Chương 1 : thời thiếu niên ( phần 3 của chương 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 3 của chương 1
  Thủy Quang vẫn nhìn Cảnh Lam . Ánh mắt như muốn nói , vì em nhỏ hơn anh , anh cảm thấy không đáng tin cậy phải không ? Anh không tin , hay là anh không muốn đón nhận cho nên lựa chọn phớt lờ lời em ?
   Thực ra , anh chỉ cần tùy tiện cho em một lý do , gì cũng được , miễn là đừng phớt lờ như thế .
   Thủy Quang nhoài người lên bàn , giơ giơ lon bia , nói : " Mẹ ơi , con uống say "
    Bà Tiêu dở khóc , dở cười , xoa xoa gò má con gái .
    Đầu tháng 9 , Vu Cảnh  Lam và La Trí lên đường . Thủy Quang đi tiễn La Trí , chẳng còn lý do gì đặc biệt , chỉ vì cô vốn thân với La Trí hơn với Vu Cảnh Lam .
    Nhân lúc mẹ mình không có mặt , La Trí nói với Thủy Quang : " Cảnh  Lam cậy ấy......lo lắng chuyện học hành của em bị ảnh hưởng . Đợi em thi xong đại học rồi..."
   Thủy Quang ngắt lời : " Cho dù em yêu đương cũng không ảnh hưởng đến việc học . La Trí , cảm ơn anh đã an ủi . "
   La Trí thở dài . " Gọi câu  "anh trai "  đi , phải vậy anh mới thấy mình được an ủi . Từ nhỏ đến lớn em chưa bao giờ gọi anh là anh trai . "
   Thủy Quang mỉm cười . " Anh trai , chúc anh thuận buồm xuôi gió , tiền đồ như gấm . "
  

   Dù bạn cảm thấy mệt mỏi , u buồn hay hạnh phúc , thời gian vẫn cứ trôi mà không dừng lại vì tâm trạng của bất cứ ai .
   Kỳ thi quan trọng đầu tiên của lớp mười một , Thủy Quang lại được thành tích cao , đứng thứ ba trong khối .  Mạt Lị cô nươngliêc xéo một cái . " Quỷ chứ không phải người ! " .
  Thủy Quang nghĩ thầm , gọi mình quỷ còn tốt hơn bảo mình ăn may.
   Hôm ấy , Thủy Quang đi tìm Cảnh Cầm , cô nàng đang đứng ngoài hành lang gọi điện thoại . Trông thấy Thủy Quang , Cảnh Cầm liền kéo tay cô , vừa đi vừa nói : " Em xếp thứ năm đó , anh có nên khen ngợi một câu không nhỉ ? "
    Hai người ngồi cạnh bồn hoa , Thủy Quang ngẩng đầu lên nhìn những tia nắng lọt qua tán cây , chợt cảm thấy thiên nhiên thiệt kỳ diệu , sau đó cô nghe thấy Cảnh Cầm nói : " lần này Thủy Quang xếp thứ ba toàn khối đấy ! Giỏi không ? "
    Không biết đối phương đã nói gì , Thủy Quang lại bị những tia nắng này làm cho hoa mắt , cô đứng lên . " Mình về lớp đây , váng đầu quá. "
   Cảnh Cầm " ơ " một tiếng , khi sực tĩnh thì Thủy Quang đã vẫy tay nói " bye bye " với cô rồi .
    Thủy Quang thấp thoáng nghe thấy Cảnh Cầm nói : " Thủy Quang váng đầu , quay về lớp rồi "
   Thủy Quang không nói dối , đúng là ván đầu thật . Cô quay về phòng học liền nhoài người ra bàn . Bạn cùng bàn đẩy đẩy cô , hỏi : " Sao thế ? Đã xếp thứ ba toàn khối còn buồn bã gì nữa ? "
   Thủy Quang nghiên đầu . " Mạt Lị cô nương , mình đang rất buồn phiền , cậu còn đẩy nữa mình sẽ cắn cậu . "
   Thang Mạt Lị " hừ " một tiếng . " Cắn chết cậu ! "
   Thủy Quang đành ngậm ngùi chịu thua .
   Kỳ nghĩ hè lớp mười một đến thì nhanh mà đi thì vô cùng chậm .
   Ngày đầu tiên , Thủy Quang ở nhà ngủ liền 20 tiếng . Lúc cô dậy ăn trưa thì đã thấy bố mẹ về nhà . Hiếm khi bố cô từ quân khu về nha nghỉ ngơi , ông lắc đầu nói với bà Tiêu : " khêu nữ nhà ta nhõng nhẽo thành quen rồi"
     Thủy Quang bất mãn , chẳng qua cô chỉ ngủ nướng một hôm thôi mà , đâu đến nỗi chứ !  Nhưng một quân nhân sống rất kỷ luật , một giây Ông Tiêu cũng coi trọng , cho nên hành vi của cô con gái ruột tuyệt đối không thể chấp nhận được .
😍😍 HẾT PHẦN 3 CHƯƠNG 1 😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro