Cố thoát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em đừng trách sao chị bảo nắng tắt mà vẫn lâu lâu quan tâm, lâu lâu hỏi han. Em đừng trách vì chị nói với cả thế giới chị muốn ngừng lại nhưng cứ làm phiền em. Chị chỉ là đang cố vùng dậy nhưng bản năng thúc ép quay lại nhìn em. Nhưng em sao không follow instagram của chị lại có thể xem story tắt nắng, phải chăng em chỉ bấm nhầm. Thật khó hiểu.
Chị có nói rằng luôn nhìn xung quanh mỗi khi buồn ngủ. Em bảo chị đừng nhìn nữa. Cuối cùng là vì em không muốn chị nhìn em hay vì em không muốn mọi người bàn tán về chị? Sao cũng được, dù  gì thời gian bên em cũng không nhiều đến phải quan tâm. Chị lại ăn gạch đá đủ nhiều để mặc kệ. Chị là tìm em mà nhìn lung tung, em biết rõ, nhưng người khác thì không. Vậy nay chị tìm một góc khuất, rồi biến mất cho an phận em nhé. Thời gian quả thật có thể xoá đi nhiều thứ, nhưng quan trọng là cần thời gian. Sau này không có chị, hãy tự mình kiên nhẫn với ước mơ. Không có chị em hãy cố mà an ủi bản thân đừng buồn nữa. Hãy tự mình chăm chút mớ cảm xúc hỗn độn. Tự tìm lấy một người để vô tình với họ.
Tạm biệt em nhé, một đoạn thanh xuân ngắn ngủi của chị. Chị đi rồi, chào em. Nếu lặp lại chắc chắn chị sẽ "vẫn cứ thích em" như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro