Kết hôn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau.....

Bang Lục Thiên

"Rầm"

Trấn Thành bực bội đá cái cửa thật mạnh, cú đá của anh làm cả bang im phăng phắc. Đi tới ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó, suy nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra, cả bàn tay này nữa, chắc chắn sẽ có một ngày cô ta sẽ phải trả giá gấp đôi.

- Ai chọc giận cậu vậy?

Trường Giang từ đâu đi tới, ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó, nói.

- Hừ...cha tôi bảo tôi phải lấy vợ.

Trấn Thành nói mà dường như núi lửa trong anh sắp phun trào.

- Hahaha~~~~Lấy vợ sao? Haha~~~

Trường Giang nghe xong thì bật cười lớn thành tiếng, chuyện lạ khó tin à nghen, một người như anh mà cũng có lúc phải lấy vợ sao? Vi diệu...vi diệu. Cậu cứ tưởng chuyện gì làm anh tức giận ai ngờ thì ra là chuyện lấy vợ.

- Có gì buồn cười - Trấn Thành trừng mắt nhìn thằng bạn

Dưới ánh mắt lạnh lẽo của người bên cạnh, Trường Giang biết mình hơi quá nên đành bặm môi nhịn cười.

- Cậu biết cô ta không?

- Sao biết được? Lúc nãy mới gặp cô ta, chưa gì đã ăn một bàn tay rồi- Trấn Thành tức giận nói

- Hả?

Trường Giang ngạc nhiên, không thể nào~~~người như anh ai nghe tên thôi cũng khiếp sợ rồi chứ đừng nói đến chuyện bị ăn một bàn tay mà người đó lại là một đứa con gái nữa chứ, xem ra cô gái đó rất là thú vị nha~~~. Trấn Thành ơi là Trấn Thành, xem ra đã có người trị được cậu rồi.

- Hả gì? Rồi cô ta sẽ trả giá thật đắt cho sự việc ngày hôm nay - Trấn Thành nghiến răng nói

- Cậu sẽ lấy cô ta thật sao?

Trường Giang hoài nghĩ nói, theo như tính cách của cậu ta thì không thể nào chịu khoanh tay cho người khác dắt mũi được.

- Đương nhiên là có rồi - Trấn Thành nhếch môi nói

- Để hành hạ? - quả nhiên đúng là bạn thân có khác, hiểu luôn cả ý trong lời nói anh

- Đúng- Trấn Thành trả lời xong lại nói tiếp

- Tôi về, tối 9h họp mặt tại quán bar The Win - nói rồi Trấn Thành bước ra ngoài.

————————————————————————-
Trong căn phòng vắng, nơi có một thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi, bỗng tiếng gõ cửa vang lên.

"Cốc...cốc...cốc"

- Mời vào - tiếng gõ cửa làm cô sực tỉnh, vội vàng nói

- Tiểu thư, ông chủ mời người xuống phòng ngài ấy nói chuyện ạ

- Được, mời cô vui lòng dẫn tôi xuống

- Vâng - người hầu cung kính đáp

Cô đi theo người hầu gái, tới nơi, cô hầu gái nói:

- Ông chủ đang đợi người bên trong, tôi còn có việc phải làm, xin phép

"Cạch"~~~Cô mở cửa bước vào, trên ghế một người đàn ông đang ngồi vắt chân hình chữ ngũ, thấy cô đứng đó, liền lên tiếng:

- Cô ngồi đi

- Vâng - cô lạnh nhạt đáp

- Ta muốn cô ngay ngày mai kết hôn với con trai tôi

- Sao?

Cô kinh hãi nói, làm sao có thể chứ, con ông ấy là ai cô còn không biết nữa kia mà làm sao có thể kết hôn chứ, kết hôn là chuyện hạnh phúc nhất của đời con gái, là ngày những người con gái được hạnh phúc nhất, không được ~~~ Cô không thể chấp nhận được.

- Cô có ý kiến- Huỳnh Khắc Minh lạnh giọng nói

- Đúng, tại sao ngài có thể lại làm vậy chứ? Hôn nhân của tôi là do tôi quyết định, ngài không có quyền đó - cô phản bác lại

- Cô nên nhớ giờ cô đang nằm trong tay ta, mọi chuyện ta có quyền quyết định, cô không có quyền lên tiếng ở đây - Huỳnh Khắc Minh gằn giọng nói

- Ngài.....

Cô tức đến nỗi không nói nên câu, ông trời của tàn nhẫn với cô mà.

- Được thôi, tôi đồng ý- cô đành chấp nhận

- Tốt, mai sẽ tổ chức hôn lễ, cô có thể về phòng

Huỳnh Khắc Minh nở nụ cười đắc ý, những ai dám đụng đến ông thì đều nhận được hậu quả thích đáng, "Lâm Thái Bằng ơi Lâm Thái Bằng, không ngờ ông cũng là loại người nhẫn tâm không thua kém gì ai.....Haha"

Bước về phòng, tâm trạng hiện giờ của cô rất là tệ, nằm úp mặt xuống gối, một dòng nước ấm chảy dài trên hai gò má, cô phải làm sao đây, cô tự hỏi cô đã làm gì sai mà họ lại đối xử với cô như vậy, cô cứ oà khóc như một đứa trẻ, đến khi không còn sức để khóc nữa, cô mới thiếp đi.

——————————————————————————
Trong màn đêm u tối, một loạt những chiếc xe đua phân khối lớn thì nhau chạy trên đoạn đường đông đúc, tốc độ nhanh như tên lửa của những chiếc xe hơi đắt giá nhất thế giới đi đầu khiến cho ai đi đường cũng phải kinh sợ. Những chiếc xe đó dừng lại trước quán bar The Win- một quán bar lớn nhất thành phố, ngay lập tức đám người vệ sĩ cao to mặc vest đen của sòng bạc ra dàn hàng đứng chào.

- Kính chào Võ nhị thiếu gia

Cả hàng người đồng thanh

Sòng bạc quán bar này là nơi thuộc quyền sở hữu của gia tộc họ Võ, một gia tộc có mang tiếng là giàu có mà Trường Giang lại là con trai út của gia tộc. Hai người, Trấn Thành và Trường Giang và cả đám đông khoảng 10 người thuộc bang Lục Thiên bước vào quán, vào trong đa số mọi người đều rủ rê nhau nhậu nhẹt, ăn chơi chỉ riêng 2 người các cậu và 2,3 người vào trong phòng kín nói chuyện. Tiếng nhạc xập xình ngay lập tức vang lên khi Trường Giang mở chiếc cửa ra, đi lại chiếc ghế salong được bọc bằng da thú.

Sau khi rượu, mồi được đem lên, Trấn Thành cầm ly rượu lên mà nhàn nhã uống.

- Đám người bên Bang Watfos thế nào rồi? - anh lên tiếng

Một tên trong đám người hồi nãy bước lên, thấp giọng đáp:

- Đại ca, ngày hôm qua chúng em đã xử lý sạch sẽ chúng rồi, tên cầm đầu đã đầu hàng.

- Tốt, lui ra đi.

- Vâng

Ngồi khoảng chừng được 15 phút, anh bắt đầu đứng lên nói:

- Tôi có việc - nói xong anh leo lên chiếc xe motor chạy về căn biệt thự.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro