểu gia hỏa, lập tức dẫn đường cho đối phương tiến vào trang viên.

Nguyền rủa chi tử ở mảnh đất chi mẫu, sinh trưởng ở mảnh đất màu đen âm u ẩm ướt Khuê Nhân cho dù đã có bề ngoài hình người phi thường xinh đẹp, nhưng mọi người trong Mục phủ vẫn cứ đối vị này cùng Tiên Nha loài sinh vật thể không xác định có cấp bậc thể vẫn là ôm cảm giác có khoảng cách.

Rốt cuộc giống loài bất tử này có tính cực kỳ nguy hiểm, tuy rằng Khuê Nhân tiểu thư là bạn của Vưu Nhiên, thậm chí còn ở phủ đệ dùng cơm ( phương thức dùng cơm thô bỉ khiến người trợn mắt há hốc mồm ), nhưng đột nhiên thấy Khuê Nhân đã đến, vẫn là có vài phần không biết làm sao.

Rốt cuộc lão gia chủ hay là tiểu thư cùng với Vưu Nhiên đều không ở dinh thự.

Chẳng qua, trong tay đối phương ôm tiểu công chúa Anh Đào cần được chiếu cố nhất dinh thự.

"Vưu Nhiên đâu!" nữ nhân tốc nâu trong tay ôm tiểu Anh Đào hôn mê, có chút nôn nóng hỏi những người khác trong dinh thự.

Nàng nhận thức Đại Dì, nữ nhân này là nữ quản gia của dinh thự, đối với Vưu Nhiên rất tốt.

"Vưu Nhiên còn ở phim trường, Anh Đào đây là làm sao vậy?" Đại Dì đi ra phía trước, muốn duỗi tay ôm Anh Đào.

Chẳng qua, nữ nhân có con ngươi màu xanh lá quanh thân tản ra áp suất thấp sắc bén, nàng cũng không nguyện ý đem tiểu Anh Đào giao cho Đại Dì, nàng cảnh giác mà nhìn chằm chằm Đại Dì.

Chỉ là nói, "Ta chỉ có thể đem Anh Đào giao cho mẹ nó."

Đại Dì nhìn biểu tình của đối phương không cách nào nói rõ tình, đành phải kêu người hầu điện Vưu Nhiên, báo cho Vưu Nhiên, Anh Đào được Khuê Nhân mang về dinh thự hơn nữa tựa hồ rơi vào hiện tượng hôn mê.

Loại m tin tức này khiến một người rất yêu con cái như Vưu Nhiên sốt ruột lập tức buông xuống toàn bộ công việc trong tay, lập tức đi trở về.

Sau khi bác sĩ kiểm tra xong, xác định tiểu Anh Đào hôn mê không đáng ngại, Vưu Nhiên mới đưa Anh Đào an bài nằm ở trên giường sau đó đóng cửa phòng, đi hướng Khuê Nhân cống hiến ra máu quý giá của bản thân.

Nàng là không nghĩ tới tiểu Anh Đào sẽ đột nhiên ở công viên giải trí thức tỉnh như vậy, may mắn bên người tiểu gia hỏa có Khuê Nhân.

Nàng càng là không nghĩ tới, Khuê Nhân sẽ cho Anh Đào hút máu đối phương.

"Khuê Nhân, cậu chưa cho Anh Đào dùng thuốc ức chế, ngược lại trực tiếp cho con bé hút máu như vậy sao." Vưu Nhiên như là xin lỗi hỏi Khuê Nhân, phải biết rằng công chúa quái vật cũng không sẽ dễ dàng đêr bản thân bị thương.

"Có thể làm đơn giản chút hay không, cái đó tôi căn bản sẽ không sử dụng......" Khuê Nhân hạ lông mày, có chút khó chịu nói thầm.

Vưu Nhiên cười một cái, gật gật đầu, cũng không chọc thủng tiểu tâm tư đối phương lo lắng cho Anh Đào.

"Bác sĩ kiểm tra qua, Anh Đào do lập tức hút vào quá nhiều máu, thân thể có chút chịu không nổi cho nên mới sẽ xuất hiện loại tình trạng này, nói thật khi tôi nghe được là Anh Đào hút máu cậu sau đó tôi hoảng sợ."

Vưu Nhiên đưa cho Khuê Nhân một ly nước Anh Đào, Khuê Nhân chán ghét mà bĩu môi, nàng mới không cần uống mấy nước trái cây ngọt này.

Nhưng cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ mà tiếp nhận tay, lộc cộc lộc cộc uống lên.

"Lo lắng về máu của tôi." Khuê Nhân buông xuống cái ly không, con ngươi màu xanh lá nhìn không ra có cảm xúc gì.

"Nếu là huyết tộc khác hút máu cậu, đại khái hiện tại đã đi gặp Satan, tuy rằng tôi biết Anh Đào miễn dịch với cạu, nhưng lúc ấy tôi xác thật lo lắng Anh Đào có không tiếp nhận được máu của cậu nên vậy hay không, rốt cuộc đây là lần đầu tiên con bé thức tỉnh." Vưu Nhiên thở dài một tiếng, có chút nghĩ mà sợ hậu quả nếu Anh Đào không miễn dịch với máu Khuê Nhân.

"Cho nên ta nói, tôi sẽ không bao giờ lại giúp cậu chiếu cố tiểu quỷ nơi nơi chọc phiền toái! Cậu có biết hay không con bé cắn tôi đau lắm? Hơn nữa hút thật nhiều mấu, hiện tại cùng cậu nói chuyện đều rất khó duy trì hình thái con người......"

Khuê Nhân nói như vậy, thân thể đột nhiên bắt đầu cấp tốc vặn vẹo, thẳng đến hình người của nàng hóa thành một bãi chất nhầy.

Vưu Nhiên lúc này mới phát hiện thân thể hóa thành chất nhầy của Khuê Nhân so với ngày thường tựa hồ muốn rút nhỏ một ít.

"Cậu không sao chứ, Khuê Nhân." Vưu Nhiên có chút tự trách mà nhìn bởi vì con mình mà bộ dáng bạn thân rút nhỏ một vòng.

Mắt kép xanh lục chớp chớp, nàng lười đến cùng Vưu Nhiên bẻ xả.

"Cho nên tôi nói, một chút cũng không thích con nít, hơn nữa tôi cũng không cứu tiểu công chúa nhà cậu nữa! Nếu không phải xem ở điều kiện cậu đưa ra khoa trương như vậy, tôi sao có thể cho con bé hút nhiều máu như vậy, tóm lại gần đây các người đừng tới quấy rầy tôi, tôi phải về rừng rậm sương đen tĩnh dưỡng."

Không hề bảo trì người thể hình thái Khuê Nhân nhịn không được dùng xúc tu ký đầu Vưu Nhiên, làm cho nhớ dai chút, đặc biệt là nhóc con còn nằm ở trên giường, nàng tuyệt đối sẽ không lại hỗ trợ chăm sóc một lần nữa, nếu có thể, "Không cần lại để tiểu quỷ chiếm cứ thời gian của tôi, hừ."

Vưu Nhiên nhìn bộ dáng bạn tốt bày tư thế ghét bỏ muốn cách Anh Đào rất xa cũng không giận, rốt cuộc công chúa quái vật cuối cùng luôn là sẽ một bên phẫn nộ chửi mắng một bên giúp Anh Đào một phen.

"Vậy Anh Đào nhớ cậu làm sao bây giờ?" Vưu Nhiên đôi tay hoàn hung cười hỏi Khuê Nhân đang muốn cấp tốc.

Khuê Nhân đầu cũng không biết, chỉ dùng xúc tu cuồng ném.

"Cậu liền nói cho tiểu quỷ nói nó đem tôi hút quá nhiều máu, tôi bị hút đã chết." Ngay sau đó, Khuê Nhân từ trên cửa sổ Vưu Nhiên nhanh chóng chảy xuống, nàng tốc độ cực nhanh đi qua hoa hồng tí liên Vưu Nhiên cùng Mục trồng ở hoa viên, càng lúc càng tăng đi về trước.

Một loạt hồng tí liên căn bản không kịp né tránh, hoa viên sân sau bị ăn mòn thành một khoản chất nhầy đen.

"Khuê Nhân, ngươi lại làm nữ nhân không gia giáo."

Trong sảnh lầy một, nhìn hồng tí liên của trang viên bị ăn mòn thảm hề hề, Tiên Nha a di phẫn nộ mà chuẩn bị xông lên đi đem thân thích phương xa đã đổi thành chất nhầy thể đánh nát nhừ.

Khuê Nhân trợn trắng mắt nghe Tiên Nha kêu la.

"Lão đông tây dầy người là răng......"
Mắng lại một chút, cùng đêm tối hoàn mỹ hòa hợp một thể Khuê Nhân chỉ ném xuống một câu như vậy làm Tiên Nha Hách Lị phát cuồng nói liền biến mất khỏi trang viên.

***

Từ sau lần đầu Anh Đào hút máu

Mọi người trang viên đều khen tiểu công chúa lại trưởng thành nhanh một chút, chính là ngầm trong đó mọi người đối với Anh Đào hút máu của sinh vật thể có huyết thống cổ thần vẫn là có chút lo lắng, bọn họ lo lắng máu của Khuê Nhân sẽ ảnh hưởng với Anh Đào, đương nhiên một phần nguyên nhân là do bọn họ cảm thấy Khuê Nhân đối với bảo bối tiểu Anh Đào của mọi người không coi trọng, thậm có chút không lựa lời.

Tỷ như --

"Xem ở phân lượng cô ấy cùng Vưu Nhiên chúng ta giao tình tốt, chúng ta mới không nói nhưng mà ngươi nhìn xem Khuê Nhân kia, như thế nào có thể nói chán ghét Anh Đào chúng ta, thật là nói cái gì cũng có thể nói ra."

"Chính là a, tiểu công chúa của ngoan lắm a."

......

Anh Đào khôi phục thân thể bình thường thời điểm đi xuống lầu liền nghe được gia phó của trang viên nói với Đại Dì cái gì đó.

"Dì Khuê Nhân chán ghét con sao?"
Các nàng không phát hiện Anh Đào đứng ở phía sau, thẳng đến tiểu gia hỏa thình lình mà yên lặng hỏi một câu này thì hai vị gia phó mới lập tức xoay người.

Sau khi các nàng thấy được ánh mắt Anh Đào cô đơn, một người trong đó lập tức xua tay tỏ vẻ Anh Đào là nghe lầm, ngay sau đó liền dọn dẹp rời khỏi nơi này.

Tiểu Anh Đào đứng ở sảnh to vậy cô đơn gục đầu xuống.

Cho nên từ lúc nàng tỉnh lại rốt cuộc chưa được thấy thân ảnh dì Khuê Nhân, liên tục thật nhiều ngày dì Khuê Nhân dì cũng chưa xuất hiện ở nhà.

Là bởi vì chán ghét Anh Đào nàng sao?

Tiểu Anh Đào một người đi lên lầu, nàng muốn đi đến phòng của mẹ, hỏi mẹ mộ chút.

Bởi vì trong lòng nàng mẹ rất uyên bác, hẳn là có thể nói cho nàng dì Khuê Nhân có phải thật sự chán ghét nàng hay không.
Chính là đẩy cửa phòng của mẹ ra, quả nhiên mẹ đang câu mày nhìn video cấp dưới đang báo cáo công tác.

Anh Đào ở cửa kéo ra một khe hở nhỏ, do dự mãi định là không quấy rầy mẹ.

Mommy lại không ở nhà, vậy nàng nên đi hỏi ai?

Hỏi cậu Lôi, chỉ là cậu Ngôn Lôi cùng ông nội đi ra ngoài.

Tuổi còn nhỏ, thế nhưng cũng giống người trưởng thành lại thở ngắn than dài.

Cuối cùng, Anh Đào quyết định đi tìm dì Khuê Nhân của nàng.

Giáp mặt hỏi dì vấn đề này, nếu thật là vậy thì nàng liền phải giải quyết vấn đề này.

Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng.

Nàng lập tức học đường đi mỗi lần mommy từ cửa sổ rời đi khỏi trang viên, ngựa quen đường cũ mà nhấc thân mình nhỏ từng bước một hướng bên ngoài trang viên đi tới.

Có lẽ là ông trời cũng hy vọng nàng cùng dì Khuê Nhân giáp mặt hỏi thanh, tóm lại không ai phát hiện nàng rời khỏi trang viên.

Anh Đào cúi đầu nhìn đồng hồ nhỏ trên tay, nàng sẽ ở trước trời tối quay về nhà.

Bởi vì ban đêm, huyết tộc lưu lạc sẽ lui tới ở chỗ sâu trong rừng rậm.

Anh Đào bọc trên người áo choàng màu đỏ, đón gió đi tới phía trên sương đen chi sâm huyền nhai đã từng đi ngang qua.

Nàng đã từng được mommy mang theo tới nơi này, nàng nhớ rõ.

Mommy có thể đi vào nơi này, nàng cũng có thể.

Tuy rằng chung quanh bốc lên quỷ dị âm phong cùng với sương mù dày đặc lại thấm người, nhưng Anh Đào biết dì Khuê Nhân ở nơi này cho nên trong lòng nàng một chút cũng không sợ hãi.

Thẳng đến trong nháy mắt nàng thả người, gió quanh thân nàng như là có vô số giống dao nhỏ có lưỡi dao sắc bén ý đồ cắt vỡ nàng mặt, chẳng qua, nàng cũng không có chịu này uy hiếp, trong lòng dùng chú ngữ mặc niệm cổ xưa như là hình thành cổ lực để van trái tim van bảo hộ nàng, thẳng đến cúi xuống lăn đến trên mặt đất.

Nàng có được năng lực giống mommy, chẳng qua nàng còn không thể thuần thục mà nắm giữ loại sức mạnh hắc ám này.

Tuy rằng ngã lăn một chút, cánh tay có chút đau nhưng nàng vẫn là xoa xoa phù hôi trên người, quyết đoán đứng lên.

Nàng nhìn phía dây đằng sinh trưởng rậm rạp thô tráng, những cây cối đó phi thường cao, giống huyền nhai đứng thẳng phá vỡ vào tận trời.

Anh Đào tổng cảm thấy những dây đằng đó thượng loang lổ điểm điểm như là vô số viên đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, chung quanh hết thảy đều không thể dùng từ"Mỹ lệ" tới hình dung, có chút như là cảnh tượng khủng bố trên phim mommy diễn.

Nàng nhớ rõ mommy nói dì Khuê Nhân thích lẻn vào đáy đàm suối nước nóng.

Chính là cách đó không xa có dòng suối khí mạo ấm áp màu xanh biếc.

Anh Đào mở to hai mắt nhìn thấy chỗ nước nóng xinh đẹp kia, nàng lập tức bay nhanh đi đến bên cạnh chỗ nước, quả nhiên là suối nước nóng.

Là suối nước nóng dì Khuê Nhân lẻn vào.

Nàng có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.

Con ngươi kim hạt sắc của Anh Đào sáng lên nhu nhuận, nàng chậm rãi ghé vào một viên đá mà trên mặt nó bị giọt nước suối nhuộm dần trong thời gian dài. Lẳng lặng mà mở to hai mắt nhìn kia chỗ nước sâu không thấy đáy, ý muốn có thể thấy Khuê Nhân.

Dần dần mà

Nước ao màu xanh bích bắt đầu chậm rãi biến thành thanh triệt đổi màu, mà từ chỗ sâu trong ở đáy ao chậm rãi hiện lên thân ảnh một người.

Người kia dần dần từ đáy ao ngoi lên, bơi tới bên người Anh Đào.

Thẳng đến khi Anh Đào càng lúc càng thấy rõ gương mặt dưới đáy ao hiện lên, con ngươi kinh hỉ lập loè ánh sáng kích động, nàng lập tức đối hướng người ở đáy hồ kia kêu to một tiếng.

"Dì Khuê Nhân."

Người dưới đáy hồ nghe tiếng kêu, nâng lên con ngươi xanh như đá quý ôn nhu ở đáy ao nhìn Anh Đào.

Khuê Nhân đối với Anh Đào chậm rãi nở nụ cười, sau đó vươn cánh tay trắng nõn, dùng ánh mắt nhộn nhạo thân mật cổ vũ Anh Đào trên bờ nhảy xuống, nhảy vào trong lòng ngực đối phương.

Anh Đào thấy bộ dáng Khuê Nhân vươn tay cánh tay, nàng giống như bị ma chú nghe lời mà vươn tay, đôi mắt cũng mất đi ánh sáng để tùy ý đối phương vươn tay nắm tay, muốn đem nàng kéo xuống đáy hồ.

"Đừng chạm vào nó, cá tạp!"

Ngay lúc Anh Đào suýt nữa bị quái ngủ mọc đầu gai độc làm ảo giác kéo xuống nước, trên mặt hồ phương toát ra một đường thanh âm lạnh băng tức giận ngạc nhiên.

Ngay sau đó, thần kinh Anh Đào bối rối bị một cái tay khác dùng lực mạnh kéo lên trên bờ, giữa tiếng tim cấp tấp cổ vũ chứng minh người này đã rơi vào cảm xúc điên cuồng nôn nóng nơi này.

Mà quái ngư ẩn núp ở trong nước bị xúc tu gai ngược từ dưới nền đất chui vào đến nước ao lập tức chọc thủng thân thể to mọng thật lớn, hồ nước lập tức phát ra tiếng kêu cực kỳ điếc tai, thân thể quái ngư cùng các xương người khác hiện ra, nhưng gần như là vài giây, những cái đó nháy mắt biến thành bãi máu sau đó hoà tan vào nước ao.

Anh Đào nháy mắt thanh tỉnh, nàng mờ mịt mà ngẩng đầu đối diện người phía sau vẫn luôn gắt gao ôm nàng ở trong ngực, đôi mắt hổ phách kia rực rỡ lấp lánh, ngữ khí tràn ngập ghét bỏ cùng bất đắc dĩ.

"Nói đi, con muốn dì cứu mạng nhỏ của con bao nhiêu lần mới cam tâm đây."

Anh Đào nghe Khuê Nhân hỏi chuyện, yên lặng mà nâng đầu nhỏ lên nhìn hàm dưới của đối phương chăm chú.

"Con sẽ không bị kia quái ngư kia dọa ngu đi." Khuê Nhân nhíu nhíu mày cúi đầu, chê cười đối phương.

Tiểu Anh Đào lúc này mới chậm rãi vươn tay, ở trong mắt nghi hoặc của Khuê Nhân, tới gần tới gần sau đó một phen sờ ở gương mặt dì Khuê Nhân, phát ra tiểu nãi âm:

"Dì Khuê Nhân, dì đừng chán ghét con, dò hút máu của Anh Đào được không."

Nói xong, Anh Đào đem tay thịt nhỏ của mình đặt ở bên miệng Khuê Nhân, dâng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro