Chương 3: Ánh Mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JiYeon nằm gọn trong lòng của chị, mùi bạc hà quen thuộc của chị song vào mũi cô làm cho cô dễ chịu vô cùng.

Chị cứ như cũ, tình huống cứ như kíêp trước không nói lời nào, chỉ nhìn cô bằng ánh vô hồn cô không thể biết được chị đang suy nghĩ gì, chỉ nhìn mà thôi.

"Chị! chị về lúc nào thế? sao hồi sáng em không thấy chị" HyoMin trước mắt lên tiếng, lòng không khỏi lo sợ, chị là người thích sạch sẽ, kể cả cô cũng chưa từng được đụng vào người chị, phụ nữ thì chưa bao giờ thấy chị đụng ai vậy mà bây giờ cô bạn thân của cô lại đang nằm trọng trong lòng của chị khó tính của cô. "JiYeon! có phải thời kì xui xẻo của cô đã đến rồi không? " miệng thì cười nhưng trong đầu của HyoMin lại đang hiện lên suy nghĩ lại

Vừa nói xong liền lấy tay kéo JiYeon từ trong người chị mình ra, tránh để chị mau tức giận không thì lại phiền phức vô cùng.

Hành động này của HyoMin đã làm cho EunJung cực kì khó chịu, trong lòng cảm giác một mất mát to lớn, lần đầu tiên trong đời chị lại nổi lên một sự chiếm hữu vô độ như thế, giây phút chị chợt lấy tay đỡ cô gái nhỏ này, ánh mắt, bờ môi của cô đã khẳng định cho chị rằng, chị phải có được cô gái này bằng mọi giá....( hời ơi chưa pk ngta ra sao nha jung 🤣)

"Ai?" Một chữ độc nhất của EunJung hướng về JiYeon, vốn từ nhỏ chị kiệm lời, lại gọi là kiệm lời quá mức nên để có thể nghe chị nói chuyện thì nữa ngày mới nghe được một chữ cũng không ai quá bất ngờ.

"Đây là bạn cùng lớp với em tên JiYeon, JiYeon đây là chị tớ tên là EunJung" HyoMin lanh lợi giới thiệu, cô chỉ mong lúc này xóa bỏ được cái không khí căng thẳng này.

JiYeon lúc này nói cũng không dám nói, hóa ra gặp lại chị dù cô đã quá quen nhưng khí thế bức người của chị vẫn là cho cô có chút sợ. Nhưng, cứ thế này thì chị lại sẽ nghĩ cô ghét chị cho nên JiYeon nở một nụ cười đáng yêu về phía chị.

Chị không nói! Chỉ nhìn về phía cô, cô bé trước mắt thật đẹp, đẹp đến mê người, chị đưa mắt nhìn từ mắt xuống đôi môi của cô, thật hoàn hảo lại đưa mắt nhìn xuống, hôm nay cô mặc váy màu trắng voan có ren trễ vai,làn da trắng nõn mềm mịn, cái đầm này thật rất hợp với cô.

Miệng của chị không tự chủ mà xuống lên một cái, điều này khá nhỏ nhưng JiYeon đã kinh nghiệm nhìn, liền nhìn ra điểm này trong lòng không khỏi vui mừng vì chị đã bị cô hớp hồn như dự định.

Thật chất ra kiếp trước cô mặc áo sơ mi và quần jean thôi mà đã làm chị mê loạn, kiếp cô muốn mình nữ tính hơn nên đã chọn một cái váy trắng voan ren lại trễ vai, lộ ra đôi xương vai xanh, làn da trắng mịn mê người.

HyoMin lại tưởng chị đang dọa người, nên nhanh tay nắm lấy tay JiYeon cười cười rồi lại kéo cô chạy mất vào phòng mình, để một mình EunJung đứng giữa hành lang còn đang trầm tư.

Quay đầu nhìn cô gái nhỏ mặt áo đầm trắng đang bị cô em nghịch ngợm của mình kéo chạy đến hụt hơi, chợt cô bé quay đầu lại nhìn chị một cái, điều này đã làm cho chị càng khẳng định rằng chị phải có được cô bằng mọi giá dù là có làm cô đau khổ thì cũng phải buộc cô bên người không bao giờ buông....( chiếm hữu ghê nha 😄)

JiYeon chủ ý muốn quay đầu lại nhìn xem chị đang có nhìn mình hay không, thật quả không sai khi chắc chắn rằng ánh mắt chị chưa hề rời khỏi mình dù một giây, nó làm cho JiYeon càng theo muốn hành hạ chị một chút bằng một nụ cười thật ngọt.

Gia đình của HyoMim đón tiếp JiYeon vô cùng nồng nhiệt, JiYeon rất quen với những giây phút này dù là có phúc hắc hay lãnh khốc đến đâu nhưng khi về đến nhà EunJung sẽ không dám động đậy gì quá nhiều, chị chỉ yên tĩnh dùng bữa của mình.

Sau bữa cơm, Kim Hee Sun kêu tài xế Kim đưa JiYeon về, HyoMin cũng đòi đi theo tiễn bạn về đến nhà, hai người lớn thương con gái nên mặc hắn muốn làm gì thì làm, hai người lên phòng bồi dưỡng tình cảm là được rồi.

JiYeon lẵng lặng nữa ngày không nói câu nào, cô đang trong suy nghĩ của mình, xem như mọi thứ thuận theo như kiếp trước cũng không có gì biến đổi quá nhiều.

"Chị!" Tiếng kêu này là của HyoMin, nó làm cho JiYeon bị lôi về thực tại, khiến cô không khỏi kinh ngạc.

Chị đang đứng tựa người trước xe, đốt một điếu thuốc hút, có vẻ chị đã chờ một lúc vì điếu thuốc đã bị hút hơn phân nữa.

"Chị chưa đi sao? Bác Kim đâu rồi chị sao em không thấy xe?" HyoMin lần đầu nói chuyện nhiều với EunJung như vậy, nhưng cô lại vì tâm tình nay tốt nên cũng không để ý đến điều này cho lắm.

"Lên xe chị chở!" Chị không nói lý do vì chị muốn biết nhà cô ở đâu, lại không giải thích một chữ nào, chỉ ra lệnh 4 chữ thôi rồi tự mình mở cửa sau nhìn hai cô gái.

HyoMin không nhiều lời, liền cùng JiYeon chui vào trong xe, cô thật hôm nay may mắn, để bạn về nhà chơi vui một bữa lại được bà chị khó gần cho ngồi chung một xe, hôm nay cô bội thu.

JiYeon lại đang rối trong lòng, đây là điều phát sinh khá lớn kiếp trước chị đâu có đưa cô về nhà ngay từ lần đầu gặp đâu, sao lại phát sinh kì cục như vậy. Dù rằng được chị đưa như vậy làm cô khá vui nhưng lại có chút kinh ngạc.

Về đến nhà, JiYeon chào hai chị em, từ mình đi vào nhà. Đến cửa cô lại quay đầu nhìn chiếc xe lăn bánh rời đi khỏi khu nhà cô.

Trên xe lúc này còn hai chị em nhà họ Ham, lúc này HyoMin mới hoàn hồn lại là cô đang cùng chị mình ở chung một chỗ sau gần mười mấy năm từ khi cô nhận thức được người đó là chị mình đến bây giờ.

"Cô bé đó rất thân với em sao?" Không khí yên lặng bị đánh vở bởi câu hỏi của chị.

"Dạ! bạn ấy ngồi cùng bàn!" HyoMin ngoan ngoãn trả lời chị.

Chỉ hỏi như vậy thôi rồi chị im lặng không nói gì nữa cho đến khi về đến nhà, chị bỏ HyoMin trước cổng rồi tự mình lái xe về biệt thự của mình.

Trường học hôm nay khá vui, vì sắp tới sẽ có cuộc dã ngoại 3 ngày 2 đêm, nên cả trường đều bàn luận về bàn đề này. JiYeon suy nghĩ một lúc, chính là chuyến dã ngoại này mà cô mém bị chị cưỡng bức, lúc đó cô đã hoảng loạn vô cùng, sợ chị vô cùng, nhưng ngay lúc này cô lại muốn dành lấy thời khắc đó để tiến đến bên chị thêm một bước nữa. Để bù đắp cho chị sau những đau khổ kiếp trước cô gây ra.

Nói về chuyện ấy thân xác cô dù 18 nhưng thật chất linh hồn đã 28 rồi nên cô không ngại những chuyện ấy cho lắm...( quỹ hà 🤣)

Chiều đi học về, cô chỉnh thích liền tắm gội, lúc này là thời gian sản khoái nhất trong ngày của cô. Từ trong phòng tắm bước ra, với áo đầm ngủ có chút đơn giản, tóc ướt những giọt nước rớt xuống lăng trên da thịt trắng nõn của cô...( đẹp lắm em 🤣)

Vừa tính lấy máy sấy ra thì tiếng chuông cửa vang lên, JiYeon nhíu mày bước ra, nhìn vào màn hình hiển thị trước cửa môi cô khẽ cười có chút tà ác, người trước cửa là HyoMin và EunJung.

Cô nhìn lại mình đang mặc cái áo ngủ, lại không có nịt ngực, nhũ hoa có chút lộ chút in trên áo nhìn rất muốn phạm tội. Cô khẽ lên tiếng rồi mở cửa cho hai người vào...( có sắc lang nha c 🤣)

Vừa mở cửa ánh mắt của EunJung chợt động lại, nhìn cô gái nhỏ với bộ đồ ngủ như vậy tóc chưa sấy áo có chút ướt lại còn nhũ hoa lúc ẩn lúc hiện, chị thật chỉ muốn nhào đến yêu thương cô vô cùng, trong lòng thầm mắng khi nơi nào đó có chút ướt...( bậy quá jung nha, ngta chưa 18 đó 🤣)

Cô thật to gan, ở nhà một mình như vậy lại dám ăn mặc ra thế này, tính dẫn ai vào nhà đây hả, thật may là hôm nay con nhóc kia khóc lóc đòi sang nhà cô chơi, còn đòi ngủ lại nên chị cũng muốn đến xem căn nhà nơi cô sống như thế nào, thì lại bắt gặp cảnh này, sau này chị sẽ chỉnh đốn cô lại.

Mời hai người vào nhà, như tính cách kiếp trước, cô sẽ đi thay bộ đồ khác nhưng với kiếp này, cô muốn chị ý loạn tình mê, hành hạ chị nên đã cố tình không thay đồ mà cứ như thế mà tiếp đón....( cũng dữ lắm 🤣)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro