Chương 6 trong lòng lạ lẫm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 6.

Hắn chở cô về nhà, để cô xuống xe, hắn cũng đi làm, thấy hắn không vào, Tiểu Cẩn nhìn vào xe hỏi "Cố tổng, anh không vào trong thay đồ sao?"

"Không cần, tôi đến công ty thay, cô nhanh vào đi kẻo lạnh"

"Cố tổng, tôi, tôi xin lỗi, làm phiền anh nhiều quá"

Tự nhiên nghe câu xin lỗi mà hắn cảm thấy xấu hổ, cô có lỗi gì chứ, do hắn mà ra, không biết, khi cô biết cái người cùng cô đêm đó là hắn cô sẽ nghĩ thế nào. Thật tồi tệ, bao năm qua mình đi khi dễ người ta, giờ biết ra, hóa ra người ta sợ mình như sợ ôn dịch, bi ai.

Hắn nói "Được rồi, tôi nhận, cô vào nhà đi, Hy Hy không thấy cô lại khóc um lên"

Tiểu Cẩn mỉm cười nói "Tôi sẽ giặt sạch áo trả cho anh"

Cô hớn hở đi vào, cái bộ dạng đau lòng lúc sáng đã không còn.

Hắn tự nhiên thấy buồn cười cho cái mối quan hệ này, hắn đánh tay lái xe rời đi.

Lần đầu đến công ty với áo sơ mi ôm sát người, dáng cao thẳng tắp còn hơn siêu mẫu bước đi, cái bộ dạng mới mẻ này làm nữ nhi ở công ty xỉu dài dài.

Hắn đến phòng làm việc, trợ lý của hắn liền mang quần áo đến cho hắn thay ra.

Vừa mặc áo thay giày, vừa hỏi "Giờ đến lúc họp còn bao nhiêu thời gian?"

"Dạ nửa tiếng, đi xe là không kịp, hay đi chuyên cơ cho nhanh"

"Được, cậu đi sắp xếp"

"Vâng"

Trợ lý vò đầu, không biết việc gì mà khiến một người cuồng công việc như Cố tổng đến muộn như thế.

Có việc gì đâu, chỉ là chạy theo cô giáo, cô bảo mẫu, người sanh ra con hắn mà thôi.

Trợ lý hắn mà biết chắc xỉu tứ bề.

Ngày đó đang họp tự nhiên hắn đờ người ra như suy nghĩ điều gì đó, trợ lý phải nhắc khéo hắn, buổi họp kết thúc khá muộn, hôm nay Cố tổng sao dễ nói chuyện quá không biết, mọi người kiểu không bị mắng cho sấp mặt.

Trợ lí nói muộn quá hay hắn sắp xếp khách sạn nghỉ ngơi trước mai mới về nhưng hắn lại muốn về ngay.

Đúng là hắn sao khác lạ quá.

Ngồi trên máy bay, suy nghĩ về cô, về những việc xảy ra hôm nay, trước hắn có hối hận qua khi như vậy mà cùng người ta sanh con, lại biết mẹ nó là người hám tiền vô trách nhiệm càng tức giận hơn, nhưng sự thật lại không phải như vậy, mẹ của Hy Hy đáng thương biết bao, có lẽ, lúc khốn khó đó, có người giúp đỡ thì nỗi đau ấy sẽ không đến nỗi như vậy.

Tự nhiên suy tư nhiều quá, nghĩ về cô nhiều quá.

Hắn về đến nhà đã khuya, hắn lên phòng con hắn, thấy Tiểu Cẩn ngủ chung với Hy Hy, trên tay còn cầm quyển truyện.

Tiểu Cẩn ngồi tựa vào giường, Hy Hy nằm trên đùi của cô.

Dự là Hy Hy Hy náo với cô rồi.

Nhìn hai gương mặt này, hai con người này, một kẻ dị ứng phụ nữ như hắn lại cảm thấy ngọt ngào, phải, Hy Hy bên cạnh cần một ngày mẹ để chăm sóc cho nó, hắn như thế này làm sao chăm sóc cho nó được, trước kia cứ nghĩ cho con đầy đủ là được nhưng giờ mới thấy, con bé cần một người ở cạnh chăm sóc, một người thật lòng yêu thương nó.

Hắn ngồi xuống gỡ lấy quyển truyện tranh để qua một bên.

Hắn bế Hy Hy qua một bên để nó nằm xuống ngủ, hắn chồm tới nhẹ kéo Tiểu Cẩn nằm xuống để cô ngủ thoải mái hơn.

Chồm người quá đà, cả người hắn sắp đổ lên người cô, cũng may chống tay lại được, mặt của hắn và cô nằm ở khoảng cách chỉ cần hắn thắp xuống một tí là chạm nhau ngay.

Nhìn cô như vậy, nghĩ đến đêm đó, cảm giác trong lòng có gì đó thật lạ lẫm, hắn để ý cô sao, là hắn để ý cô chứ không phải là vì con hắn mới để ý cô?

Mùi hương này, đúng, là mùi hương mà hắn cảm nhận được, Tiểu Cẩn thì trong giấc ngủ cảm nhận được khí tức của hắn, mùi hương hơi thở này, cô bàng hoàng gọi "Ai?"

Hắn nghĩ cô thức giấc vội vã đứng dậy định ra ngoài nhưng nhìn lại cô vẫn chưa tỉnh, cảm giác như kiểu đi ăn trộm, không biết từ khi nào hắn lại quái lạ như thế.

Tối thứ 7 hắn gọi cô vào phòng sách nói chuyện, hắn nói tối mai có bữa tiệc, cô đi cùng hắn.

Tiểu Cẩn kiểu???

"Tôi? Sao được, tôi không được, tôi không dám đến những nơi đó"

"Sợ gì chứ, tôi đi cùng cô, cứ im lặng đi bên cạnh tôi là được"

Tiểu Cẩn lắc đầu lia lịa nói "Tôi không được đâu, Cố tổng anh tìm người khác đi, tôi sẽ làm anh mất mặt lắm, tôi nghe nói bên cạnh tổng tài thường có trợ lý thư ký đặc biệt đó sao, anh đi cùng họ tốt gấp trăm lần tôi"

Quân Kiệt ôm đầu xong lắc đầu, cái bộ dáng áo sơ mi tùy tiện cài vài cúc ngồi trên ghế đệm ôm đầu ôm trán nhìn cô mà buồn cười không thể tả.

Hắn thở dài nói "Bên ngoài người ta đồn tôi biến thái, không thích phụ nữ, cô lại bảo tôi mang trợ lý đi cùng, cô là sợ tôi không đủ phiền phức sao?"

Tiểu Cẩn trố mắt kiểu ???

"Bọn họ đều là đàn ông, cô muốn tôi dắt đi kiểu gì, không nói nữa, là cô đi cùng tôi"

"Tôi... "

"Cô đừng quên, ai bảo vai tiền của tôi rồi sẽ làm mọi thứ tôi muốn, giờ tôi chỉ muốn cô đi cùng tôi đến buổi tiệc thôi cũng không được, vậy trả..."

"Được tôi đi, tôi đi"

Nghe nhắc đến tiền cô đã cuống cuồng lên, trả, tiền đâu cô trả chứ.

"Sớm đồng ý đi cho tôi khỏi tốn hơi"

Hắn đứng lên, biết hắn tới gần cô sẽ lùi ngay nên hắn đi nhanh hơn và lướt qua cô nói "Ngày mai đi cạnh tôi, như này"..

Hắn nắm tay cô luồn vào khủy tay hắn cô vội rút lại nói "Cái này tôi biết, tôi có xem phim qua"

Hắn nhếch môi cười nói "Vậy thì lên mạng xem thêm đi để biết, đến những nơi đó sẽ làm thế nào"

Hắn bỏ ra ngoài trước, hôm sau có người đến trang điểm cho cô, một váy maxi dài cổ xẻ ôm eo, đeo cùng là sợi dây truyền có hạt trân châu, thợ trang điểm nói phải tháo sợ dây chuyền kia ra cô không chịu nhưng cũng không được, ai lại mặc như vậy đeo dây chuyền hình con mèo như thế.

Khi tháo ra Tiểu Cẩn luyến tiếc bỏ vào chiếc hộp để lên bàn trang điểm.

Tóc được tém ra sau kèm hai chiếc kẹp đính trân châu, gương mặt trang điểm theo tong nhẹ nhàng, môi tô hồng nhẹ. Trang điểm xong nhìn vào gương cô còn không nhận ra mình, thật sự đẹp quá đi.

Thợ trang điểm nói "Cố tổng thật biết chọn bạn đồng hành à, quả xinh đẹp"

Anh ta nói rồi cười cười đi ra ngoài.

Tiểu Cẩn đi ra, hắn nhìn thấy đã bị thu hút rồi, dì Mary mỉm cười, đúng là Cẩn nhi xinh xắn như một nàng thơ vậy.

Hy Hy hố lên một cái chạy đến xoay xoay Tiểu Cẩn nói "Ui Cẩn nhi hôm nay đẹp quá đi"

"Ha ha, à ngại quá, cô không quen ăn mặc như này... "

Hắn bước đến nói "Đi thôi"

Tiểu Cẩn ngại ngùng bước đi cùng hắn, cũng may cô cũng cao nên không bị bắt mang giày cao gót, nếu không không biết thế nào.

Bên ngoài đồn đại hắn là gay, nay hắn dẫn một cô gái xinh đẹp đi cùng ai cũng bàn tán không thôi.

Tiểu Cẩn đi cùng mà không cần phải nói gì, có ai hỏi gì hắn điều ứng phó rất giỏi nữa là đằng khác.

Biết cô sẽ đói, hắn dẫn cô đến bàn bánh ngọt, lấy cho cô miếng banh kem nói "Cô... Em ăn đi"

Tiểu Cẩn đờ người khi hắn gọi nhưng nhớ lại..

Cô đón lấy, hắn nói "Ăn đi đừng ngại, những buổi tiệc như này đối với cô mới vô vị"

Cô cười nói "cũng không, đến đây được gặp toàn người thượng lưu cả, ở cùng họ làm tôi thơm lây"

"Thượng lưu? Thơm lây? Vậy ngày ngày ở gần tôi không nghe cô nói tôi thượng lưu, thơm lây, muốn lây tôi lây cho cô được"

Tự nhiên nghe hắn nói cô bật cười, suýt nữa hố hố lên rồi.

Hắn lấy khăn tay lau miệng cho cô nói "Ăn từ từ, cô đừng để ngày mai người ta đồn bạn gái của Cố tổng là kẻ hám ăn"

Không biết từ lúc nào hai người mới tự nhiên mà nói chuyện như lúc này.

Không biết sao con người khó gần như hắn cũng có mặt gần gũi như vậy.

Tiểu Cẩn nhìn hắn cười, có một người đi đến nói chuyện với Quân Kiệt, Tiểu Cẩn thấy bên kia có dâu tây nên đi qua lấy, cô tách ra với hắn.

Mộ tổng đút tay túi quần, tay cầm ly rượu lên như chào hỏi hắn, Quân Kiệt lơ đãng đáp lại "Thiên hạ đồn, báo chí đăng tin, nay Cố tổng tùy tiện dẫn một cô gái đi cùng để dập tin đồn ư? Tin đồn dễ dập như vậy đã không làm cho nhiều tập đoàn công ty phải phá sản"

"Tôi mà sợ tin đồn, cô ấy là vợ tương lai bạn gái hiện tại của tôi, cần gì phải giả chứ"

"Nói như thật vậy"

"Con cũng có với nhau rồi còn lo gì"

"Tôi mới không tin, vụ kiện cáo xâm hại tình dục nam nhân viên của Cố tổng chắc không chìm xuống được"

Quân Kiệt bước đến nói "Tôi sợ gì, tôi không có biến thái bệnh hoạn như vậy?"

"Vậy nói Cố tổng có vợ có con ai tin được, giỏi đưa tôi xem xét DNA của hai người họ xem"

"Mộ tổng là cái gì mà tôi phải chứng minh?"

"Hay cược được không?

"Cược cái gì?"

Lúc này Tiểu Cẩn quay lại, hắn kéo cô ôm vào, Tiểu Cẩn hoảng định đẩy ra nhưng nhớ lại việc hắn bảo giả vờ làm bạn gái hắn nên cô không dám đẩy nhưng biểu cảm của cô cho Mộ tổng một người từng trải thấy rõ, hai người họ không thân thiết đến mức có con với nhau.

Mộ tổng nói "Điều kiện nào?"

"Nếu xét nghiệm ra cô ấy và con tôi có quan hệ huyết thống thì Mộ tổng hai tay dâng trọn dự án khai thác mỏ dầu cho tôi, thế nào?"

Tiểu Cẩn nghe muốn khụy xuống kêu lên "Cố..."

Chữ tổng suýt nữa cô bắn ra rồi vội vàng dừng lại.

"Quân Kiệt, anh nói cái gì thế?"

Hắn vuốt ve tấm của cô nói "Em yên tâm, đừng ngại, dù gì mọi người sau này cũng sẽ biết, em là mẹ của Cố Tử Hy mà, không cần phải giấu giếm"

Lúc này Tiểu Cẩn đầu óc quay cuồng trước mắt tối sầm, cô không biết xảy ra chuyện gì rồi.

Cô đang ở đâu, hắn nói cái gì thế, mẹ, từ khi nó cô là mẹ của Hy Hy, cái gì vậy trời, Cố tổng, anh tánh tì kì hoặc thì không nói đi, nay anh làm khùng làm điên cái gì nữa chứ.

Đợi một chút cô biết điều kiện cược của Mộ tổng có lẽ cô xỉu ngang mất.

Cố tổng sao dám cược.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro