Chap 9 : Bạn Trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho đến khi tốt nghiệp đại học, tôi vẫn chưa hẹn hò lần nào,.... Không phải là không muốn hẹn hò, chỉ là không tìm được lí do nào để thuyết phục là mình nên có bạn trai. Tôi cảm thấy chỉ cần có Eunjung bên cạnh là đủ.

Đương nhiên gia đình cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho tôi không có bạn trai. Họ cảm thấy tôi yếu ớt, đơn thuần, sợ sẽ giao du với người xấu, rồi bị tổn thương. Cho nên họ không bao giờ cho phép tôi có bạn trai.

Họ còn nói đùa rằng Eunjung sẽ làm người giám hộ, không cho bọn con trai đến gần. Nhưng không ngờ Eunjung lại coi đó là thật, cậu ấy cảm thấy bảo vệ, không để cho người khác làm tổn thương tôi là trách nhiệm của cậu ấy.

Từ hồi tiểu học đến khi đại học đều như thế, mọi người trong trường đều biết rõ, nều muốn hẹn hò với Park Jiyeon, thì phải qua được cửa ải của Ham Eunjung. Trong trường Eunjung lại nổi tiếng là người lạnh lùng, nên không ai có thể vượt qua cửa ải này.

"Jiyeon, đừng có để ý đến mấy thằng con trai nhảm nhí đó, họ đều không hợp với cậu" Eunjung hay lấy những lá thư tình mà đám con trai gửi cho tôi ra đọc rồi bình luận.

"Như Lee MinWoo nà, nhìn rất là thô lỗ, LOẠI " Lee MinWoo, khoa thể dục, lại còn là đội trưởng đội bóng rổ trường, luôn có một đám người hâm mộ đi theo.

" Kim SungMin, nổi tiếng là mọt sách, chắc sẽ làm cho cậu buồn chết, LOẠI " Kim SungMin là thiên tài của khoa toán học.

"Còn Lee Dong Gun, nhìn sơ thì biết có ý đồ đen tối rồi, LOẠI " Lee Dong Gun, khoa tài chính, là đàn anh của Eunjung, hình như lúc mới vào trường còn theo đuổi Eunjung nữa.

"Wow, người này còn quá đáng hơn nữa, Lee Min Ho, nổi tiếng đào hoa, chỉ tính bạn gái hiện giờ thôi cũng mấy người rồi, LOẠI "Ha Hyun-gon, khoa âm nhạc, thuộc dạng giàu có trong trường, nghe nói nhiều bạn gái trong trường đều có quan hệ thân mật với hắn.

"Vậy cậu nghĩ người như thế nào mới phù hợp" đây cũng là điều mà tôi rất muốn biết.

"Đương nhiên là ngoại hình phải nhìn được, đối xử với cậu dịu dàng, ân cần, chỉ yêu mỗi mình cậu, đối xử tốt với cậu vô điều kiện, luôn làm cho cậu thấy hạnh phúc, v..v..v." Eunjung nghiêm túc liệt kê.

"Vậy có thể nói cậu thích loại người như vậy sao ?" Tôi tò mò.

"Eh, đang nói cậu, sao chuyển đề tài qua mình chứ " mỗi lần hỏi đến chuyện tình cảm, thì Eunjung luôn lẩn tránh.

Điều kì lạ là, thường những người con gái đang yêu đều hay kể về bạn trai của mình, giỏi hay đẹp gì đó..., nhưng Eunjung thì ngược lại, trước mặt tôi, cậu ấy ít khi nào nhắc đến bạn trai.

Nhưng mỗi lần thay bạn trai, cậu ấy đều chủ động nói cho tôi biết. Tôi còn nhớ rõ lần đầu Eunjung nói cho tôi biết cậu ấy quen với một người con trai.

Như những ngày thường, tôi và cậu ấy cùng đi về, tôi không nghĩ rằng đó sẽ là một ngày đặc biệt. Nhưng chỉ nhờ một câu nói của Eunjung thì nó đã trở thành một trong những ngày đặc biệt với tôi....

"Mình đang quen một người con trai" cậu ấy nói điều đó như nói về thời tiết ngày hôm nay: trời trong xanh, không mưa... Một cách nhẹ nhõm, không hề có áp lực.

Nhưng cậu có biết khi nghe tin đó, tim mình đau như có hàng ngàn mũi kim đâm vào vậy. Tôi như đứng hình, không biết dùng lời nào để tả tâm trạng bây giờ của mình. Tại sao một giây trước, còn là một Eunjung quen thuộc, còn bây giờ sao lại cảm thấy rất xa lạ.

Bắt đầu như thế nào? Bắt đầu khi nào? Eunjung có bí mật mà tôi không hề biết, không hiểu sao tôi cảm thấy rất bất an. Eunjung không còn cần mình nữa sao. Giờ đây trong tim của Eunjung không chỉ có một mình tôi, mà có thêm một người lạ mặt nữa, cậu ấy sẽ không quan tâm mình như trước nữa sao?...

Trong đầu tôi xuất hiện rất nhiều câu hỏi, nhưng tôi lại không thể mở miệng hỏi câu nào. Ngay lúc tôi đang suy nghĩ lung tung thì có một bàn tay kéo tôi lại.

"Sao không nói gì hết?" Eunjung ngừng lại hỏi.

"Mình..." ngay cả câu chúc phúc tôi cũng không thể nói.

"Nếu như cậu không thích thì mình không quen nữa" Eunjung rất nghiêm túc, tôi không nghĩ là cậu ta đang nói đùa, tôi còn tưởng cậu ấy giận nữa chứ.

"Không...không có, mình không có nói là không thích, với lại mình thích hay không cũng đâu có quan trọng" mình thì có tư cách gì nói cậu đừng nên qua lại với người khác chứ.

"Park Jiyeon, cậu cố ý chọc tức mình đấy hả? Gì mà không quan trọng chứ, mỗi câu nói, hành động của cậu đều quan trọng đối với mình cả, cậu hiểu rồi chứ" đột nhiên Eunjung hét lên, cậu ấy chưa bao giờ lớn tiếng với tôi. Tôi cảm thấy mình như bị mắng một cách oan ức nên đã khóc lớn làm cho Eunjung lóng ngóng cả tay chân.

"Cậu....cậu đừng khóc mà, haiz, đều do mình không tốt, mình không nên lớn tiếng với cậu, xin lỗi mà" Cậu ấy vừa nói vừa giúp tôi lau nước mắt.

"Jiyeon"

"Cậu nghe cho kĩ đây, cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, chúng ta vẫn mãi mãi là bạn thân của nhau, biết không. Trong tim mình, cậu mãi mãi là người quan trọng nhất, mình sẽ luôn ở bên cạnh cậu dù ở nơi đâu, nên cậu đừng có lo sợ" Eunjung an ủi tôi.

Dần dần tôi cũng chấp nhận việc Eunjung có bạn trai, hoặc vốn dĩ không cần phải chấp nhận hay không chấp nhận. Bởi vì tất cả mọi thứ vẫn không vì việc Eunjung có bạn trai mà thay đổi.

Chúng tôi vẫn như lúc trước, luôn ở cạnh nhau, luôn làm mọi việc cùng nhau. Điều này cũng làm tôi hiếu kì muốn biết cách Eunjung đối xử với bạn trai như thế nào mà cả ngày không bên cạnh, anh ấy cũng không phàn nàn gì.

Thật ra tôi rất muốn biết tiêu chuẩn chọn bạn trai của Eunjung ra sao. Từ khi học trung học thì Eunjung đã quen bạn trai, không chỉ một mà còn liên tục thay đổi, hình như quen lâu nhất cũng không quá một năm. Bạn trai của Eunjung có đủ kiểu, cao, lùn, mập, ốm, cơ bắp, mọt sách,... đều có. Thật làm người khác không hiểu được mẫu bạn trai lí tưởng của cậu ấy là gì?

Nhưng mà có vẻ chàng trai lần này có vẻ ổn định hơn, thật không ngờ đến bây giờ họ vẫn còn quen nhau. Đôi lúc chúng tôi còn cùng nhau dùng bữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro