Chap 98 + 99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi cả nhà ba người ngồi ăn sáng , Engfa hỏi thời gian làm việc của Charlotte ngày hôm nay , biết được là có ca trực nên đề nghị mang theo Daeng đến khu vui chơi chơi một vòng , cuối cùng hai người đều đồng ý . Vào lúc giữa trưa , một nhà ba người đến khu vui chơi , mua xong vé vào cửa thì chơi vài trò chơi , chơi đến không còn biết trời đâu đất đâu , Engfa mua một đống gấu bông và quần áo cho nhóc con , nói là bù đắp cho con gái . Chơi mệt rồi ba người ngồi ở phòng ăn , Engfa chăm sóc lau miệng cho Daeng , Charlotte thấy thời gian cũng không còn sớm , liền nói với cô :

- " Em phải đi làm , Daeng giao cho P'Fa sợ không ứng phó nổi , em đưa con về cho mẹ trông vậy "

- " Ừ vậy cũng tốt . Đúng rồi , Char , chị ngày mai phải về Mỹ một chuyến , mẹ điện thoại tới nói ngày kia sẽ cùng ba về công ty , chờ chị sắp xếp công việc bên kia chị sẽ về chính thức ra mắt ba mẹ em , sau đó để bọn họ tác thành cho chúng ta , em thấy thế nào ? "

- " Ngày mai đi mấy giờ ? "

- " Chừng 12 giờ lên máy bay , em trực đêm rất mệt , không cần đưa chị đi , chị đến sẽ báo bình an cho em "

Sau khi quyết định , Engfa lái xe đưa hai mẹ con đến dưới lần , trước khi đi lưu luyến không rời hôn miệng nhỏ Daeng , sau đó thâm tình nhìn Charlotte kỹ một chút , cô chậm rãi tới gần nàng đưa hai tay nâng khuôn mặt của nàng , đặt lên một nụ hôn chia tay . Nhìn theo bóng lưng hai mẹ con lên lầu từ từ khuất xa Engfa mới lái xe rời đi . Về đến nhà cô gọi cho thư ký Sany nói với hai người thời gian sáng sớm ngày mai tập hợp . Giữa trưa hôm sau lúc 10 giờ , Engfa kéo vali đi tới sân bay tìm hai người kia . Chỉ thấy thư ký của mình và Giám đốc Niran không coi ai ra gì liếc mắt đưa tình với nhau , cô bất giác mỉm cười , xem ra hai người này bồi dưỡng tình cảm cũng thực không tồi a , quả thực tăng nhanh như gió . Sau khi đến gần trêu ghẹo hỏi :

- " Này Giám đốc Niran , nhanh như vậy đã câu dẫn thư ký của tôi , mị lực còn rất lớn a "

- " Mị lực của tôi làm sao kém hơn vợ của cô , chỉ là tại cô không biết thưởng thức mà thôi , hiện tại là Sany nhặt được bảo bối ! Đúng không ? "

Nói xong Niran còn không quên đùa giỡn người bên cạnh , thứ ký Sany bị nàng nói như thế nhất thời mặt đỏ không ngớt .

- " Đừng có buồn nôn , biết rõ tôi còn ở đây , hai người là cố ý chứ gì ? "

- " Boss , ai nói một mình cô , cô xem phía sau cô kìa "

Hai tay Niran còn bận triền miên với Sany nên dùng miệng chỉ chỉ sau lưng Engfa . Engfa ban đầu cho rằng Niran gạt mình , vì thế cũng không thèm nhìn , nhưng thấy Niran tức giận thậm chí bắt đầu quơ tay múa chân , cuối cùng vẫn là bán tín bán nghi quay người sang . Vừa quay đầu liền nhìn thấy bóng người quen thuộc đứng sau lưng cười với mình , cô không thể tin được dụi dụi con mắt xác định mình quả thật không có nhìn lầm , thời khắc này Engfa xúc động muốn khóc . Cô vội vã đi lên phía trước nhẹ nhàng ôm Charlotte :

- " Char , em sao lại đến đây ? Không phải đã nói em không cần tiễn chị hay sao , sáng sớm mới tan trực lại đến đây , không thấy mệt sao ? "

- " Không có chuyện gì , chúng em làm bác sĩ thường xuyên phải sẵn sàng , đều đã quen . Mà P'Fa phải về Mỹ , có mệt thế nào cũng phải đến tiễn "

- " Char , em là tốt nhất , nếu như có thể chị thật sự một khắc cũng không muốn rời em ! Em ở đây cùng Daeng chờ chị trở về , rất nhanh chúng ta một nhà ba người có thể vĩnh viễn sống với nhau "

Hai người thâm tình ôm nhau , Charlotte ở trong lòng Engfa căn dặn , cuối cùng không quên nhắc nhở một việc trọng yếu :

- " Thứ sáu tuần sau là thôi nôi Daeng , P'Fa nhớ nhất định phải trở về ! Nếu không về thì biết tay em "

- " Được , đây là sinh nhật đầu tiên của cục cưng nhà mình , chị là mami khẳng định tuyệt đối sẽ trở về , quyết không nuốt lời "

Hai người liền như vậy lời qua lời lại chán ngán hồi lâu , Niran cùng Sany ở bên cạnh xem muốn buồn ngủ . Khi thấy thời gian không cho phép , Niran không thể làm gì khác hơn là liều lĩnh bị đứng ra nhắc nhở :

- " Boss , máy bay sắp cất cánh , chúng ta còn phải kiểm tra an ninh , ngày sau còn dài a ! "

Engfa trợn lên giận dữ nhìn Niran , sau đó xoay người lưu luyến không rời nhìn Charlotte tỏ vẻ không muốn rời đi . Charlotte cười sờ mặt cô :

- " Ngoan , thời gian không còn sớm , đừng trễ giờ , đến nơi gọi điện thoại cho em , đi sớm về sớm , đừng quên nơi này có người đang chờ P'Fa trở về là được "

- " Tuân lệnh vợ , chị sẽ nhớ em và Daeng ! "

Nói xong ôm chặt Charlotte nghiêng mặt sang bên cúi đầu hôn môi nàng , nụ hôn thâm tình mà sâu sắc . Tuy nói các nàng đã rất khiêm tốn trong việc thân thiết giữa đám đông , nhưng dù sao cũng không kiềm chế được bao nhiêu , thư kí Sany vừa nhìn thấy hình ảnh kia liền trực tiếp lúng túng quay đầu đi chỗ khác . Niran thì lại nhẹ nhàng lôi kéo Sany của mình sang đứng làm bình phong cho các nàng , phòng ngừa cảm xúc mãnh liệt quá hai người sẽ làm ra chuyện gì khiến người đi đường tò mò . Nhưng một hồi lâu hai người vẫn như trước không chịu buông ra , Niran ho khan nhắc nhở :

- " Khụ khụ , Boss , có thể đi ! Còn nói chúng tôi buồn nôn , cô cùng vợ của cô trình độ gấp trăm ! Lại không biết mắc cỡ , làm nữa sẽ trễ máy bay ! Chúng tôi không vội , vé đổi trả cũng là tiền của cô "

Charlotte nghe đến đó nhẹ nhàng vỗ vỗ cái mặt đang say mê kia ra hiệu cho cô rằng phải đi rồi , người nào đó lúc này mới mang theo vali quay đầu lại tạm biệt . Một tuần lễ sau chiều tối trước thôi nôi của Daeng hai ngày , Charlotte ở bệnh viện làm xong một ca giải phẫu , sau khi xong việc trở lại văn phòng mới cầm điện thoại di động lên gọi cho cái người ở Mỹ , điện thoại vang lên không mấy giây đối phương liền tiếp .

- " Char~ , ngày hôm nay làm sao sớm gọi điện thoại cho chị , có phải là nhớ chị không ? Con gái nhà chúng ta vẫn khoẻ chứ ? "

- " Em thèm nhớ P'Fa , chính là muốn hỏi chị xem thôi nôi con gái có về hay không ? "

- " Cái này a , hiện tại còn khó nói , em cũng biết ba chị dù sao sức khoẻ cũng không như lúc trước , bác sĩ yêu cầu ông không thể quá vất vả , vì lẽ đó có một số việc vẫn phải là do chị giúp đỡ quản lý , thế nhưng chị sẽ tận lực trời về "

- " Nói thì làm được đó , đúng rồi , nói cho P'Fa một tin tức tốt , cục cưng nhà chúng ta hiện tại bắt đầu tập đi rồi "

- " Thật sự a ? Lợi hại như vậy , đúng là có phong độ của chị ... "

Hai người hàn huyện rất lâu , cuối cùng Engfa son sắt nói với Charlotte rằng nhất định sẽ trở về nước cùng nàng chúc mừng sinh nhật con gái , Daeng lúc này mới yên tâm cúp điện thoại . Rất nhanh ngày thôi nôi đã đến , sáng sớm thức dậy Charlotte liền mặc quần áo mới toanh cho con . Đó là một bộ váy hồng nhạt mà Engfa mua , còn đeo một cái vương miện tựa như công chúa nhỏ , khỏi nói đáng yêu đến nhường nào . Vốn định chờ Engfa trở về buổi tối người một nhà cùng ăn bữa cơm chúc mừng , thế nhưng bà Austin nói thôi nôi của nhóc con nhất định phải long trọng , còn nói đặc biệt sai người đặt trước một bữa tiệc cho cháu gái .

- " Mẹ , như vậy có quá phô trương hay không ? Con gái còn nhỏ , không cần khuếch đại như vậy "

- " Phô trương cái gì , đây là dịp hiếm có , mời bạn bè thân hữu đến chung vui . Con không cần quan tâm , mẹ đã sắp xếp đâu vào đấy , bạn bè cũng mời hết rồi , buổi tối chúng ta sang đó là được "

Bà Austin nói như thế Charlotte cũng không tiếp tục phản đối , ai kêu ba mẹ nàng xem cháu gái là trời , nhìn mẹ ôm Daeng chơi đùa trong lòng nàng cảm thấy cao hứng , nếu như Engfa ở đây lại càng thêm hoàn mỹ . Nghĩ đến Engfa tối hôm qua nói chưa hẳn đã về được , Charlotte cảm giác có chút buồn , nhìn xuống thời gian , New York bên kia hẳn là chừng 11h tối , cũng không biết Engfa ngủ hay chưa . Nàng gọi điện thoại cho cô , chỉ nghe bên trong truyền đến thanh âm mệt mỏi . Cũng không chờ Charlotte nói cái gì , trong điện thoại người kia trực tiếp mở miệng nói rằng :

- " Char , chị còn ở công ty tăng ca đây , bây giờ xảy ra chút tình hình cần xử lý một chút , chị nghĩ thôi nôi Daeng chị về không kịp , thực sự xin lỗi ! "

- " P'Fa khi đó đồng ý rồi mà , còn nói sẽ về , nhưng bây giờ thì sao ? "

- " Đúng là có bất ngờ , chị cũng không nghĩ tới , chị chỉ là kiếm thêm chút tiền mua sữa cho hai mẹ con em mà..... "

Nghe câu trả lời không vui , Charlotte chỉ có bất đắc dĩ thở dài :

- " Tính toán một chút , P'Fa có lý do riêng ! Trước tiên như vậy đi , đừng làm quá muộn , chú ý sức khoẻ , nghỉ sớm một chút , em sẽ giúp chị cùng Daeng giải thích "

- " Cảm ơn em , chị hoàn thành công việc xong khẳng định sẽ trở về , đến lúc đó chúng ta bù đắp cho con có được không "

Sau khi cúp điện thoại , bà Austin thấy con gái cúi đầu ủ rũ , bà ôm Daeng đi tới trước mặt nàng :

- " Làm sao ? Cô kia lại không về được a ? "

- " Vâng , có chút việc trì hoãn "

- " Lúc con gái sinh ra không có mặt , hiện tại sinh nhật cũng không trở lại , nó đến cùng còn có để ý hai mẹ con của con hay không ? Không hiểu nổi con đến tột cùng thích nó ở điểm nào ? "

- " Mẹ , cô ấy cũng không phải cố ý . Con chỉ biết là trong lòng Engfa có chúng ta là được , yêu một người phải học cách bao dung và suy nghĩ "

Bà Austin nói không lại con gái của mình , ái tình quả nhiên là mù quáng , thôi ! Con gái thích thì có biện pháp gì , bà cũng nghĩ thông suốt không ít , cảm thấy nói thêm nữa cũng là vô dụng , còn không bằng ôm cháu ngoại chơi đùa là thực tế nhất . Liền như vậy người một nhà đơn giản ở nhà ăn cơm trưa , sau đó nhân dịp bên ngoài ánh nắng tươi sáng mang theo Daeng ra công viên chơi một lát , mãi đến tận trời sắp tối mới đi tới nhà hàng tổ chức tiệc . Trước đó Charlotte cũng không biết mẹ mình đặt bàn ở đâu , cho rằng là loại nhà hàng bình thường . Nhưng nàng sai rồi , sau khi đến cửa nhà hàng mới hết sức ngạc nhiên , nơi đặt tiệc lại là khách sạn Khao Jao . Mẹ mình cần kiệm bao năm vì sao lại chơi sang như thế , lẽ nào vẻn vẹn chỉ là tiệc sinh nhật của cháu ngoại sao ? Nàng thực sự có chút không nghĩ ra , lúc đang muốn hỏi mẹ mình thì chỉ thấy bà đã ôm Daeng xuống xe , ánh mắt né tránh tách nàng ra . Charlotte đến gần ba mình hi vọng ông có thể cho nàng biết chút ít thông tin , nào ngờ ông chỉ nói :

- " Ngày hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây , mẹ con chắc đổi tính rồi chăng "

Được rồi ! Không có ai biết trong lòng của bà Austin đang giấu thứ gì , thôi quên đi ! Xem như bà vì cháu ngoại không thèm đếm xỉa đi , Charlotte không thèm truy hỏi làm gì . Chỉ thấy bà Austin đi đến một gian phòng , không phải dùng thẻ mở cửa mà là ấn chuông cửa , rất nhanh bên trong có người giúp bà mở cửa , vừa nhìn là hộ lý Yuu . Charlotte vẻ mặt vô cùng nghi hoặc đi vào , bên trong đen kịt một màu không có đèn , nàng hỏi :

- " Hộ lý Yuu , làm sao vậy ? Cô làm sao cũng tới ? "

- " Không phải một mình tôi , bệnh viện rất nhiều người cũng đến rồi . Bác sĩ Austin , chúng tôi đến dự thôi nôi của Daeng mà , cô cho dù không mời chúng tôi , chúng tôi cũng nhất định sẽ đến chung vui , cô sẽ không trách chúng tôi không mời mà tới đi "

- " Không có không có ! Chỉ là không nghĩ tới mà thôi , nhiều người náo nhiệt mà ! Bây giờ có thể mở đèn hay không , tối tối nên không nhìn thấy "

- " Được rồi ! "

Nói xong hộ lý Yuu vỗ tay một cái , nhất thời đèn bốn phía bật lên , bất quá không phải chỉ có ánh đèn mà mọi người ở đây trong tay đều cầm một ngọn nến , còn thả pháo mừng , gian phòng cũng rõ ràng bố trí một phen , có ruy băng và bong bóng . Daeng nghe được âm thanh pháo mừng nhất thời có chút sợ sệt muốn khóc , Charlotte lập tức đưa bế con từ tay bà Austin dịu dàng động viên , đồng thời nhìn một vòng những người tham gia , có Chompu , Heidi , còn có mấy em bác sĩ thực tập trong đội của nàng . Giữa lúc nàng ngờ vực muốn hỏi cho ra nhẽ thì nghe được bên trong truyền đến một trận tiếng vang , dựa vào ánh nến nhìn tới chỉ thấy Engfa đẩy bánh kem hát bài ca sinh nhật cùng ông bà Waraha đồng thời từ bên trong đi ra .

- " Cục cưng , sinh nhật vui vẻ ! "

Engfa cười đi tới nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Charlotte .

- " P'Fa tại sao lại ở chỗ này ? Không phải nói . . . "

- " Cho hai mẹ con em ngạc nhiên ! Thích không ? "

Charlotte mắt ngấn nước gật gật đầu , cảm giác thất lạc nay chuyển thành cảm động . Hai người liền như vậy bốn mắt nhìn nhau , vui sướng cùng hạnh phúc lộ rõ trên mặt , vẫn là bà Waraha tiến lên đánh vỡ hình ảnh hoa mỹ này .

- " Ta nói con dâu a , hai người các con ngơ ngác nhìn nhau mãi hay sao , nhiều người còn ở đây , đóng cửa phòng lại rồi hãy phóng điện ! Đến đây , bảo bối cháu gái của ta , cho bà nội ôm một cái nào "

Nói xong từ trong tay Charlotte bế thân hình bé nhỏ của Daeng , làm nhóc con cảm thấy hết sức mờ mit . Engfa lấy lại tinh thần tiến lên cầm tay Charlotte mười ngón đan nhau :

- " Chuyện chị đồng ý với em nhất định sẽ làm được , hết thảy ước thề đều ghi nhớ trong lòng , vĩnh viễn "












************************************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#englot