kazuhoku | gặp nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ᡣ𐭩ྀིྀི note:
- Nhân viên làm thêm quán cafe x Sinh viên đại học.
- Xưng hô giữa hai người có sự thay đổi.
- Cốt truyện chỉ là giả tưởng vui lòng không áp đặt lên người thật, vì đây chỉ là fanfic để thỏa mãn.

*ੈ✩‧₊˚༺☆༻*ੈ✩‧₊˚

「 hai kẻ lạ lướt qua nhau trong tình cờ nhưng lại vô tình mang trái tim của đối phương đi. 」

Kawamura Kazuma, không giữa chặt trái tim mình để nó chạy theo hình bóng của một ánh sao. Để cho trái tim mình đập liên hồi như bị bệnh khi ở gần cậu nhóc đó.

Lần đầu tiên, Kazuma chạm mặt với Hokuto là ở tiệm cafe anh làm thêm ở đó, nghĩ đi nghĩ lại Kazuma vẫn không hiểu tại sao mình lại phải lòng ánh sao đó, nhưng anh biết từ khi ánh mắt của anh nhìn thấy cậu, trái tim anh đã vội vã chạy theo đối phương.

Anh còn nhớ rõ lần đầu tiên mình chạm mặt ánh sao dễ thương. Đó là khi cậu lần đầu tiên đến quán anh khi mới khai trương, mà lúc đó chưa có nhiều nhân viên và lúc đấy cậu nhân viên order lại bận ra ngoài chưa kịp quay lại nên anh làm thay cậu ta. Hokuto lúc đó vào quán cũng chỉ là quyết định nhất thời, lúc đứng order đồ cậu có hơi lóng ngóng mãi chả biết uống gì.

Anh thấy cậu cứ luống cuống đứng nhìn menu một lúc rất lâu vẫn không biết chọn gì mà khóe miệng không khỏi nhịn cười, cậu nhìn như vậy rất đáng yêu. Kazuma cuối cùng cũng không chịu được mà bật cười. Hokuto đứng nhìn menu nghe được tiếng cười liền rời mắt khỏi menu mà nhìn lên.

Kazuma nhịn cười lại, hỏi, " Cậu không chọn được đồ sao? "

" Đúng vậy" Hokuto không nghĩ ngợi gì nhiều mà gật đầu.

" Nếu cậu không phiền thì có thể giới thiệu cho tôi vài món được chứ "

" Được thôi, cậu thích ngọt hay đắng hay vừa vừa "

" Có lẽ là đắng "

Anh hiểu ý liền đưa tay chỉ một cái tên trong menu, " Cappuccino là thức uống có nguồn gốc từ Ý gồm cà phê và sữa khuấy bông, khi uống, cậu sẽ cảm nhận được vị đắng của cappuchino quyện lẫn với vị béo nhẹ của bọt sữa "*

Hokuto nghe anh nói tuy không có hiểu nhưng lại gợi lên sự tò mò của cậu, Hokuto nhanh chóng chốt hạ mua cappuchino uống thử. Anh nhanh tay tính tiền cho cậu rồi rời đi pha nước.

" À còn nữa, cậu cho tôi xin tên được chứ? " Lúc đưa đồ cho Hokuto, anh mỉm cười hỏi tên của ánh sao sáng này.

Nhận lấy đồ uống của mình nghe thấy anh hỏi vậy, cậu cũng không nghĩ ngợi gì nhiều mà trả lời anh.

"A, là Yoshino Hokuto "

Nói xong cậu nhanh chóng rời đi, vì sắp đến giờ học rồi. Kazuma nhìn theo bóng lưng nhỏ của cậu mà khóe miệng không thể hạ xuống. Một chú lợn con dễ thương, người vừa đẹp tên cũng đẹp như người vậy.

Đó là lần đầu tiên anh biết đến chú lợn con dễ thương, mềm mềm này cũng như tên của cậu.

Những ngày sau đó, hay nói chính ra là nhưng năm đại học của Hokuto. Mỗi ngày cậu lại đến quán cafe của anh một lần. Mỗi một lần đến cậu đều sẽ được Kazuma giới thiệu những món mới, có đôi khi cậu được anh tặng bánh hoặc kẹo mà anh đã cố tình mua cho cậu. Cả hai người cũng dần dần theo thời gian mà càng thân với nhau hơn. Đến nỗi nhân viên trong quán còn phải bất lực vì độ si tình của anh, và dở khóc dở cười vì độ ngây thơ của cậu khi không nhận ra Kazuma yêu cậu đến say mê.

Kazuma thì mỗi ngày đều được biết những điều mới mẻ về ánh sao này, biết được những sự mới lạ ở cậu. Tỷ như cậu có ý định làm idol sau khi ra trường, hay là việc nhà cậu có nuôi một bé cún, hay là cậu thích gì, và còn nhiều điều mới ở cậu.

" Chết tiệt, đúng là rơi bà nó vào lưới tình của cậu rồi, Yoshino Hokuto "

Anh đúng là ngày càng nghiện chú lợn con mất rồi, người gì đâu mà ngọt ngào, trắng trắng mềm mềm. Một ngày không thấy Hokuto đến quán là anh trở lên cực kì héo úa, có khi lại lo cậu bị làm sao.

Không cần học định nghĩa vật lý, anh cũng biết rằng bản thân bị hút lại với cậu. Sự cứng đầu, chiếc má bánh bao mềm mềm, hay đôi môi căng mọng, anh đều bị những thứ đó thu hút. đặc biệt hơn hết chính là ở đôi mắt của cậu, bầu trời ánh sao của Miyazaki luôn tồn tại trong đôi mắt đen ấy, đặc biệt xao xuyến trái tim anh.

" Zuma ơi "

Hokuto đang nói chuyện với người yêu thì thấy anh đột nhiên đờ ra không chú ý đến cái gì, cậu liền đánh nhẹ vào tay anh gọi hồn anh trở về hiện tại.

" Ui đau...Em đánh tớ sao, Hoku "

Hokuto nhìn cảnh tượng người yêu mình giận dỗi dụi dụi vào vai bản thân mà không khỏi bật cười lẫn bất lực, cậu dứt khoát đẩy đầu người yêu ra khỏi vai mình.

" Cho chừa, ai bảo tự nhiên đang nói xong lại ngơ ra không nói gì hết "

" Tớ là đang nhớ về dáng vẻ của em ngày trước đó, cái hồi tớ lần đầu gặp em "

Hokuto nghe anh nói vậy liền khó hiểu, " Thì sao chứ? "

" Chà, không có gì, chỉ là hồi đó em dễ thương ghê "

" Bây giờ không dễ thương sao "

" Hiện tại chú lợn con còn dễ thương hơn "

Kazuma siết chặt cái ôm lại, vui mặt vào cổ người yêu. Hạnh phúc tràn đầy trong trái tim, Kazuma đặt môi mình lên môi Hokuto, trao cho đối phương nụ hôn nhẹ nhàng.

─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──

*: mình lấy kiến thức về cappuchino ở trên mạng nên không chắc là nó có như vậy hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro