blanco

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng lầm than em qua vùng hoa trắng, và ngưỡng cửa thời đại đã dời lại sau gót hồng. Trời của em, Đất của anh. Tín ngưỡng cùng đức tin vàng son sắt đã chết lặng. Đài trang xưa chẳng còn tồn tại. Ta gạt bỏ kẻ ngoan đạo từng hèn nhát vụng trộm chút phút giây. Ta là hai đấng kiến tạo mới trên một vùng hoa trắng riêng mình.

Tháng sáu, đồi linh lan tưới mặt trời.

Thế giới của hai kẻ tự do thì ngỗ ngược.

Em và gã ngự trị đỉnh hoang. Chiếc hôn thì bộc phát giữa lưng chừng tiếng gió. Như ngấu nghiến cả cánh môi hồng chuyển dạ đỏ au, đôi má em ửng sắc trước miên man nào là si vọng từ gã.

Em thôi gọi Người là gã, chàng hay người yêu dấu sẽ tốt hơn.

Anh cũng thôi gọi Người là em, nàng hay người dấu yêu sẽ tốt hơn.

Trong cái khốn tận của ham muốn, chàng có còn giữ được cái chỉnh tề khuôn phép? Hay bản ngã trên ngai vàng xuyên thấu hồng tâm, từng ngón tay chạm vào nơi đùi bóng bẩy và mươn mướt xuân xanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro