Chương 2: Chúng ta có duyên đấy nhở?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại là một ngày mới, cảm giác thật trong lành, cảm giác vui tươi. Ôi ta nói, trời đẹp thật sự:"Này, cô có cần tôi chở đi học không?" - Anh cất tiếng."Thôi, tôi và anh không có thân thiết đến như vậy, chở tôi đi học rồi đám *fangirl* của anh xé xác tôi quá." - Cô nói bâng quơ rồi bỏ đi.Hôm nay trời đẹp nên cô chạy tót lên sân thượng ngồi. Đang tận hưởng bài hát du dương thì tiếng cửa sắt mở ra:"Ủa là Thần Vũ, anh ta tới đây làm gì." - Cô nghĩ:"Là cô à? Cô thường đây ngồi ư?" - Thần Vũ lên tiếng làm cô bỏ đi cái suy nghĩ trong đầu.Cô chả nói gì chỉ đứng dậy rồi lặng lẽ bỏ đi. Anh nói lớn phía sau lưng cô:"Này, add wechat đi. Tôi thấy chúng ta có vẻ cũng hợp nhau đấy.""Hợp cái đầu anh ấy." - Cô nói rồi tiếp tục bỏ đi.Cô đi từ sân thượng xuống lớp học bằng một con đường dài thư cả thế kỷ, cô la cà ở những phòng học, như một đứa trẻ mới vào trường muốn đi thám hiểm một ngôi trường to lớn. Cô vừa bước vào lớp thì một đám bạn trong lớp xúm lại hỏi cô:"Bà làm gì mà nam thần đến xin wechat của bà vậy? Hai người có gì với nhau rồi sao? Khi nào cưới?"Ôi trời ơi loài nguời, thật khó hiểu, ôi hoàng tử hãy tha thứ cho người em gái.Hỏi lại đám người kia thì mới biết, tên Thần Vũ kia đến hỏi Nguyệt Mai wechat của tôi là gì, vậy nên cả đám mới ầm ĩ như thế. Ôi cái thứ gì chứ chả phải con người. Học nguyên một buổi học, vì thế cô rất mệt mỏi, quyết định sẻ một đường thẳng về tới nhà chứ không la cà như lúc sáng nữa. Mở cửa ra, căn nhà tối thui chẳng có ánh sáng nào. Mò mẫm tìm công tắc đèn thì "aaa..", hình như cô đã giẫm phải thứ gì đó:"Này cô chưa đóng tiền điện à? Công tắc đèn bật mãi chả được." - Anh lên tiếng với giọng điệu đầy tức giận:"Anh mới chưa đóng tiền ấy. Tháng nào tôi cũng đóng đầy đủ, chưa *khất* lần nào." - Cô nói với giọng điệu đầy tự tin.Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa mạnh, mở cửa ra thì thấy cô chủ nhà, bà chủ nhà lớn tiếng nói vào mặt cô:"Hai người về rồi đấy à, này cô, cô còn thiếu tiền điện tháng này đấy. Bây giờ nộp luôn đi, không thì tôi cúp điện cả đêm nay đấy."Cô vội đưa tiền cho bà chủ nhà, bà chủ nhà nhận tiền rồi bỏ đi. Cô ở sau nói vọng tới:"Cô Hồ à, lần sau cháu sẽ đóng tiền đúng hạn ạ, đã làm phiền cô rồi."Cô quay trở vào nhà thì nghe được tiếng cười khúc khích của anh:"Tháng nào tôi cũng đóng, chưa khất lần nào." - Anh nhái lại câu nói của cô để chọc quê."Chẳng qua là tôi quên thôi, nhà thôi có điều kiện mà, đóng tiền điện thì dư sức" - Cô vẫn tự tin để lấy lại cú quê vừa rồi của mình.Cô vừa nói xong thì đèn sáng lên. Tất cả đèn trong căn nhà liền sáng lên, anh đứng dậy bước vào phòng rồi khóa trái cửa. Đột nhiên cô nhận được một tin nhắn, tò mò mở ra thì:"Xin chào tôi là Thần Vũ."Thì ra là yêu cầu kết bạn của tên Thần Vũ chết tiệt kia. Anh ta đã có số điênj thoại của cô, chắc sẽ bị làm phiền nhiều lắm đây. Một lúc sau, khi cô khi cô đã nấu ăn xong, cô gọi anh đến ăn cơm. Cô và anh ăn bữa tối trong không khí ảm đạm, muốn phá vỡ bầu không khí này nhưng thật khó khăn. Ây da, ăn cơm trong bầu không khí này thì sao mà chịu nôi, ôi cơm hôm nay sao thật khó nuốt. Một lúc lâu sau đó, bữa cơm này cũng đã hoàn thành, ăn một bữa cơm mà như trôi qua cả một thế kỷ. Hôm nay cô mệt rã rời, muốn bay vào phòng đánh chén một giấc ngon, vừa hay hôm nay lại tới lượt anh rửa bát. Cô đứng dậy vào phòng vệ sinh, đánh răng rồi chạy thẳng về phòng, nằm xuông cái giường êm ái, không lâu sau cô thiết đi. Nửa đêm cô bỗng thức dậy, nhìn đồng hồ trên điện thoại, bây giờ đã 00 giờ 20 phút rồi, tuy tỉnh dậy nhưng cô vẫn còn mơ mơ màng màng. Mắt nhắm mắt mở đi ra phòng khách uống một li nước rồi lại mắt nhắm mắt mở bước vào phòng. Đưa tay lên nắm chốt cửa thì thấy lạ, nhưng cô vẫn không quan tâm, mở cửa bước vào phòng một mùi hương lạ sộc vào mũi. Nhưng vì quas buồn ngủ nên cô leo thẳng vào giường đánh thêm một giấc.Một ngày mới lại đến, cô thức dậy vì những tia nắng chiếu vào. Cô xoay mình và mở mắt:"Aaaaaa."Lại là một tiếng la thất thanh như ngày hôm qua. Cô mở mắt thấy anh kế bên, theo phản xạ tự nhiên, cô liền một phát đạp anh bay ra khỏi giường. Anh còn đang mơ ngủ lại bị cô đạp xuống giường, tức quá anh hét lớn với cô:"Này, cô bị điên đấy à? Mơi sáng sớm đã ở trong phòng tôi, muôns hiêp tôi hay gì?""Anh mới bị điên á, đây là phòng tôi mà, anh có phải có ý đồ gì với tôi không?" - Cô la lớn nói với anh rồi nhìn xung quanh. Ôi không đây là phòng của anh mà, hèn gì tối qua cô ngửi thấy mùi gì đó lạ. Ây da, quê chết đi được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro