Tảng băng cuối cùng cũng bắt đầu tan chảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài tiếng đồng hồ trước, lúc băng qua ngã tư đường, vì quá vội mà cậu có vượt đèn đỏ thật. Thế nhưng xe cậu là bị người ta đâm trúng mà, sao có thể phạt cậu được chớ.

Rõ ràng là tên đó sai, cảnh sát lại ghi tên cậu vào giấy phạt, thật sự quá bất công. Cái tên khốn đó không chỉ hại cậu bị hư xe, mà còn mất tiền phạt rồi bị cảnh cáo nữa. Ở trong phòng phạt hắn còn châm chọc nhìn cậu mà cười, Kashi Book cậu sống trên đời hai mươi năm chưa từng cảm thấy mình bị sỉ nhục như vậy. Thế nên...cậu đã hành động không suy nghĩ, để bây giờ hối hận như thế này. 

Theo như trên giấy phạt có ghi tên hắn là : Force Srisang , cậu theo biển số xe mà vào gara tìm xe của hắn, là một cái BMW màu đen bóng, hừ, thảo nào đụng xe cậu thảm như vậy. Mắng to một tiếng " TÊN CHẾT TIỆT "

Cậu tung chân đá thật mạnh vào cái xe kia cho bõ tức, lại không thể ngờ được, ngàn vạn lần không thể tưởng tượng nổi.

Hắn đã xuất hiện sau lưng cậu từ lúc nào. Mẹ ơi. Cha ơi. Giết con đi cho rồi.

Tên chết tiệt kia không những không tức giận lại còn nở nụ cười chế nhạo cậu, cậu hận không thể đào một cái lỗ mà chui tọt xuống.

Mà hơn nữa vì cái khỉ gió gì, tên khốn này lại đẹp trai đến như vậy. Mắt hai mí, mũi cao, môi mỏng. Đã thế, da hắn lại cũng, còn cao hơn cậu. Thậm chí xe còn xịn hơn cậu. Khốn nạn, quá khốn nạn.

Và trong một giây mất kiểm soát cậu đã mắng té tát vào mặt hắn, cậu mắng những thứ thậm tệ nhất trong những thứ thậm tệ. Muốn xấu xa bao nhiêu thì có bấy nhiêu xấu xa, thế nên, thoáng một cái, gara xe bởi vì tiếng chửi của cậu mà dần có nhiều người vây xem.

Hắn trước sau vẫn treo trên môi cái điệu cười châm chọc đó, chầm chậm tiến lại phía cậu, vươn đôi tay rắn chắc lên, là muốn đánh cậu sao?

Book tuy có run sợ nhưng sĩ diện của cậu rất cao. Không lý nào lại quay mông bỏ chạy, đành cắn răng để cho tên này đánh mình một cái.

Nhưng mọi sự lại không giống như cậu nghĩ, hắn không có đánh cậu nhưng lại làm một chuyện khiến cậu kinh hãi.

Hôn a, tên khốn này lại dám hôn cậu giữa thanh thiên bạch nhật. Book vì thế mà chết sững, lại thấy tên đó cười khẽ hai tiếng liếm môi dưới cậu một cái rồi nghiêng đầu cắn, hắn nói với cậu: 

" Nụ hôn đầu à, tiểu hồ ly".

Chừng đó thôi cũng đủ đả kích tâm lý cậu rồi, cậu tức giận hướng tới cái chân giữa của hắn đá mạnh một phát. Sau đó liều mạng bỏ chạy.

" Thằng khốn chết tiệt, sẽ có ngày tôi giết anh "

Dunk cùng Win giật bắn mình vì tiếng rống phẫn nộ của cậu trai xinh đẹp phía trước, Win nuốt nước bọt, nhẹ gọi " Book à!! "

Book vừa hồi tưởng lại cái chuyện kinh khủng đó, chợt nhận ra nguyên nhân chính khiến cậu hôm nay phải ra khỏi nhà, rồi gặp phải tên khốn đó là hai cái người này.

" Hai người,  Đã lấy được hàng rồi phải không ?"

 Tốt nhất là nên lấy được. Nếu không...

" Chưa "

Câu trả lời tựa như một tiếng sấm nổ tan nát cái niềm hy vọng nhỏ nhoi nhất của cậu, ngay lập tức cậu phanh xe cái Ké é é é é é é ttttttt.

" XUỐNG XE CHO TÔI "

Hai anh em nhà Dunk giật giật cơ miệng, Win lại gọi  " Book à "

Chỉ thấy Book từ tức giận rồi chợt mếu máo đấm thùm thụp vào vô lăng lái " Tất cả là do hai người, tại hai người mà tôi mất hết, mất hết."
Cả Dunk và Win chỉ biết thộn mặt ra nhìn cậu, mất cái gì nha, họ hiện tại chỉ nghĩ, có phải Book phát điên rồi không.

Đang không biết Book bị cái bệnh gì, phải làm sao, thì điện thoại Win chợt báo tin nhắn đến.

Sau khi đọc xong nội dung bên trong, Win đột nhiên nhảy cẫng lên:

" Ohho này này, là Newwiee. Tối nay cậu ấy sẽ đến Paris thăm chúng ta"

Hai người nghe xong cũng chỉ gật gù đầu một cái, Book trấn định tâm tình một chút lại tiếp tục lái xe, Win hí hoáy nghịch điện thoại. Chỉ có Dunk là lo lắng. Cậu sợ lũ bang Hắc Long đó sẽ không bỏ qua cho bọn họ, rồi còn cái người có đôi mắt đáng sợ kia nữa. Thật là, hôm nay đúng là cái ngày của bọn sao chổi.

**************************************

Trong căn nhà hai tầng nọ, giữa phòng khách có ba người đang ngồi hàn huyên. Chính xác là chỉ có Bright đang lảm nhảm một mình, thi thoảng lại chọt chọt Fourth một cái.

Mặc dù quẫn bách, nhưng cậu cũng chỉ có thể cười gượng. 

" Fourth này, cậu không biết anh chàng xinh đẹp vừa nãy là ai sao ?" - Bright xà đến ôm lấy vai cậu mà thủ thỉ

" Thiếu gia, tôi đã nói cậu ấy tên Win Metawin, chỉ biết có vậy thôi." - Tha cho tôi đi , tôi có biết cái gì đâu. 

" Thế cô gái còn lại "

Lần này người hỏi là Joong. Cả Bright lẫn Fourth đều trố mắt, cằm như bị rớt mất.

Cậu lắc đầu tỏ ý không biết. Thiếu gia quan tâm đến một người, đúng là chuyện lạ hiếm có. Bright thì nheo mắt tà mị cười:

" Tảng băng cuối cùng cũng bắt đầu chảy nước nha " 

Joong đối với phản ứng của hai người như vậy cũng không buồn để ý, chỉ là từ tốn đứng dậy bước ra ngoài

" Về thôi "

Như ngỡ ra cái gì,  Bright vỗ mạnh tay một cái

" Có lẽ Pond cùng mỹ nam của nó cũng đã trở về rồi "

Thiếu gia lại vậy nữa rồi. Fourth đúng là khóc không ra nước mắt

" Ai nha, thằng nhóc Gem nó đang ở đâu nhỉ? " 

Câu nói mới phát ra liền làm cho Fourth trong lòng cứng còng lại, Bright nheo mắt cười dài 

" Fourth à, em biết không? " 

Chưa kịp trả lời thì điện thoại lại đột ngột vang lên, vốn định lấy thì sớm đã bị thiếu gia tước mất

Một tay giơ điện thoại lên cao tránh cho cậu lấy được, tay kia cũng không rảnh rỗi gi, mạnh bạo siết chặt lấy thắt lưng của cậu. Trên màn hình điện thoại rõ ràng hiện lên tên người gọi.
Thiếu gia Gemini.

Bright nhìn nhìn khuôn mặt đáng yêu đang bất mãn kia của cậu không khỏi cong lên con mắt, ngón tay vươn lên ấn nút. TẮT

Fourth bị dọa cho suýt nữa rớt tim, lại không ngờ thiếu gia sẽ tắt điện thoại. Thật là làm cậu sợ muốn chết, cũng không hiểu vì cái gì, Gemini lại gọi nhiều đến vậy. Cậu đích xác là không muốn nghe.

Trông cái điệu bộ như mới được cứu của cậu, Bright bất đắc dĩ thấy tội cho thằng em mình, rõ ràng cậu này không có thích nó. 

Cũng tới giờ rồi, có lẽ nên trở về đón tiếp vị hoàng tử kia thôi. Còn cậu Metawin xinh đẹp cả gan dám giả mạo đối tượng làm ăn của hắn kia. Sẽ có ngày bị chính tay hắn tóm được 

Fourth thấy hai thiếu gia đã yên vị ngồi vào xe thì cũng hớt hải chạy tới ngồi vào vị trí tài xế, điện thoại cậu lại rung, nhưng cậu vẫn là cứng đầu không chịu nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro