Chương 1: Xin chào, tôi tên Tiểu Bạch.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô- Tiểu Bạch là một người con gái có vẻ ngoài khá xinh xắn, gia đình cũng gọi là khá giả. Cô sống ở Chiết Giang - Trung Quốc và rất mong muốn được đến Bắc Kinh học. Cô là học sinh chăm ngoan nên có vẻ chăm học cực kì. Sau khi học xong Trung học, Tiểu Bạch được bố mẹ đồng ý lên Bắc Kinh học. Vì là mong muốn của mình nên cô rất vui vẻ và hào hứng. Mặc dù những ngày đầu xa nhà, cô rất nhớ bố mẹ, nhưng cô quyết tâm phải chăm chỉ học hành để không phụ lòng bố mẹ. Được một thời gian, cô dần quen với cuộc sống ở đây, và không còn nhớ nhà như trước.Một hôm trên đường đi học, cô gặp được một anh rất đẹp trai, thật tỏa nắng lại còn soái. Cô đang định chạy đến *add wechat* thì ảnh xuống trạm đi mất rồi. Cô tiếc lấy tiếc để, chợt nhớ ra cô vừa chụp được một tấm ảnh của anh trai kia. Đến trường cô liền khoe với đám bạn trên lớp: "Hi guy, hôm nay tui gặp được một anh trai cực kì đẹp luôn í" - Tiểu Bạch vừa nói vừa đưa tấm ảnh cô chụp anh trai kia lên cho mọi người thấy. Nguyệt Mai thốt lên:"Ủa, đây là hotboy trường mình đó mấy má, học sinh cá biệt đó nha, nhà siêu giàu luôn"Cả đám ồ lên một tiếng lớn, "Trời ơi đẹp trai như vậy, tui có nên theo đuổi không ta?" - Tiểu Bạch nói"Gì, điên hả má, ai rảnh đâu trời, lo học đi bà nội, bà không có cửa đâu, gái sắp theo ổng hàng dài như nước miếng mà còn chưa được ổng cười cho một cái luôn đó" - Nguyệt Mai nói xối xả vào mặt Tiểu Bạch"Ờ hen, tui là học sinh chăm ngoan mà, phải chăm chỉ học hành để không phụ lòng bố mẹ, mình sẽ không mê trai nữa đâu""Gì, lo học đi mấy ba mấy bá, tám hoài tán có đổ không mà ngồi tám mê man vậy má" - bạn lớp trưởng lên tiếng*Reng, Reng, Reng*Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp, dẫn theo cái anh đẹp trai của Tiểu Bạch. "Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một bạn học sinh mới vừa chuyển sang lớp này. Đây là bạn học Cố Thần Vũ, em..". Cô giáo vẫn chưa nói xong nhưng anh đã bước đến bàn của Tiểu Bạch và ngồi xuống. Trời ơi trái tim của Tiểu Bạch như rớt ra ngoài rồi, nam thần của cô đang ngồi bên cạnh cô đấy sao. "À không sao, Tiểu Bạch là một người học tốt, em có thể kèm cho bạn học Cố chứ?" - cô giáo đang cố gắng lấy lại sự *quê* của mình. "Có thể ạ" - Tiểu Bạch đứng lên và nói với giọng điệu ngại ngùng. Nhưng khoan đã, nghe bảo nam thần này có rất nhiều fangirl, cầu mong lần này cô có thể bình an. Sau một buổi học dài, cô kèm một đường còn anh trai kia thì ngủ một nẻo. Ây da, đúng là học sinh cá biệt."Này, hết giờ rồi, anh muốn ngủ thì về nhà mà ngủ" - cô vừa nói xong, anh cựa quậy, xoay mình rồi đứng lên bỏ đi. Aizz, đúng là thứ gì chứ không phải con người. Cô bước ra khỏi lớp, đang định đi về thì, nguyên một đám con gái bao quanh cô. Một cô gái lớn tiếng nói: "Mày khôn hồn thì tránh xa anh Thần Vũ của bọn tao ra. Không thì cẩn mạng đấy". "Bộ mấy bạn muốn *đi đường quyền* hả" - Tiểu Bạch mạnh dạn nói."Ai rảnh mà đi đường quyền với mày" - nói rồi bọn họ bỏ đi. Cô thừa nhận rằng, lúc đầu thì thấy người con trai này rất đẹp trai, lại còn ngầu. Nhưng bây giờ nhờ đám fangirl kia mà cô càng ghét cái tên Thần Vũ kia. Vì không muốn ở ký túc xá nên cô đã xin bố mẹ thuê một căn phòng để ở. Về đến nhà trời cũng đã tối, mở cửa ra cô nghe được tiếng gì đó lạ, tưởng nhà có trộm. Cô càm sẵn một cây dao và xông thẳng vào phòng trống trong nhà, nhưng đó là cái tên Thần Vũ kia. Ây da, chút nữa là giết người rồi. Đây gọi là oan gia ngõ hẹp trong truyền thuyết sao? Thật chả biết nói như thế nào. Ngồi nói chuyện một hồi thì mới biết, anh ta là người đăng ký thuê phòng mấy ngày trước.*6: 00 tiếng báo thức vang lên, cô dụi mắt, rồi bước xuống giường. Theo như thói quen cô sẽ bước vào phòng vệ sinh đầu tiên, đột nhiên có một tiếng la thất thanh.. "Anh bị điên à? Sáng sớm trần truồng trong nhà vệ sinh làm gì?" - cô hét lớn. Tại vì nhà của cô phòng tắm và phòng vệ sinh cùng chung một phòng nên mỗi lần chỉ có thể cho một người dùng. "Cô mới bị điên ấy, trần truồng để đi tắm mà không vào phòng tắm thì vào phòng cô à?" - anh cũng hét lại không kém. "Gì, ai thèm, cái thứ gì chứ không phải người như anh" - cô nói rồi bỏ đi. Một lúc sau anh từ phòng tắm bước ra, lên tiếng hỏi: "Cô tên Tiểu Bạch sao?""Ủa chứ không lẽ tôi tên Tiểu Hắc? Học nguyên một buổi học rồi mà vẫn không biết tôi tên gì. À mà quên anh ngủ từ đầu buổi đến cuối buổi thì làm sao biết tên tôi được." - cô đứng dậy bước vào phòng vệ sinh. Anh đứng giữa căn phòng trống suy nghĩ: "Ô, cô gái này thật thú vị, tôi nhất định sẽ làm em thích tôi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro