Chương 22: Nhóm nghiên cứu (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Thống kê kỹ năng

Sau khi rời khỏi phòng họp, mọi người tạm biệt nhau ở cửa thang máy. Việt Tinh Văn đến cơ sở dữ liệu thư viện ở tầng B1, gặp giáo viên hệ thống: "Giáo viên có ở đây không? Tôi muốn thăng cấp từ điển".

Giọng nữ máy móc quen thuộc vang lên bên tai "Sách kỹ năng Ngành tiếng Trung, 《Từ điển thành ngữ hiện đại》, từ cấp 1 lên cấp 2 yêu cầu tiêu hao 300 điểm tích lũy, có xác nhận sử dụng hay không?

Việt Tinh Văn: "Xác nhận"

Cậu nâng tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện quyển từ điển quen thuộc, giống như được triệu hoán mà tự động bay đến giữa đại sảnh, sau đó xung quanh từ điển đột nhiên xuất hiện một quầng sáng màu vàng chói mắt!

Một lát sau, bên tai "đinh" một tiếng: "Thăng cấp từ điển thành công"

Từ điển chủ động bay về trên tay Việt Tinh Văn, cậu nhanh chóng mở ra liền thấy –

【Từ điển thành ngữ hiện đại】

Đơn vị xuất bản: Thư viện

Giới hạn kỹ năng: sinh viên Ngành tiếng Trung

Cấp bậc sách kỹ năng: Cấp 2 (có thể dùng điểm tích lũy để nâng cấp)

Đã mở khóa các thành ngữ sau:

【Ngũ thể đầu địa】【Thất thượng bát hạ】, mô tả của hai thành ngữ này không có thay đổi.

【Kim thiền thoát xác】:

Lúc bản thân bị khống chế hoặc bị bao vây, lập tức giải trừ khống chế, di chuyển đến địa điểm được chỉ định cách đó 10 mét. Thời gian làm lạnh 24 giờ.

Kỹ năng thăng cấp ↑: Có hiệu quả với toàn thể các thành viên trong nhóm nghiên cứu. Có thể giải trừ khống chế cho toàn bộ thành viên ngay lập tức, di động đến một địa điểm được chỉ định cách đó 20 mét, thời gian làm lạnh: 24 giờ.

Hai mắt Việt Tinh Văn sáng ngời.

【Kim thiền thoát xác】từ một người trốn thoát, dịch chuyển biến thành toàn bộ các đội viên trốn thoát, hơn nữa khoảng cách dịch chuyển lớn hơn, hiệu quả tăng lên quá rõ ràng.

Cậu kích động lật trang tiếp theo, lại xuất hiện hai thành ngữ mới:

【Nhanh như chớp】

Mô tả hành động vô cùng nhanh.

Sau khi sử dụng kỹ năng, tốc độ của toàn bộ các thành viên trong nhóm nghiên cứu tăng lên 500, duy trì trong 5 phút.

Thời gian làm lạnh: 1 giờ.

【Mưa to như trút】

Mưa to như đổ từ trên bầu trời tưới xuống.

Lập tức tạo ra một cơn mưa tầm tã trong khu vực hình vuông 10x10.

Cơn mưa không thể trực tiếp làm người khác bị thương, nhưng có thể sử dụng làm vật dẫn—

Ví dụ 1: phối hợp với kỹ năng điện vật lý, tạo thành một cơn mưa rào có sấm chớp, nước mưa có thể dẫn điện, tạo thành lôi điện sát thương trong phạm vi lớn.

Ví dụ 2: phối hợp với kỹ năng axit hóa học, tạo thành cơn mưa axit có tính ăn mòn cực cao, trong nháy mắt hòa tan mọi sinh vật trong phạm vi nước mưa.

Các loại khác vui lòng tự tìm hiểu.

Việt Tinh Văn: "......."

Từ điển thành ngữ của cậu sau khi thăng cấp thì càng có bộ dáng của một cuốn "từ điển phép thuật", không còn là cục gạch đơn giản bị cậu vứt ra ngoài đập người nữa. Từ 【Kim thiền thoát xác】bản nâng cấp, đến kỹ năng mới 【nhanh như chớp】tăng tốc độ cho toàn đội hay 【Mưa to như trút】trong phạm vi lớn đều có uy lực rất mạnh, rõ ràng so với 【Ngũ thể đầu địa】và 【thất thượng bát hạ】lúc cấp 1 thì mạnh hơn nhiều.

Đặc biệt cái kỹ năng 【Mưa to như trút】 này, xem như tuyệt kỹ phối hợp vạn năng. Có thể cường hóa các kỹ năng khác của khoa vật lý hay hóa học, nói không chừng còn có thể phối hợp với dao phẫu thuật của đàn anh Lưu, thành một cơn mưa dao.

Việt Tinh Văn lại lật tiếp, phía sau trống rỗng, xuất hiện dòng chữ quen thuộc: "Còn nhiều thành ngữ nữa, vui lòng thăng cấp sách kỹ năng để mở khóa".

300 điểm, cường hóa 【Kim thiền thoát xác】, thêm hai kỹ năng mới, thu hoạch này cũng không tệ lắm.

Việt Tinh Văn đóng từ điển lại, rời khỏi thư viện dữ liệu.

Lần này thăng cấp từ điển đã cho cậu niềm vui bất ngờ rất lớn, xem ra cuốn "từ điển phép thuật" này của cậu rất có tiềm lực, đáng giá để tiếp tục thăng cấp. Cậu còn tính toán nếu từ điển thăng lên cấp 2 không vừa ý mình thì sẽ đổi một quyển khác. Bây giờ xem ra so với dùng 1000 điểm để đổi sách kỹ năng khác, còn không bằng dùng 300 điểm trực tiếp thăng cấp từ điển thì có lời hơn.

Từ sau khi rời khỏi thư viện dữ liệu, Việt Tinh Văn gửi một tin nhắn lên nhóm nghiên cứu: "Mọi người, tôi đợi mọi người ở tầng B2".

Giang Bình Sách trả lời: "Tôi đã tới".

Lưu Chiếu Thanh rất nhanh gửi tin tới: "Tôi cũng vừa đổi xong dụng cụ y khoa mới, lập tức qua đó".

Mọi người gặp nhau ở trung tâm nhóm nghiên cứu, đàn chị Lâm Mạn La ở chỗ phòng họp vừa rồi đợi bọn họ. Khi đã đông đủ, cô dùng 10 điểm tích lũy mở một gian "Phòng huấn luyện nhóm nghiên cứu".

Mọi người tiến vào phòng huấn luyện.

Nơi này rất giống một sân bóng trong nhà, diện tích rất rộng, bên cạnh có một khung đặt rất nhiều bóng rổ, cầu lông, bóng bàn và các loại banh lớn nhỏ khác nhau để cho các sinh viên luyện tập dị năng.

Lâm Mạn La cười nói: "Bắt đầu đi. Trác Phong, anh biểu diễn cho mọi người xem trước một chút đi".

Trác Phong gật gật đầu, tay phải nhẹ nhàng nhấc lên, chỉ thấy một dòng điện màu vàng bùm bùm bao bọc lấy mấy quả cầu lông anh vừa chỉ, không tới 3 giây, mấy quả cầu lông kia đã bị dòng điện đốt thành than đen!

Trác Phong thu hồi tay, nói: "Tôi lấy kỹ năng điện cao thế, trước mắt đã là cấp 2. Cấp 3 chắc là có thể học được mạch điện nối tiếp hoặc mạch điện song song, mở rộng phạm vi dòng điện len lỏi trong phạm vi lớn, hoặc tạo ra sát thương song song".

Việt Tinh Văn kinh ngạc cảm thán: "Thật lợi hại!".

Trước đó trong khoa tim mạch, cậu đã gặp hai loại dị năng của khoa vật lý là ánh sáng và từ trường, nhưng phương thức công kích lợi hại nhất của khoa vật lý thật ra là dòng điện. Đàn anh Trác Phong nhận được điện cao thế quả nhiên rất mạnh, trách không được thành tích của anh trong môn 《Thoát khỏi thư viện》lại đứng trong top 5, đám khỉ không chừng bị anh giật hôn mê luôn đi?

"Đến lượt tôi". Lâm Mạn La nâng tay phải lên, chỉ thấy một sợi dây leo màu xanh, giống như một con rắn đột nhiên vụt ra, nhanh chóng sinh trưởng rồi bao lấy một quả bóng rổ, trong chớp mắt xé nó ra thành mảnh nhỏ!

"Đùng" một tiếng, mảnh nhỏ bóng rổ bay ra khắp nơi dọa cho mọi người nhảy dựng.

Lâm Mạn La bình tĩnh thu hồi tay: "Dị năng sơ cấp của khoa môi trường có liên quan đến cây xanh. Trước mắt tôi chỉ có thể khống chế dây leo".

Kha Thiếu Bân trừng lớn mắt, tò mò hỏi: "đàn chị, dây leo này của chị không có giới hạn số lượng sao? Có thể bó chết một người không?"

Lâm Mạn La cười chọc cậu: "Không sai. Tiểu Kha cậu có muốn thử một lần không?"

Kha Thiếu Bân vội vàng đỏ mặt xua tay: "Không cần, không cần!". Tưởng tượng mình bị dây leo bao bọc, trong nháy mắt bị xé thành mảnh nhỏ, lông tơ cậu liền dựng thẳng. Trách không được trong ký túc xá không cho phép sử dụng bất luận kỹ năng gì. Nếu mấy sinh viên một lời không vừa ý liền lao vào đánh nhau, chẳng phải là một giây một mạng sao?

Việt Tinh Văn nhìn về phía Hứa Diệc Thâm: "Đàn anh hứa thì sao? Kỹ năng của khoa sinh học là gì thế?"

Hứa Diệc Thâm cười khẽ sờ sờ mũi: "Dị năng của tôi, hơi kỳ quái".

Vừa dứt lời, trước mặt mọi người đột nhiên nhoáng lên một mảnh tàn ảnh, ngay sau đó bốn phía đông tây nam bắc của phòng huấn luyện liền xuất hiện bốn Hứa Diệc Thâm giống nhau như đúc!

Bốn chàng trai đều mang khuôn mặt mỉm cười, ngày cả một sợi tóc cũng không khác nhau. Mọi người khiếp sợ trừng lớn mắt, chỉ thấy bốn Hứa Diệc Thâm đồng thời mở miệng, nói: "Khoa sinh học – Phân chia nhiễm sắc thể. Các cậu có biết đâu là bản thể của tôi không?"

Mọi người: "......."

Trong nháy mắt phân thân thành 4 người, ai có thể nhận ra được chứ?

Một lát sau, ba trong bốn Hứa Diệc Thâm biến mất không thấy, Hứa Diệc Thâm đứng phía sau Việt Tinh Văn cười nói: "kỹ năng này không có lực công kích gì, nhưng chạy trốn hoặc phối hợp với đồng đội rất tốt. Bản thể của tôi có thể tùy thời đổi vị trí với phân thân. Bây giờ là cấp 2, có thể chia ra thành 4 người, lên cấp 3 có thể phân thân thành 7 người. Tôi định tăng lên cấp 3 thì ngưng, phân thân thành nhiều người quá sẽ không khống chế được".

Việt Tinh Văn giơ ngón cái lên: "Lợi hại!"

Giả thiết như vừa rồi trong tay Hứa Diệc Thâm có một thanh đao, bỗng nhiên phân thân rồi xuất hiện phía sau Việt Tinh Văn, ám sát cậu thì đúng là rất khó phòng bị. Đồng thời, nếu Hứa Diệc Thâm muốn chạy trốn, cũng không ai có thể bắt được hắn. Dù sao thì phân thân quá nhiều, không biết đâu mới là bản thể.

Kỹ năng Phân chia nhiễm sắc thể này vốn dĩ không có tính công kích, nhưng có thể dùng rất linh hoạt.

Lâm Mạn La nhìn về phía bốn người: "Còn các cậu. Đàn anh Lưu biểu diễn trước đi?"

Lưu Chiếu Thanh lấy dao phẫu thuật ra, biểu diễn "tuyệt kỹ phi dao" cho mọi người xem, liên tục chọc thủng vài quả bóng rổ. Tỷ lệ phi dao trúng mục tiêu của anh ngày càng cao, chỉ thấy anh nhanh chóng phóng dao, thu dao, dao phẫu thuật sáng loáng làm cho mọi người hoa cả mắt. Trác Phong nhịn không được nói: "Tiểu Lưu phi đao, một trật một phát nào luôn".

Lưu Chiếu Thanh cười nói: "Còn một cái nữa".

Anh rút dao, rạch một vết thương máu chảy đầm đìa trên tay, hành vi tự làm hại mình này khiến cho mọi người hoảng sợ! Nhưng ngay sau đó, anh bỗng nhiên biến ra một cuộn băng gạc, băng bó miệng vết thương. Không đến 3 giây, miệng vết thương kia có thể bằng tốc độ mắt thường nhìn thấy được mà khỏi hẳn.

Mọi người: "....."

Lưu Chiếu Thanh giải thích: "Tôi vừa mới đến tầng B1 đổi băng gạc y tế, có thể chữa thương cho mọi người. Chỉ cần mọi người không chết, miệng vết thương được băng bó là có thể khỏi hẳn".

"Bác sĩ bạo lực vừa có thể đánh, vừa có thể trị thương sao?". Không ngờ Việt Tinh Văn lại kéo vào một đồng đội học viện Y mạnh như vậy. Trác Phong và Lâm Mạn La liếc nhau, trong lòng có chút kích động.

Lưu Chiếu Thanh ha ha cười nói: "Quá khen quá khen. Tôi còn hy vọng các cậu đừng bị thương. Băng gạc của tôi không dùng tới là tốt nhất".

Lâm Mạn La nhìn về phía Kha Thiếu Bân: "Tiểu Kha, còn cậu thì sao? Khoa máy tính nên không phải là công kích bằng mã độc đó chứ?"

Hai tai Kha Thiếu Bân đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Tôi có người máy... Tiểu Đồ Tiểu Đồ, hát đi nào!".

Sau đó một người máy thông minh đáng yêu xuất hiện trên mặt đất, đèn màu xanh trên trán sáng lên. Nó lớn hơn một vòng so với lần đầu tiên Việt Tinh Văn thấy, còn học được bài hát mới; "Tìm bạn tìm bạn nào, tìm được một người bạn tốt, chào một cái, bắt tay nào, cậu là bạn tốt của tớ".

Mọi người: "......"

Hai tai Kha Thiếu Bân đỏ bừng, nhỏ giọng giải thích: "Tiểu Đồ của tôi lên cấp 2, bài này có thể nhanh chóng định vị được vị trí của đồng đội trong nhóm. Nó còn học được công năng radar giám sát, có thể nhanh chóng phát hiện nguy hiểm trong phạm vi 10 mét, còn có thể báo động".

Trác Phong bất đắc dĩ đỡ trán: "Khoa máy tính của mấy cậu đúng là rất sáng tạo nha".

Kha Thiếu Bân dở khóc dở cười, cậu có thể làm sao bây giờ? Cậu cũng muốn giống mọi người, học được dị năng nào đó thật ngầu. Kết quả khoa máy tính cho cậu một con người máy biết hát nhạc thiếu nhi.

Việt Tinh Văn sờ sờ đầu Tiểu Đồ, nói: "Rất tốt, Tiều Đồ về sau chính là cục cưng của nhóm chúng ta. Hai bài hát của nó là ⟪Hai con hổ⟫ có thể dẫn dụ kẻ địch đi, còn ⟪Tìm bạn⟫ có thể tìm được đồng đội, đây không phải là rất hoàn hảo sao".

Kha Thiếu Bân ho nhẹ một tiếng, cất Tiểu Đồ vào.

Mọi người nhìn về phía Việt Tinh Văn: "Tinh Văn thì sao?"

Việt Tinh Văn triệu hồi ra một quyển từ điển thật dày, cậu dùng thử Kim thiền thoát xác, mọi người liền lập tức dịch chuyển đi 20 mét.

Lâm Mạn La hơi trừng lớn mắt: "Dịch chuyển tập thể sao?"

Việt Tinh Văn nói: "Nó còn có thể giải trừ khống chế. Ví dụ như, lúc đàn chị Mạn La dùng dây leo trói tôi, tôi có thể lập tức Kim thiền thoát xác chạy trốn".

Lâm Mạn La giơ ngón tay cái lên: "Cái này tốt nè! Có kim thiền thoát xác thì không sợ các loại kỹ năng không chế nữa".

Tiếp theo, Việt Tinh Văn mở Nhanh như chớp, lòng bàn chân mọi người liền như đạp lên Phong hỏa luân, tốc độ chạy nhanh hơn so với ngày thường gấp 5 lần. Kha Thiếu Bân suýt chút không khống chế được tốc độ mà ngã cắm đầu.

Sau đó cậu mở "Mưa to như trút", trong phạm vi 10 mét vuông bỗng nhiên hạ một trận mưa to, mô tả kỹ năng này đặc biệt thú vị, Lưu Chiếu Thanh thử ném dao phẫu thuật vào trong mưa ---

Vậy mà thật sự có thể tạo thành một cơn mưa dao sao!

Trác Phong ném điện vào trong mưa, trong khu vực nước mưa lập tức xuất hiện một đống tia chớp. Từng đường tia chớp cắt qua không trung, quả thực giống như là lôi kiếp trong chuyện tiên hiệp. Trác Phong cảm khái nói: "Đi vào sẽ bị sét đánh chết! Xem ra nước mưa này của cậu có thể phóng đại và tăng cường các kỹ năng chuyên ngành. Axit của khoa hóa học càng đáng sợ, có thể hạ mưa axit, tính ăn mòn vô địch luôn".

Lâm Mạn La nhịn không được nói: "Cuốn từ điển này của Tinh Văn có tiềm lực rất mạnh! Dù sao thì nhiều thành ngữ như vậy, thăng cấp có thể học được càng ngày càng nhiều kỹ năng, chắc đây là quyển sách phép thuật mạnh nhất trong thư viện. Có thể công kích, có thể phụ trợ, rất toàn diện".

Lưu Chiếu Thanh cong khóe miệng, nhỏ giọng mắng: "Từ điển của bạn học Tinh Văn không chỉ là sách phép thuật đâu".

Việt Tinh Văn gật đầu: "Không sai, nó còn một cách dùng khác".

Cậu vừa dứt lời liền bỗng nhiên ném từ điển ra ngoài, quyển từ điển nặng nề giống như cục gạch, "Đùng" một cái đập vào khung bóng rổ bằng sắt, khung sắt kia trực tiếp bị đập thành một cái hố lớn.

Mọi người: "....."

Lâm Mạn La nhẹ nhàng ấn ấn huyệt Thái Dương: "Tinh Văn, cậu dùng sách pháp thuật làm cục gạch sao?"

Việt Tinh Văn cười nói: "Như vậy thì không có thời gian làm lạnh, có thể tùy tiện quăng ra ngoài đập người".

Hứa Diệc Thâm cảm thấy vô cùng xúc động: "Cuốn từ điển nặng như vậy, đúng là "sức mạnh của tri thức", bị đập chắc chắn sẽ rất đau".

Trác Phong phun tào: "Vấn đề ở đây không phải là đau, không chừng có thể đập người ta xuất huyết não, chấn động não luôn!".

Việt Tinh Văn ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Giang Bình Sách: "Tới lượt cậu".

Chỉ còn Giang Bình Sách còn chưa biểu diễn kỹ năng của học viện Toán, mọi người đều rất tò mò nhìn về phía hắn.

Bàn tay thon dài của Giang Bình Sách bỗng nhiên vươn ra, ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa tách ra chỉ về một phía, tiếp theo nhanh chóng viết ra vài con số giống như công thức, sau đó một màn làm người ta không thể tin nổi thường xuất hiện—

Toàn bộ bóng rổ trong khung sắt giống như bị khống chế, bỗng nhiên bay lên không trung.

Chúng nó nhanh chóng di chuyển như sóng cuộn dọc theo một đường cong có quy luật, vờn quanh Giang Bình Sách, hình thành một vòng tròn hoàn hảo.

Mười mấy quả bóng rổ trôi nổi xung quanh, Giang Bình Sách đứng ở trung tâm, ánh mắt bình tĩnh, thần sắc đạm mạc, giống như một ma pháp sư cường đại, một chúa tể có thể khống chế hết tất cả.

Mọi người chấn động nhìn hắn.

Ngón tay Giang Bình Sách nhẹ nhàng vẽ lên, bóng rổ đang di chuyển lên xuống bỗng nhiên bắt đầu nhanh chóng bay thẳng tắp. Lại vung tay lên, những quả bóng rổ đó lại đột nhiên bay về một phía, vòng một vòng rồi vững vàng đáp xuống trong khung bóng rổ vừa bị Việt Tinh Văn đập một lỗ.

Hắn không phá hủy một quả bóng rổ nào.

Nhưng năng lực có thể tùy ý điều khiển vật thể như vậy của Giang Bình Sách làm các thành viên khác không khỏi kinh hồn táng đảm!

Có thể nghĩ, nếu một người bị Giang Bình Sách điều khiển như vậy, bị vứt lên không trung bay một vòng, có thể kích thích như ngồi tàu lượn siêu tốc. Nếu hắn muốn giết người, chỉ cần trực tiếp ném người ta lên không trung rồi ngã chết!

Việt Tinh Văn đi đến bên cạnh Giang Bình Sách, tò mò hỏi: "Đây là kỹ năng gì vậy?"

Giang Bình Sách nói: "Hệ tọa độ 3D. Sử dụng công thức để vẽ ra một tọa độ di chuyển"

Kha Thiếu Bân cũng là sinh viên Khoa học tự nhiên, rất nhanh liền phản ứng lại: "Cho nên vừa rồi là nguyên tắc tay phải, vẽ hệ tọa độ Descartes, viết công thức cho bóng rổ vận động theo hình sin, sau đó là chuyển động theo đường thẳng, cuối cùng là đường parabol phải không?"

Giang Bình Sách gật đầu: "Không sai".

Việt Tinh Văn giơ ngón cái lên: "... quá trâu bò!"

Về mặt toán học, 3 trục x, y, z tạo thành không gian 3 chiều, còn gọi là "Hệ tọa độ Descartes", trong không gian này, bất kể điểm nào cũng đều có thể được mô tả bằng một tọa độ.

Trong đó (0,0,0) đại diện cho gốc tọa độ, cũng chính là vị trí Giang Bình Sách vừa rồi vươn tay phải vẽ hệ tọa độ 3D, bao gồm toàn bộ không gian xung quanh.

Mục tiêu công kích của những người khác là hữu hạn, nhưng hệ tọa độ có thể kéo dài vô hạn, do dù là một hạt đậu rơi trên đất hay một cái đinh ném một góc thì Giang Bình Sách cũng có thể dùng hệ tọa độ chính xác định vị nó, hơn nữa còn có thể điều khiển chúng theo một quỹ đạo cố định.

Kỹ năng này mạnh đến mức nào?

Toán học, không gian ba chiều, cho dù một điểm gì cũng có thể bị định vị.

Nói cách khác...

Chỉ cần là nơi Giang Bình Sách có thể hình dung ra, thì hắn có thể dùng công thức thao tác hết thảy quỹ đạo vận động của mọi thứ.

--Giang Bình Sách học viện Toán, mới thật sự là trùm cuối!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro