Chap 18: Khi Bác Sĩ Lee...Say

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Wahhh...lạnh quá! Đây đúng là Hàn Quốc, quê hương yêu dấu của mình" Qri vừa đi vừa dang 2 tay tận hưởng bầu không khí trong lành.

"Hello..." y tá Ha xuất hiện từ phía sau.

"À nhong...Tôi không thể tưởng tượng nổi những tháng ngày vừa qua. Khiếpppp! Chúng ta đã trở lại...hú yeahhhh" Bác sĩ Song cũng xuất hiện.

"Hiiiii...Mọi người đi làm  muộn thế?" Y tá Choi tham gia sau cùng.

4 người bước vào cổng bệnh viện...vừa đến đại sảnh chợt tất cả khựng lại...

*Bốp...chát...bốp...chát...bốp...chát...* toàn thể nhân sự của bệnh viện HaeSung đang chào đón 4 người họ. Chủ tịch Kim cầm bó hoa trên tay...mặt hầm hầm...bước lên tặng Qri. Anh ta ghé vào tai Qri nói nhỏ...

"Lát nữa một mình cô lên phòng gặp tôi"

Chủ tịch Kim bỏ đi...Qri đơ người.

30 phút sau

*Cốc...cốc...*

"Vào đi"

Qri lấm lét mở cửa...bước vào phòng.

"Chủ tịch...gọi tôi lên đây có việc gì quan trọng sao?"

"Tôi gọi cô lên để giải quyết chuyện tư"

"Mố?" Qri ngạc nhiên.

"Cô qua Việt Nam để làm nhiệm vụ hay qua đó yêu đương? Chuyện tình bác sĩ và quân nhân đang ồn ào khắp bệnh viện rồi kia kìa...hazyyy...người yêu của cô lại là 1 đứa con gái. Điên mất" chủ tịch Kim lắc đầu.

"Tôi...xin lỗi! Nhưng tôi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ không phải sao? Ủa...tôi yêu ai là quyền của tôi. Mắc mớ gì chủ tịch bận tâm?"

"Vì tôi yêu cô..." chủ tịch Kim thốt ra 1 câu giật gân.

"Whattttt?...chủ tịch...đừng đùa. Không vui đâu" Qri phát sốt.

"Lee Qri! Tôi yêu em nhưng không dám nói...tôi muốn cạnh tranh công bằng với con nhóc quân nhân kia"

Im lặng 1 lúc để trấn an tinh thần...Qri bắt đầu sổ sử...

"Tôi xin lỗi vì chủ tịch không thể cạnh tranh công bằng với người đó. Hình bóng người đó đã lấp đầy trái tim tôi. Giờ đây tôi chẳng còn hứng thú với đàn ông nữa . Nếu anh thực sự muốn theo đuổi tôi thì hãy...thử đứng trước họng súng đang sẵn sàng nhả đạn, tìm cách sống sót khi xe rơi từ vách đá xuống biển, không để tan xác khi đối mặt với bãi mìn, vượt qua cơn bão cấp 12, sống trong đại dịch nguy hiểm có thể cướp đi sinh mạng bất cứ lúc nào,...gắng làm được những việc đó thì hãy theo đuổi tôi. Tạm biệt! Nếu chủ tịch có những lời không hay về người yêu của tôi thì tôi sẽ...nộp đơn nghỉ việc ngay lập tức" Qri bỏ ra khỏi phòng.

Chủ tịch Kim đứng thơ thẫn...chợt rùng mình...

'Khó quá...mình làm được không? Hơjjjjjj thôi bỏ đi' Chủ tịch Kim Pov's.

...

*ó...è...o..ó...è...o...thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.tút...tút...tút...*

*Rầmmmmm* Qri đập mạnh điện thoại xuống bàn ăn. Y tá Ha, bác sĩ Song và y tá Choi dừng đũa...

"Chị...bị sao thế" y tá Choi rụt rè.

"Còn phải hỏi. Cô ấy không gọi được cho Đại Úy nên bực tức đấy" bác sĩ Song tài lanh.

"Nếu để tôi bắt được...tôi sẽ nghiền nát hắn" Qri bóp méo chai nước suối trên tay.

3 người kia im lặng, nuốt nước bọt...chợt...

1 cơn gió lùa qua...tất cả 4 người đứng lên, co chân chuẩn bị chạy. Mọi ánh mắt đang hướng về phía họ....

"Có lời nào để giải thích không?" Qri lên tiếng.

"Giải thích gì nữa. Chúng ta bị cơn bão ám ảnh đến thần kinh hỗn độn rồi" bác sĩ Song lắc đầu.

4 người nhìn nhau rồi bẽn lẽn rời khỏi căn-tin...

...

Từ lúc về nước đến giờ  SoYeon biệt tâm biệt tích. Không liên lạc với Qri...

Thật ra thì mấy tên quân nhân đang tụ tập ở quán rượu...họ giao kèo là không được mở nguồn điện thoại. Uống với nhau 3 ngày 3 đêm...Da Hae không biết uống nên không tham gia...

Da Hae tìm 1 tiệm cà phê yên tĩnh...tiếng nhạc ballad êm êm...Qri nhắm mắt...say sưa tận hưởng.

'...Baby can't you see
The look in my eyes?
Seulpeume bbajin
Nae du nuneul bwa, Oh Oh
Bulgeun taeyang boda
Deo tteugeobge
Sarang haetdeon nareul ullijima...'

"Da Hae...là Da Hae đúng không?" Qri vô tình vào chung tiệm với Da Hae.

Da Hae mở mắt ra...

"Ôi! Chào bác sĩ Lee. Tình cờ thật đấy. Chị có muốn ngồi chung bàn với tôi không?"

"Ahhh...tôi ngại làm phiền"

"Không...tôi cảm thấy  vinh dự. Mời chị ngồi"

"Vậy tôi không khách sáo" Qri ngồi xuống.

"Chị dùng gì ạ?" Một nhân viên nữ đưa cho Qri Menu.

"Chị cứ thoải mái lựa chọn. Hôm nay tôi mời" Da Hae gật đầu.

"Cho tôi nước ép dâu"

"Vâng!" nhân viên phục vụ vào trong. Chỉ trong chốc lát ly nước ép dâu đã được bê ra.

"Wahhh...cô khác hẳn Da Hae trong bộ quân phục mà tôi từng gặp. Cô cực kỳ xinh đẹp khi mặc trang phục đời thường. Gương mặt thì...rất chuẩn dưới lớp Make Up nhẹ. Tôi xém nữa đã không nhận ra cô đấy!" Qri nhận xét nhiệt tình.

"Chị quá lời rồi...tôi ngại đấy! Hihi" Da Hae nhấp 1 ngụm cà phê.

"Tôi chỉ nói sự thật. Mà này! Sao cô rãnh rỗi la cà ở đây vậy? Cô không về thăm gia đình sao?"

Câu hỏi của Qri làm nụ cười trên môi Da Hae tắt hẳn...

"Tôi...không có gia đình. Tôi mồ côi cha mẹ từ nhỏ ...được cô nhi viện nhận nuôi. Nhờ học được một mớ kiến thức về kĩ thuật nên tôi thi đậu trường quân đội và...phục vụ trong quân ngũ cho đến hiện tại" Da Hae cúi mặt xuống.

"Da Hae...tôi xin lỗi! Thực sự tôi không cố ý. Không ngờ cô phải chịu mất mát lớn như thế. Đừng để bụng nha!" Qri hối hận vì câu hỏi lúc nãy.

"Không sao!...Hihi...cô đơn riết cũng thành thói quen. Ah! Chị gặp Đại Úy Park chưa?" Da Hae chuyển chủ đề.

"Chưa nữa...Hơjjjjjj...Đại Úy bốc hơi rồi! Điện thoại cũng không liên lạc được" Qri thở dài.

"Đại Úy cùng mọi người đang mở tiệc rượu ở No9 ak! Họ tắt hết điện thoại nên chị gọi không được là phải"

"Ra là vậy? Thế sao cô không tham gia chung vui cùng họ?"

"Tôi không biết uống rượu...nhờ vậy mới gặp được chị nè! Chẳng phải cũng đang rất vui sao?...hihi..." Da Hae cười tít mắt.

"Tôi sắp đổ gục trước nụ cười của cô rồi đấy! Đừng câu dẫn tôi nữa...làm ơn" Qri nói đùa.

*hahahahahaha* cả 2 trò chuyện vui vẻ cùng nhau.

19h30' tại quán rượu No9

Tất cả đã về hết...còn lại SoJiMin...

"Yôhhhh..."

*kengggg...*  cả 3 cụng ly...mắt nhướng sắp hết lên.
JiMin chỉ uống nửa ly rồi đặt xuống.

"Yahh...2 người...ứ...ăn gian...ứ...đó hả...ứ..." SoYeon say bí tỉ.

"Ai?...ăn gian chứ" JiYeon gáng uống hết ly.

"Hứa 3 ngày...ứ...3 đêm. Hiện giờ...ứ...mới hết một ngày...ứ...thôi đấy. Không được gục...ứ...HyoMin! Mặt em...ứ...ăn ớt hay sao mà đỏ dữ vậy?...ứ" SoYeon ngậm cái muỗng vào miệng. Một việc làm thừa của kẻ say ..

Nãy giờ Qri đã chứng kiến tận mắt mọi hành động của người yêu mình ...cô nổi nóng giật cái muỗng trong miệng SoYeon.

"Sao lại thành ra thế này?"

"Hửm...cô là ai...wahhh...xinh đẹp phết" SoYeon ngước mặt lên hỏi. Thấy gái đẹp nên tỉnh táo hơn 1 chút.

"Chị ta...là bạn gái của Đại Úy đấy...hihi" HyoMin nói được một câu rồi gục xuống bàn.

"Mốố...? Bạn gái? Cô ấy là bạn gái của tôi kìa. Xinh ngất ngây...hehe" SoYeon khều khều JiYeon.

"Đừng đụng chạm tới người ngoài. Nhiều chuyện thị phi lắm...hì" JiYeon cười một cái rồi gục lên vai HyoMin.

"Yahhh...hazyyy thua cuộc rồi sao? Dậy...dậy...uống tiếp. Chủ quán! Cho 1 chai nữa...baliiii..."

"Giờ về được chưa hảảả?" đầu Qri đang bốc khói.

"Chưaaaa...3 ngày 3 đêm lận. Uống tiếp đi...ứ...uống tiếp..." SoYeon lãi nhãi.

Qri lục túi móc điện thoại của SoYeon ra...SoYeon chẳng thèm quan tâm. Qri mở nguồn...

"Đọc mật khẩu" Qri ra lệnh.

"LOVEQRI" SoYeon nhớ mật khẩu như in.

"Mố? Tôi hỏi mật khẩu mở khóa điện thoại cơ" Qri chưa rõ vấn đề.

"Thì mật khẩu là LOVEQRI...cô phiền quá" Đúng là người say gan to bằng trời...SoYeon gục xuống bàn ngáy o o.

"Để rồi xem...khi tỉnh lại tôi sẽ xử đẹp Sso...tức chết đi được" Qri mò mẫm điện thoại Soyeon...cười tủm tỉm vì cái mật khẩu. Qri lưu lại tất số điện thoại trong danh bạ của SoYeon để tiện cho việc quản lí sau này. Kéo tới tên SeoHyul...Qri bấm xóa ngay lập tức. Xong xuôi Qri cho điện thoại vào túi xách...ngồi xuống bàn gọi thêm rượu và bắt đầu...uống...

22h30'

SoYeon tỉnh giấc...JiMin đã biến đâu mất. Giờ nơi đây chỉ còn mỗi cô và...Qri đang sải cánh trên bàn. SoYeon mò vào túi nhưng không có điện thoại . Cô đành dìu Qri ra đường để bắt taxi về. Do đêm khuya nên rất lâu mới đón được taxi.

SoYeon gặng hỏi địa chỉ nhà Qri. Cũng may là trong cơn say Qri vẫn lèm bèm được cái địa chỉ.

15 phút sau

SoYeon dìu Qri vào nhà

"Aaaa...Sso ah! Vui quá đi...uống tiếp nào...yôhhhh...Đại Úy có vui không...hú...hú..." Qri rời vòng tay Soyeon...ngã nhào lên Sofa.

"Vui...rất vui...cởi giày ra nào" SoYeon nắm chân Qri.

"Buông ra...Sso làm gì vậy. Em không phải loại người tùy tiện đâu" Qri đạp SoYeon văng ra.

"Không...chỉ cởi giày thôi. Làm gì mà tùy tiện" SoYeon nắm chặt 2 chân Qri...lột sạch giày tất...

Đột nhiên Qri đứng lên Sofa...nhảy tưng tưng...

"Đại Úy...cho em 1 ly nữa.Không say không về... bailiiii...Đại Úy Park...em yêu người...hú yeahhh...hú...yeahhhh"

SoYeon chỉ biết ngồi nhìn...

"Bác sĩ Lee...cẩn thậnnn!" SoYeon hốt hoảng khi thấy Qri sắp ngã...SoYeon nhanh tay đỡ...

Nằm gọn trong vòng tay SoYeon...Qri ngủ say. Hôm nay là lần đầu tiên trong đời Qri uống nhiều đến thế.

Soyeon bế Qri lên cầu thang...tìm đến phòng ngủ. Dễ dàng nhận ra phòng Qri vì bên ngoài cánh cửa có một chiếc áo bác sĩ được treo ngay ngắn. Chiếc áo đã phai màu...

SoYeon đạp toan cánh cửa...bế Qri đặt lên giường ngủ. Lục lọi tìm khăn ấm lau mặt Qri. Định thay đồ giúp  Qri nhưng...thôi. Đắp chăn thật cẩn thận cho Qri.

SoYeon cũng chưa hoàn toàn tỉnh táo...hiện tại đang rất đuối sức vì Qri quá nặng, giờ chỉ muốn tìm chỗ ngã lưng. Định ra về thì...

"Sso...hãy lên đây ngủ chung với em...Ưmmm" Qri vô thức nói.

"What?...tôi là đang nằm mơ sao?...Thôi kệ! Ngủ trước đã...mai tính" SoYeon leo lên giường nằm xuống. Sau 3 giây, cô chẳng còn hay ho gì cả...

9h00 sáng hôm sau...

Qri cựa mình...cô cảm thấy ngực mình dường như đang chịu một sức nặng. Từ từ mở mắt ra... cảnh tượng thật khó coi...

Qri nằm ngửa...SoYeon đang ôm chặt Qri. Cánh tay hư hỏng vắt ngang ngực Qri. 1 chân đè chặt 2 đùi Qri...

"WTF?...Áááááá...biến thái...biến tháiiiiii..." Qri vùng dậy...lấy gối nện tới tấp vào người kia.

Đang ngủ say mà bị liên đòn cước...SoYeon chỉ biết nằm úp xuống...ôm đầu chịu đựng...

"Biến thái...biến thái...hại đời tôi...hại đời tôi...chết đi...chết điiiii..." hình như Qri đi quá xa vấn đề.

*Yáhhhhhh...phạchhhh* SoYeon văng xuống như bịch muối...

"Ta giếttttt ngươi" Qri nhào tới nhưng lần này SoYeon không để Qri lộng hành nữa...

Rất nhanh chóng...SoYeon đã túm được Qri
...đè ra giường...giữ chặt 2 tay...

"Thả tôi ra...thả tôi ra...dâm tặc...cứuuuu...cứuuuu...tôiiiiiii..." Qri kêu cứu thảm thiết...không còn cách nào khác buộc SoYeon phải dùng...môi...

"Ưmmmmm...Ứmmmm...Ưmmmmm..." bị cưỡng hôn Qri nghiến môi SoYeon đến bật máu...SoYeon nhất quyết không buông. Một lúc sau Qri quậy nữa. Có lẽ Qri cảm nhận được vị máu tanh trong họng mình. SoYeon chầm chậm dứt khỏi nụ hôn...thả tay Qri ra...đứng lên chỉnh sửa lại trang phục...

Qri lồm cồm ngồi dậy...

"Là...Sso sao? Tối qua..." Qri rụt rè. Đến giờ cô mới nhận ra SoYeon...có lẽ ma men vẫn còn nhập cô.

"Tối qua em say khướt...tôi đã đưa em về. Em bảo tôi lên ngủ chung cơ mà. Lấy danh dự là 1 quân nhân mẫu mực...Tôi thề không làm gì tổn thương đến em hết. Trang phục của em vẫn nguyên vẹn đấy. Xin lỗi! Vì trong lúc ngủ tay chân tôi mất kiểm soát. Xin lỗi! Vì nụ hôn lúc nãy...thật lòng xin lỗi bác sĩ Lee!" SoYeon đứng nghiêm...cúi gập người...vẻ mặt tức giận...

Qri nhìn lại người mình. Quả thật không có dấu vết của 1 đêm ân ái...Qri thấy xấu hổ...

"Không...hazyyyy...Sao em hồ đồ thế này. Sso đừng giận nha! Em sai rồi! Bỏ qua nha!" Qri nài nỉ.

"Không có chi! Miễn sao em đừng nghĩ tôi xấu xa là được" SoYeon quay mặt đi.

"Hix...mới về nước mà xảy ra chuyện mất mặt thế này! Tại sao chứ...hix" Qri giở trò nước mắt cá sấu để dụ dỗ SoYeon. Chiêu này quá lợi hại SoYeon sập bẫy ngay lập tức. Quay lại...Quỳ trước mặt Qri...SoYeon lúng túng...

"Nè! Đừng khóc...Đừng khóc mà. Ngốc quá...Sso hứa sẽ không nói lộ chuyện này cho ai biết hết...chỉ 2 ta biết thôi nha!...nếu Sso làm trái lời hứa sẽ bị trời..."

"Suỵttttt...em tin Sso" Qri bụm họng SoYeon.

Cả 2 đứng lên...Qri sờ môi SoYeon...

"Vẫn còn ra máu này...em giúp Sso nhé!" Qri kéo mặt SoYeon gần sát mặt mình...SoYeon sợ hãi đẩy ra...

"Yahhh...định làm gì đấy? Cắn người ah?"

"Không có...đứng yên cho em" Qri ra lệnh...SoYeon tuy ngớ ngẩn nhưng cũng đứng yên theo lời Qri...

Qri câu cổ SoYeon...nhẹ nhàng áp môi mình lên môi SoYeon...đưa lưỡi vào trong mút sạch nước bọt hòa lẫn với máu.

(Chưa vệ sinh cá nhân nữa 2 thím :v )

SoYeon chết trân...mặc cho Qri tung hoành...

Qri rời môi SoYeon...nở nụ cười mê hoặc...

"Đây...là em bù đắp cho Sso đó. Có chịu không?"

"Hihi...sướng chết đi được. Em táo bạo từ lúc nào thế?" SoYeon khoái chí.

"Từ lúc yêu Sso...Sso dám đem chuyện này nói với người khác thì đừng hòng hôn em lần nào nữa hết...biết không?"

"Sso đâu ngốc đến thế...thay đồ nhanh, chúng ta đi ăn...đói quá" SoYeon đề nghị...dường như đang mắc cỡ...

30 phút sau...

Cả 2 có mặt tại cửa hàng thức ăn nhanh...

"Này! Em chê Sso không trả nổi tiền đó hả? Sao em chỉ ăn có 1 ổ bánh mì Sanwich vậy?" SoYeon bực mình.

"Sso hiểu nhầm rồi. Đây là món ăn yêu thích của em...với lại nó chứa đầy đủ chất dinh dưỡng cần thiết. Em là bác sĩ...em biết rõ đồ ăn thức uống của mình mà" Qri cắn một miếng thật to.

SoYeon dùng tay gạt 1 mảnh vụn bánh mì dính trên mép Qri...

"Bác sĩ Lee biết rành thế sao còn uống rượu? Từ đây về sau cấm em không được uống rượu với người khác, dù là trai hay gái gì cũng tuyệt đối không được. Rõ chưa?"

"Ohhh...đang ghen sao? Ah! Tối qua em bảo Sso ngủ chung thật hả? Sso không làm gì bậy bạ đúng không?" Qri vẫn còn nghi ngờ.

"Asiiiiiiiii...nếu Sso nói tối qua Sso cố tình lên giường ngủ chung với em, trong lúc em say Sso đã lợi dụng giở trò với em
...như thế thì em sẽ làm sao?" SoYeon đùa cợt.

"Sso dám...có tin em thồn ổ bánh mì cho Sso nghẹn chết không?" Qri ngượng đỏ mặt.

"Trong lúc say...Em thật sự rất đáng yêu. Em làm những chuyện Sso không tưởng. Sso thích nhất câu nói Đại Úy Park ...em yêu người...Haha" SoYeon trêu chọc.

"Yahhh! Không được nhắc lại" Qri xấu hổ.

*Park SoYeon ơi...có điện thoại kìa. SoYeon không đòi ăn cơm...SoYeon không đòi ăn cháo...Sso chỉ cần có bác sĩ Lee mà thôi...SoYeon không thèm mua kem...SoYeon không thèm mua bánh...Sso chỉ cần bác sĩ Lee bên Sso mỗi ngày...tèo..teo..teo..tèo..teo..teo..tèo..teo..teo..teo..tèo..* Đấy! Là tiếng chuông điện thoại của SoYeon...rất độc...quá độc.

Cả cửa hàng thức ăn nhanh đang đổ dồn ánh mắt về phía SoRi. Qri làm rơi ổ bánh mì trên tay...mặt không cảm xúc...

"Hihi...điện thoại Sso sao lại...ở trong túi xách của em vậy?" SoYeon cười tươi như chẳng có gì xảy ra.

"Tối qua em đã lấy nó. Trẻ con..." Qri liếc xéo SoYeon. Móc điện thoại đưa cho SoYeon.

SoYeon trượt nghe...sắc mặt có chút thay đổi. SoYeon cúp máy...

"Có chuyện gì sao?" Qri cũng thay đổi sắc mặt.

"Ah...Trung Tướng Park triệu tập...xin lỗi em! Sso là người thất bại trong những cuộc hẹn" SoYeon cúi mặt.

"Ngốc! Em cũng phải đến bệnh viện ngay đây"

"Tối nay...em hãy ở bệnh viện đợi Sso. Xong việc Sso sẽ đến đón em đi ăn tối...có được không?"

"Dạ...được! Nếu Sso không đến em sẽ giận đấy" Qri cố tỏ ra vui vẻ.

"Chắn chắn Sso sẽ đến" SoYeon nắm chặt 2 tay Qri đảm bảo.

"Sso mau đi đi...ah mà cái nhạc chuông đó, cái mật khẩu điện thoại của Sso nữa...kì quá" Qri ngượng ngùng.

"Sso tốn rất nhiều công sức cho bài nhạc chuông này đấy còn...Sso đặt mật khẩu như thế là do Sso yêu em đến sắp điên lên rồi...hihi...Em ngại sao? Sso sẽ làm cho em không còn biết ngại là gì nữa" SoYeon chồm người hôn vào má Qri trước hàng trăm con mắt của bàn dân thiên hạ.

Qri đã ngại nay càng thêm ngại...

"Tạm biệt bác sĩ Lee!" SoYeon quay bước đi.

"Đại Úy!...đừng quên tối nay nhé!" Qri đứng lên hét to.

SoYeon quay mặt lại...chu mỏ hôn gió Qri. Sau đó nhanh chân bước tiếp.

Qri cũng không dám ở lại nơi đây vì cô đang trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Qri bắt taxi đi thẳng tới bệnh viện...

19h30' tối hôm ấy

*Tinggg..." cửa thang máy mở ra. Chủ tịch Kim cùng thư ký bước vào...chạm mặt với SoYeon. Anh ta không nhận ra SoYeon.

"Hazyyy...cậu điều tra cho tôi xem trong đây ai là người yêu của bác sĩ Lee. Tôi muốn biết mặt con nhóc đó. Dám cướp người yêu của tôi...to gan thật" chủ tịch Kim đang cầm trên tay tấm ảnh chụp chung của tổ y tế và đội Phi Ưng lúc trước khi về nước.

"Vâng! Thưa chủ tịch" anh thư kí nhận tấm ảnh.
SoYeon từ phía sau thò tay chỉ vào mặt mình trong ảnh...

"Là người này nè...chắc chắn 100%"

"Thế sao?" chủ tịch Kim chăm chú nhìn theo ngón tay SoYeon...

*tinggg* cửa thang máy mở...SoYeon bước ra.

"Ôi không phải đây...là cô ta...đứng lại!" chủ tịch Kim cùng thư kí chặn đường SoYeon. 2 người thủ thế...

"Sao? Muốn đánh nhau ah? Tôi không rãnh để giỡn. Tôi phải đón bạn gái tôi...muộn rồi...làm ơn tránh đường" SoYeon cười khinh bạc.

"Nếu muốn gặp bác sĩ Lee thì...hãy qua chúng tôi trước đã" chủ tịch Kim thấy SoYeon nhỏ người nên định bắt nạt...
nhưng...

*xoạc...xoạc...* Nhanh như chớp 2 chiếc cà vạt của chủ tịch và anh thư kí  đang nằm trong tay SoYeon...Anh thư kí xanh mặt, chủ tịch Kim run chân...

"2 người có tin chưa đầy 30 giây tôi sẽ trói 2 người quẳng vào thùng rác kia không?" SoYeon nhướng mắt.

"Ah...tin...tôi tin...cô đi nhanh đi..." chủ tịch Kim chết nhát.

SoYeon vứt 2 cái cà vạt xuống...phủi tay bỏ đi...

Bệnh viện rộng lớn nhưng SoYeon rất nhanh chóng tìm được Qri...cô thấy Qri đang đứng nói chuyện với mấy bạn đồng nghiệp...

"Bác sĩ Lee..."

Qri xoay người lại...

"Ôiiiii...Đại Úy đến sớm thế! Không bị thương đấy chứ?" Qri chạy đến sờ mó người SoYeon để kiểm tra.

"Không có...Sso rất bình an" SoYeon gật đầu chào mấy người kia...họ bắt đầu xầm xì...

"Wahhh...thật xứng đôi"

"Đó là người yêu tin đồn phải không?"

"Ghen tị quá..."

...

Cùng lúc đó...có 1 cô bác sĩ dáng nhỏ nhỏ đi ngang qua. Đây là người mà Qri ghét cay ghét đắng. Thấy SoYeon cô ta liền sà vào...

"Này...là người yêu của bác sĩ Lee sao? Không giới thiệu gì hết vậy. Xin chào! Tôi tên Kim TaeYeon!" Cô bác sĩ chớp chớp mắt...đưa tay của mình ra.

"Ah...xin chào! Tôi là Đại Úy Park SoYeon!" SoYeon định đưa tay bắt nhưng bị Qri cản lại...

"Không cần thân thiết vậy đâu. Tôi đi trước nhé! Tạm biệt mọi người"
Qri đẩy lùa SoYeon đi...

"Đáng ghét...quân quân nhân thôi mà. Có cần xinh đẹp, dễ thương đến mức đó không...hứ" TaeYeon giậm chân.

SoYeon luyến tiếc quay mặt lại...Qri bực tức bước muốn sập sàn nhà...

"Xấu xa, không biết mắc cỡ, hồ ly tinh..." Qri lẩm bẩm.

"Yahh...em mắng Sso đó hả?"

"Không...em rủa ả kia. Sso có biết đó là địch thủ của em không? Sso còn thân thiết với ả ta"

"Sso làm sao biết được. Em đang ghen đấy ah?" SoYeon nhìn vào mắt Qri.

"Ừa...em đang ghen đó. sao hả?" Qri trợn mắt.

"Nếu lúc nãy em biết Sso gặp ai thì em sẽ không dám ghen nữa đâu"

"Ai hả? Bộ Sso gặp chủ tịch chắc?" Qri bị ám ảnh, nghe câu nói của SoYeon là cô nghĩ ngay đến chủ tịch Kim.

"Đúng! Sao em biết? Anh ta nói Sso cướp bác sĩ Lee của anh ấy. Trước đây...2 người từng yêu nhau sao?"

"Sso đừng nói bậy. Em đói rồi! Chúng ta đi ăn nhé! Hihi" Qri đánh trống lảng...bước đi nhanh.

"Nè...nè...chuyện này chưa xong đâu...giải thích rõ ràng đi" SoYeon đuổi theo...dùng tay chặn cổ Qri...

"Em hoàn toàn trong sáng mà...chủ tịch nói yêu em nhưng...em không có tình cảm với anh ta...chỉ là anh ta đơn phương em thôi...huhu...đừng giết em" Qri tưởng SoYeon bóp cổ mình nên khai nhận.

"Em đáng yêu quá mức cho phép. Cỡ này...chắc là vừa rồi " SoYeon lấy trong túi áo ra sợi dây chuyền mặt hoa tuyết đeo vào cổ Qri...Qri chưng hửng...

"Sso...là đang lấy số đo vòng cổ em sao?"

"Đúng...sợi dây này đẹp không?"

"Sso phải hỏi em thích không trước chứ"

"Gì?...ah...em có thích không?"

"Rất thích...đẹp lắm, rất hợp với em" Qri cười vui vẻ.

"Chúng ta đi thôi. Trễ hẹn rồi" SoYeon nhìn đồng hồ.

"Hẹn với ai?" Qri thắc mắc.

"Cặp đôi phiền phức"

"Ahhh...em hiểu rồi. Đi nào" Qri câu tay SoYeon...trông họ rất tình tứ...

Hunter Coffee

"Chào..."

"Ngồi đi. 2 người đến muộn thế?" HyoMin có vẻ không vui.

"Chúng tôi bị 1 số nhân vật lạ làm phiền nên chậm trễ tí xíu. Để bù chuộc lỗi chầu hôm nay tôi mời" SoYeon kéo ghế cho Qri ngồi.

"Waooo...Unnie đang bị cắt lương đấy! Em với HyoMin ăn uống dữ dội lắm...bao nổi không?" JiYeon không biết mắc cỡ.

"Ăn uống thoải mái đi...tôi sẽ trả chầu này" Qri lên tiếng. Cô thúc thúc ra hiệu cho SoYeon. Cô biết rõ SoYeon đang bị túng...Sợi dây chuyền chắc đã làm khô túi SoYeon...

"Là chị nói đấy! Vậy chúng tôi không khách sáo" HyoMin hí hửng.

SoYeon hơi ngại...

Anh phục vụ bước ra...

"Lâu rồi không gặp 2 người...Ủa? Thay người yêu rồi sao?" câu nói nhằm vào SoYeon và JiYeon. SoJi trợn mắt...RiMin bắt đầu thở hơi lên...

"Cậu em chỉ nên nói những điều trong chuyên môn của mình...con ếch chết vì cái miệng đấy" SoYeon hăm dọa.

"Cho tôi tất cả món đã được đánh dấu...trước tiên hãy đem 4 tách cà phê. Đi đi" JiYeon đuổi như đuổi tà.

Anh phục vụ vào trong...

"2 người đúng là..." HyoMin bực tức.

"Chuyện cũ rồi! Cho qua đi. Chúng ta đều có quá khứ không tốt cơ mà...xóa hết tại đây nha!" JiYeon giải quyết nhanh gọn vấn đề.

"JiYeon! HyoMin! Tối qua về từ lúc nào thế?" SoYeon lảng qua chuyện khác...

"Tối qua chúng tôi thấy 2 người còn ngủ say nên đã về trước..." HyoMin trả lời.

"Rồi sao nữa..." SoYeon tò mò.

"Tôi đưa HyoMin về đến nhà...gặp mặt Trung Tướng. Ngài ấy nói cảm ơn tôi vì đã đưa HyoMin về...xong!"

"Chán phèo vậy" SoYeon bĩu môi.

"Thế 2 người có gì thú vị hơn sao?"

"Có...tối qua chúng tôi đã
..." Vừa nói tới đó SoYeon bị Qri giẫm chân đau điếng.

"Tối qua...Chúng tôi uống đến gần sáng rồi ai về nhà nấy!" SoYeon nhớ lại lời hứa của mình...nổi hứng xém nữa khai thật rồi.

*bíp...bíp...* Điện thoại JiYeon có tin nhắn. HyoMin cầm lên xem...

"Tôi thù cái điện thoại đó" SoYeon bất ngờ phát cáu.

"Ủa...tại sao vậy Sso?" Qri ngạc nhiên.

"Để Sso kể em nghe...Hôm đó JiYeon bị giật điện thoại...chỉ vì có mấy tấm ảnh HyoMin thôi mà tên này quyết tâm giành lại cho bằng được. 2 người phải đánh nhau với mấy chục tên đầu gấu. Hazyyyy...đó là trận chiến lịch sử trong đời Sso! Chưa hết...về còn bị ba HyoMin phạt nữa, tức cái là Sso bị phạt nhiều hơn cái tên Khủng Long kia"

"Khổ thân Sso quá" Qri vuốt vuốt SoYeon...thể hiện sự quan tâm.

"Yahhh...chỗ này có 2 người thôi sao? Bực mình. Unnie nói bậy...ảnh của em bị xóa hết rồi còn đâu. Chẳng lẽ đây là ảnh của em sao?" HyoMin đưa màn hình điện thoại lên. Trong abum toàn là ảnh chụp biển số taxi.

"Này JiYeon! Chuyện này là thế nào?" SoYeon nheo mắt.

"Đó là ảnh của Minie đấy" JiYeon trả lời tỉnh bơ. 3 người kia ngơ ngác nhìn JiYeon.

"Mặt em là biển số taxi sao?" HyoMin chỉ vào mặt mình.

"Không...thật ra trước đây tôi với Minie hẹn nhau không biết làm gì nên chỉ toàn là uống rượu. Vì say nên không dám đưa Minie về đành phải bắt taxi cho cô ấy. Mỗi lần như vậy tôi đều chụp lại biển số...Lúc chia tay nhau tôi đã xóa hết ảnh của Minie cho nên...đây có thể xem là những gì còn sót lại có liên quan đến Minie...hihi...khi nhớ cô ấy tôi thường đem ra ngắm...rồi cười 1 mình"

3 người kia đứng hình khi nghe câu chuyện lãng mạn của JiYeon...

"Yeonie...đang kể chuyện cổ tích sao? Cảm động quá...yêu chết đi được" Trong lúc này HyoMin thực sự rất hạnh phúc.

"Thượng Sĩ Park...Ngưỡng mộ thật đấy" Qri trầm trồ.

"Yahhh...em còn có Sso mà. Sso còn làm những điều đáng ngưỡng mộ hơn nữa kia mà" SoYeon nổi ghen nhưng...Qri không quan tâm.

"Trung Úy! Cô biết mở khóa điện thoại của Thượng Sĩ sao?" Qri hỏi.

"Umm...mật khẩu này do tôi cài mà"

"JiYeon! Lúc mua điện thoại có hướng dẫn sử dụng đấy. Cô không biết tự cài mật khẩu sao? Dốt haha..." SoYeon cười nhạo (Unnie hơi bị mất nết rồi đấy *_* )

"Có người cài dùm mắc mớ gì tôi phải tốn công tự cài mật khẩu" JiYeon trả lời chắc nịch.

"Đối với Dino của em thì trên đời này chỉ có 1 mật khẩu duy nhất...chính là em...moahhhh..." HyoMin hôn má JiYeon.

"Chúng ta về thôi...ớn lạnh quá" SoYeon kéo Qri đứng lên.

"Em cũng hết chịu nổi rồi! Tạm biệt 2 người! Ở lại vui vẻ nhé!" Qri a hùa theo SoYeon.

"Không tiễn!" JiYeon nhập vai.

"Này...đùa thôi mà! Chị đi rồi ai trả tiền ăn" HyoMin sáng suốt.

*hahahahahaha* tất cả phá lên cười. SoRi trở lại vị trí...4 người ăn uống vui vẻ.

...

Sau bữa ăn SoYeon đưa Qri về nhà...

Qri ngồi trên Sofa...SoYeon nằm lên đùi Qri...

...

End Chap






















★Rickli★

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro