Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au đã trở lại rồi đây 🙉🙉🙉có ai còn theo dõi truyện không 😣😣😣___Vì số chuyên không vui vừa qua nên không có tâm trạng viết__Lần này bù lại ngày 2chap nha 😘
_______×_______×_____×______×_____
....

Ông Park vừa đi vào, đôi mắt lạnh băng cứ nhìn chằm chằm vào Ham eunjung, nhìn thấy bọn họ nắm tay thật chặt thì đôi mắt sắc bén thoáng qua một tia bén nhọn.

Ông đi tới trước sô pha ngồi xuống, đưa ngón tay chỉ đối diện: “Ngồi.”

Eunjung nắm tay cô theo lời ngồi xuống, Jiyeon theo sát hắn định ngồi cùng.

“Jiyeonn, ngồi bên cạnh cha.”

“Cha...”

“Lời giống vậy cha không muốn tái diễn.” Lời nói lạnh lùng, không có một chút dịu dàng.

Park jiyeon vừa muốn phát giận thì bị người đang nắm chặt lấy tay cô cản trở, Ham eunjung buông cô ra. Ý tứ rõ ràng, lúc này không cần phải nổi giận theo kiểu vô vị này vì vậy cô không muốn nhưng cũng ngồi bên cạnh cha. Bà Park cũng ngồi xuống bên cạnh cô.

(Bản lĩnh của bé Jung nhà ta dần được thử thách nha :)

Tất cả đã an vị, Ông Park trầm giọng hỏi: “Eunjung, cậu đến nhà chúng tôi đã bao nhiêu năm?”

Mở đầu có vẻ bình thường nhưng thực chất không hề bình thường, Jiyeon thầm nghĩ.

Ham eunjung cung kính đáp: “Thưa, đã tròn mười một năm.”

“Mười một năm Park gia chúng tôi đã từng có lỗi với cậu?”

“Không có, mọi người đối với con hết lòng quan tâm giúp đỡ.”

“Như vậy cậu muốn báo đáp chúng tôi như vậy sao?”

“Cha...” Park jiyeon liên tiếng kháng nghị liền bị mẹ chặn lại.

“Cậu nên rõ ràng, Jiyeon là hòn ngọc quý trên tay của tôi, tôi muốn cho nó những gì tốt nhất trên đời. Hơn nữa những gì có lợi cho nó tôi đều sẽ làm.”

“Vâng”

“Về phần chuyện kia, tôi nghĩ không cần phải nói rõ, cậu cũng biết thái độ của chúng tôi rồi đúng không?”

“Vâng”

“Rất tốt, nếu đạo lý cậu đều hiểu, như vậy tôi nghĩ, cậu sẽ không để chúng tôi thất vọng đúng không, Eunjung?”

Ham eunjung trầm mặc.

Park jiyeon làm thế nào cũng không thể kiềm chế nổi: “Cha, chuyện của anh ấy là chuyện giữa chúng con, không ai có quyền nói đến hay tác động vào ở đây cả.”

“Cha đang cùng Eunjung nói chuyện, không phải với con.”

“Hai người nói về chuyện tình cảm của con thì cớ gì con không được nói? Con xin nói rõ, con đã trưởng thành, có thể tự quyết định cho bản thân mình, không cần cha mẹ định đoạt. Con thích anh ấy, yêu anh ấy, còn muốn sống cùng với anh ấy, trừ anh ấy ra, ai con cũng không cần!” Thoải mái mà hét lên xong, trên mặt Park jiyeon là một mảnh nóng rực.

park Lão Gia thoáng lửa hận trong mắt nhảy lên rồi trở lại bình thường. Ông không thèm để ý đến cô đang kích động, chỉ nhìn chằm chằm vào Ham eunjung: “Eunjung, tôi đang đợi câu trả lời của cậu.”

Hắn trầm mặc lâu hơn, rốt cuộc, nhẹ nhàng mở miệng: “Thật xin lỗi, con không thể đáp ứng ngài.”

😱😱😱(A Jung nhà ta thật can đảm__Gây cấn àh nha)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro