[Oneshot - HunHan] Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới những giọt mưa đang có thật nhiều người cố tìm chỗ trú. Những giọt mưa lất phất theo hướng gió mà rơi xuống

Chắc chắn các bạn thấy khung cảnh ấy thật đẹp, đúng không ? Nhưng tôi thấy nó thật buồn và thảm

Khung cảnh xinh đẹp đó đã từng đem đến cho tôi hạnh phúc. Và khung cảnh xinh đẹp đó cũng đã từng đem hạnh phúc của tôi rời khỏi tôi

Mưa. Những kí ức hạnh phúc lại ồ ạt ùa về bên tôi

Mưa. Những sự dằn vặt bản thân cũng quay về cạnh tôi

Mưa. Lại làm tôi nhớ đến cậu ấy nhiều hơn

__________Flash back_________

Mưa thật lớn. Tôi đang cố tìm chỗ trú mưa cho mình nhưng tất cả mọi chỗ trú mưa được đều đông kín người

Tôi đang loay hoay cố tìm thêm chỗ thì bỗng dưng chỗ tôi đứng lại không có mưa rơi xuống nữa. Hay là hết mưa rồi ? Không. Không thể nào trời vẫn mưa mà. Nhưng tại sao tôi lại không ướt ?

Nghĩ hoài không ra tôi đành ngước mặt lên nhìn thì bỗng thấy một ánh mắt ấm áp đang nhìn mình và mỉm cười

-Tôi thấy cậu trời mưa mà cứ đứng ngoài loay hoay thế này, hẳn là cậu không có chỗ trú nên định lại hỏi cậu có cần gì không. Chứ tôi không phải kẻ xấu, cậu đừng hiểu nhầm _Con người có ấm mắt ấm áp trước mặt tôi lên tiếng

-Ah ! Cảm ơn cậu

-Nhà cậu ở đâu ? Tôi sẽ đưa cậu về

-Nhà tôi ở phố X đường Y, chỗ tôi ở cách xa ở đây lắm nên chắc cậu không tiện đâu

-Nhà tôi cũng ở đấy cho nên cậu có thể đi cùng tôi mà. Xe tôi ở ngay kìa. Đi thôi

Cậu ấy nắm tay tôi lôi một mạch đến chiếc xe thể thao màu đỏ đang đậu ở bên kia đường

Vừa đi cậu ta vừa hỏi chuyện tôi rất nhiều nên tôi cũng cảm thấy bớt ngột ngạt

-Nhà cậu cũng gần nhà tôi sao ? Vậy là hàng xóm à ? Sao tôi không biết nhỉ ?

-Tôi vừa chuyển nhà đến từ hôm qua thôi nên cậu không biết tôi cũng phải. À mà tôi tên là Ngô Thế Huân cứ gọi tôi là Thế Huân, tôi học năm 3 ngày mai tôi sẽ chuyển đến trường Đại học S. Lúc nãy tôi vừa đi nộp đơn chuyển trường về thì bắt gặp cậu

-Tôi là Lộc Hàm tôi cũng học năm 3 tại trường Đại học S. Lúc nãy tôi đi học về định đón xe về nhà nhưng trời mưa lại không có chỗ trú may mà có cậu. Cảm ơn cậu

-À ra là vậy. Vậy chúng ta làm bạn đi. Cậu đi học không có xe riêng thì tôi cùng cậu đi cùng cậu về bằng xe tôi được không ?

-Như vậy thì tôi sẽ rất làm phiền cậu

-Không sao mà ! Mà cậu cho tôi số điện thoại của cậu đi

Vừa nói cậu ta vừa lấy chiếc điện thoại từ túi quần của cậu ấy đưa cho tôi. Tôi bấm bấm vài cái rồi trả lại cho cậu ấy

-Xong rồi ! Tôi trả lại điện thoại cho cậu đây. Mà đến nhà tôi rồi. Cảm ơn cậu nha

-Không sao ! Mà tôi sẽ đưa cậu đi học nhớ nhé. Bye

-Bye. Về nhà an toàn

Tôi đứng đó chờ chiếc xe của cậu ta biến mất trong bóng tối

Aizz... Hôm nay dầm mưa như vậy thật là mệt. Tôi nên đi tắm rửa rồi ngủ một giấc thôi

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tít... Tít... Tít... Tiếng chuông báo thức vang lên làm tôi thức giấc

Vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân cho thể mình xong tôi mặc đồng phục trường chỉnh tề bước ra

Tôi nhìn vào gương, nhìn thật nhiều, nhìn thật kĩ. Oa~ Ai mà đẹp trai vậy trời

Tôi ra khỏi cổng định đến bến đón xe như mọi ngày nhưng chợt nhớ ra tối qua cậu ta nói hôm nay sẽ chở tôi đi học nên tôi đanh ngồi ở nhà chờ thêm xíu nữa vậy

Kia rồi. Chiếc xe thể thao màu đỏ quen thua kia rồi

-Chào Tiểu Lộc ! Xin lỗi tôi đến trễ _Cậu ta gãi gãi đầu rồi cười xin lỗi tôi

-Không sao đâu ! Dù gì cũng chưa trễ giờ vào lớp mà. Chúng ta mau đi thôi

Rồi mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy. Cho đến 4 tháng sau cậu ấy rủ tôi đi chơi, tôi liền đồng ý vì bây giờ tôi với cậu ấy rất thân rồi mà

Chúng tôi đi chơi ở khu vui chơi. Tôi chơi thật nhiều trò chơi nga~ Bây giờ chúng tôi đang ngồi nghỉ mệt đây

-Mệt quá nhỉ Tiểu Lộc _Cậu ta làm mặt nham nhở nói với tôi

-Yah... Thế Huân tôi đã nói cậu đừng có gọi tôi là Tiểu Lộc nữa mà _Từ lúc quen biết cậu ta đến giờ cậu ta cứ mở miệng kêu tôi là Tiểu Lộc, thật là tức chết mà

-Rất đáng yêu mà _Lại làm mặt nham nhở rồi

-Được rồi ! Tùy cậu vậy _Đành mặc kệ cậu ta

-Này Tiểu Lộc ! Tôi có chuyện muốn nói

-Hả ?

-Tôi yêu cậu ! Cậu làm người yêu tôi đi

-Hả ? Cậu đang nói đùa à ? Đây không phải chuyện để đùa đâu _Nói thật thì tôi cũng thích cậu ta, cậu ta đùa kiểu này thì thật quá đáng với tôi

-Tôi chính là nói thật ! Tôi yêu cậu từ cái nhìn đầu tiền, mọi thứ cậu làm tôi đều yêu, mọi thứ thuộc về cậu tôi đều yêu. Cho nên Lộc Hàm cậu làm người yêu tôi đi _Ánh mắt thành khẩn làm tôi mất tự chủ thốt ra câu nói tận đáy lòng của mình

-Tôi cũng yêu cậu, tôi mong câu không đùa với tôi

Bỗng dưng cậu ta ôm chầm tôi

-Tiểu Lộc ! Cảm ơn, cảm ơn em cho anh cơ hội _Cậu ta đổi cách xưng hô đột ngột làm tôi ngượng gần chết

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hôm nay là lễ tốt nghiệp của chúng tôi rồi. Có phải thời gian trôi rất nhanh không ? Mới đó mà tôi và Thế Huân đã bên nhau 2 năm rồi

Thực bên cạnh cậu ta rất hạnh phúc cậu ta suốt ngày chỉ biết chọc tôi cười thôi, nếu tôi giận thì cậu ta sẽ đi xin lỗi tôi rồi lại tiếp tục chọc tôi cười

Hôm nay là buổi tốt nghiệp rồi nên chúng tôi định sẽ tổ chức một bữa hoành tráng ah~

Tôi và cậu ấy đi mua bánh kem cho bữa tiệc nhưng thời tiết hôm nay thật rất xấu nga~ Chúng tôi đã đến cửa hàng bánh kem rồi

Tôi và cậu ta đang chọn bánh kem thì bỗng dưng tôi thấy bên kia đường bán đồ lưu niệm, tôi nói với cậu ta một tiếng rồi tôi qua bên đường lựa một món đồ tặng cho cậu ta

Đã chọn xong tôi lại phải qua đường lần nữa. Đang cố đi thật nhanh để qua đường thì bỗng một chiếc xe tải với vận tốc cực nhanh chạy về phía tôi, tôi đứng chôn chân ở đó không một chút phản ứng. Bỗng dưng tôi nghe thấy tiếng hét của Thế Huân rồi một lực đẩy mạnh làm tôi lăn qua bên lề. Tôi choáng ván cố mở mặt nhìn mọi thứ thì Thế Huân cùng vũng máu đang nằm trước mũi chiếc tải lúc nãy, tôi chỉ kịp thốt ra hai từ "Thế Huân" rồi lại ngất xỉu

Tôi mở mắt ra, là một màu trắng toát còn xen lẫn với mùi thuốc sát trùng

-Ngô Thế Huân cậu ấy không sao chứ ? Chúa ơi con cầu xin Ngài hãy nói với con rằng đó chỉ là mơ và Thế Huân cậu ấy vẫn ổn

~~~3 Ngày Sau~~~

Dường như lúc đó Chúa không nghe lời cầu xin của tôi thì phải

Bây giờ tôi đang đứng trước một chiếc hộp gỗ lớn, trong đó có thân xác của người tôi yêu

Tôi không khóc vì lúc trước Thế Huân có nói với tôi rằng "Tiểu Lộc không khóc là đẹp nhất và khi ở trước mặt anh Tiểu Lộc phải luôn đẹp nhất, có hiểu không ?"

Tang lễ cứ như vậy mà trôi qua

________End Flash Back________

Tôi nhớ cậu ấy nhớ đến phát điên lên được

Thế Huân chờ em. Em sẽ đến đó nhanh thôi

~~~Sáng hôm sau~~~

Tin tức:" Tối ngày X/Y/XYYX đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng làm tử vong người bị nạn..."

___________________
-Mấy cậu thấy ổn không ? Tôii nó cứ thiếu muối sao sao ấy :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro