Chap 3: Đại Úy Tỉnh Lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả đám chạy thật nhanh đến phòng SoYeon định lao vào phòng thì HyoMin cản lại vì làm như vậy không tốt cho bệnh nhân. Ji,Hae,Ram,Jung đành đứng ở cửa nhìn vào.
Nhịp tim SoYeon đang giảm dần. Hơi thở yếu ớt. HyoMin leo lên người SoYeon làm vài động tác hô hấp nhưng vô ích. Tình hình không khả quan.

"Chuẩn bị máy kích điện tim cho tôi" HyoMin nói với y tá Choi. Lúc này mồ hôi cô đã thấm ướt áo, cô không quá mệt nhưng do lo lắng nên căng thẳng.

"Vâng!" y tá Choi lấy máy kích điện đưa cho HyoMin. HyoMin chuẩn bị kích điện cho SoYeon thì...

"DỪNG LẠI... TRÁNH RAAAAA..." Qri từ đâu chạy vào nhưng 4 người kia đứng chắn ngang cửa làm cô không vào được. Qri hét lên rồi đẩy Ram lùn té chúi nhũi. Qri không quan tâm BoRam. EunJung đỡ BoRam dậy... RamBo tức đỏ mặt...muốn bộp tay cô bác sĩ kia hết sức.

["Haha trong 4 người đứng cửa thì RamBo nhỏ nhất nên Qri mới RamBo. Chứ 3 người kia to xác quá không nổi" Au nói đúng không?

Qri:"cưng hiểu ý chụy óa"

Au:*cười mím mím* "thôi cấp cứu cho người kia đi chị "]

Qri thấy HyoMin cầm máy kích điện trên tay thì lắc đầu nói...

"Không cần dùng thứ đó"

"Không dùng cái này thì dùng cái giống gì?" Hyomin tức giận hỏi.

"Dùng cái này" Qri giơ nắm đấm lên.

"Hảảảả..." Ji,Min,Jung,Ram,Hae đồng thanh... trợn mắt nhìn Qri.

Qri siết chặt nắm đấm tay phải, đấm liên tục xuống ngực SoYeon.

"Yahhhhh...chị làm gì vậy?....chị giết người sao?" HyoMin hét lớn.

"Ngăn chị ta lại đi...chị ta điên rồiiiiiii" Da Hae hét.

"Sso unnie ơi! Sao đến lúc gần chết mà unnie còn bị người ta đánh bầm dập thế này...*huhu*" JiYeon khóc không ra nước mắt.

"Dừng lạiiiiii" JungRam đồng thanh.

Qri mặc kệ những con người kia tiếp tục công việc của mình. Sau 1 lúc đấm thì...

"Nhịp tim quay lại bình thường rồi...bệnh nhân đã trở về trạng thái ban đầu...tất cả đều ổn định"- Y tá Choi vui mừng nói khi nhìn vào máy đo nhịp tim.

*hộc...hộc... hộc*

Qri khom người chống 2 tay vào đầu gối thở dốc. Dù gì cũng là con gái chân yếu tay mềm, với lại lúc đấm toàn nín thở nên giờ rất cần oxi. Tuy mệt nhưng Qri cười thầm vì ai kia đã ổn định trở lại.
12 con mắt nhìn Qri đầy ngạc nhiên và thán phục.

"Cô..cô...sao...lại..." HyoMin lắp bắp.

"Sao trăng gì...tôi không bị điên, tôi không giết mà là tôi cứu Đại Úy Đại Éo gì đó của các người" Qri đứng thẳng dậy, nhìn HyoMin và Da Hae.

"Xin..lỗi chị! Cảm ơn chị!" Da Hae ngượng nghịu. (Lúc nãy chửi người ta điên mà bà thím).

"Không cần cảm ơn. Cô ấy là bệnh nhân của tôi. Đây là bổn phận và trách nhiệm của tôi" Qri nói rồi quay sang BoRam...

"Xin lỗi chị! Do lúc nãy tôi gấp quá, tôi có làm chị bị thương không?"

"Tôi không sao. Tôi hiểu. Nhưng tại sao lại xô tôi chứ? Sao không xô 1 trong 3 tên này" BoRam hậm hực chỉ vào Jung,Ji,Hae.

Qri không nói gì chỉ cười tươi thôi. Nụ cười đầu tiên từ lúc gặp mặt làm cho 4 người kia chết đứng. Nụ cười đó đầy ma lực, có thể hút hồn người khác.

"Nhưng tại sao SoYeon lại bị như vậy... rõ ràng là lúc ra khỏi phòng phẫu thuật...tất cả đều rất tốt cơ mà" HyoMin thắc mắc hỏi Qri.

"Đúng ra là cô ấy đã tỉnh..nhưng không biết cô ấy gặp cú Sốc nào đó nên không muốn tỉnh mới thành ra như vậy. Yên tâm! Trong buổi sáng ngày mai Đại Úy của các người sẽ tỉnh lại" Qri rất chắc chắn.

"Chị đùa ah...người mới về từ cõi chết mà sáng mai tỉnh lại" HyoMin trừng mắt nhìn Qri.

"Nếu không tin thì ta đánh cược đi"

"Cược...cược gì chứ?"

"Nếu sáng mai tên này tỉnh lại *chỉ SoYeon* thì tôi sẽ thả cô từ sân thượng xuống (tầng 20 của bệnh viện). Còn nếu hắn không tỉnh thì tôi sẽ nhảy lầu tự xác" Qri nhướng mày thách thức, chọc tức HyoMin.

HyoMin muốn khè ra lửa nhưng vẫn cố kiềm chế...

"Được thôi...móc ngoéo đi" HyoMin giơ ngón tay út lên. Qri cũng giơ lên. 2 người ngoéo tay.

"Đủ rồi...Đem Đại Úy của chúng tôi ra làm trò đùa hả?...Quááá Đánggg" EunJung bức xúc với hành động của 2 con người kia.

"Um sùm quá..các người ra ngoài hết đi...tôi sẽ ở đây trực...phòng tình huống xấu xảy ra" Qri xua đuổi.

Dù không muốn nhưng tất cả phải nghe theo Qri vì chỉ có cô ta mới đảm bảo an toàn cho SoYeon trong lúc này. Trước khi đi JiYeon còn quăng 1 câu
...

"Đừng có rút ống thở oxi của Sso unnie nhak...nếu Sso unnie xảy ra chuyện gì tôi sẽ thả cô từ sân thượng xuống đó"

"Yên tâm! Tôi không giết người mà tôi đã từng cứu 2 lần đâu. Nếu cô ấy không tỉnh lại thì tôi sẽ phải tự xác. Vì vậy, bằng mọi giá sáng mai cô ấy phải tỉnh lại để tôi có dịp quăng ai kia xuống lầu" Qri không vừa. Biết HyoMin chưa đi khỏi nên cô cố tình châm chọc. Đúng như Qri nghĩ, HyoMin vừa đi ra cửa nghe Qri nói thì đầu sắp bốc khói...quay lại...

"Cứ chờ mà coi" HyoMin ngoe nguẩy bỏ đi.

"Ok!" Qri vừa trả lời vừa đi ra đóng cửa

*Rầmmmmmm...*

"Úi ui...giật cả mình... định dọa chết người ta sao?" JiYeon giật mình lấy tay để lên tim mình.

"Cô chết cho khuất mắt tôi đi..bộ không chọc bà chằng đó là cô ăn ngủ không ngon hả?" HyoMin giận cá chém JiYeon. Mà cũng tại JiYeon tài lanh đi chọc Qri để Qri nói móc HyoMin.

JiYeon cười nôn bụng khi thấy HyoMin tức giận...

'Lúc tức giận Minie thật đáng yêu. Tiếc ấy không thuộc về mình..jjjjj' JiYeon Pov's

"Chúng ta đi ăn tối thôi" Da Hae đề nghị.

"Được" cả đám đồng thanh trừ HyoMin.

"Tôi no rồi...hừ..."HyoMin bỏ đi.

Mọi người nhìn theo rồi quay sang nhìn JiYeon. JiYeon nhún vai, kiểu như vô tội...

"Đi thôi" BoRam lên tiếng.

30 phút sau

Ăn xong cả đám kéo nhau về phòng bệnh của Da Hae (Do không muốn xa SoYeon..phòng Da Hae ở gần phòng hồi sức của SoYeon). Vết thương ở chân JiYeon chưa lành nhưng không còn đau nhiều nữa, đi còn chút sượng sượng. Vết thương Da Hae thì đau lắm, vẫn còn băng vs lại do hiến nhiều máu cho SoYeon nên cô rất xanh xao.

"Phòng có 1 giường thôi, giường cũng nhỏ. Da Hae Unnie còn yếu nên ngủ trên giường đi. Em vs BoRam Unnie ngủ góc này, EunJung ngủ góc bên kia" JiYeon lấy chức vụ của mình ra để phân chia chỗ ngủ.

EunJung hậm hực...

"Sao Thượng Sĩ lại ngủ cạnh BoRam? Mơ đi"

"Ram ah! Nằm xuống đây ngủ cạnh Jung nè!"

"Còn Thượng Sĩ biến qua góc bên kia cho tôi nhờ" EunJung chỉ tay đuổi JiYeon.

"Ngủ thôi mà..làm như tui ăn thịt RamBo không bằng" JiYeon vừa đi vừa lép bép.

5 phút sau

4 người chìm vào giấc ngủ say. Họ quá mệt mỏi.

Phòng bệnh SoYeon

Qri kéo ghế ngồi cạnh giường SoYeon. Nhìn con người đang thở từng hơi khó nhọc kia...cô có chút xót xa. Gương mặt bầu bĩnh, đôi môi cong nhợt nhạt nhưng vẫn làm lay động lòng người, hàng mi khép dài, chiếc mũi cao ngất...Qri không kiềm nén được phải thốt lên 2 chữ "Đẹp thật!"  nói xong Qri cũng gục đầu xuống giường cạnh bàn tay SoYeon và ngủ say. Qri cũng đuối với tên Đại Úy này lắm rồi.

6h sáng hôm sau tại phòng SoYeon

"Ahhhh" SoYeon thở bằng miệng...phát ra 1 âm thanh nhỏ. Mắt từ từ hé mở. Ánh sáng của đèn phòng hồi sức làm cho SoYeon nheo mắt lại. Định cựa mình thì vết thương trên ngực trái (cạnh tim) đau nhói, định đưa tay lên thì vết thương ở vai phải đau nhói còn tay trái thì không đưa lên được vì có vật nặng đang đè. Cử động chân thì đùi đau nhói. SoYeon không thể tin được là mình còn sống. Cảm thấy tay trái bị nắm chặt và bị đè nặng nên SoYeon gắng sức ngốc đầu lên nhìn thì...gương mặt Qri hiện ra trước mắt. Không biết mơ thấy cái gì hay sao mà Qri nắm tay SoYeon rồi nằm lên đó ngủ. SoYeon bị gương mặt đó mê hoặc nên đứng hình. SoYeon đoán được đây là bác sĩ vì Qri vẫn còn khoác chiếc áo trắng của bác sĩ. SoYeon nín thở nãy giờ (mê gái haha) đến lúc cần oxi nên hít thở mạnh làm cho 3 vết thương kia nhói lên. 

"Uiiiiiii...." SoYeon phát ra tiếng do không chịu đau nổi nữa.

Qri nghe tiếng được tiếng phát ra từ SoYeon...giật mình ngóc đầu dậy. Qri mở mắt ra. 4 mắt đối diện nhau. Nhìn lại thấy mình đang nắm tay SoYeon thì Qri liền đỏ mặt...hoảng hốt buông tay SoYeon ra, miệng lắp bắp

"Tôi..tôi xin lỗi!...tôi không có cố ý...tôi...không biết tại sao lại...lại...như thế này" Qri luýnh quýnh giải thích.

Nhìn bộ dạng đó của Qri ....SoYeon cười thầm trong bụng.

"kh..ô..ng...s..ao, cô..là..ai?..tôi nằm đây...bao..lâu..rồi..?" SoYeon yếu ớt nói.

Qri ngáp 1 cái, đứng dậy vươn vai rồi trả lời...

"1 ngày 2 đêm rồi. Tôi là bác sĩ Lee JiHuyn...gọi là Qri cũng được...chính tôi đã đưa cô trở về từ cõi chết" Qri trả lời có phần khó chịu (Qri dị ứng với những bệnh nhân bị súng bắn, dao đâm, đánh nhau).

"L..à cô c..ứu..tôi?..cảm..ơn..cô!"

"Đó là trách nhiệm của tôi..cô không cần cảm ơn" Qri nhìn vào máy đo điện tim, huyết áp,..tất cả đều ổn định.

"Cô phục hồi nhanh hơn tôi tưởng... lát nữa cô sẽ được chuyển đến phòng Vip của bệnh viện. Vì cô là bệnh nhân đặc biệt nên chúng tôi không thể lơ là bệnh tình của cô được..chiều nay sẽ có 1 bác sĩ từ Mỹ về hỗ trợ tôi trong việc chữa trị cho cô"

"Không cần phức tạp vậy đâu...một mình cô là được rồi..tôi không sao..."

"Thế này mà bảo là không sao. Tôi không có quyền quyết định. Đây là chỉ thị của cấp trên"

"Cô biết ai đưa ra chỉ thị này không?" SoYeon hỏi nhưng có lẽ đã đoán được là ai rồi.

"Tôi nghe người ta đồn ầm lên là ba vợ tương lai của cô ak, ông Park Tae Han. Xem ra cũng lo cho con rể tương lai quá đó chứ" Qri nói móc.

"Hơjjjjjjj..."SoYeon thở dài vì thực chất cô chỉ xem HyoMin là em gái mà thôi. Những vết thương của SoYeon đã đỡ đau hơn lúc mới tỉnh. Do rèn luyện thường xuyên nên thể chất của SoYeon rất tốt. Phục hồi rất nhanh.

"Giờ cô đã khỏe, không cần tiếp hơi bằng oxi nữa...tôi rút ống oxi rồi sẽ chuyển cô về phòng bệnh...ở phòng hồi sức này ngột ngạt quá" Qri vừa đưa tay định rút ống oxi thì bỗng...

"Yahhhh cô làm gì vậy hả?" HyoMin xông vào. Ji,Hae,Ram,Jung cũng xông vào.

Do nôn nóng nên sáng sớm 5 người định qua phòng thăm SoYeon nhưng vừa mở cửa lại thấy Qri định rút ống thở của SoYeon. HyoMin chạy đến gạt tay, đẩy Qri ra làm Qri mất thăng bằng té vào xe thuốc. Cây  kéo nhọn (dùng để cắt băng gạt) trên xe thuốc rơi xuống đâm sâu vào cổ tay phải Qri.

"Uiiiii...Daaaa" Qri khẽ rên lên rồi theo phản xạ tự nhiên...rút cây kéo ra. Máu xịt và bắt đầu tuông.
"Khônggggg...Ahhhhh" SoYeon định di chuyển vì lo cho Qri nhưng cô vừa ngốc đầu lên...động vết thương, cơn đau ập đến. SoYeon nằm xuống.

"Sso unnie có sao không?" HyoMin hỏi SoYeon mà không biết Qri bị thương.

"Không..sao...Ji..Huyn" SoYeon chỉ tay về hướng Qri. Qri đang ngồi dưới sàn gạch, tay trái vịn vào vết thương. Máu đã ra ướt cả tay Qri. HyoMin quay lại thấy cảnh đó hoảng hốt mặt cắt kh còn miếng máu.

'Không ngờ hành động của mình lại gây ra hậu quả lớn như vậy. Chị ấy bác phẫu thuật nên đôi tay quan trọng nhất. Thôi tiu rồiHyoMin Pov's

Da Hae chạy đến đỡ Qri đứng lên. HyoMin nhanh chóng lấy miếng băng, băng vết thương cho Qri. Qri vẫn còn thẫn thờ vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh quá bất ngờ. Nhìn qua SoYeon thấy SoYeon nhăn mặt, Qri lập tức chạy lại giường hỏi...

"Đại Úy...cô..cô có sao không? Đau lắm hả?"

Thấy thái độ lo lắng của Qri thì SoYeon dường như khỏi đau ngay lập tức...

"Tôi không sao...tay của cô" SoYeon dù đau nhưng vẫn quan tâm Qri.

"Tay tôi không quan trọng...cô không sao là tốt rồi...cô mà có chuyện không biết tôi sẽ như thế nào nữa" Qri nói không cần suy nghĩ làm SoYeon vui như tết. Qri vẫn rút ống thở của SoYeon. Xong xuôi cô nhìn qua HyoMin và...

...


...

...

"Đại Úy của các người đã ổn rồi. Tôi chỉ định rút ống thở cho SoYeon thoải mái thôi. Tôi là 1 bác sĩ và đạo đức nghề nghiệp không cho phép tôi hại người đâu nên mọi người yên tâm" Qri nói nhỏ nhẹ đến mức ai cũng phải ngạc nhiên. Từng câu từng chữ của Qri thấm vào lòng những người xung quanh. Nếu là hôm qua, Qri sẽ hét vào mặt HyoMin. Nhưng hôm nay Qri hoàn toàn khác. Có lẽ trước mặt SoYeon cô không muốn tạo thêm nhiều rắc rối.

Lúc này HyoMin đã hiểu chạy lại nắm tay Qri...

"Tôi xin lỗi! Thực lòng xin lỗi chị...là tôi không biết suy nghĩ...tay của chị...làm sao bây giờ?" HyoMin lo lắng nhìn Qri.

Qri gỡ tay HyoMin ra nói
...

"Đi viết đơn xin nghỉ phép chứ làm sao. Bác sĩ phẫu thuật quan trọng nhất là đôi tay..giờ bị như vậy rồi tôi còn làm gì được nữa. Hi vọng mức độ tổn thương không quá nặng. Tôi muốn cứu thêm nhiều người nữa" Qri vẫn giữ chất giọng nhẹ nhàng như lúc nãy. Qri nói tiếp
...

"Ừa...nhờ cô chuyển SoYeon đến phòng 535, tầng 5 của bệnh viện dùm tôi. Phòng đó thoáng mát, buổi sáng có thể ngắm bình minh...như vậy sẽ làm cho cô ấy phục hồi nhanh hơn. Mua cháo lỏng cho cô ấy ăn, đừng cho cô ấy ăn những thứ khó tiêu hóa.Cố gắng chăm sóc cho Chồng tương lai của cô nhé! Tôi đi kiểm tra vết thương đây" Nói rồi Qri chạy đi kiểm tra tay của mình.

Mọi người quá bất ngờ. Hình ảnh cô bác sĩ lạnh lùng, ương ngạnh,khó ưa đã hoàn toàn biến mất. Thay vào đó là một cô bác sĩ đầy y đức, biết quan tâm người khác. Ai cũng thấy mình có lỗi trong khi SoYeon thì không biết hôm qua giờ xảy ra chuyện gì giữa mấy người này.

HyoMin cùng 4 người kia chuyển SoYeon qua phòng 535, tầng 5 đúng như lời Qri dặn.

Qri đi kiểm tra vết thương... chụp XQuang,MRI, xét nghiệm đủ thứ cuối cùng cũng có kết luận.

Một bác sĩ trẻ bịt khẩu trang cầm kết quả trên tay đi về phía Qri hỏi...

"Cô là Lee JiHuyn?"

"Vâng! Là tôi" Qri đáp.

"Chúng tôi đã có kết quả và thực tình xin lỗi cô vì tay của cô..." Anh bác sĩ ngập ngừng.

...

End Chap


Chap sau mk sẽ góp mặt vào 1 vai nhỏ.




★Rickli★

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro