Chap 15: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở lại phòng...

JiYeon nắm chặt tay HyoMin. Sẵn sàng đối đầu với Tae Han...

"Cô nghĩ nắm như vậy là chắc lắm sao? Tôi không có cách gỡ ra sao?"

"Appa ah!..."

"Con ra ngoài cho ta"

"Không...con muốn ở đây"

"Ra ngoài nhanh lên" Tae Han nổi nóng.

"Con không ra. Appa làm gì xấu sao mà phải đuổi con ra?"

JiYeon thấy tình hình ngày một căng thẳng nên buông tay HyoMin ra...

"Không sao đâu. Em đừng lo. Hãy ra ngoài đi...ngoan..."

"Nhưng mà...hức...hức..." HyoMin sắp khóc.

"Hãy tin Yeonie" JiYeon gật đầu đảm bảo.

"Vâng!" HyoMin lủi thủi bước ra ngoài. Cô không đi mà nấp lại cửa nghe lén.

...

"Xem ra lời nói của cô có trọng lượng hơn của tôi. Bây giờ không biết tôi là ba nó hay cô là mẹ nó nữa"

JiYeon sửng sốt trố mắt nhìn Tae Han...

"Trung...Tướng...tôi...tôi...không dám"

"Lần trước ta có đề nghị cô chuyển ngành, cô đã suy nghĩ tới đâu rồi...nắm chặt tay người mình yêu chưa phải là hay. Phải làm thế nào để xứng đáng nắm đôi bàn tay đó thì mới gọi là hay...cô hiểu ý tôi chứ?"

"Vâng! Tôi hiểu. Tôi đồng ý chuyển ngành. Sau khi về nước tôi sẽ gửi đơn chuyển ngành cho Ngài" JiYeon không cần suy nghĩ mà trả lời ngay lập tức.

"Cô...ta có nghe nhầm không? Sao cô lại..." Tae Han ngạc nhiên.

"Không nhầm đâu. Trước đây tôi luôn nghĩ sẽ dùng cả cuộc đời mình để phục vụ cho đất nước, giá nào tôi cũng là người của quân đội...nhưng...suốt quãng thời gian chạy trốn HyoMin tôi đã nhận ra rằng...tôi...cần HyoMin. Nếu thiếu HyoMin tôi sẽ chẳng làm được trò trống gì hết. Phải lựa chọn giữa Tổ Quốc Thế Giới thì tôi.....phải chọn Thế Giới. HyoMin chính là Thế Giới của tôi"

"..." Tae Han đứng nghe JiYeon nói mà cứng họng...không thốt ra được lời nào cả.

"Đó là những gì tôi muốn nói với Ngài suốt bấy lâu nay. Giờ thì...tôi có thể chính thức theo đuổi HyoMin được rồi chứ?"

"Ờ...ờ...được...được...các người muốn làm gì thì làm đi"

"Cảm ơn Ngài! Không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép ra ngoài. Đoàn kết" JiYeon đi ra...

Tae Han ngồi xuống ghế...nhắm nghiền mắt...lảm nhảm...

"Bọn trẻ bây giờ mãnh liệt quá...tên già này đành phải chịu thua thôi"

JiYeon ra ngoài, xuống cầu thang thì gặp HyoMin. JiYeon kéo HyoMin ra chỗ một gốc cây to có mấy tảng đá...

SoRi couple

SoYeon chở Qri lên chỗ của Kyo để sử sử dụng WiFi. Dọc đường SoYeon ghé vào đổ xăng tại 1 cây xăng nhỏ ven đường.

SoYeon đang châm xăng...Qri đứng cách khoảng 10m...miệng lép bép...

"Cái tên lùn kia thật khó hiểu? HyoMin có gì không tốt...Sao hắn lại chê nhỉ?"

Nghe được chữ Lùn là SoYeon biết ngay Qri đang nói xấu mình...SoYeon hỏi to...

"Em vừa nói cái gì đấy hả?"

"Tại sao Sso không yêu HyoMin? Cô ta dễ thương, tài giỏi, có người chống lưng nữa. Sao lại từ chối chứ?"

"Hazyyy...đâu phải xinh đẹp là được tôi yêu đâu. Tôi kén lắm"

"HyoMin cũng được gọi là xinh đẹp nữa ah? Mình nói cô ta dễ thương chứ đâu nói cô ta xinh đẹp" Qri lầm bầm 1 mình.

"Này! Em đang ghen sao? Lại đây giúp tôi cái coi"

Qri đi lại...SoYeon đưa dụng cụ châm xăng cho Qri cầm...

"Tại sao lại không yêu chứ...cô ấy rất......."

*Chụtttttt* Vừa ngước mặt lên chưa hỏi hết câu thì Qri đã bị SoYeon hôn vào môi 1 cái...Do 2 tay phải cầm dụng cụ châm xăng nên Qri không có cách nào phản kháng. SoYeon rời môi Qri...

"Sso...Sso...làm cái gì vậy"

"Sso đang chặn lời nói của em bằng một cách thực sự quyến rũ"

"Đồ hâm...có người đang nhìn kìa...Sso muốn......."

*Chụtttttt* 1 cái kiss nữa.

Qri hết dám mở miệng nói nữa...chỉ dám hỏi lí nhí...

"Cái này...đã đầy chưa?"

SoYeon ghé sát vào tai Qri...

"Cái này...đã đầy từ lâu rồi *hehehe*"

Qri tức muốn xịt khói đầu... SoYeon đi thanh toán tiền xong xuôi trở ra mở cửa xe mời Qri lên xe...

"Tôi không lên"

"Này...em lại dở chứng nữa hả?"

"Hôm nay tôi sẽ lái. Đừng tưởng tôi không biết gì. Hôm trước Sso đã cố tình chạy đường vòng đúng không?"

"Sso...Sso..." Bị nói trúng tim đen SoYeon bít đường chối cãi.

"Được rồi...Tui tha cho 1 lần đó. Lên xe đi"

SoYeon ngoan ngoãn lên xe. Qri lái theo đường chính. Khu này nhiều người sinh sống...họ chủ yếu sống bằng nghề chăn nuôi (có mùi gia súc, gia cầm kkk).

"Ri ah! Tại sao Ri yêu Sso?" SoYeon hỏi bất ngờ.

"Ủa? Tôi có nói yêu Sso bao giờ?" Qri thản nhiên trả lời.

"Mố! Không phải hôm qua mới tỏ tình với tôi sao? Ngủ 1 đêm quên sạch rồi ah?" SoYeon nổi thầu lậu.

"Tỏ tình nhưng tôi đâu nói chữ yêu đâu?...Sso nhớ kĩ xem"

SoYeon suy nghĩ một lúc...

"Asiiiiiii...chắc mắc bệnh tức mà chết quá"

*Hahaha*"Em đùa đấy! Vậy tại sao Sso yêu em?" Qri hí hửng.

"Tại em lùn" câu trả lời quá tỉnh của SoYeon.

"Yahhhhh...muốn chết hả" Qri quay qua quát SoYeon.

"Yah...yah...yah...yah...yah...Bác sĩ Lee! Bác sĩ Lee! Tôi chưa muốn chết...yah...yah...yah...yah...yah...yah..."

*Áaaaaaaaaaa...Rầmmmmm
...xoạc...xoạc...cục tác...cục tác...cục tác...* lông gà bay khắp nơi...

...

...

...

Chuyện là lo đấu khẩu với SoYeon mà Qri không chú ý lái xe... Sa tay lái, mất kiểm soát. Chiếc xe rẽ xuống lề rồi lao sập cả hàng rào bằng tre..nó vẫn tiếp tục lao tới do Qri còn nhấn ga...chiếc xe chỉ dừng lại khi chui vào một chuồng gà của người dân. Vì không đóng cửa xe nên lông gà bay dính đầy người SoRi...

*Khụ...khụ...khụ...ặc...ặc..."

"Em lái...xe...thật...tài giỏi... khụ...khụ..."

"Sso...khụ...khụ...đang...khen tôi đó hả?...khụ...khụ.."

"Đang trách em đó...khụ...khụ...khụ..."

Ho xong Qri đi rửa mặt cho tỉnh. SoYeon đang thương lượng với chủ nhà để đền bù thiệt hại...

"Đây là tiền để khắc phục hậu quả...cô cứ nhận đi ạ" SoYeon nói bằng tiếng việt.

"Không đâu. Chẳng hư hao gì nhiều. Sửa chữa tí xíu là được rồi. Lúc bão xảy ra mọi người đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Đây chỉ là sự cố thôi mà" cô chủ nhà xua tay kiên quyết từ chối.

"Dạ...vậy...cháu cảm ơn ạ! Xin lỗi cô nhiều ạ!" SoYeon ngượng nghịu.

"Không có gì đâu. Lần sao nhớ lái xe kĩ kĩ nhe. Có ai bị thương không?"

"Dạ chúng cháu không sao ạ. Lát nữa có người đến đem chiếc xe ra và sửa chữa lại cho cô. Hiện tại chiếc xe bị kẹt rồi...thôi xin phép cô cháu ra đó chút xíu" SoYeon gật đầu rồi chạy ra chỗ Qri. Cô chủ nhà cười lắc đầu...

"Em không bị tổn thương đấy chứ?" nãy giờ SoYeon quên hỏi thăm Qri.

"Em...em...bị thương...ở...đây nè..." Qri bị một vết xước ở bên sườn, dưới 'quả bưởi'. Qri ngại không dám đưa cho SoYeon xem mà lấy tay bụm vết thương. SoYeon giật tay Qri ra...máu đã thấm 1 lõm áo của Qri.

"Hả? Sao em không nói sớm. Để Sso xem..." SoYeon nắm áo định kéo lên thì Qri chụp tay SoYeon lại...

"Sso...đừng...không được"

SoYeon biết Qri ngại nên thôi...

"Em đứng yên đây đợi Sso nha. Không được đi đâu hết nha" SoYeon dặn dò rồi chạy đi mất hút.

2 phút sau SoYeon trở lại...đang nhai một họng gì đó. SoYeon nhổ ra 1 cục xanh lè đưa cho Qri...

"Hãy đắp vào vết thương. Nó sẽ không ra máu nữa"

SoYeon quay mặt sang chỗ khác (tiếc hùi hụi haha). Qri ngượng ngùng nhận cái cục xanh đó rồi đắp vào vết thương...

"Áaaaa..." Qri la lên.

"Rát lắm phải không? Em cố chịu tí xíu là hết"

Lúc sau quả thật không còn rát và máu cũng ngừng ra. Qri lấy cục xanh đó ra quan sát. Dù là bác sĩ nhưng đối với Qri thứ này quá xa lạ...

"Đây là gì mà lợi hại thế?"

"Ah. Đây là thuốc dân gian Việt Nam. Quỳnh Trang đã chỉ cho Sso. Nó được tạo ra từ lá chuối non và nước bọt của Sso *hihi*"

Qri trợn mắt...cái cục xanh trên tay rớt xuống đất...

"Xe hư rồi. Để Sso gọi người giúp" SoYeon rút bộ đàm ra...

Nói về JiMin

HyoMin ngồi trên một tảng đá...JiYeon đứng đối diện...

"Lúc nãy 2 người nói chuyện gì vậy" HyoMin giả vờ không biết.

"Yeonie đã thuyết phục được ba em...ông đã cho chúng ta quen nhau" JiYeon nói dối không chớp mắt.

"Dễ dàng vậy sao? Ôi! Phải mở tiệc ăn mừng mới được" HyoMin nhảy cẫng lên.

JiYeon kéo HyoMin ngồi xuống...

"Không cần hoành tráng vậy đâu. Lần trước em nói Yeonie chỉ biết nắm tay hay ôm hờ thôi đúng không?"

"Hở...sao lại nhắc chuyện đó?" HyoMin ngạc nhiên.

"Hôm nay Yeonie sẽ cho em biết Yeonie lợi hại hơn em nghĩ đấy" JiYeon sấn tới.

"Khoan đã...đằng kia...có rất nhiều người" HyoMin ngượng.

"Em tưởng tôi ngán họ sao? Tôi sẽ chiến thắng tất cả" JiYeon vẫn tiến tới...HyoMin nhắm mắt lại, 2 tay đan chặt vào nhau, 2 chân cọ cọ với nhau...chờ đợi một nụ hôn ngọt ngào.

Môi cách môi...

5cm

4cm

3cm

2cm

1cm

Cả 2 đều nín thở bỗng...

*Khẹttttttt...khẹttttttt*

"Sâu Lùn gọi! Dino nghe rõ trả lời. Xe chúng tôi bị hư hỏng nặng, cần người trợ giúp. Chúng tôi đang ở địa điểm xxx về hướng bắc... over"

Tiếng bộ đàm của JiYeon đã phá tan bầu không khí lãng mạn. JiYeon dừng hành động. Hyomin mở mắt ra...

"Xin lỗi em! Tôi rút lại câu nói lúc nãy. Tôi vẫn không thắng được 1 người... chính là hắn" JiYeon chỉ tay vào bộ đàm.

"Vô dụng" HyoMin mắng.

"Dino nhận được. 15 phút sau sẽ có mặt...over"

JiYeon nhìn lại HyoMin...

"Yeonie xin lỗi Minie lần nữa. Yeonie phải đi đây...Đoàn kết!" JiYeon chạy đi bỏ lại HyoMin đang đằng đằng sát khí...

'Nếu được ước 2 điều tôi sẽ ước được băm tên SoYeon ra trăm mảnh. Điều thứ 2 là treo cổ tên JiYeon rồi đem phơi nắng cho hắn thành cái xác khô...tức chết màààà' HyoMin Pov's

Phụ nữ nổi giận thật đáng sợ phải không?

...

JiYeon chở SoRi về...

"Em hết đau chưa?"

"Vẫn còn chút chút. Xin lỗi Sso! Là do em bất cẩn"

"Sự cố thôi mà. Sso lo cho em"

"Em không sao..."

Màn tình cảm diễn ra ở ghế sau khiến JiYeon chướng tai gai mắt...

"2 người không còn chỗ nào lí tưởng để tình tứ sao? Hôm qua thì ở ngoài đồng, hôm nay lại chui vô chuồng gà, ngày mai sẽ là ở đâu?"

"Cô nghĩ tầm bậy đi đâu vậy. Tình tứ cái đầu cô. Lo mà tập trung lái xe đi nếu không muốn chết cả lũ.

"Tôi là tay láy lụa đấy, không như bạn gái Đại Úy đâu.....mà bác sĩ Lee này! Cô có bằng lái chưa vậy? Cũng may là chuồng gà chứ nếu là vực thẳm thì 2 người đã làm đám cưới dưới suối vàng rồi" JiYeon vô duyên chưa từng thấy. Chắc tức vụ SoYeon phá đám mà JiYeon đã quá lời.

"Tôi...tôi...hix...tôi không... cố ý mà...hix hix" Qri đã rơi nước mắt.

"Dừng xe" giọng nói lạnh lùng của SoYeon.

"Sao?...sao?...tôi..." JiYeon lúng túng.

"Tôi bảo dừng xeeeeee"

"Thôi...thôi...tôi đùa hơi lố. 2 người đừng để bụng nha. Xin lỗi! Thực sự rất xin lỗi!" JiYeon hốt hoảng xin lỗi ríu rít. Im lặng lái xe về doanh trại.

Ngày hôm sau

Hôm nay có bưu kiện từ Hàn Quốc gửi qua. Thấy thùng bưu kiện có dán tên Park JiYeon nên Qri đã nhận dùm.

SoYeon và JiYeon đang ngồi đọc tài liệu gì đó...

"Sso Unnie! Em xin lỗi chuyện hôm qua nha!"

"Không có gì đâu. Mai mốt đừng đùa kiểu đó nữa. Cô ấy yếu đuối lắm"

"Ừa...công nhận. Em không ngờ chị ấy lại khóc luôn ak"

"Lúc đó chắc là Ri còn sợ lắm nên mới vậy"

"Hơjjjj...không biết chị ấy còn giận em không nữa?"

"Không có đâu! Cô ấy không phải loại người nhỏ nhen và cũng ít giận dai lắm. Ngày nào mà tui không chọc giận cô ấy"

"2 người thú vị thật"

*Khẹttttttt... khẹttttttt *

"Thượng Sĩ Park nghe rõ không"

"Ah! Bác sĩ Lee đó ah? Gọi tôi có chi không?"

"Tôi đã nhận dùm bưu kiện của Thượng Sĩ rồi đây"

"Wahhh...cảm ơn chị nhiều lắm" JiYeon quay qua nhìn SoYeon nhướng nhướng (ý muốn nói Qri đã tha lỗi cho mình đấy mà)

"Không có gì. Mà trên cái thùng này có ghi Jessica là sao?" Qri nhiều chuyện hỏi.

SoJi tắt hẳn nụ nụ cười...nhìn nhau trợn trắng...

"Chị đang ở đâu hảảả" JiYeon hét...

"Tôi đang ở nhà ăn của doanh trại quân đội"

"Hãy đợi tôi. Tôi sẽ xuống ngay...over"

SoYeon quăng đống tài liệu rồi chạy trước. JiYeon vọt theo sau. Cả 2 đâm đầu chạy như bị ma đuổi.

Trời xui đất khiến gì...hôm nay HyoMin hiếu kì bật bộ đàm của mình và đã nghe hết cuộc gọi vừa rồi. Biết có chuyện không hay HyoMin cũng lao xuống chỗ nhà ăn.

"Đây là gì nhỉ?" Qri cầm cái thùng lên lắc lắc (lỡ có bom là xác định luôn đó chị hai).

"Tôi phải kiểm tra" HyoMin từ đâu xuất hiện giật lấy cái thùng.

"Ôi má ơi! hú hồn" Qri nhảy dựng.

HyoMin lật lật cái thùng bỗng thấy gì đó nên dừng lại đọc...

"Gửi người em yêu nhất..❤
Mau chóng về nước nhé!
Em nhớ Yeonie nhiều lắm..❤
.......Heyyyyyy! Cái méo gì thế này?" HyoMin không giữ nổi bình tĩnh.

"Biết đâu là chị em gì đó của Thượng Sĩ Park rồi sao?" Qri lí giải cho HyoMin nghe.

"JiYeon là con một đấy" HyoMin quát.

"Dù vậy cũng đâu liên quan gì đến tôi. Sao cô lại lớn tiếng với tôi?"

"Hazyyy...xin lỗi chị. Tôi phía làm cho ra lẽ...

*Rẹttttttttt...* HyoMin xé thùng hàng đó.

"Làm vậy cũng được sao?" Qri ngạc nhiên.

HyoMin không thèm trả lời. Cô lôi ra 1 bức thư...lập tức xé bao thư...móc ra 1 tấm ảnh và 1 tờ giấy. Trong tấm ảnh là hình chụp của SoJi cùng 2 cô gái xinh đẹp, họ đang cười rất tươi.

"Gửi tới 2 người những kỉ niệm đẹp của chúng ta" HyoMin đọc rồi nhếch mép cười nhạt.

Qri tò mò thò đầu qua xem...

"Mốốốố...Sao SoYeon lại có mặt trong đó?............Ahhhh
...........mấy tên lăng nhăng này. Trung Úy...mang súng ra đây"

HyoMin gật đầu...

"Đó là hiểu lầm...hộc...hộc..."

"Đúng vậy! Chỉ là hiểu lầm thôi...hộc...hộc..."

SoYeon cùng JiYeon đã đến nơi, thở không ra hơi. Cả 2 biết rằng mình đã đến quá muộn.

RiMin quay mặt lại...SoJi đứng sát nhau...

"Hiểu lầm! Vậy 2 người giải thích thế nào về tấm hình này" HyoMin giơ tấm hình lên.

SoJi nhìn nhau gật đầu tỏ vẻ đoàn kết...

"Đó là em họ của tôi. Em ấy là tiếp viên hàng không" JiYeon nói dối nhưng khó mà qua mặt Qri với HyoMin.

"Chỉ là em họ thôi mà 2 người phải chạy thục mạng vậy sao?" một câu hỏi hốc búa mà Qri dành tặng cho SoJi.

Cả 2 im lặng gục mặt...

HyoMin lắc lắc tấm ảnh hỏi..

"Trong đây...ai là em họ của Thượng Sĩ? 2 người cùng trả lời cho tôi...Hana...tul...sết..."

"Bên trái"

"Bên phải"

2 câu trả lời chớt quớt...SoJi nhìn nhau lắc đầu...

"Bên phải"

"Bên trái"

Chớt thêm 1 lần nữa...kể như xong...Qri và HyoMin muốn lao đến tán 2 con người kia hết sức.

Đã đến nước này thì đoàn kết là chết hết...nên...

"Tôi chỉ dẫn Đại Úy đi xem mắt. Tôi không liên quan gì hết" JiYeon đã trở mặt.

SoYeon bóp butt JiYeon...

"Cô đang hại đồng đội đó hả?"

"Xin lỗi! Tôi đã hết cách rồi...cầu nguyện đi"

"Hay lắm...Hình như vẫn còn giữ liên lạc nên mới biết địa chỉ mà gửi đồ qua tận đây" Qri nhíu mày.

"Asiiiiiii...Thượng Sĩ cô thật là tệ. Còn bí mật liên lạc nữa sao? Ôi! Đồ lăng nhăng" bị SoYeon chơi khăm JiYeon đứng hình không biết phải nói gì...

"Tôi vừa mắng cô ấy rồi đấy! Tôi làm tốt phải không?" SoYeon cười tươi nhìn Qri.

"Thôi khỏi! Đi theo tôi" Qri bỏ ra ngoài...SoYeon và JiYeon đi theo.

"Park JiYeonnnnnnn! Tôi thách cô bước thêm 1 bước nữa đấy" HyoMin hét.

Vừa nhấc chân lên định bước...nghe HyoMin quát JiYeon hoảng hồn lùi lại...

"Ahhh...tôi có thói quen đi theo tiếng gọi của người khác" JiYeon biện minh.

SoJi quay lại nhìn nhau...giống như nhìn mặt lần cuối vậy...

"Đại Úy...tối gặp ở chỗ cũ nhé"

"Ok! Bảo trọng nhé!"

"Đoàn kết!"

SoYeon ra ngoài...đi đến chỗ Qri...lấy tay khều khều vai Qri. Qri quay lại...

"Đó là...hiểu lầm...thôi. Em...đừng nghe JiYeon nói bậy"

"Tôi chưa hỏi gì mà. Sso làm gì khẩn trương vậy? Có tật giật mình ah?"

"Sso...Sso..." SoYeon cứng họng.

"Ghê gớm thật. Nhờ bức ảnh đó mà tôi mới thấy được nụ cười mê hồn của Sso đấy...rất tươi"

"Đó không phải cười đâu...chỉ là hé môi thôi. Lúc nói chuyện với họ mặt Sso luôn như vậy nek" SoYeon làm mặt nghiêm.

"Thôi đi! không thể tin nổi...lúc chia tay tôi còn làm ta vẻ như sẽ không bao giờ yêu ai khác nữa...vậy mà...ai ngờ..."

"Không có! Sso thề đấy! Thậm chí Sso còn không nhớ tên của họ nữa là"

"Ừa...không nhớ tên mà nghe tới Jessica là chạy bán sống bán chết...nói dối không chớp mắt luôn há!"

"Sso thấy JiYeon chạy nên chạy theo" SoYeon lúc nào cũng giữ được sự thông minh.

"Thôi đừng giải thích nữa...tức chết màààà" Qri quơ tay múa chân.

*Renggggg...Renggggg*

Qri móc điện thoại ra...nhìn SoYeon...

"Người này đã cứu Sso đó nhé"

SoYeon tiến sát Qri...

"Người này là ai? Trai hay gái?"

"Bây giờ hình như không phải lúc để Sso tỏ thái độ như vậy? Trai thì sao mà gái thì làm sao?"

"Trai gái gì cũng không tha hết" SoYeon lồng lộn.

"Asiiiii...là người yêu cũ đó...Sao hảảảả?" Qri quát rồi bỏ đi.

"Là người yêu cũ đó...Sao hảảảả?" SoYeon nhái lời Qri rồi cười một mình. Xem như SoYeon đã thoát nạn...

Phía trong

"Thượng Sĩ giải thích sao đây?"

"Tôi...tôi...thực sự trong sáng. Là Đại Úy đã câu dẫn tôi" JiYeon đổ tội lên đầu SoYeon.

"Các người đã đi đến đâu rồi?"

"Chúng tôi đã đi đến quán trà" JiYeon quá tỉnh rồi.

"Cô không hiểu tôi hỏi gì hảảả?...các người có đi chung xe với nhau khôngggg?"

"Chúng...tôi...đi...riêng xe"

"Nếu còn nói dối thì mọi chuyện sẽ nghiêm trọng hơn đấy!"

Thấy không giấu giếm được nữa nên JiYeon khai...

"Chúng tôi đi chung xe, ăn, uống và...đạp vịt cùng nhau" Rất ngưỡng mộ JiYeon về độ thành thật. Giờ phút này mà khai không thiếu thứ gì cả.

HyoMin không hỏi nữa...cô xé tấm ảnh tan nát. Đứng khoanh tay...

"Thượng Sĩ Park JiYeon! Cô lấy còng số 8 ra tra vào tay mình ngay lập tức. Thực thiiii"

"Em định làm gì vậy... Yeonie khai thật rồi đấy. Không giấu em chuyện gì hết. Tin Yeonie đi mà" vừa nói JiYeon vừa lấy còng ra tra vào tay mình.

"Tôi có bảo là không tin đâu. Đạp vịt nè...đạp vịt nè..."

*Áaaa...binh...hịch...uiii...chát...bốp...ưưư...rầmmmm* sau một trận lôi đình HyoMin bỏ đi để lại JiYeon thương tích đầy mình.

Tối hôm đó

"Uiii...nhẹ nhẹ tí coi...Ahh" JiYeon rên rỉ

"Wahh...HyoMin nặng tay quá. Cũng may là cô ta không yêu tôi. Cô yêu nhằm sư tử rồi" SoYeon bôi thuốc cho JiYeon...cố tình bôi mạnh cho JiYeon đau.

"Xí...Unnie nói gì mặc kệ. Em vẫn yêu Minie nhất...Ây da nhẹ nhẹ tí đi"

"Mù quáng...xong rồi...cởi quần ra"

"Chi vậy má?"

"Xem xem trong đó có bị thương không?" Mặt SoYeon gian tà cực độ.

"Dẹp đi...biến thái" Jiyeon với lấy cái áo. Nãy giờ chỉ mặc bra với quần short không ah.

"Tôi thèm chắc..." SoYeon bĩu môi.

"Mặt Unnie đã nói lên tất cả..nuốt nước bọt ừng ực rồi kìa. Nè...xem đi" JiYeon xoay người lại...chưa thèm mặc áo vào. Thân hình quá chuẩn.

"Wahhh...đẹp nha...chạm thử cái coi...xem nào" SoYeon đưa tay gần chạm quả bưởi của JiYeon thì ngay lập tức JiYeon hất tay SoYeon ra...mặc áo vào.

"Đừng có mơ...đây không phải của chùa"

Cặp này lầy có tiếng...

BoRam hồng hộc chạy vào...

"2 người hay tin gì chưa? Bác sĩ Lee và Trung Úy Park bị tình nghi là nhiễm virus N4. Họ đang lấy máu để xét nghiệm"

"Virus N4 là gì?" JiYeon ngớ ngẩn hỏi.

"Là loại bệnh truyền nhiễm. Tác nhân gây bệnh là muỗi rừng. Sau cơn bão số lượng muỗi rừng tăng đột biến. Bệnh này đã có vắc-xin chữa trị nhưng..."

"Nhưng saoooo?" SoYeon mất bình tĩnh.

"Nhưng ở Việt Nam vẫn chưa có loại vắc-xin này. Bệnh kéo dài sẽ gây nguy hiểm tính mạng. Nguy cơ tử vong khá cao"

Nghe xong SoYeon và JiYeon lập tức chạy nhanh qua tổ y tế...

End Chap

★Rickli★

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro