Chương 14: Đem dương vật to lớn từng chút từng chút đưa vào âm đạo trinh nguyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn thấy thần sắc nóng giận âm u của hắn, cô gái nhỏ nhu nhược bất lực  khóc nức nở, liên tục gật đầu, "Tôi nghe lời, tôi nghe lời, anh đừng tức giận được không? Tôi sẽ không đi ra ngoài nữa, thực sự sẽ không."

Hoắc Mãng nhắm mắt lại, vẫn lắc đầu, không tin cô vợ nhỏ của mình sẽ nghe lời.

Mọi sự có lần thứ nhất, thì sẽ có lần thứ hai.

Chú mèo con cho dù ngoan ngoãn xinh đẹp đến đâu cũng cần được dạy dỗ, mới có thể thành thật ở bên cạnh hắn.

Hắn buông bàn tay đang nắm cằm cô ra, lui về phía sau một bước, đưa tay cởi bỏ áo sơ mi, lộ ra lồng ngực tinh hãn rắn chắc, thân hình hùng tráng lực lưỡng chỉ mặc một cái quần lót đứng bên mép giường gỗ, yết hầu lăn lên lộn xuống, giống như mãnh thú đói bụng nhìn chằm chằm con mồi của mình.

"Tôi sẽ không, thật sự, thật sự sẽ không chạy ra ngoài nữa." Lam Vãn kinh hoảng cụp mắt, thân thể mảnh mai rụt vào trong gọc tường giường gỗ, sợ hãi nhiệt độ cơ thể nóng rực của hắn.

Người đàn ông tham lam như mãnh thú bò lên giường gỗ, cúi đầu ngửi mùi thơm thấm ra từ làn da tuyết mịn của cô gái nhỏ, chóp mũi cao thẳng cọ nhẹ vào cần cổ mịn màng của cô, hơi nóng phả ra phất qua khiến lông tơ sau gáy cô dựng đứng.

Không thoải mái, lần này hắn không phải giống như trước kia chỉ muốn sờ cô, bản năng tình dục của giống đực dâng trào, nhẹ nhàng mơn trớn, vuốt ve, khiến cô không thoải mái phát run, hoang mang rối loạn nâng bàn tay nhỏ nhắn lên, hướng khuôn mặt anh tuấn đang kề bên cổ mình đẩy ra.

Bốp ---

Một tiếng vang thanh thúy quét qua hàm dưới của hắn, thanh âm này làm cho cô gái nhỏ kinh sợ không nhẹ, bàn tay nhỏ bé run rẩy giơ lên giữa không trung.

Đôi mắt trong veo như hồ nước mùa thu của cô gái khẽ rung lên vì khiếp sợ, cô chỉ là muốn đẩy đầu hắn ra khỏi cổ mình, nhưng lòng bàn tay của cô lại vô tình vỗ vào một bên mặt hắn, giống như là một cái tát vào mặt.

Người đàn ông đang hấp thụ mùi hương trên cổ cô nghiêng đầu sang một bên, dừng lại một chút, đôi mắt tuấn lệ khép lại, đầu lưỡi đưa ra, như có như không liếm qua cằm cô.

Đột nhiên, Hoắc Mãng cười âm lãnh một tiếng, hai bàn tay to vươn ra nắm chặt hai cổ tay cô, thô lỗ đem cô gái đang co rúm hoảng sợ áp đảo trên giường.

Hai tay Lam Vãn bị ghìm chặt không thể động đậy, nước mắt nơi khóe mắt giàn giụa, không ngừng khóc lóc cầu xin hắn, "Không, đừng mà, cầu xin anh... Tôi không muốn đánh anh, tôi chỉ là sợ.... Hoắc Mãng, anh đừng như vậy... "

Mãnh thú hung hãn bị sự phản kháng yếu ớt của cô chọc giận, hai mắt phủ kín tơ máu đỏ tươi, gầm rống quát nhỏ: "Sợ còn chạy! Chạy đến trước mặt hai tên buôn người kia, để cho chúng đè trên mặt đất cưỡng hiếp đến chết sao?!"

Ngũ quan tuấn mỹ của hắn tràn đầy hỏa khí, nghiến răng ken két, hai bàn tay to lớn tức giận di chuyển xuống dưới, túm lấy hai bên chiếc quần lót màu trắng dưới thân cô.

"Không, đừng --" đôi mắt đẹp của cô trừng lớn, hoảng sợ thấy hai tay hắn túm lấy quần lót của mình.

"Nhớ kỹ! Em là tôi mua về làm vợ, người đang ông duy nhất có thể làm em chết đi sống lại, chỉ có mình tôi, hiểu chưa?!" Hoắc Mang gầm gừ một tiếng, hai tay hợp lực xé rách kéo ra ngoài.

Xoạt xoạt --

Lớp vải của chiếc quần lót bị xé toạc trong lòng bàn tay hắn, nơi tư mật non mịn được bao bọc bên trong lộ ra ngoài một cách sinh động.

Đôi mắt đen hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm nơi riêng tư mềm mại của thiếu nữ, liếm đôi môi khô khốc, lồng ngực rắn chắc phập phồng lên xuống càng lúc càng kịch liệt, dục vọng cùng lửa giận đan xen cuộn trào, hoàn toàn cuốn đi lý trí của hắn.

Sạch sẽ, phấn nộn, là thánh địa hoa tâm chưa từng khai phá.

"Hoắc Mãng, ngươi là tên xấu xa đồi bại."

"Không! Anh không thể làm thế với tôi, đừng làm thế."

Lam Vãn khóc không thành tiếng lên án sự tàn bạo của hắn, cảm giác mát mẻ của khoảng trống phía dưới khiến cô không tự chủ được kẹp chặt hai chân.

Cảnh tượng vô cùng hương diễm trước mắt hoàn toàn kích thích bản năng giao phối trong máu của giống đực.

Hoắc Mãng hơi thở thô trầm, trán lấm tấm từng giọt mồ hôi lớn, tay trái ghì chặt hai bàn tay nhỏ của cô qua đỉnh đầu, tay phải kéo quần lót của mình xuống, đồ vật dưới háng thô trướng, dương vật kích thước thật lớn cùng âm đạo non nớt của cô chân thành đối diện.

Bàn tay to thô ráp của hắn tách cặp đùi đẹp thon dài đang kẹp chặt của cô ra, mạnh mẽ kéo một chân trắng nõn đặt ở bên hông cường tráng của mình, dùng lực đem thiếu nữ kéo tới dưới thân mình, buông cổ tay của cô ra, bàn tay to ngang nhiên bắt lấy bộ ngực cao ngất của cô, đè nửa người trên đang giãy dụa vặn vẹo của cô.

Cô gái dưới thân khóc đến hai mắt đẫm lệ, hai bàn tay nhỏ bé nắm lấy cánh tay đang xoa nắn bầu vú, khổ sở đáng thương lắc đầu: "Không, đừng mà!"

Mãnh thú hung dữ cuốn vào dục vọng giao hợp đã mất đi lý trí, cường hãn đè lên người cô, hai cơ thể nam nữ trần trụi hoàn mỹ dính dán sát vào nhau chặt chẽ.

Hai chân cô bị ép phải cong lên, đầu dương vật thô to nóng bỏng cọ xát qua lại khe nhỏ hồng hào, cảm giác run rẩy cùng tê dại xa lạ không thể giải thích đồng thời chiếm lấy thần trí cô gái nhỏ.

Hắn không nghe được tiếng khóc của cô, cúi đầu xuống, há miệng gặm nhấm núm vú mềm mại, vùi khuôn mặt anh tuấn vào giữa hai ngọn núi cao ngất, đầu lưỡi điên cuồng liếm láp đùa bỡn hai hạt đậu hồng hồng cứng rắn kia, cặp nhũ hoa của cô mấy ngày nay dưới sự dạy dỗ của hắn đã trở nên mẫn cảm, hai núm vú mềm mại dưới sự ngấu nghiến tham lam nhanh chóng trướng to sung huyết.

Ván giường gỗ vang lên tiếng kẽo kẹt rung động, cô gái hai mắt đẫm lệ, mông lung nhìn xà gỗ xám xịt, ba mẹ sẽ không biết mình đang phải đối mặt với điều gì.

Nam nhân cuồng dã này sẽ đem cô xé rách, cô không có năng lực chạy trốn, ngay cả nhỏ giọng khóc cầu cũng chỉ khơi dậy dục vọng mênh mông của hắn.

Đột nhiên, Hoắc Mãng dường như nhận thấy cô bi thương xuất thần, ra sức mút cắn đầu vú, đau đến mức cô hít một hơi khí lạnh, tất cả ủy khuất tích lũy, hai mắt đẫm lệ khóc đến giàn giụa.

Thẳng đến khi sườn mặt nghiêng của hắn dính không ít nước mắt của cô, mới chịu buông cô ra, quát một tiếng, "Đừng khóc! ", rướn người về phía trước như thể trừng phạt cô, dương vật thô to hung hăng cọ sát lên xuống bên ngoài cửa âm đạo của cô ấy. "Ngày cưới không được phép khóc! Khóc nữa ông đây liền trực tiếp đi vào, mặc kệ em có đau hay không."

"Hoắc Mãng, anh cho tôi chút thời gian được không?" Toàn thân cô mềm nhũn vô lực, vẫn dùng chút khí lực cuối cùng thỉnh cầu hắn, nức nở ngay cả một câu cũng nói đứt quãng, "Tôi...  tôi còn chưa từng thích ai, anh chờ tôi, chờ tôi đối với anh...  Aaa --"

Một tiếng rên rỉ xấu hổ thoát ra khỏi môi, thần trí cô trong nháy mắt sụp đổ, mím chặt cánh môi, eo nhỏ ưỡn cong lên, ở nơi tư mật hồng hào, một ngón tay xâm nhập vào bên trong âm đạo non nớt, tận hưởng sự chặt chẽ cùng ẩm ướt của một trinh nữ trước.

Nam nhân trẻ tuổi tuấn mị ngang ngạnh ưỡn thẳng thân trên, ngón tay nhẹ nhàng ra vào ngay mép âm đạo để cho cô dần quen, rồi chậm rãi tiến vào trong, hắn rên rỉ một tiếng, thật chặt, ngay cả một ngón tay cũng khó có thể nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn này, làm sao có thể bao dung kích thước khổng lồ của mình.

"Tôi không quan tâm." Hắn thô thanh than thở, đút ngón tay ra vào trong khe nhỏ ướt át chặt chẽ trinh nguyên , nhìn cô kiều diễm ưỡn eo, khuôn mặt nhỏ nhắn phủ kín thần sắc muốn khóc mà không khóc được, máu càng thêm sôi sục, đôi mắt đen tràn ngập dục hỏa thiêu đốt.

Eo cô gái nhỏ xụi lơ ngã trên giường gỗ, sắc mặt ửng hồng thở phì phò, mật dịch chảy ra ở khe nhỏ giữa hai chân căn bản không đủ để bôi trơn dương vật thô to của hắn, cô căn bản không có khí lực ngăn cản hắn.

Nam nhân đói khát nhiều ngày đã không thể chịu đựng được phong tình phóng đãng trước mắt, rút ngón tay ra, dương vật to dài dưới háng cương cứng cực kỳ đáng sợ, những đường gân dữ tợn nổi lên trên thân gậy thịt, một tay gắt gao bóp chặt eo nhỏ của cô, tay kia cầm dương vật to lớn của mình từng chút từng chút đưa vào trong lỗ nhỏ trinh nguyên.

Thật con mẹ nó chặt!

Hắn nhịn xuống cảm giác tê dại dọc sống lưng, thanh âm u buồn gầm lêm: "Ông đây căn bản, căn bản không quan tâm em có thích hay không!"







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro