Chap 97

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua 2 năm , hai người rốt cục có thể như bây giờ bình thường yên rúc vào với nhau , không còn đau thương , không có lời nói dối chân thật , các nàng thẳng thắn yêu thương lẫn nhau , hướng về đối phương kể ra nhớ nhung của mình . Charlotte cảm nhận cái ôm ấp , nàng nhẹ nhàng dựa vào người phía sau , nghe cô không ngừng ở bên tai kể ra lời ngon tiếng ngọt , trên mặt bất tri bất giác toát lên vẻ hạnh phúc . Engfa dán vào mặt của nàng cảm thụ nụ cười đó , cảm thấy nội tâm thật vui và thỏa mãn , sau khi nói xong lời tâm tình thì đặt lên mặt Charlotte một nụ hôn , nhưng cảm thấy như vậy còn chưa đủ . Cô gác đầu của Charlotte gối lên vai mình , chậm rãi di chuyển qua đối diện mắt nhau , gian xảo nở nụ cười sau đó nhắm ngay môi nàng hôn sâu , thưởng thức tư vị say lòng người từ bên trong đến bên ngoài , tất cả lời yêu thương đều thông qua nụ hôn này giãy bày tất cả . Charlottr từ từ lạc lối , hai tay ôm cổ Engfa không ngừng đáp lại người kia , nhiệt tình như lửa , động tác này lại gây cho kẻ sắc lang nào đó bắt đầu rục rịch . Môi hôn không ngừng , mở mắt ra trực tiếp bế Charlotte làm nàng rít lên một tiếng sau đó cấp tốc dẫn dắt dẫn nàng đi tới salong trong phòng khách , chậm rãi đặt nàng nằm lên đó , từ trên cao nhìn xuống .

- " Char~ , hôm qua chị chưa tận hứng , em cũng ngột ngạt . Nếu không hôm nay chúng ta ăn trước món ngọt được không em ? "

Người nào đó quỳ gối trên ghế salông sắc mị mị nhìn chằm chằm khuôn mặt cũng đỏ ửng của nàng .

- " Em phát hiện sau khi về nước chị càng ngày càng sắc lang , có phải ở Mỹ học thói xấu hay không ? Còn muốn cầu hoan "

Nhớ đến hôm qua bên trong cửa hàng cảm xúc mãnh liệt , còn có hôm nay giữa ban ngày ở trong phòng ăn Engfa khiêu khích nàng . Charlotte cảm thấy ngượng ngùng vạn phần , không khỏi hoài nghi cô ấy ở nước ngoài mấy năm đã bị Tây hoá .

- " Vợ , em tại sao có thể nói chị như vậy ! Chúng ta hai năm không gặp , mỗi khi trời tối chị đều nhớ em , nhưng thấy không được , mò không được , em nói chị có bao nhiêu khó chịu , mỗi đêm hạnh phúc lớn nhất cũng chính là ở trong mơ cùng em gặp gỡ , lẽ nào em không muốn chị sao ? "

- " Nói thì nói như thế , nhưng em đâu có nghĩ chị xấu xa như thế , có phải là ở trong mơ cũng muốn làm yêu với em hay sao ? "

Charlotte nhẹ nhàng bám vào lỗ tai của cô làm bộ nghiêm túc hỏi .

- " Ở trong mơ em ôn nhu hơn nhiều , chúng ta tình cảm mặn nồng , sau đó tự nhiên triền miên , mùi vị đó đúng là thoả mãn mắt lẫn tai ! Quả thực không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt . Bất quá mộng chung quy là mộng , vì thể hiện tại gặp được người thật , vậy thì không thể bỏ qua ? Em nói đúng không ? "

Charlotte vô lực phản bác , không nói gì nhìn cô , nàng là đang chuẩn bị đi làm cơm , nhưng người nào đó đang động dục làm sao có thể dễ dàng tha cho nàng đây ? Mới vừa ngồi dậy hai tay của nàng bị kiềm chế ở hai bên , một lần nữa lại ép trở về sô pha . Tiếp theo Charlotte cảm nhận được một thân thể nóng đến bốc hơn đặt ở trên người mình , còn ở bên tai không ngừng hô nhiệt khí , Charlotte trong lòng run lên , nhất thời rối loạn trận tuyến . Hồi lâu Engfa cảm giác được người phía dưới không phản kháng nữa mới bắt đầu có hành động , từ lỗ tai bắt đầu cẩn thận liếm láp , ngón cái cách quần áo không ngừng trêu đùa trước ngực Charlotte . Sau đó hai chân Charlotte bởi thân thể Engfa xâm nhập mà hơi tách ra , khu vực nhạy cảm cũng cũng bị đầu gối của cô va chạm , xem ra trận này là bắt buộc phải làm . Ngay khi Engfa giở trò , Charlotte cũng chậm chậm nghênh hợp theo nhịp điệu thì lại nghe trong phòng ngủ truyền đến tiếng khóc .

- " Aaa ~ P'Fa , ngừng lại một chút , em nghe hình như con đang khóc ! "

Charlotte hướng người đang kéo nội y của mình say sưa ngon lành ngậm trước ngực nhắc nhở .

- " Em lầm rồi ! Con vừa mới ngủ không lâu làm sao lại khóc ? Char~ , chúng ta tiếp tục ! "

Nói tiếp tục là tiếp tục . Từng trận thư thích kéo tới , nhưng Charlotte không rảnh bận tâm , vừa nghe tiếng khóc của con thì còn tâm tư nào nữa , tập trung lỗ tai lắng nghe phòng ngủ truyền đến âm thanh . Khi xác định đúng là con gái khóc , nàng lập tức vỗ vỗ cái đầu kẻ kia :

- " Không nên hồ nháo , nhanh đi xem con gái "

- " Haizz , thật phiền phức ! Con gái này không được rồi , thời khắc mấu chốt quấy rối , chị đi giáo huấn con "

Engfa chu cái miệng bất mãn hướng phòng ngủ đi đến . Quả nhiên không ngoài dự đoán , nhóc con mới vừa ngủ không lâu liền tỉnh trở mình quay một vòng không nhìn thấy ai thì khóc lên . Engfa đi vào nhìn con dáng vẻ giận hờn đi tới ôm con , vỗ vỗ phía sau lưng dụ dỗ :

- " Tiểu tổ tông của mami , con làm sao không ngủ lâu một chút , ta đang làm chuyện tốt đều bị con phá hoại "

Charlotte chỉnh trang quần áo vừa lúc đi vào thì nghe được câu này , nàng trừng mắt với Engfa rồi tiếp nhận con gái từ tay cô :

- " P'Fa thật là , tính toán với một đứa trẻ , chị ghét bỏ con đúng không ? "

- " Con gái có địa vị cao hơn chị , chị nào dám ghét bỏ "

Engfa cợt nhả ôm chặt lấy hai mẹ con hôn mặt của hai người . Sau khi vất vả dỗ con gái , Charlotte liền đem Daeng giao cho Engfa chăm nom , chính mình xuống nhà bếp nấu cơm , lưu lại hai người bọn họ ở phòng ngủ xem phim hoạt hình . Một người lớn cuộn chân ngồi trên salong , người bé thì lại ngồi trên đùi cô . Nhóc con xem mê mang , mà Engfa trong lòng lại không thoải mái . Ngay một khắc trước vẫn cùng Charlotte triền miên ở đây , lát sau đã bị nhóc con này làm thất bại , hiện tại còn phải chông chừng nhóc con xem phim hoạt hình tẻ nhạt , thật là bi kịch .

- " Haizzz cảm xúc mãnh liệt liền như thể bị nhỡ , thịt đến miệng cũng bay ra . Daeng , có phải do mami ăn ở hay không ? "

Engfa một mình tự lầm bầm lầu bầu nói chuyện . Khi Charlotte làm cơm tối xong đi ra nhìn thấy tình cảnh chính là Daeng xem ti vi ngồi trong lòng cười khua tay múa chân , mà cái người ôm con gái thì lại ngã vào trên ghế salông ngửa mặt lên trời ngủ . Nàng đi tới vuốt bóp nhẹ cái mặt Engfa :

- " Waraha tổng , ăn cơm "

- " Điểm tâm ngọt không ăn được , cũng chỉ có thể ăn cơm lạc "

Engfa chậm rãi xoay người ôm lấy con gái ngồi vào trước bàn ăn . Một nhà ba người lần đầu chính ngồi cùng một bàn ăn cơm , Charlotte nhìn hai người ăn say sưa ngon lành không khỏi xúc động đỏ cả vành mắt .

- " Em làm sao khóc ? "

- " Em vui , cảnh tượng này em từng mơ đến , ngày hôm nay rốt cục thành hiện thực "

- " Char~ , chị đồng ý với em , sau này mỗi một ngày chị sẽ bên cạnh em và Daeng , bên cạnh hai người xem ti vi , ăn cơm , cùng hai người ngủ "

Sau khi vui vẻ ăn xong cơm tối , Engfa xung phong nhận việc rửa bát , Charlotte trước tắm cho con gái , sau đó dỗ dành con ngủ . Chờ Engfa rửa bát , tắm sạch sẽ đi ra đến phòng ngủ đã thấy con gái ngủ mất , mà Charlotte thì đang nằm đọc sách . Cô rón ra rón rén đi tới chui vào chăn , ngồi cạnh Charlotte , lấy quyển sách bỏ xuống , ôm nàng vào lòng :

- " Cảm giác này thật tốt "

Hai người ôm nhau nằm trong chăn , dựa vào ánh sáng nhu hoà của đèn tường , Engfa thấy Charlotte cả người toả ra một loại mị lực hấp dẫn , cô gian nan nuốt ngụm nước miếng . Giữa không gian yên tĩnh buổi tối , âm thanh này đặc biệt rõ ràng . Charlotte ngẩng đầu nhìn cô :

- " Làm gì ? Đừng nói P'Fa lại muốn làm chuyện xấu nha , đừng quên con còn ở bên cạnh "

Người nào đó một mặt vô cùng đáng thương nhìn Charlotte :

- " Char~ chúng ta ngủ đi ! "

- " A ~ ngoan , P'Fa ngủ ngon ! "

Nói xong nàng hôn khóe miệng cô , xoay người cũng hôn tiểu công chúa bên cạnh . Sáng sớm hôm sau trời lờ mờ sáng Engfa đã tỉnh , nhìn hai người bên cạnh còn đang trong giấc mộng , cô lặng lẽ đứng dậy mặc quần áo tử tế đi ra ngoài mua đồ ăn sáng cho hai người . Lúc ra ngoài thấy có số lạ gọi vào điện thoại , vừa nghe hóa ra ba mẹ của mình , cô chỉ nghe được trong loa truyền đến âm thanh kích động :

- " P'Fa , con sao rồi ? Công ty vẫn tốt chứ , con có cố gắng giúp ba con không đấy ? "

- " Mẹ , mẹ cũng nhớ đến đứa con gái này sao , con tưởng hai người quên con rồi ! Nhờ phúc hai người , con vẫn khoẻ , công ty tất cả bình thường . Con hiện tại ở Thái Lan "

- " Cái gì ? Con về nước ? "

- " Đúng vậy , công ty có việc nên về bàn chuyện làm ăn "

- " Vậy con gặp Charlotte chưa ? "

- " Không những gặp được Char , còn gặp được con gái của con ! Hai người thật là lợi hại , che giấu con lâu như vậy "

- " Haha , không phải là do vợ con không đồng ý hay sao , cho nên mới tiền trảm hậu tấu ! Đúng rồi , cháu gái của ta đáng yêu không , có giống ta không ? "

- " Có quan hệ gì tới mẹ , con gái của con đương nhiên là đáng yêu , người gặp người thích "

- " Ta rất muốn gặp cháu gái , ta cùng ba con rất nhanh cũng sẽ trở lại , đến lúc đó con liền đem vợ và cháu gái đến đây , cho người ta một cái danh phận đi "

- " Danh phận con nhất định sẽ cho , nhưng việc đi Mỹ phải cùng Charlotte thương lượng một chút , dù sao ở đây còn có nhà và sự nghiệp của cô ấy , tuy nói mẹ cô ấy đã nhượng bộ , thế nhưng con không hoàn toàn chắc chắn cô ấy sẽ đồng ý cùng con gái về Mỹ , bất quá con nhất định cố gắng hết sức thuyết phục cô ấy tin tưởng vào con "

- " Um , không hổ là Waraha gia chúng ta , mẹ ủng hộ con "

Sau khi cùng bà cúp điện thoại , Engfa mua xong bữa sáng thì trở về , chỉ thấy hai mẹ con còn chưa rời giường , cô cười cợt chạy tới hôn nhẹ lên môi Charlotte nói rằng :

- " Bảo bối , rời giường đi em "

Thấy không có phản ứng gì , Engfa tà tà nở nụ cười đưa tay luồn vào ổ chăn tìm tới vạt áo ngủ vén lên sau đó tìm tới hai khoả mềm mại nhẹ nhàng xoa xoa lên .

- " Um ~ "

Charlotte đang ngủ cảm giác có vật gì kì lạ nên ngâm một tiếng . Engfa nghe được tiếng này dường như trên người được khai mở , liếc mắt xem xét bên cạnh thấy nhóc con đang ngủ say , cô không thể chờ đợi được nữa cởi hết quần áo tiến vào ổ chăn , chuẩn bị hoàn thành trận đấu ngày hôm qua chưa xong . Charlotte mơ mơ màng màng chỉ cảm thấy trên người khô nóng vạn phần , trước ngực cùng phía dưới kì lạ làm sao , cần gấp có người đến lấp kín , lúc đó đột nhiên một trận vui vẻ kéo tới , đáng chết ! Sáng sớm tại sao lại mộng xuân . Giữa hai chân tựa hồ cũng có một gì đó , thực sự là quá ngượng ngùng . Mà khi nàng mở mắt ra , nhìn thấy mái tóc hỗn độn trước ngực mới phát hiện nguyên lai này không phải là mộng . Chính vào lúc này Engfa tựa hồ cũng nhận chủ nhân đã thức tỉnh , cô cười ngẩng đầu nhìn đôi mắt của nàng , cùng lúc đó , ngón giữa đã thuận lợi tiến vào vùng bí mật thăm dò .

- " Bảo bối , chào buổi sáng "

- " Aaa~ đồ lưu manh "









************************************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#englot