Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi dã ngoại hai ngày một đêm của lớp 12A6 tại Thường Châu - Trung Quốc bắt đầu

Mấy đứa trên xe trò chuyện ầm ỹ tới nỗi muốn ngủ cũng không thể khép mi lại . Vị lớp trưởng ngoan ngoãn : Trương Linh Nhi lên tiếng
- Các cậu làm ơn vặn nhỏ âm lượng đi đc không
- Lớp trưởng Trương khó tính quá đi ! Mấy khi chứ
- Ai cấm cậu nói , tớ chỉ bảo cậu nói nhỏ thôi mà
- Thôi , các em phải nghe lời lớp trưởng chứ
Thầy giáo Lâm cất giọng trầm nói
- Đúng ! Tớ là lớp trưởng và các cậu phải nghe tớ
Thầy giáo Lâm Cảnh Vũ đảo mắt nhìn cô rồi cười mỉm đầy ngọt ngào . Cô cũng đưa mắt hướng tới người đàn ông đang nhìn mình . Thầy chính là tình yêu đơn phương của cô . Ánh mắt bỗng lộ rõ vẻ xấu hổ không giám nhìn lại , thầy Lâm cũng nghoảnh đi chỗ khác . Cô tiếng nuối thở dài , ánh mắt trung xuống . Gương mặt xinh xắn bỗng nặng trĩu u buồn
Cô thích thầy vì dáng vẻ lịch lãm , hoà nhã với mọi người . Thầy cũng có vóc dáng thuộc loại VIP . Chân tay săn chắc , cơ bụng chắc cũng ổn , gương mặt hài hoà . Yêu nhất là đôi mắt sâu thẳm của thầy cùng chiếc miệng nhỏ với cặp môi căng mọng .
Khi đã nhận xong phòng , tất cả tập trung tại phòng thầy . Trong suốt buổi họp lớp , cô cứ mải miết ngắm nhìn thầy . Trong hạt bi đen , dáng vẻ một người đàn ông bảnh bao lúc nào cũng hiện rõ . Tất cả về hết phòng , thầy bảo cô ở lại một lúc
- Em Trương , hình như em đang thích thầy phải không ?
Cô bất ngờ tới nỗi trái tim đứng hình ngay sau khi thầy nói
- Ddạ !em..... eem.... thích
Trong tình huống bất ngờ này cô còn trả nghĩ ra câu nào hay hơn
- Thầy đoán chả sai ! Vậy thầy nói cho em biết , thầy cũng thấy em thú vị đấy
- dda..ạ ! Em...thú vị ?
- Ừm
Cô mỉm cười nhẹ , hai tay ôm chặt quần . Thầy chỉ nói thế rồi mời cô về phòng .
Khi nằm trên chiếc giường êm ái , Linh Nhi cứ nghĩ đến câu "thầy cũng thấy em thú vị đấy" là bắt đầu cô lăn tròn trên chiếc giường . Một mình cười như được mùa . Rồi tiếng chuông điện thoại của cô vang reo lên
- Alo
- Con đang có chuyện gì vui lắm sao
- Đâu mẹ ! Con đang nhớ mẹ
- Thôi đừng bốc phét nữa cô , co ra đấy ổn không
- Con rất ổn
- Mẹ chỉ hỏi thăm thế thôi , hôm nay mẹ vui , mẹ chuyển cho con một số tiền đc không
- Mẹ đúng là , con có tiêu hao gì đâu
- Thôi , ngủ đi con gái yêu của mẹ
Khi đầu dây bên kia kêu ..tút ...tút , cô ngả điện thoại xuống rồi đi ngủ . Trong bóng tối , cô vẫn thầm cười , đây có lẽ là câu nói hay nhất Linh Nhi từng nghe
Sáng hôm sau , cả lớp rủ nhau lên núi , sáng sớm thầy mời cả lớp mỗi đứa một chiếc bánh bông lan ngon tuyêt và một cốc trà xanh ở quán cafe bên khách sạn

- Lên đường thôi các em , chúng ta muộn 5p so với lịch trình rồi !
- Đi thôi nào các cậu
Lên xe một lúc rồi ai nấy đều ngủ say , mỗi Linh Nhi là không ngủ được , thầy giáo thấy thế liền hỏi
- Linh Nhi ! Em không ngủ được sao ?
- Ddạ
- Vậy thì ngồi lên đây
Cô ngoan ngoãn ngồi cạnh thầy
- Dựa vai vào đây , thầy cho em dựa vào thầy ngủ
- Dạ ... không đc
Thầy lấy tay đưa đầu cô dựa vào bờ vai chắc chắn của thầy . Linh Nhi không dám động đậy , cô vẫn mở mắt thao láo , một lúc sau thầy Lâm cũng ngủ quên . Chiếc xe đung đưa khiến cho thầy càng gần cô hơn . Linh Nhi mặt như cái lò than , cặp môi nắm chặt vào nhau . Trong đầu cô đang nghĩ " có phải thầy Lâm đang thả thính mình ? Nếu thế sao mình chống đỡ nổi , dính thính là chắc chắn " .
Khi xe vấp phải một thứ gì đó , nó rung lên , thầy Lâm đã thức giấc . Thầy kiền hỏi bác tài xế
- Anh ơi đến nơi rồi ạ
- Sắp thôi ! Dậy đi là vừa
Gương mặt Linh Nhi vẫn vậy , thậm chí nhìn mặt thầy mới dậy lài càng đỏ hơn . Thầy Lâm nhìn chiếc điều hoà nhỏ trên xe đang hướng về phía cô , thầy đứng dậy vặn nhỏ . Chiếc áo sơ mi phong phang trước mặt cô , nhìn thấy rõ thân hình bên tròng cúc áo . Cô ngại ngùng quay đi . Là sáu múi lận đó , thầy đúng là boy hiếm có .
Đến dòng suối nhỏ , nghiệm vụ của chúng tôi là bắt cá , đứa nago bắt được thì được ăn không thì nhịn . Thầy Lâm xắn tay áo , nhảy xuống đầu tiên . Sau đó là tới mấy thằng nam rồi mấy đứa nữ dần dần nhảy xuống . Đôi chân rụt rè dưới dòng nước lạnh , cô thấy rõ một con cá chuối to bự , nhanh chân chạy theo . Bỗng cô đậm vào một dáng người cao to , thầy Lâm cũng đang định bắt con cá đó . Để khoing bị dính thính thêm cô chạy đi thật nhanh . Một lúc sau , thầy Lâm ngủ bùm xuống nước cũng là lúc con cá đầu tay của cô lọt rổ . Toàn thân thầy ướt sũng , mái bên bết . Thầy nhả thính từ xa khiến cô rụng tym đến nơi .
Màn đem buông xuống , một đốm lửa to được đốn lên . Những con cá thơm ngon được nướng lên thơm lừng . Cô đi lấy thêm củi , bỗng gặp thầy Lâm đang đứng bên dòng sông . Cô hỏi
- Thầy không ra ăn sao
- Linh Nhi ? Em ra ăn đi thầy không ăn được cá
- Vậy trùng hợp quá ! Em cũng bị dị ứng với cá . Em có chuẩn bị một chút cơm nắm , thầy ăn cùng em đi không đói lắm
- Em ăn đi , thầy không đói đâu mà
Cô chạy đến chõi để cặp lấy ra hai hộp cơm nắm . Cô tới ngồi cạnh thầy
- Thầy ăn đi
- Em ? Ôi thầy ngại quá
Linh Nhi mỉm cười thân thiết
- Cơm nắm em làm sao ?
- Vâng
- Ngon lắm
- Thật sao ? Em đã mất 18 năm để làm đấy
- Là sao ?
- Hồi bé bà em là một chủ cửa hàng cơm nắm, em thường xuyên được ăn mỗi dịp về ăn . Từ đó em hỏi mẹ cách làm cơm nắm , dù lúc đó 1 tuổi nhưng vẫn loay hoay làm khi mẹ và ba ngủ . Sau đó , mẹ em mới ăn thử và nói nó rất rất tệ . Em đã làm đi làm lại với mục đích là để gia đình khen ngon . Rồi gia đunhf nội ngoại có xích mích , em không được gặp bà thường xuyên . Vào một ngày ba mẹ em đều khoing ở nhà . Em thử chạy tới quám cơm của bà để khoe , càng gần càng nghe thấy tiếng còi trống vang lên . Em bước vào phòng để cho bà ăn cơm nắm của mình làm , nhưng .... ba mẹ khóc thảm thiết bêng giường bà .... bà đã mất .... mất khi em mới 3 tuổi .... bà còn chưa ăn .. món cơm nắm em chăm chút nhất để dành cho bà .
- Ô! Quả là một câu chuyện buồn
- Thầy ơi ! Em nói thật , em thích thầy lắm
Thầy nhìn cô và xoa đầu
- Thầy đã bảo rồi , thầy cũng thấy em thú vị lắm

- Em... cần một câu trả lời rõ ràng hơn
- Được thôi ! Thầy cũng thích em , cô gái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro