Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8h tối hôm ấy
*Ting...ting*
Tin nhắn của Momo.
- Giờ này còn nhắn gì trời.
Momo đang ôm gối mò tay với điện thoại. Cô ngồi bật dậy luôn khi thấy nội dung tin nhắn.
"Hi, Xin chào Momo yêu dấu, ngươi đến trường bây giờ được không, không thì em gái ngươi....."
Nội dung tin nhắn bị bỏ dở.
- Em gái.. Sao hắn biết mình có em gái.
Momo sợ sệt chạy qua phòng em mình.
- Không có.. Không có..không có...
Cô lục tung khắp phòng, dưới chăn, gầm giường, tủ đồ, nhà vệ sinh, không thấy đâu cả. Cô khuỵ xuống ôm đầu.
- À cái tin nhắn.
Momo lục túi lấy điện thoại bấm lia lịa vào màn hình.
- Em gái ta giờ như thế nào???? Ngươi đợi đấy ta đến ngây.
Xong cô thay đồ chạy ra trường.
8h30' trước cổng trường Yuehua
- Hộc...hộc..
Momo thở hổn hển
- Ủa.. Lớp trưởng...
Manhe thấy bóng dáng Momo thì chạy lại
- Sao cậu lại ở đây????
Kahi hỏi.
- Ma nhập hả?
Uee nói.
- Điên hả.. Thấy người ta chạy như vậy không??
Hami chửi.
- Ủa... Sao các cậu lại ở đây?
Momo hết hồn nhìn tụi bạn.
- Có người gửi tin nhắn bảo tụi tui ra.
Mà nhà nói.
- Ờ tui cũng vậy, nó bắt cóc em gái tui rồi.
Momo tức giận.
- Trời đất.. Mà giờ sao.. Hẹn ra rồi không thấy ai????
Kahi than.
*Cạch..cót..két..*
Cổng trường bất ngờ mở ra, tụi nó thấy bóng dáng ai đó đứng trước cổng trường, là EU, nhỏ chỉ tay vào tụi nó, ngoắc ngón tay ý kêu tụi nó lại, rồi nhỏ vứt cho Momo tấm hình. Là em gái của cô, em gái cô bất tỉnh đang bị buộc chặt vào ghế, hốc miệng có rỉ máu, mặt Momo tối sầm lại.
- Này con **, mày làm gì em tao. Muốn gì????
Momo hét
- Sh....
EU chỉ tay lên miệng ý muốn nói im lặng, rồi nhỏ chạy vào trong trường.
- Đuổi theo nó.
Uee la lớn.
Vậy là cả đám dí theo EU, nhưng tụi nó có cảm giác càng chạy theo thì con đường càng dài, chạy mệt quá tụi nó dừng lại nghỉ mệt.
- Ôi chết mất. Nó có phải người không sao chạy hăng thế.
Hami rên rỉ.
- Mệt quá... Khoan đã. Hình như có gì đó không đúng...1,2,3,4 sao có 4 đứa vậy?? Kahi đâu???
Momo hốt hoảng
- Thôi chết.. Nó đâu rồi...
Uee lo lắng.
*Cộc... Cộc*
Tiếng bước chân vang lên
- Đằng đó...
Hami chỉ tay về phía phát ra tiếng động rồi cả đám chạy theo, âm thanh càng lúc càng gần và dừng lại tại lớp hoc của lớp 8.
- Lớp 8...
Hami chỉ tay vào cánh cửa, sau đó nhỏ đẩy cánh cửa ra. Và bất ngờ thật, tất cả học sinh lớp 8 mặt nhuốm đầy máu và vết bâm như lũ Zombie. Cả ông thầy Taehyung cũng vậy, ổng bước lại chỗ tụi nó, cầm con dao lên kề sát cổ Momo, tụi nó phát hoảng chạy như chưa từng được chạy, thấy đèn phòng lớp mình sáng, tụi nó đẩy cửa bước vào thì thấy thầy chủ nhiệm đang quay mặt lên bảng chép cái gì đó, tụi nó mừng rỡ.
- Thầy ơi.. Trường bị gì rồi.
Uee nói với ổng.
- Ồ các em đừng lo. Thầy biết hết cả, lại đây nào.
Ổng vẫn cứ viết.
- Thầy viết gì vậy?
Momo ngó lên nhìn.
"CHÚNG MÀY CHẾT ĐI HAHA"
Dòng chữ có màu đỏ tươi được ghi trên bảng, ông thầy của tụi nó quay đầu lại 180 độ, trên mặt ổng không có gì ngoài hốc mắt không có tròng đang rỉ máu, đám nó lại một lần nữa chạy bán sống bán chết, lần này dừng ở nhà vệ sinh, tụi nó thấy một dòng nước màu đỏ, không, nói đúng hơn là máu đang chảy từ nhà vệ sinh, Momo run rẩy mở cánh cửa ra thì *BỊCH* cái xác của Kahi rơi xuống, nhỏ chết rồi, 4 đứa chúng nó sợ đến nỗi không còn mạch máu, chạy ra cổng trường thì gặp nguyên tập đoàn 12-8 đang đứng giữa sân trường.
- Vui chứ??
Sihyeon lướt đến chỗ Momo, vuốt mặt cô.
- Tay ngươi...
Momo hoảng loạn khi thấy tay của Sihyeon lạnh và ẩm ướt.
- Tay ta như thế nào? Lạnh..ướt át..và trắng buốt.
Sihyeon xoa xoa mắt của Momo.
- Ah... Tha cho tôi đi...
Ả ta sợ sệt.
- Ồ tha sao?
Sihyeon nghịch tóc Momo.
- Cứu tôi với...
Hami và Uee hét rất to.
- Không ai nghe đâu.. Vì ở đây có kết giới mà.
Yiren vuốt tóc Hami.
- Mày nói điên gì vậy.
Hami gân cổ lên hét.
- Này.. To tiếng quá đó cô bé...
EU vuốt đôi môi của Hami ( gia đình 12-8 có sở thích sàm sỡ người khác, sở thích thật tao nhã)
- Tụi mày muốn gì.
Uee dang 2 cánh tay như bảo vệ lũ bạn.
- Muốn gì hả, chả muốn gì cả, muốn tụi mày chết thôi.
Mia khoanh tay đứng trước mặt Uee như đang thách thức.
- Tôi.. Tôi xin lỗi.. Tôi không chọc mấy người nữa đâu.. Cứu tôi với.. Và thả em gái tôi ra, nó không có tội.
Momo vẫn tởn bàn tay của Sihyeon, sợ sệt van xin.
- Cứu.. Tất nhiên là cứu rồi.. Cứu rỗi linh hồn các ngươi xuống địa ngục đấy.
Sihyeon trừng mắt cười cười nhìn tụi nó, vừa dứt lời, tụi nó nôn hết nội tạng trong người ra nào là ruột, gan, phèo, phổi và cái được phun ra cuối cuối cùng là tim, rồi tụi nó ói ra một vũng máu loang lổ khắp trường sau đó tắt thở và chết..
- Em gái cô ta tính sao đây?
Yiren hỏi Sihyeon.
- Nhỏ còn tương lai mày ơi, trả nó về đi, mới 6t...
Mia nói.
- Ừ tao cũng nghĩ vậy.
EU cũng tội.
- Lương thiện nhể?
Sihyeon cười, bế con nhỏ về nhà nó. Cả đám dắt nhau đi lượn phố đêm rồi mới về ( ý trời mới thấy cái lớp lương thiện một lần ==. )
Sáng hôm sau, ngôi trường lại xuất hiện bầu không khí u ám.. Cũng phải thôi.. Dạo này nhiều người chết dữ dội mà?
- Haizz.... Thèm được ăn linh hồn của tụi bây quá...
Sihyeon xoa xoa bụng.
- Muốn rời xa Yiren hả mày.
Mia cốc đầu Sihyeon
- Ai..da.. Tao cũng sắp được siêu thoát rồi mà.
Sihyeon xoa xoa cái đầu vừa bị Mia cốc của mình.
- Hở?? Linh hồn gì vậy?
Taehyung chen vào hội nghị bàn tròn của tụi nó.
- Ủa vậy là thầy không biết sao???
Aisha nhíu mày hỏi ổng.
- Ah chết em quên nói.. Thưa thầy.. Khi thầy đã có dấu ấn của em thì thầy cũng sẽ chết, kẻ nguyền rủa và kẻ bị nguyền rủa đều chịu hậu quả.. Khi nào hoàn tất ước nguyện của thầy em sẽ ăn linh hồn của thầy.
Sihyeon nói 1 lèo.
- Sao không nói sớm... Mà em cho thầy bao nhiêu ước nguyện??
Ông Taehyung có hơi lo lắng.
- Nhiêu cũng được, đến khi sự thoả mãn của thầy đạt đến tột đột.
Sihyeon cười.
- Vậy sướng rồi còn gì- ông cười hà hà
- Tuỳ thôi thầy ạ, có người em mới hoàn thành 1 ước nguyện mà đạt đến mốc luôn rồi.
Sihyeon ngoáy mũi ( hình tượng Sihyeon cool ngầu của tui đâu rồi -.-)
- ........ À thầy báo tin đây, mẹ cô Kate mới mất hôm qua.. Hình như do mắc bệnh.
Taehyung nói.
- Biết rồi thầy ạ.
Cả lớp cười.
- Quê đó nha.
Ổng bĩu môi.
- Chờ đi, ngày mai sẽ không còn sự xuất hiện của Kate nữa đâu.
Sihyeon cười nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro