Chap 4 : Thư tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 20/10......Ngày đặc biệt của phái nữ . Không cần nói chắc bạn cũng biết. Dọc đường đâu đâu cũng thấy hoa , cổng trường ngày hôm nay cũng " mọc" lên vài điểm bán nhỏ. Hồng , đỏ , vàng , cam , trắng ,... đầy đủ sắc màu , chúng như những chùm pháo hoa nhỏ lộng lẫy. Đi dưới sân trường, thỉnh thoảng lại nhìn thấy hình ảnh cô nàng bẽn lẽn thẹn thùng , chàng trai cười tươi gãi gãi đầu xấu hổ thỉnh thoảng lại liếc nhìn nàng , tay cầm bông hoa nhỏ giấu sau lưng. Tình yêu sinh viên nó đơn giản nhưng lại là thứ để lại dấu ấn sâu đậm mãi về sau.

Cách đây vài ngày có một trận PK vô cùng kịch liệt tại một quán net nhỏ.

- Ayza...Echo slam  xuất kích. Nam Phong , cậu chịu chết đi.

- Cậu nghĩ tôi dễ chết thế sao . Hắn nhếch môi cười , những ngón tay linh hoạt di chuyển trên bàn phím đáp trả cú đánh của thằng bạn.

- Vậy thì hãy xem Death ward của ta đây .

- Cả Fissure của ta nữa.

- Không thể thiếu Meat hook được .... Hây zzaaa.... Đỡ lấy này

- ............

Hiện tại , một top nam sinh đang đi dọc hành lang , và người đi đầu là hắn- Hoàng Nam Phong.

- Nói nghe coi, cậu viết thư tỏ tình cho ai đấy . Tiến khoác vai hắn , nháy mắt hỏi.

- Lát rồi cậu biết. Nếu không phải mấy cậu liên minh lại đánh tôi thì có khi người đi đưa thư bây giờ là mấy người chứ không phải tôi đâu.

- haha... Đôi khi cũng cần chút thủ đoạn để được coi kịch hay của cậu chứ. Cậu nhìn xem , bao nhiêu người đang dõi theo kìa.

-....... Hắn chặc lưỡi lắc đầu , tiếp tục tiến về phía trước.

Phòng 302 A7 . Tôi lúc này chẳng hề biết mấy chuyện nhốn nháo ở ngoài kia, tôi lấy từ balo ra một hộp quà nhỏ được gói lại cẩn thận kèm chiếc nơ xinh xắn- món quà dành cho Trúc Quỳnh. ( Tiết học hôm nay tôi với Trúc Quỳnh không cùng lớp) Ai bảo ngày này chỉ có con trai mới tặng quà, con gái cũng có thể đem lại hạnh phúc cho nhau mà :3 Tôi khẽ cười rồi mang hộp quà bước ra khỏi lớp. Vừa bước ra khỏi cửa , tôi va phải ai đó. Người đó nhanh tay đỡ lấy tôi . Vừa ngước mắt lên, tôi bắt gặp một đôi mắt có màu xanh như đại dương sâu thẳm. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một đôi mắt lạ lùng đến thế. 

- Em ổn chứ ? 

Tôi lúng túng, vội cúi đầu xin lỗi. Trong đầu mơ hồ.......

- Lần này không chửi tôi là kẻ háo sắc nữa à ??

- Xin lỗi. Lần trước là tôi sai. Xin lỗi anh. Tôi cúi gằm mặt không dám ngước lên nhìn vào đôi mắt xanh biếc ấy. Tôi giật mình tự hỏi sao tôi còn chưa bị hóa đá ? Mà thôi kệ lý do là gì. Cũng thật may. Tôi bước sang một bên để tránh đường. Có điều người đó lại bước sang chặn đường tôi. Bước qua bước lại , tôi phát bực.

- Này anh. Tôi đã xin lỗi rồi. Anh có thể bước sang một bên không ? Còn... còn chuyện hôm qua tôi cũng xin lỗi.... Mong...mong anh đừng kể với ai. Câu cuối tôi nói nhỏ chỉ đủ hắn nghe.

- Cũng biết sai à. Tôi còn tưởng các em muốn..... Nghe tới đây tôi bỗng chảy mồ hôi lạnh. Vội nhanh tay bịt miệng hắn lại.

- Được rồi. Tôi không nói nhiều với em nữa. Này , cầm lấy. Hắn kéo tay tôi xuống rồi nhét thứ gì đó vào.

Tôi lật qua lật lại. Đó là một cái phong thư. 

- Cái gì kia. Là quà cho tôi hả? Hắn giật lấy hộp quà trong tay tôi. Sau đó nói cảm ơn rồi đi luôn.

- Không phải của anh. Trả lại cho tôi. Tôi định đuổi theo bất chợt một đám người vây quanh tôi. Nói nói, hỏi hỏi đủ thứ làm cho đầu óc tôi quay như con thoi. Tôi mất dấu hắn , chẳng biết đi đâu để đòi lại quà nữa. Cố thoát ra khỏi vòng vây, tôi trở lại lớp rồi kẹp luôn "thứ đó" vào quyển sách.

...............................................................

Mấy ngày trước tôi có xin làm thêm ở một quán Coffee cách nhà 4 dãy phố. Quán có tên gọi Melody Coffee. Quán được xây dựng theo lối kiến trúc ....... hmm... tôi cũng chẳng biết nữa. Nó có chút hoài cổ của phương Đông , nhưng cũng có chút hơi thở lãng mạn của phương Tây. Tôi không phải dân kiến trúc. Nên thôi, không dám bình luận thêm. Chỉ có điều phải công nhận " Quán thực sự rất đẹp ". Ngay cửa vào đặt vài chậu hoa , bên cạnh đó là một tấm bảng đen ghi tên thực đơn trong ngày. Cứ khoảng 2 đến 3 ngày lại thay đổi thực đơn một lần. Đó là điểm khác biệt của quán so với những nơi khác. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi tới làm. Công việc của tôi đó là thu ngân, thi thoảng sẽ order phụ giúp mọi người.

Tôi tới gặp quản lý, nghe chị hướng dẫn cách làm. Từ việc nhập tên đồ uống lên máy tính, cho tới cách in hóa đơn. Chỉ một lát sau tôi đã thành thạo mọi thứ.

- In giúp anh hóa đơn bàn 104 ! Một giọng nam lên tiếng.

Tôi nhanh chóng in hóa đơn rồi đưa cho người đó. Tim tôi bỗng đập dồn dập. Dù chỉ là nhìn lướt qua thôi tôi cũng biết đó là anh - Hạ Vũ. Không ngờ ngay ngày đầu đi làm tôi đã gặp được anh. Tôi khẽ liếc mắt nhìn theo bóng lưng anh. Hai tay khẽ nắm chặt lại.... Tôi....Tôi... tôi tưởng mình đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đối diện với anh.... nhưng xem ra sự chuẩn bị của tôi chưa được tốt rồi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro