Chương 2: Trò chơi hóa thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au viết H không giỏi lắm! Thông cảm nha! TT^TT

Trước khi vào Fic là quảng cáo Fic mới: Hội cá biệt EXO!!!

Cũng như Fic "con cả" của au, nếu Chung cư vui vẻ EXO là những câu truyện lãng mạn của những con người trưởng thành, thì Hội Cá Biệt EXO sẽ đem đến cho các bạn những ngày tháng quậy phá của đời học đường. Cũng thú vị không kém "con cả" của Au đâu! :3

Đón đọc nhoa! <3

Cuối cùng, nhớchuẩn bị khăn giấy cùng máu dự trữ trước khi đọc! Đã cảnh cáo, không chịu trách nhiệm những readers bị tử nạn! :v

...

Sáng sớm đã đến, chim bên ngoài ca hót líu lo, ánh nắng mai ấm áp len lỏi vào phòng. Lộc Hàm cũng vì thế mà liu diu tỉnh dậy. Chợt y nhận ra rằng hơi ấm bên cạnh đã chẳng còn, trong lòng có chút tủi thân và buồn bã.

Chủ nhân mới về mà đã đi đâu rồi?

Y đảo mắt nhìn xung quanh phòng tìm kiếm hình bóng quen thuộc, nhưng chẳng thấy đâu, mà thay vào đó là tờ giấy bên đàu giường. 

Có lẽ là lời chủ nhân dặn dò chăng?

Y nhẹ nhàng cần tờ giấy lên đọc: "Nai nhỏ à! Nếu em dậy rồi thì nhớ thay bộ đồ tôi treo trong tủ quần áo nhé! Yêu em!"

Lộc Hàm đọc xong liền nghe lời, chạy đến mở tủ quần áo ra.

Đây là...

...

Thế Huân ung dung ngồi bên bàn ăn dùng bữa sáng của mình. Nhẹ nhàng nhấp ngụm cà phê, đảo mắt ra cửa như đang mong chờ điều gì đó, đột nhiên nhìn thấy cái bóng quen thuộc đa thấp thỏm bên cửa, không khỏi bật cười:

- Lộc Hàm à! Em núp ở đó là gì thế? Ra đây với tôi nào!

Từ phía sau của, Lộc Hàm rón rén bước đến, mặt mũi đỏ bừng, cúi gằm không dám nhìn hắn. Trên người y bây giờ không còn là chiếc áo sơ mi hôm qua nữa, mà thay vào đó là bộ đồ hầu gái màu đen hở lưng, bó sát vô người, trông cực kì khiêu gợi. Thêm nữa, váy có vẻ rất ngắn, nên dễ dàng lộ ra cặp mông bóng mẩy, khiến cho ai nhìn cũng cảm thấy kích thích. 

Thế Huân trông thấy bộ dạng của Lộc Hàm liền bật cười ha hả:

- Em dễ thương thật đó! Không ngờ nó lại hợp với em như vậy! Lại đây cho tôi coi!

Lộc Hàm vẫn cứ cúi gắm, tiến đến bên Thế Huân mà quỳ xuống, nhẹ nhàng gọi:

- Chủ...chủ nhân.

- Hửm?!? - Hắn vừa vuốt tóc y vừa đáp

- Em khó...khó...chịu quá! - Y đưa ánh mắt nai rơm rớm nhìn Thế Huân

- Em khó chịu chỗ nào?!? 

- Váy...Váy cứ gai gai...cọ vào chỗ ấy...rất ngứa...Muốn... - Lộc Hàm vừa nói vừa cựa quậy phần dưới, ham muốn được cọ sát cứ ập đến.

Thế Huân thực ra biết điều này từ trước rồi. Thực ra hắn đã cho thiết kế bộ quần áo này như vậy để trêu trọc vui đùa với y. Nhưng hắn không ngờ y lại lộ liễu như vậy, cứ nghĩ y sẽ giấu giếm mà chịu đựng chứ. Thật tình...Nai nhỏ càng ngày càng dâm đãng a!

Thế Huân nhẹ hôn lên trán Lộc Hàm, thủ thỉ bên tai y:

- Vậy em biết mình phải làm gì rồi chứ?

Lộc Hàm như hiểu chuyện, nhẹ gật đầu, dùng tay xoa xoa nắn nắn đũng quần hắn, rồi từ từ kéo khóa quần xuống, khẽ rụt rè đưa lưỡi chạm vào cự vật bên trong, ánh mắt thì vẫn rơm rớm nhìn hắn như muốn cần xin. Hắn chỉ cười, mắt nháy nháy bảo y tiếp tục. Lộc Hàm dùng hàm răng kéo chiếc quần con của hắn xuống, mi nhẹ lên quy đầu của Thế Huân, rồi ngậm vào. Y đảo lưỡi từ đầu phân thân xuống cuối phân thân, thỉnh thoảng trêu trọc linh khẩu, khiến hắn không chịu nổi mà rên nhẹ, tay thì không ngừng vuốt ve hai trái bóng nhỏ ở dưới, đem đến cho khoái cảm ngập chàn cho hắn. Phía dưới y cũng vì thế mà đứng lên, dục vọng ập kéo đến như sóng vỗ bờ, ham muốn được đụng chạm lại càng dâng cao. Y rất muốn hắn chạm vào người y, khi dễ y, khiến y chìm đắm trong dục vọng đen tối. Y rất rất muốn!!!

Thế Huân sảng khoái bắn ra trong miệng Lộc Hàm, y vì mải suy nghĩ mà không để nên tý nữa bị sặc, nhưng cũng thuận miệng mà nuốt xuống. Y nhắm mắt cảm nhận tinh dịch trơn ướt chảy xuống cuống họng, thấm vào máu thịt. Một lúc sau, Lộc Hàm hé hé mắt nhìn hắn, miệng mở vừa, bên trong còn dính tinh dịch nhớp nháp, nhìn trông cực kỳ dâm mỹ. Thấy vậy, hắn không kìm được mà cúi xuống đảo lưỡi vào khoang miệng của y, cùng y thưởng thức mùi vị của chính mình. Ngai ngái nhưng rất ngon, thảo nào y lại thích uống tinh hoa của hắn đến vậy. 

Thế Huân thuận người đè Lộc Hàm xuống nền, người hắn bây giờ đang nóng như lửa đốt, ham muốn dục vọng không ngừng thôi thúc hắn, tay từ từ lần xuống phía dưới mà đùa vui cùng với tiểu phân thân dâm đãng. Lộc Hàm khó chịu cựa quậy, miệng không ngừng phát ra những câu từ khiến cho người ta xấu hổ:

- Chủ...chủ nhân...em...em muốn...muốn...bắn...cho em...A...bắn...đi...Ân...Ách!

- Không được! Thế Thì còn gì vui chứ! - Thế Huân gian ác nắm chặt quy đầu phân thân, khiến y đau đớn cùng khó chịu kinh khủng, khóe mắt đã chảy xuống những hạt chân châu trong suốt từ lúc nào. 

Hắn dùng tay còn lại với tới chiếc tủ bên cạnh, lục lọi như muốn tìm gì đó. Hắn lấy ra cái bao dương vật được kết từ những vòng da nhỏ, nhẹ nhàng đeo cho Lộc Hàm, rồi đột ngột thít chặt lại khiến y giật mình mà hét toáng lên. Xong xuôi mọi việc, hắn quay lại lục lọi cái ngăn tủ đó tiếng, mặc cho y đăng vật lộn đau đớn trên nền nhà, cảm giác ham muốn cứ như những bàn tay không ngừng cào xé cơ thể y, hậu huyệt không ngừng co rút. Y muốn dương vật, dương vật của hắn, muốn hắn hung hăng mà chơi y.

Lộc Hàm không ngừng rên rỉ cầu xin hắn, bíu lấy gấu quần hắn.

Thế Huân chỉ cười như không, rồi từ trong ngăn tủ, hắn lấy ra rất nhiều thứ đồ chơi khác: Có là một đôi tai nai, một chiếc đuôi nai có đầu là hình dạng của ngọc hành, cùng nhiều trái bóng rung to nhỏ khác nhau. 

- Nhìn nè! Nhìn nè! Còn rất nhiều đồ chơi cho em chơi! Cứ từ từ!

Nói rồi hắn vén chiếc váy vốn đã ngắn lên, để lộ ra hẳn cặp mông trắng mẩy của y, không kìm được mà vỗ nhẹ vào đó. Lộc Hàm cũng vì thế mà giật nảy, miệng không ngừng rên rỉ:

- A...Cáp...cáp...A...

Tiếp đó, Thế Huân từ tốn đeo đôi tai lên đầu Lộc Hàm, rối lần tay xuống dưới mà "đút" cho miệng nhỏ phía dưới từng quả trứng rung, tay kia thì gạt công tắc của những thứ đồ chơi đó lên cao. Cho đến khi hậu huyệt đã nuốt chọn bốn năm quả, hắn mới với tay đến cái đuôi bông bông mềm mềm, cọ cọ ngọc hành của chiếc đuôi vào lỗ nhỏ của y rồi thúc nhẹ vào đó. Khoái cảm cùng đau đớn ồ ập mà kéo đến, như từng cơn sóng đánh vào người y, khiên y quên đi tự trọng mà rên rỉ lớn:

- Cáp...Cáp...sướng...A...Ân...Cáp...Thích...khó chịu...muốn bắn...

- Nhìn em thật dâm đãng a!!! - Hắn cười nửa miệng, rồi chợt nhận ra mình vừa quên gì đó, đập tay cá bụp, "a' lên một tiếng, rồi quay sang Lộc Hàm đang thê thảm trên mặt đất nói - Quên mất! Phải chụp ảnh lại mới được. Để mai sau chúng ta còn cùng nhau mà "ôn lại kỉ niệm", phải không nào?!?

Nói rồi hắn liền bỏ ra ngoài, mặc cho y đang cố gắng ngăn cản. Y đơn độc một mình trong căn phòng, ánh mắt bị dục vọng che mờ, mông lung nhìn xung quanh, đầu óc y trống rỗng chẳng suy nghĩ được gì, trong đầu y bây giờ chỉ là hai chữ: làm tình, làm tình và làm tình. Y muốn phóng đãng, muốn được sung sướng mà bay lên thiên đàng.

Chủ nhân ơi! Nhanh trở về đi! Làm ơn!

...

Thế Huân cố tình đi ra ngoài lâu lâu một chút, hắn muốn trọc ghẹo nai nhỏ đây mà. Nhìn cảnh nai nhỏ vật vã trong dục vọng, lòng hắn thích thú vô cùng. Đợi khoảng một lúc lâu sau, hắn mới quay lại căn bếp. Đập vào mắt hắn là hình ảnh Lộc Hàm đang mệt mỏi dã dời năm trên nền nhà, hai chân mở rộng, miệng nhớp nháp bởi tinh dịch còn dư lúc nãy cùng với nước bọt, tràn cả ra ngoài. Nhìn y bây giờ trông cực kì dâm đãng.

Thế Huân như dã thú lao đến hung hăng cắn mút nai nhỏ, tay cởi phăng chiếc quần tây trên cười, rút chiếc đuôi ra mà hung hăng tiến vào trong cơ thể y, mặc kệ bên trong còn bốn tới năm quả trứng. Hắn không quên hai tiểu châu trước ngực Lộc Hàm, linh hoạt đảo lưỡi lên trên vùng nhạy cảm đó, liếm mút như một đứa trẻ đang bú sữa mẹ. Cả thân thê y đong đưa theo từng cú thúc của hắn, miệng rên rỉ đầy dâm đãng.

Thế Huân sung sướng chìm trong thứ cảm giác kì lạ nhưng tuyệt vời, ngọc hành được bao bọc bởi vách thịt mềm mại, thỉnh thoảng lại còn va chạm với mấy trái trứng rung, ma sát quy đầu khiến hắn ngập tràn trong khái cảm. 

Thấy Lộc Hàm tội nghiệp cứ khóc lóc cầu xin hắn, Thế Huân nới lỏng bao dương vật, để cho y bắn ra, vách tường thịt cũng vì thế mà đột ngột thít lại, hắn không chút phòng thủ mà đột ngột được tâng lên cao trào. Cả hai nằm vật ra sàn nhà. Lộc Hàm mệt ra rời rúc vào lồng ngực hắn.

Thế Huân thì hoàn toàn ngược lại, dường như vẫn muốn tiếp tục, bế y vào trong căn phòng ngủ gần  đó mà tiếp tục công việc hoan ái. Hai người cứ vui đùa với nhau đến quên cả thời gian. Và đương nhiên, trò chơi hóa trang vẫn còn tiếp tục.

...

Dừng!!! Dừng!!! Dừng!!! Nếu tiếp tục thì Au sẽ phải nhập viện vì mất máu mất! =='''

Nhớ Cmt & Vote cho au nhé! Còn ai vào viện thì au không chịu trách nhiệm! :v

Cuối cùng đừng quên qua ủng hộ Fic mới của au: "Hội Cá Biệt EXO" nhé! :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro