8.1 -Duysang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đi chơi hết chỗ này đến chỗ kia mà Sang vẫn không nói với hắn (Duy) một lời nào dù hắn làm mọi cách. Em(Sang) cứ bộ mặt vô cảm nhìn Duy khiến hắn thực sự khổ sở, muốn nắm tay cũng không được, ôm càng không cho

"..." Hắn mệt mỏi nhìn em cười tươi với người thanh toán, *mình làm gì sai đâu trời* Duy nhăn mặt làm điệu bộ khóc rồi chạy theo sau lưng Sang, đến cuối cùng em cũng nói nhưng câu đầu tiên lại là...

"Đi về" Em liếc hắn ý chỉ đặt xe, Duy tức muốn giận cả chân nhưng trong tình yêu LÀ PHẢI HI SINH!!! Hắn cắn răng đặt grab sau 10p cũng đến


Cả hai cùng ngồi hàng ghế sau nhưng Sang nhìn về mặt trăng. Còn Duy nhìn về mặt trăng của hắn, lấy hết can đảm, hắn nhích nhích cái đích lại gần Sang đặt cằm lên vai. Em chẳng thèm nói gì, hắn cũng bất lực thủ thỉ

"Giận tao gì à?" Hắn hỏi, sau một lúc lâu im lặng tưởng không có câu trả lời thì em thản nhiên nói

"Giộn cái lần"

"Ư... Thế sao không nói chuyện" Hắn vòng tay qua ôm eo em nhưng đéo phải là bên ngoài mà là bên trong lớp áo. Quốc Sang giật mình cầm tay hắn đẩy ra

"Đừng làm bậy, trên xe đấy!!"

"Ok vậy chốt về khách sạn mày tự cởi áo cho tao "ôm" nhá?" Hắn cười khẩy, em từ khi yêu cũng quen mấy lời trêu chọc như này cũng quen rồi nên chỉ nhăn mặt quay ra cửa sổ ngắm sao tiếp. Duy tưởng em hết giận rồi nên thoải mái ngồi lướt điện thoại






"Sang ơi đợi tao" Duy gọi với theo, nhưng em chẳng đáp lại vẫn đi tiếp. Chân có dài cỡ nào cũng vẫn bị lỡ chuyến thang máy với cục cưng mình. Duy cay dodai nhưng ở nơi sang trọng không chửi bậy được

Vừa lên phòng, hắn còn cáu hơn khi em đéo thèm giữ cửa mà đóng lại khiến hắn phải gọi mãi mới chịu ra mở cửa. Em vẫn nhìn hắn khó chịu nhưng ố mài gót lúc cợt thát, cái đùi trắng thì như ngọc trinh mặc chiếc quần short ngắn chỉ gần đến đầu gối là tác giả tác giả b- à thôi quay lại truyện đi

Duy há hốc mồm trước quả đồ mặc ở nhà này thắc mắc ngoài hắn ra đã bao giờ có ai được nhìn chưa. Nhưng đứng quá lâu trước cửa Sang liền khó chịu chậc lưỡi. *Đù má tao có mê tao cũng hông có đến mức đó nha mạy*, hắn cười giận, đóng cái cửa mạnh hết sức. Cọc cằn vứt túi xách phịch xuống ghế

"Mày không yên được à?" Em gằn giọng, Duy không trả lời càng làm Sang khó chịu

"Muốn phá thì ra chỗ khác mà phá, đừng có làm ảnh h..."

"Ừ ừ biết rồi không cần mày nói. Tao sai được chưa?" Hắn đeo tất như chuẩn bị ra ngoài

"Mày thái độ kiểu gì đấy, định đi đâu nữa?" Em hỏi, quay người lại nhìn

"Tao làm gì kệ tao, hỏi lắm" Sang tức sôi cả máu ngồi dậy. Duy tưởng đến cãi nhau hoặc dỗ mình nhưng ẻm chỉ uống nước rồi quay lại nằm xem điện thoại

Lần này thì hắn tức thật rồi nhá! Nhất quyết bước ra ngoài không thèm quan tâm lời nhắc nhở lúc nãy đóng cửa mạnh khiến em khó chịu


















*Tưởng mình có nhan sắc là thích làm gì thì làm, ông đây chẳng thèm*. Hắn giận dỗi cầm điếu thuốc trong tay

nhớ lại lúc em cười cười với thằng nào đấy trong buổi hẹn của hai người để trả thù hắn càng cáu hơn. Không thể trách được Duy, cái thằng tính cách còn dở hơi hơn cả bọn tâm thần (vd nhé: ghen với con gấu nên có lần sang nhà ẻm trộm con gấu bông ẻm ôm mỗi đêm về đốt hay hôn ẻm sưng cả môi vì khen nhân vật trong phim, ban đầu Sang chỉ trêu trêu hắn nhưng càng ngày càng quá chớn mới thành ra vậy)

Hãm thì ngang ngửa với thằng mặt lợn mà ai cũng biết là ai. Bạn bè với nhau chơi lâu năm nên nhiễm tính, thà áp dụng với người khác còn không sao. Lần đầu gặp em hắn buông mấy lời treuduatinhduc thực chất là khen Sang đẹp, khen thế đéo nào về ẻm chặn toàn bộ mạng xã hội vì cả hai là được giới thiệu cho làm quen

*Ưưưưư, nhưng mà mình cũng không muốn giận...* Hắn đau khổ đập đập vào đầu mình, dằn vặt lâu mãi mới chịu đi lên lại phòng

Mở cửa ra vẫn là Sang nằm đó xem điện thoại chẳng quan tâm hắn đi vào

"Đồ thúi kia" Hắn kéo em dậy, Sang không muốn một tẹo nào nhưng người bé tí bị dựng lên. Mặc cọc cằn thầm chửi rủa hắn

"Chơi điện thoại nhiều không tốt đâu, bỏ ngay ra cho tao" Hắn nói như ra lệnh. Em cười khẩy rồi đẩy hắn ra nhưng so sánh với con rái cá con và con cá nóc nặng 200 kí khác quá...

"Định làm gì, nghĩ tao nghe lời mày là tao nhỏ bé hơn hả?" Duy nói rồi đè em xuống, hôn liên tục vào má em một cách mạnh bạo vang tiếng "chụt chụt" khắp phòng

"Bỏ...tao..ư.... Cút địt mẹ mày" Bằng tất cả sức lực của mình, em đẩy hắn ra. Duy bị đẩy vẫn còn nhìn em với ánh mắt dê tặc

"Làm thế đéo nào được" Hắn lao vào cướp lấy đôi môi mỏng kia. Cái cảm giác hưng phấn lan khắp người hắn, càng làm càng sướng quên trời quên đất. Nhưng nhiệm vụ vẫn cứ là không quên, đảo người em ngồi lên đùi hắn, tay cũng không chịu yên, ôm bao trọn vòng eo con cá kia siết

"Ư... kh-không chịu được... th-thả" Em đẩy hắn ra nhưng vẫn bị đẩy vào hôn tiếp

"Chịu nói lý do giận đi thì tao dừng" Hắn cười khẩy, đợi Sang thở hổn hển xong vẫn giả như mình tốt lắm xoa xoa lưng cho em nhẹ nhàng

"Thằng chó...." Em định dùng chiêu khóc thì hắn tiến lại gần may là né kịp. *Đéo ổn rồi thằng này nghiêm túc thật rồi* Sang trong lòng chửi rủa tên khốn trước mặt nhưng lời nói ra lại run run như thể mình mỏng manh íu đúi

"Thì... tao khó chịu với mày....." Em chọc chọc vào má hắn

"Tao làm gì?" Duy nhướng mày. Ôm em rồi gục xuống vẻ đáng thương và mệt nhọc nhưng thực chất là đang ngắm cặp đùi thơm phức kia

"Tại mày cứ trêu Phan Hoàng ý. Mày biết nó không thể yên ổn khi ở với thằng Bảo Hoàng dù chỉ 1 phút mà vẫn rủ đi. Xong ăn mày cứ khịa khịa nó, nếu không phải vì đồ ăn làm mù mắt chắc nó nghỉ chơi với tao luôn ý" Em phụng phịu nói. Nhưng xong rồi tên kia vẫn chưa trả lời là thế nào???

"AH!" Một lực mạnh đè Sang xuống, ngón tay của ai kia miết môi em mạnh đến muốn rách. Hắn vẫn khuôn mặt vô cảm nhìn

"D-Duy" Em bắt đầu chảy nước mắt nhưng vì sợ, không phải lần đầu thấy hắn lên cơn điên nhưng là lần đầu thấy hắn làm trò khùng này

"Sang..." Hắn cúi xuống hõm cổ em thì thầm

"Mày biết cách dỗ chồng khi lên cơn ghen như thế nào không?"























"Haizzzz" Hắn châm điếu thuốc, cảm nhận vị đắng của nó lan khắp người mình vẫn chẳng thấy sướng như lúc nãy hút. *Haha, có lẽ có thứ khiến mình sướng hơn rồi* Hắn cười, đi vào phòng dù biết mùi thuốc lá chẳng dễ chịu chút nào

Hắn tiến tới cạnh người "khiến hắn sướng hơn", thả làn khói ra đợi nó hết mùi mới dám đặt một nụ hôn lên người em (🌷🍑: Tinh tế dữ ha!!)

Mệt mỏi và đau khổ vì Sang vẫn chưa đủ tuổi, Duy ngoài hun với đánh dấu chẳng thể khiến cả trong lẫn ngoài em toàn mùi mình. *Lớn nhanh nhé bé con. Chồng chờ* Hắn hôn vào gáy em. Nhìn cục cưng của mình khó chịu kêu lên rồi ngủ tiếp mới đứng dậy nhìn

Chần chừ một lúc vẫn là vì sức khoẻ người hắn yêu. Cầm cả bao thuốc và cây bật lửa xuống tầng một, ra ngoài đón không khí mát lành dù hắn vẫn thích mùi Sang hơn













_____________________________________________
Lúc đầu kh định viết đâu nhưng bạn nc đọc truyện làm mình vui nhảy bật tung cả toà chung cư

Bùng lổ🤯🤯🤯 mỗi tội bạn nc ồn như cái máy khoan ý, cmt còn nhiều hơn lúc tôi check tb

Ê đọc chap này séc phết, mấy bà vừa 2huang vừa Duysang đọc bộ này hơi bị chiều luôn ý-))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro