Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm ấy, lớp 8 hẹn nhau ra quán Merry ngồi 8 luyên thuyên rôm rả.
- Ê ê đến giờ rồi nè.
Sihyeon nói.
- Giờ gì???
Lớp 8 hóng.
- Xem nha...
Sihyeon cho tụi nó xem tại nhà cô Kate.
Cô Kate từ khi mất Mahe thì rất đau khổ và buồn bã, cô chỉ còn lại người mẹ già của mình, nhưng vì lo cho Mahe cô đã không nhận ra mẹ mình đã mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, khi thấy bà đột ngột đi theo Mahe, cuộc sống của cô càng thêm đau đớn, ba cô đã mất khi cô còn nhỏ vì tai nạn giao thông, bây giờ, đối với cô thì cái chết là thứ duy nhất cô mong muốn để có thể đoàn tụ với gia đình.Tại nhà Kate bây giờ, lo đám tang của mẹ xong thì về nhà, có ai đó đã làm lòng dây điện làm nó rơi xuống, do không bật đèn nên cô đạp phải cái gì đó và nhào về đằng trước, cổ mắc phải dây điện nên bị nghẹt, vùng vẫy đứng lên, kéo theo 1 cái dây nữa làm dây điện càng siết chặt vào cổ cô, tay cô nắm cái dây kia buông ra thì cô cũng đã ngưng thở, trong khoé miệng những giọt máu từ từ rơi xuống làm ướt hết sàn nhà. Cánh tay cứ co giật liên hồi, bất ngờ có cái gì đó bay thẳng vào ô cửa kính, làm mảnh kiếng bay loạn xạ, mảnh kiếng to nhất đã cắm đúng trong cổ họng của Kate đang ngoác mồm ra, máu cứ vậy rỉ xuống sàn nhà, đôi bàn chân dãy nảy đạp lên vũng máu, vẽ thành hình thù kì quái. Kì lạ là cô lại nhoẻn một nụ cười trước khi chết.
- Chết nhanh vậy?
Yiren chán nản.
- Cả gia đình bả chết là được rồi.
EU nói.
- Ê sao bả lại cười vậy?
- Giờ tao hỏi mày 1 câu: thích sống cô độc hay với người thân?
- Với người thân!
- Thì đó
- Ồ..
Sáng hôm sau cả trường lại nháo nhào lên vì tin cô Kate chết, bao nhiêu lời thương tiếc của đồng nghiệp, cũng phải, bả là người đẹp của trường mà.
- Tội nghiệp quá, đầu tiên là người yêu, rồi đến mẹ, sau đó là bả.
- Dạo này nhiều người chết ghê.
- Mà toàn ở trường mình không mới chết, chắc xin chuyển trường quá.
- Điên à, đâu phải muốn là mới vào được trường này.
- Mà chắc mấy người đó chết do làm việc thất đức thôi.
Tiếng bàn tán xôn xao của học sinh lẫn giáo viên vang lên không ngớt, còn tụi 12-8 đi tỉnh bơ như không quan tâm. Trong những tuần tiếp theo, tụi nó hì hục học bài, học đến mức đứa nào cũng mệt mỏi rã rời. EU ra điều kiện, trong vòng 1 tuần phải học thuộc hết tất cả các đề cương ôn tập, nếu không thì sẽ có hình phạt thích đáng. Mặt mũi đứa nào cũng tái mét, lao đầu vào học.
- Mẹ ơi cứu con!!!!!
Cả lớp 8 trừ EU kêu lên.
- Hehe chỉ cần lấy điểm trong kì thi giữa kì này là EU hứa sẽ cho các bạn đi chơi mà.
Cô đập đập cây thước vào tay.
Và hôm nay là ngày tụi nó bắt đầu kì thi giữa kì, lạ lùng ở chỗ mặt mũi đứa nào cũng tự tin hơn hẳn.
- Ê lũ heo kia, chuẩn bị thua dưới tay tao nhé.
12-2 cười chế giễu tụi lớp 8.
- Mấy bạn, mấy bạn biết tụi nó không đủ trình để đấu với tụi mình mà.
12-3 cũng hùa theo.
- Cũng phải, chúng ta đâu phải là lũ bò đeo nơ như tụi nó.
Tới 12-4.
- Bò đội nón mới phải.
12-5 cười đểu.
- Hahahaha.
Bọn 12-6 cười lớn hòng chọc tức lớp 8.
Đám 12-8 bước ngang qua tụi nó, phảng phất mùi nguy hiểm khẽ làm các lớp khác rùng mình.
- Đúng rồi đúng rồi, các bạn ở xaaaaaa quá, tụi này sao dám với tới.
Onda nói, giọng nói có chút mỉa mai.
- Các bạn ở tít tận 9 tầng mây, ai thèm vươn lên mà bắt.
Mia hùa theo.
Vậy là cả đám 12-8 cười 1 tràng sảng khoái sau đó đi nhong nhong lên phòng thi.
Lớp 8 đi ngang qua, chuẩn bị vào lớp thì gặp đám lớp 1.
- Yo! Giết người thì giết người nhưng học hành không thể xao nhãng được nhỉ.
Aisha cười.
- Sợ thì sợ thật nhưng người chiếm top 1 phải là tui.
Sakura nói.
- Thôi thì chờ xem nhé! Không được nhường à, mà hết thi lần này còn 1 lần cuối nữa nên có thua lớp tôi vẫn báo thù được.
Yiren cười lớn.
- Okie! Mong chờ lắm.
Chaeyeon mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro