Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya. Trời tối đen như mực
Bên tai văng vẳng một âm thanh quen thuộc đang kêu gọi, nhưng lại không nghe rõ đó là tiếng gì.
Triệu Nhất Mai cố gắng vùng vẫy, cuối cùng cô cũng thoát khỏi cơn ác mộng khiến mình như nghẹt thở. Tim vẫn đập thình thịch.
Cô vươn tay bật chiếc đèn đầu giường, mới hơn 6 giờ sáng. Triệu Nhất Mai tắt đèn rồi lại thu mình vào trong chiếc khăn ấm áp. nhắm mắt lại, đầu óc vẫn cảm thấy váng vất.
Buổi sớm mùa đông, phía trong chiếc rèm cửa dày lại chìm vào bóng tối, chỉ có những con số của chiếc đồng hồ điện tử phát ra ánh sáng yếu ớt: 6 giờ 10 phút ngày 13 tháng 1

Trời sáng.
Lại một ngày bận rôn như thường lệ. Sắp tới giờ trưa, cuối cùng Triệu Nhất Mai cũng có thể ngồi dậy được và thở dài, vừa mới định lấy chiếc cốc thì điện thoại reo lên.
" A lô... được...trên mặt bàn của em, phía bên phải của máy tính.... Ừ, chị sẽ lấy cho". Triệu Nhất Mai thức dậy, vội vàng di qua tìm tài liệu rồi vội vàng ra khỏi cửa. Bỗng dưng cô giâṭ mình, dường như tim ngừng đập.
Triệu Nhất Mai dùng bước, sững sờ trong giây lát rồi quay lại phía trước bàn. Chắc lúc tìm tài liệu cô đã vô tình chạm tay vào con chuột. Màn hình chờ lúc trước vụt tắt, trước mắt cô bay giờ là một trang tin tức, dòng chữ lớn màu đen hiện lên rất nổi bật: " Haiti xảy ra trận động đất lớn mạnh 7 độ richter".
Haiti....thủ đô pô-tô pranh-xơ...Triệu Nhất Mai lao đến phía trước nàn hình, tay run run mở trang wep đó ra:" ...Phủ tổng thống Haiti và công trình xây dựng của Tổng bộ lực lượng gìn giữ Hòa bình Liên hợp quốc của Trung Quốc tại Haiti bị tàn phá nghiêm trọng, mạng lưới giao thông và thông tin liên lạc bị gián đoạn, sân bay Haiti phải đóng cửa..."
Dầu óc Nhất Mai trống rỗng, tưởng như không thể thở được, đất dưới chân như đang quay cuồng....chao đảo, nỗi khiếp sợ trong giấc mơ khiến cô nghẹt thở lại ùa đến....

̉
̀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro