Phiên Ngoại 18: Nhịn không được, dì Khuê quá thơm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Dì Khuê, dì giống như bốc khói......"

Một ngụm hôn kết thúc, Anh Đào nhẹ nhàng ôm lấy mặt dì Khuê đã trở nên phiếm hồng, trời biết, gương mặt dì Khuê củ nàng có đôi khi sẽ không tự giác mà phiếm hồng, phi thường phi thường...... Phi thường đáng yêu.

Đương nhiên, Anh Đào chú ý tới phía sau lưng dì Khuê có mấy chiếc xúc tu nhỏ đưa ra tới, đầu chúng nó ở không trung loạng choạng đồng thời còn đang bốc khói!

Dì Khuê còn đắm chìm ở trong nụ hôn của Anh Đào làm nàng như ở trong biển mật ong, ngọt đến làm nàng vô pháp tự kềm chế.

Nụ hôn này, so với cái lúc trước nàng muốn nếm vị nước đào còn tốt hơn, cảm xúc trên đó, mùi vị trên đó, làm ngực nàng mạc danh mà kinh hoàng không ngừng.

Nàng cảm thấy chính mình có chút kỳ quái.

"Cái gì......?" Khuê Nhân chớp chớp đôi mắt mê mang, đối diện con ngươi như buồn cười của Anh Đào.

"Con là nói, dì Khuê đó, bốc, khói,." Anh Đào chỉ chỉ phía sau dì Khuê đã dò ra tiểu xúc tu, hoàn toàn chưa từ thấy cảnh tượng thân thể dì Khuê có một bộ phận tụ tập bốc khói.

Khuê Nhân lập tức quay đầu, nhìn đến thân thể mình thế nhưng không chịu được khống chế mà chui ra tiểu xúc tu, lập tức ảo não mà vỗ vỗ từng cái xúc tu nhỏ đang đưa ra, cưỡng chế đem cảm giác toàn thân thể ép vào.

"Không có việc gì, chính là...... Ta liền cảm thấy quá nhiệt." Khuê dì một bên giải thích, một bên đem chính mình nhanh chóng điều chỉnh đến trạng thái bình thường.

Nhưng mà nữ tử tóc bạc đứng ở trước mặt dì Khuê căn bản không nghe đối phương kia hơi thở rõ ràng không xong tái nhợt giải thích.

Huống chi, dì Khuê hiện tại còn chỉ mặc khăn tắm, trên người đều là hơi nước, còn trên làn da lập loè ánh sáng hồng nhuận nhuận.

"Dì Khuê, con giúp dì hạ nhiệt độ."

"Không cần, tuyệt đối không cần, con chỉ biết cho dì thêm phiền toái!" Khuê Nhân lập tức lui về phía sau vài bước, nàng rõ ràng biết, thân thể chính mình càng thêm cực nóng lại có một phần nguyên nhân rất lớn là ở nụ hôn ngọt ngào đáng chết ở chỗ Anh Đào.

Anh Đào cũng không để bụng đối phương kia cự tuyệt hung ác, nàng lập tức nhảy đến phía sau dì Khuê, đem những cái tiểu cảm giác cứ bị ấn trở về lại dò ra tới thể nhẹ nhàng mà dùng ngón tay lạnh lẽo chạm vào một chút.

Quả nhiên là nhiệt độ nóng bỏng.

Những cái thể cảm giác đó cảm nhận được nhiệt độ âm lạnh băng thể, chúng nó có nhu cầu cấp bách muốn loại nhiệt độ âm lạnh này hạ nhiệt xuống, bằng không những tiểu xúc tu sẽ diễn biến thành như đang trong phòng tắm hơi.

Ai kêu tâm thái bổn thể giờ phút này cực kỳ bất bình ổn, nôn nóng tâm loạn.

Chúng nó cần tìm chỗ phát tiết.

Anh Đào chạm vào làm những tiểu xúc tu đó mềm như bông lập tức quấn quanh đi lên, ý muốn hấp thu thân thể ôn lạnh như tuyết của Anh Đào.

( thật thoải mái... )

Anh Đào híp mắt, như là người săn thú ám dạ cường đại nhìn chằm chằm nữ nhân tóc nây bị chính mình chạm đến bảo trì bất động.

Nàng nhẹ nhàng bao trùm ở trên hai tai dì Khuê, thổi ra hơi thở giống như hương thảo thật thanh nhã, cười chỉ ra lời nói trong lòng vị sinh vật viễn cổ.

"Thật sự thoải mái như vậy sao? Dì Khuê."

Người dì vốn đang nhắm mắt hưởng thụ nghe được tiểu Anh Đào nói lời trêu chọc, khẩu âm này thế nhưng cùng mẹ nàng cực kỳ tương tự.

"Con cư nhiên nghe lén lòng ta, nhãi con này!" Dì Khuê lập tức đánh tay Anh Đào, không cho đối phương tiếp tục chạm vào sau sống mình.

Không có biện pháp, nàng chỉ là chạm vào liền có thể nghe được tiếng lòng là năng lực trời sinh.

Anh Đào quấn lấy phía sau lưng dì Khuê không muốn đối phương chạy thoát.

Nàng còn muốn tiếp tục quan sát một chút dì Khuê dưới lúc được hầu hạ thoải mái biểu tình sẽ như thế nào đây.

"Đừng đi, dì Khuê, con sẽ làm dì càng thêm thoải mái."

Anh Đào vươn tay ác ma, nội tâm ý niệm hắc ám nàng càng thêm mãnh liệt mà muốn đem đối phương chiếm cho riêng mình, nó như đầm lầy liếc mắt một cái liền lan tràn đến toàn thân, mỗi một tế bào đều đang kêu gào:

Mau làm dì Khuê thành người của mình.

Cổ mẫn cảm trí mạng của dì Khuê Nhân từ phía sau bị Anh Đào gắt gao mà bóp chặt, đột nhiên dùng sức lôi kéo, làm bước chân nàng vừa định chạy đi lại lảo đảo mà lui về phía sau quay về trên người tiểu tể tử.

"Ngô..."

Lưng nàng thật mạnh bị đối phương mạnh mẽ để dựa vào trước miệng Anh Đào.

"Tiểu quỷ con a, muốn làm cái gì!" Dì Khuê không vui mà quay đầu, giận mắng hành vi đối phương lúc kinh lúc rống.

Ở trong mắt dì Khuê là lúc kinh lúc rống, nhưng ở trước người bên ngoài nhìn thấy là các đang trêu ghẹo nhau.

"Con giúp dù Khuê thoải mái hạ nhiệt độ thôi, đừng tránh con." Anh Đào vươn tay ôm cổ Khuê Nhân, ái muội, môi lạnh băng bao trùm ở trên cổ đối phương.

Dây thanh nàng dần dần trầm thấp, ở trên đường cong cổ hoàn mỹ của dì Khuê ánh vào mi mắt nàng, những mạch máu đen xen như phóng đại lên vô số lần cứ vậy rõ ràng mà phân bố ở trước mặt Anh Đào.

"Yêu thích cứt cho, không được hút máu dì!!!!"

Khuê Nhân lập tức ý thức được không thích hợp, đại não ở nhanh chóng phát ra tiếng cảnh báo kinh người.

Chính là thời gian đã muộn.

Anh Đào biết nàng không nên lúc này hút máu dì Khuê, chính là lực tự giữ không tồi của nàng còn tính không tồi mà lúc ở trước mặt dì Khuê, đã sớm phá thành mảnh nhỏ.

Cho nên, nàng ôm sát cổ dì Khuê ý muốn giãy giụa.

Nhịn không được, dì Khuê quá thơm.

"Con chỉ hút một ngụm."

Câu đảm bảo này của Anh Đào mới vừa bật thốt lên, cổ Khuê Nhân cổ liền truyền đến một trận đau đớn mãnh liệt.

"Mẹ ngươi! Đau đau đau...... con nhẹ một chút!"

Trong phòng tản ra hơi thở nhu tình ái muội, lâu lâu truyền đến tiếng xấu hổ cùng thét chói tai giận dữ của vị nữ nhân tóc nâu.

Mà nhân viên phục vụ khách sạn từ hành lang đi ngang qua phòng sợ vị thiên kim lão bản này có bất kỳ yêu cầu gì cần phân phó, lâu lâu sẽ lại tầng lầu này đi qua đi lại, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Chẳng qua, khu nàng nghe được thanh âm kia kích liệt kêu một giường, phục vụ của khách sạn mặt đầy đỏ bừng, nàng không nghĩ tới đại tiểu thư thiên kiên tập đoàn mình lại là lợi...... Lợi hại như vậy.

Nghe đồn đối phương cùng Mục Phỉ quý công giống nhau, ngày thường đều lãnh lãnh băng băng, hoàn toàn không nghĩ tới một màn như vậy.....

Là hết đợt này đến đợt khác tiếng kêu vừa nghe cũng biết chính là phát ra từ vị nữ tử tóc nâu vừa rồi theo đại tiểu thư cùng tiến vào.

Nhân viên phục vụ công tác đầy mặt ngượng ngùng mà đem hệ thống an bảo của tầng lầu điều đến cấp bậc cao nhất, sau đó tiếp đón nhân viên khác đi xuống lầu, bọn họ phải cho đại tiểu thư không gian hai người riêng tư nhất

......

Qua nửa giờ

Anh Đào nhìn một bãi chất nhầy kia liền lâm vào tự trách.

Dì Khuê bởi vì bị chính mình hút quá nhiều máu, ân, nàng không khống chế tốt, hút nhiều.

Cho nên không có biện pháp duy trì hình người, liền hòa tan thành thể chất nhầy thở phì phì mà từ trên sô pha di động tới trên giường.

"Ngày mai liền nói cho mẹ con! Cái đồ nhãi con này không nhẹ không nặng!"

Dì Khuê hoá thành thể chất nhầy vươn xúc tu dùng sức mà chụp Anh Đào một chút, không nghĩ tới còn bị tiểu tể tử này trốn đi rồi.

Nàng giận chính mình đánh không được mắng không được Anh Đào.

"Ngủ một giấc thì tốt rồi, dì Khuê."

Anh Đào cực lực an ủi thể chất nhầy hoạt động, nàng vươn tay chọc chọc bề ngoài dì Khuê nếu đông lạnh liền mềm đạn, quả nhiên, nàng mới vừa chọc lên, chất nhầy thể tự hành hình thành màng xúc tu bảo hộ lập tức chui ra tới, răng nhọn lây dính nọc độc lập tức cắn tay Anh Đào, chẳng qua cũng không có cắn đi xuống.

Cảm giác đến thân phận đối phương nên răng nhọn có thể đem bất luận sinh vật có mạng sống hóa thành máu loãng lập tức rụt trở về, dịu ngoan mà tùy ý Anh Đào chạm vào.

"Con lại đụng vào dì, dì thật sự cắn xuống." Dì Khuê trắng mắt uy hiếp.

Anh Đào nhấp miệng cười trộm, sau đó xốc lên chăn, đem quái vật lão công chủ của mình di chuyển đến thảm, chính mình vươn tay đem đối phương ôm nằm ở trên giường.

"Thực xin lỗi dì Khuê, vừa rồi không nhịn được."

"Ân hừ......"

Khuê Nhân cảm thụ được thân thể Anh Đào, chất nhầy thể bám vào ở trên người Anh Đào, chậm rãi, trực tiếp cùng Anh Đào hòa hợp thành một.

"Dì Khuê ngủ ngon."

Anh Đào cảm giác được dì Khuê ký sinh ở thân thể mình để khôi phục thể lực, vì thế đối với không khí nói một câu ngủ ngon.

Sau đó nàng liền nghe được linh hồn trong chỗ sâu kia nhợt nhạt tiếng hít thở, dì Khuê ngủ rồi.

Ngày thứ hai

Thành phố Mật Đàm

"Con hút máu?" Ngồi ở một bên trong xe vị gia chủ từ khi con gái nhà mình vừa lên xe liền nhạy bén mà nhận thấy được mùi máu tuỳ ý ăn quá mức của đối phương.

Anh Đào bất động thanh sắc mà hướng dì Khuê đang ở bên cạnh có động tác nguy hiểm đem đầu vươn ngoài cửa sổ quan sát phong cảnh, hy vọng đối phương một mình xem xét khí thế rộng rãi của thành phố Mật Đàm, đừng nghe được các nàng nói chuyện.

Anh Đào đối mặt với đôi mắt nghiêm túc của mẹ mình gần bên, bình tĩnh giải thích, "Tối hôm mưa to tầm tã, đêm mưa sẽ làm con có chút phiền lòng, là dì Khuê thiện lương đem con từ nước sôi lửa bỏng"

"Con bậy bạ! Còn không phải con ngô ngô ngô......!!!" Nữ nhân tóc nâu vừa khéo nghe được Anh Đào đáng chết kia giải thích, nàng lập tức từ ngoài xe ngồi trở về, nàng vừa muốn thề thốt phủ nhận mà kết quả đã bị nhãi con này dùng tay bưng kín miệng.

Nhìn con gái nhà mình cùng nguy dì Khuê hệ số nguy hiểm cực cao làm ầm ĩ như vậy, mí mắt Mục Phỉ thẳng nhảy.

"Vậy được, đừng loạn hút máu những con người khác, nháo ra mạng người thì không tốt, con còn quá nhỏ." Mục Phỉ lạnh giọng báo cho Anh Đào.

Dì Khuê hận không thể chỉ vào Mục Phỉ lão gia hỏa này dỗi, dựa vào cái gì hút máu nàng thì được?

Vưu Nhiên lập tức trấn an bạn tốt mình, tỏ vẻ bị tiểu Anh Đào hút một chút còn còn xúc tiến máu tuần hoàn mà.

"Con chỉ hút máu một mình dì Khuê, người khác căn bản con không có hứng thú."

Anh Đào ngồi ở bên trong xe, giờ phút này khuôn mặt nàng đứng đắn nội liễm, phảng phất là phần tử trí thức phi thường có hàm dưỡng, hơn nữa dùng lời nói sủng ái độc nhất cực kỳ cảm động chuyên nhất nói ra với dì Khuê.

"Tôi cảm ơn cả nhà mấy người." ngón tay thon dài của Dì Khuê hận không thể chọc thủng đầu dưa của Anh Đào.

May mắn bị Vưu Nhiên ngăn cản lại, Vưu Nhiên cười cấp Khuê Nhân thuận thuận khí, "Cá lớn vẫn luôn cung phụng cho cậu, lão công chủ chúng ta không giận không giận, đừng cùng đứa nhỏ chấp nhặt."

"Tôi mới không có già đây! Bất quá vẫn luôn cung phụng cũng thì có thể." Khuê Nhân hừ lạnh một tiếng, nhưng nghe đến "Cá lớn" tâm thái lập tức bình thản thật nhiều.

Quả nhiên vị đầu cá to mọng ở biển sâu đẹp là nhất là vũ khí có thể hống dì Khuê.

"Đúng vậy, dì Khuê ở trong lòng con vẫn là cái cô gái nhỏ 18 nha."

Anh Đào oai đầu phi thường chân thành mà nịnh hót dì Khuê Nhân của mình.

"Ai mẹ nó 18 tuổi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro