Chương 1 : Thời thiếu nhiên (phần 2 của chương 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 2 của chương 1 . 
   Thủy Quang muốn đáp lại một  : " mình cũng vậy " nhưng cảm thấy ngượng miệng nên thôi .
     Suốt những  năm cấp ba , Thủy Quang  hầu như sống trong mông          long . Cô  chỉ  rõ  ràng  nhất hai việc : phải thi  đỗ  đại  học và  thích Vu Cảnh Lam .
     Nếu hỏi Thủy Quang  đã dành tình cảm  cho người  con trai ấy từ khi nào , có  lẽ  bản thân  cô cũng không  trả lời được . Cô thích sự trầm mặc của anh , thích ánh mắt tĩnh lặng của anh , thích mái tóc đen bóng và chất giọng từ tốn , mạch lạc khi anh nói chuyện .
     Thủy Quang nhìn ra cửa sổ theo thói quen , tiết trời xuân ấm hoa nở nàyluôn khiến con người dễ xúc động.
     Kết thúc tiết học cuối ,  tiếng thu dọn đồ đạc huyên náo cả căn phòng , người thì về nhà , người thì đến căn tin ăn cơm .
     Thủy Quang chậm rãi đặt những cuốn sách tối nay phải đọc vào cặp sách , Vu Cảnh Cầm đứng ở ngoài cửa gọi cô .
      " Thủy Quang đi thôi "
     Thủy Quang ra khỏi phòng học . " Đói chết đi được , Tiểu Cầm có bánh quy không  ? "
    " Không , hồi sáng bị anh mình lấy mất rồi , anh ấy nói hôm nay có trận đấu bóng đá ,có thể sẽ đói .
     Vu Cảnh Lam đúng là thiên tài ! Lớp mười hai rồi còn có thời gian và hứng thú đá bóng .
     Kể ra cũng lạ , với một nam sinh sạch sẽ , ngăn nắp  như Cảnh Lam , mấy môn thể thao như cờ vây hoặc bơi lội có vẻ thích hợp hơn . Nhưng khi Thủy Quang xem lại một  trận bóng của Vu Cảnh Lam , ánh mặt trời chiếu vào gò má anh làm toát lên vẻ thanh xuân tươi tràng sức sống , khiến ta phải ngỡ ngàng rung động . Nhưng sự rung động của Thủy Quang không bởi vì một khoảng khắc nhất thời này , mà đã tích lũy sau rất nhiều năm . Cô thích Vu Cảnh Lam .
     Thủy Quang và Cảnh Cầm vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ . Ra đến cổng trường , từ xa cô đã nhìn thấy bóng dáng dong dỏng cao của Vu Cảnh Lam trong ánh chiều tà , bên cạnh là La Trí . Hai cô đến gần thì nghe La Trí nói .
   " Hôm nay sảng khoái quá ! Tuần này chết ngộp trong đống bài vở và thi cử , quả nhiên là vận động ra mồ hôi là phương pháp xả stress hữu hiệu nhất ! "
     Vu Cảnh Lam gật đầu tán thành . Trông thấy Tiêu Thủy Quang và Cảnh Cầm , anh vẫy tay với hai cô .
    Cảnh Cầm ngạc nhiên hỏi : " Sao hôm nay tốt bụng đợi tụi em thế ? "
    " Đã bao giờ bọn anh không tốt bụng đâu ? " La Trí đến kéo tay của Thủy Quang . " Thủy Quang làm gì cuối gằm mặt thế ? "
      Thủy Quang nói : " em xấu hổ "
      La Trí trợn tròn mắt rồi nói : " Khiếp ! Nổi hết cả da gà rồi . "
      Thủy Quang vốn dịu dàng , nhưng vì từ nhỏ đã chơi với La Trí nên có dịu dàng đến mấy cũng pha chút lém lỉnh . Điều này , La Trí đương nhiên biết rõ nhất .
     Thủy Quang cười cười ôm bụng nói  : " Đói quá , về nhà thôi , em muốn ăn thịt  . "
     La Trí chăm chọc : " Con gái con đứa , động tí là gào lên đòi ăn thịt , chả ra làm sao ! "
     " Nhưng rõ ràng ăn thịt ngon mà ! Haizz.....Nghi đến lại càng đói ! "
     La Trí than thở : " May là dáng em không đến nỗi nào , chứ không ăn thành heo sau này không lấy chồng được đâu . "
     ( đi đến tương lai )
     Nhiều năm sau , khi Thủy Quang chính thức thành " gái ế ", cô cảm thấy cái miệng của La Trí đúng là miệng quạ đen . Có điều , cô chẳng béo lên là bao . Đương nhiên , đó đều là những chuyện sau này .
     ( quay về hiện tại ) 
     La Trí vừa dứt lời , Vu Cảnh Lam lấy gói bánh quy từ trong túi đưa cho Thủy Quang . " Thủy Quan ăn tạm đi "
    Thủy Quang vui vẻ nhận lấy , nói cảm ơn .
   Vu Cảnh Cầm " ơ " một tiếng rồi hỏi : " Anh chưa ăn à ? "
    Vu Cảnh Lam nói : " Quên mất "
     Năm đó sau khi thi đại học , Vu Cản Lam và La Trí phải đến thành phố khác học tập .
     Hai chàng trai trong đại viện đều vinh danhbbang vàng , ba gia đình liền mở tiệc rượu mời thân hữu láng giềng đến chúc mừng . La Trí đỗ vào một trường khá nổ tiếng ở thành phố bên cạnh  , Vu Cảnh Lam thì phải lên tận miền bắc xa xôi , đương nhiên cũng là một trường có danh tiếng .
    Ngày đó , dưới gốc cây đa lớn , một vài người đã uống say . Dường như Thủy Quang cũng vậy , cô bóp chặt lon bia rỗng , nhất thời xúc động làm chuyện ngu ngốc . Thấy mọi người xung quanh đều chúc mừng Cảnh Lam .
    Cô đứng lên , nói : " CẢNH LAM , EM THÍCH ANH "
    Xung quanh thoáng  chốc  lặng  ngắc  như  tờ .
   Thủy Quang khẽ lập lại : " em thích anh !  "
   Người con trai ấy quay đầu lại nhìn cô , mắt anh vẫn đen và trầm tĩnh hệt như khi anh kèm cô học . Anh từ tốn nói : " Thủy Quang , em say rồi "
   SAY Ư ?
   Về sau , khi uống rượu với bạn đại học , Thủy Quang có thể lấy một địch ba . Đám bạn cô cũng phải thốt lên :" Tiêu Thủy Quang , cậu đúng là nữ trung hào kiệt ! Sao mình chưa thấy cậu say bao giờ vậy ? "
   Vu Cảnh Lam à , từ nhỏ em có thể uống rượu , biết uống rượu , thích uống rượu , vì sao anh ko biết ? Thủy Quang thầm nghĩ .
   Bà Tiêu lúng túng nói : " Trẻ con nghịch ngợm ăn nói lung tung đấy mà , mặc kệ chúng nó ! "
   Các trưởng bối đều khoan dung nhìn cô  .
   Cảnh Cầm nhẹ nhàng kéo tay áo của Thủy Quang : " cậu sao vậy ? "
    La Trí cũng nhau mày .
    Không ai cảm thấy đây là chuyện tốt nên chẳng để ý đến , chẳng ai tin , họ chỉ coi đây là trò đùa nghịch ngợm mà thôi .
  ♡♡HẾT PHẦN 2 CỦA CHƯƠNG 1 . NẾU CÓ THỂ NGÀY MAI MÌNH SẼ RA 2 PHẦN LUÔN . MONG CÁC ĐỘC GIẢ ĐÓN XEM . ♡♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro