Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Title: Empty nights
Author: WinterStorrm
Rating: NC17/ Adult.
bản dịch chưa xin phép tác giả, xin đừng mang ra ngoài.
Link: https://m.fanfiction.net/s/7176305/1/Empty-Nights?fbclid=IwAR3Iary8b4avyD_kdxUr69RktR3JKHEDryXC5_2WctA5t0ETPSKJZyoDFPE

    Lông mi của Harry Potter là một thứ thật đẹp. Nó giống như một chiếc quạt che bóng trên đôi gò má khi  cậu ấy ngủ, dày dài đen bóng và Merin ơi, Draco không thể ngừng ngắm nhìn nó được. Hắn biết hắn nên rời đi, Harry sẽ muốn hắn biến đi trước khi cậu ấy tỉnh dậy vào buổi sáng, như mọi khi. ở lại qua đêm không phải là một phần trong thỏa thuận của họ, cũng không phải một phần trong việc mà họ đang làm.
    Draco tự cho mình thêm năm phút để ngắm lồng ngực của Harry nhấp nhô khi cậu thở, đếm số tàn nhang trên chóp mũi nhỏ, hay ngăn mình không trượt tay lên xương quai xanh tuyệt đẹp của Harry. Khi năm phút kết thúc, hắn lặng lẽ trườn khỏi giường và mặc quần áo, khi hắn ngắm nhìn Harry hắn nhận ra những đường nét cơ thể săn chắc xinh đẹp của con người này đang thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp chăn mỏng. Draco nghĩ rằng hắn không thể nào chán việc dành thời gian ngắm Harry- nhưng hắn phải hài lòng với những gì hắn có bây giờ, trước khi thời gian của hắn kết thúc. Đây đã là năm cuối của họ rồi và họ chỉ còn có ba tuần nữa trước khi phải quay cuồng trong thế thực ngoài kia và thế giới bong bóng của Draco sẽ vỡ tan.
    Harry sẽ đi trên con đường của cậu ấy và Draco cũng có hướng đi riêng.
    Chỉ còn ba tuần nữa để ngắm Harry ngủ và ghi nhớ hình ảnh của cậu ấy vào trong trí nhớ. Draco muốn dừng thời gian lại. Và khi ba tuần trôi qua và hai người sẽ tách ra, Draco phải làm gì đây?
    Bằng một cách nào đó, giữa những cuộc làm tình bạo lực và những lần đánh nhau, hắn đã rơi vào lưới tình của Harry, thực sự đã hãm sâu vào thứ tình cảm đó. Cái ý nghĩ sẽ không bao giờ được bên cạnh cậu nữa dường như đã xé trái tim hắn làm đôi. Hắn nhìn lại Harry lần cuối rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng và chuồn êm về tới ký túc của mình. Hắn trèo lên giường và ước rằng mình có thể quên đi.
    Nhưng nó không bao giờ tới.
-0-
    Mối quan hệ này bắt đầu khi Harry gửi thư cú hẹn hắn tới Hồ Đen để đưa lại đũa phép cho hắn vài tuần trước lúc năm học cuối ở Hogwarts bắt đầu. Draco vẫn rất tức giận bởi đó chính là Potter đại danh đỉnh đỉnh đưa hắn cùng mẹ ra khỏi Azkaban, tức giận vì dù Draco làm cái gì thì hắn vẫn nợ Potter.
    Cuộc trao đổi bình thường giữa hai người lại trở thành cuộc đấu của những nắm đấm và kết cục là Harry nằm bẹp dưới Draco. Mọi người ngay lập tức lao vào kéo họ ra, nhưng khoảnh khắc ngắn ngủi đó đã thay đổi tất cả. Sự gần gũi của Harry, cảm giác cậu ta quằn quại giữa hai chân Draco đã bật một công tắc trong lòng hắn, và Draco không bao giờ muốn chìm vào bóng tối lần nào nữa.  Hắn cố gắng phớt lờ nó, hi vọng rằng cảm giác ấy, sự khát khao đó có thể biến đi.
    Nó không hề biến đi, nó còn trở nên tệ hơn, và vào tuần thứ tư của kì, trong lần cấm túc thứ năm của 2 người vì tội đánh nhau, Harry thỏa thuận với Draco về việc tạm ngưng gây gổ với nhau.
    Draco cười khẩy, cố gắng kéo gần khảng cách giữa hai người, càng gần Harry hắn càng cảm thấy hứng tình. Hắn cần phải dừng lại cái hành động nguy hiểm này và... trở lại với chiếc giường của mình rồi tự xử. Không để Draco rút lui, Harry đã hôn hắn.
    Tối hôm đó đã không có báo cáo nào về dạ du, tay của Draco đã với vào trong quần của Harry sau vài lần cọ xát thô bạo.
    Đã tám tháng trước và Draco vẫn chưa thể nói là họ đã ngủ với nhau, thự sự thì cái phần ngủ đó không hề tồn tại. Tất cả chỉ là làm tình cùng Harry. Chẳng có gì hơn.
    Harry chưa bao giờ nói hắn ở lại và Draco cũng chưa bao giờ yêu cầu.
-0-
    " Ôi, mẹ nó chứ, Malfoy – làm đi!" Harry đang trở nên mất kiên nhẫn, cầu xin Draco thao cậu. Dục vọng của Draco đang cứng và căng trướng, hắn gần như từ bỏ khi nghe Harry nói vậy. Nhưng hắn muốn tận hưởng từ từ từng inch trên cơ thể tuyệt vời của Harry. Hắn cần tất cả thời gian, bởi vì thời gian đang dần hết, dần dần tan biến. Hai tuần.
    " Nói Làm ơn." Hắn ra lệnh, kềm chặt cổ tay Harry và cố định chúng qua đầu cậu ta." Nói 'làm ơn hãy thao tôi, Draco' ".
    Sự xảo quyệt sáng bừng lên trong đôi mắt của Harry." Malfoy-"
    "Draco."
    " Tôi sẽ không bao giờ nói vậy nên- ngh!" Draco bỏ cuộc, đâm mạnh ngón tay dài mảnh vào cái khe nhỏ hẹp ấy, và bịt miệng Harry bằng chính miệng của mình. Hắn vẫn chôn chặt ngón tay mình ở bên trong,loạn động kéo dãn hậu huyệt, chà xát lên lớp da thịt nhạy cảm bên trong, thêm một ngón nữa được nhét vào, và Harry rít lên trong khoái cảm,  cong người chà xát dục vọng của hai người và điều này cũng đẩy hắn tới giới hạn.
    Draco yêu việc có thể gần đến vậy với Harry, ở bên trong cậu ấy. Khi cả hai như thế này chẳng có ai, chẳng thứ gì có thể chen vào giữa, chỉ có họ và khao khát, sự cháy bỏng, có thể chạm tới Harry nhiều như hắn muốn.
    " Cưỡi lên đây nào Harry" Draco muốn nhìn thấy khuôn mặt của Harry khi hắn bị thao tới loạn tình. Hắn lăn xuống khỏi người Harry, nằm duỗi người thoải mái cạnh cậu và Harry ngay lập tức trèo lên eo hắn, ánh mắt cậu mờ đi trong dục vọng bức người khi hai người nhìn nhau. Harry cúi xuống để nhấn chìm môi mình trong môi hắn. Draco hớp lấy từng hơi thở của Harry trong nụ hôn, đan tay vào mái tóc rối bù của Harry, nhẹ nhàng day cắn phiến môi dưới ngọt ngào trong khi tay hắn siết chặt quanh dục vọng của Harry, ngón tay xoa nhẹ mũ nấm, trêu chọc quái thú nhỏ trong lòng bàn tay mình, Harry dứt ra khỏi nụ hôn, thở hổn hển giữa những cái siết nhẹ của hắn, hắn biết rõ làm thế nào để cậu thỏa mãn và quằn quại dưới kỹ thuật của mình, dương vật của Harry căng cứng và bắn ra trên ngực Draco. Biểu cảm trên gương mặt Harry khi Draco liếm đi tinh dịch của cậu thực sự là vô giá. (was raw in its intensity)
     Harry rướn người về sau và với một động tác đã được tập luyện cậu điều chỉnh tư thế của mình để ngồi lên dục vọng căng trướng của Draco, ngón tay cậu vội vàng tự cho mình một bùa làm trơn và quờ quạng nắm lấy dương vật của Draco , dẫn đường cho khối thịt đi sâu vào chính mình bằng một cử động dài kiên quyết. Draco ngưỡng đầu ra sau vì cảm giác tuyệt vời mà hắn đã mong chờ cùng một tiếng gầm dài mà Harry thích nghe." Merlin, Harry."
    Harry nghiến răng " Nằm im." Bắt đầu nhấc người lên thật chậm và ngồi xuống ngậm lấy toàn bộ dục vọng của hắn với tiếng thở dài thỏa mãn. Tay Darco siết chặt lấy xương hông cậu " Tôi muốn động."
     Đó là tất cả những cố gắng mà Draco ngăn mình không đẩy hông lên, để Harry nắm quyền kiểm soát. Cái cảm giác thành ruột của Harry quện lấy hắn gần như khiến hắn phát cuồng, hắn biết hắn sắp tới giới hạn và hắn muốn Harry bắn ra chỉ vì bị hắn thao mà không cần phải đụng đến phía trước . Harry yêu điều đó, yêu việc bị đâm thật mạnh và thật sâu mà không cần phải dùng đến tay của mình hay của hắn.Draco yêu cái việc học có thể đồng điệu đến vậy, yêu việc nó là điều hắn có thể làm cho cậu.
     Hắn yêu Harry.
     Harry phủ lên tay mình lên tay của Draco vẫn đang nắm chặt lến hông mình, siết chặt lấy nó khi cậu nhấn mình thật mạnh xuống dục vọng của hắn. Draco bị mê hoặc bởi những biểu cảm chạy trên gương mặt của Harry, thỏa mãn, khát khao, đau đớn; cần cổ xinh đẹp ngưỡng ra sau khi cậu gia tăng tốc độ nhấp người, đôi môi hé mở và một tràng những tiếng gọi " Draco Draco Draco" tuôn ra cùng những hơi thở nặng nhọc và Draco cảm nhận thấy Harry đang vắt kiệt mình khi cậu thít chặt lại xung quanh dục vọng đang sắp nổ tung của hắn. Những cú nhấp cuối cùng hắn đâm sâu vào trong cậu và hai người cùng rùng mình bắn ra. Thứ dịch nhầy trắng vương vãi khắp trên  ngực hắn, Draco nhắm mắt lại và tầm nhìn của hắn mờ đi trong màn sương trắng xóa.
     Merlin ơi.
     Harry đổ người về phía trước, tựa người lên ngực hắn, tay của Draco ôm lấy cậu, giữ cậu nằm đó. Harry cọ nhẹ và gác cằm mình lên hõm vai Draco. " Nó thật sự... yeah, tốt."
     ' Tốt' là đã bị đánh giá thấp. Đó là một cuộc làm tình Tuyệt vời.
-0-
     Draco ở lại lâu hơn vào đêm đó, lâu hơn những lần hắn đã từng cố nấn ná trước đây; đó là gần bình minh trước khi hắn có thể chịu rời khỏi Harry. Hai tuần. Khi hắn đã cố để không đòi hỏi Harry nhiều hơn và hôn tạm biệt cậu thì Draco không thể đối mặt với việc hắn phải quay lại chiếc giường lạnh lẽo của mình. hắn tìm được một chỗ ngồi lý tưởng bên bờ hồ và ngắm nhìn mặt trời mọc, vẻ đẹp ấy chẳng mang lại gì cho hắn ngoài nỗi thất vọng cùng cực.
     Hắn đã quyết định rằng lần gặp lại tiếp theo của họ là lần cuối cùng. Chỉ với hai tuần nữa, cái ý nghĩ lời tạm biệt cuối cùng khiến Draco không thể chịu đựng được. Nếu hắn làm nó trước, nếu hắn là người đầu tiên phá vỡ những thứ đó, những thứ mà họ có với nhau, thì có thể nó sẽ nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Hắn sẽ không chờ đợi Harry là người làm điều ấy, không đợi cho đến khi lưỡi rìu rơi xuống.  Malfoy sẽ không trao quyền kiểm soát cho bất cứ ai,và Draco cũng không định phá đi luật lệ ấy.
Draco gục đầu xuống và nhắm chặt mắt lại, cố gắng không nghĩ về tương lai rời khỏi Hogwarts. Harry đã được chấp thuận qua khóa huấn luyện của Thần Sáng, Weasley cũng vậy. Draco vẫn đang chờ đợi thông báo về việc dự tuyển một vị trí trong Sở Bảo Mật. Là con trai của một Tử Thần Thực Tử và bản thân cũng đã từng là một trong số chúng, dù miễn cưỡng, cũng không có con đường nào để có một chân trong Bộ theo cách tương tự như các thành viên của Hội; hay Harry nói riêng.
Hắn không hề thích cái ý tưởng Harry trở thành một Thần Sáng – đó là một công việc nguy hiểm và Harry đã nhìn thấy quá đủ nguy hiểm cùng những tình huống đe dọa tính mạng bản thân trong suốt quãng đời mình rồi. Draco không thể ở bên cạnh Harry nhưng hắn muốn cậu sống tốt,an toàn và vui vẻ.
Draco ngừng việc lẩm bẩm khi hắn nghe thấy tiếng bước chân tiến tới đây. Một giọng nói vang lên." Tất chân của Merlin." Khi người kia nhận ra đó là Draco, cậu ta thở dài và ngẩm đầu lên trời.' Ồ, thật là cmn Tốt ghê'.
" Weasley." Draco chào lại,luôn phải kiềm mình lại để không đấm vào mặt nhau – chiến tranh đã kết thúc, Draco đã trưởng thành rồi.
" Malfoy" tên Gryffindor đáp trả. " Mày đang làm gì ở đây vào cái giờ này?"
Draco nhướn một bên mày, dùng chất giọng dễ chịu nhất của mình để vặn lại tên trước mặt." Tao có thể hỏi mày điều đó không?"
Weasley thở dài và ngồi cạnh Draco trong sự ngạc nhiên của hắn. " Không ngủ được. Dự liệu về những gì sắp tới, mày biết đấy."
" Yeah", Draco đáp lại nhưng đầu hắn trống rỗng." Tao nghe nói là mày được thông qua để làm một Thần Sáng?"
" Ờ, đúng. Nhưng nó không còn đúng như kế hoạch trước nữa, Harry thay đổi ý định của cậu ấy rồi. Đáng nhẽ nó sẽ là hai người chúng tao, mày biết đấy, chống lại cả thế giới." Cậu ta cười nhạt." Tao không biết tại sao tao lại nói với mày về điều này, Malfoy. Mày là thằng cuối cùng trên thế giới này quan tâm đến việc tao hay Harry làm cái đếch gì."
Draco thảng thốt, Harry sẽ không vào Sở Thần Sáng? Cậu ấy không hề nói một lời nào! Trái tim vốn đã sức sẹo của Draco rạn vỡ. " Vậy Potter định làm gì?" Hắn biết hắn không nên ép Weasley nói thông tin này ra nhưng đó là do Weasley đã gợi nó ra trước.
" Nói rằng cậu ấy muốn đi xa một thời gian. Cậu ấy đã đặt vé cho một chuyến vòng quanh thế giới bằng Khóa Cảng và cậu ấy sẽ đi ngay sau khi bữa tiệc cuối năm kết thúc." Ron nổi cáu." Tao sẽ đi với cậu ấy nhưng tao không thể bỏ lại Mione. Đúng hơn là tao sẽ không bỏ lại Mione."
Draco đưa mắt nhìn qua bên kia bờ hồ, cố gắng hết sức để không đứng bật dậy trước mặt Weasley. Mặc dù hắn quyết định cắt đứt với Harry nhưng trong hắn vẫn ôm một hy vọng cậu ấy có thể sẽ từ chối cắt đứt mối quan hệ này. Nhưng tất cả hy vọng của hắn giờ đây đã chết. Một phần của hắn nghĩ rằng nếu Harry làm việc ở Bộ và hắn cũng ở đó thì có thể nó- nó là cái gì cũng được từng tồn tại giữa họ- có lẽ sẽ không phải kết thúc. Hắn thật con mẹ nó ảo tưởng; Harry sẽ đi xa trên chuyến hành trình của cậu,và cậu chẳng hề nhắc đến nó với Draco! Rõ ràng là Draco không hề hiện hữu trong tương lai của Harry.
" Tao rất muốn ở lại và nói chuyện cùng mày," Draco thở ra và đứng lên, cúi xuống đổi mặt với Ron." Nhưng tao có chuyện phải giải quyết ở một nơi. Ờm, cảm ơn."
" Vì cái gì?"
" Vì cuộc trò chuyện trong yên bình đầu tiên."
Weasley cười." Ờ đúng ha. Nhưng đừng mong tao tử tế như thế này từ đây về sau; tao phải giữ hình tượng của mình."
Mặc dù đau khổ nhưng Draco vẫn giữ được nụ cười quý tộc tiêu chuẩn vì Weassley đã lấy mất lời thoại đáng nhẽ là của hắn.
To be continue.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro